CHƯƠNG 5
Đầu ngón tay phát ngứa, Tạ An Phong kiềm chế ý tưởng đang không ngừng toát ra trong đầu, kiềm chế mà bắt tay hướng lên trên một ít. Bắt buộc ánh mắt rời đi khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của người phụ nữ, dừng ở trên người đàn ông đang chuẩn bị chạy trốn cách đó không xa.
“Vừa mới chính là anh quấy rầy bạn gái của tôi?”
###
“Hôm nay thật sự thật cám ơn anh, nếu không phải anh giúp tôi, tôi thật không biết thoát khỏi người kia như thế nào.” Tô Tuyết Vi che lại ngực, khom lưng xuống cảm ơn Tạ An Phong.
Anh cười xua xua tay “Không cần cảm ơn, vì nhân dân phục vụ thôi.” Vừa rồi lúc giằng co với tên vô lại, Tạ An Phong đã lộ ra thân phận cảnh sát.
Một câu khiến cho Tô Tuyết Vi bật cười, tiếng cười giống như chuông bạc, cô che miệng, đôi mắt cong thành hình trăng non, đáy mắt như ánh trăng phảng phất chiếu vào mặt hồ, lộ ra vài phần lơ đãng trêu chọc quyến rũ.
“Việc nào ra việc đó, hiện tại thật sự rõ ràng là thời gian hết giờ làm của anh, nói đến cùng vẫn là tôi làm phiền anh. Đúng rồi, anh là tới đón người sao? Tôi vừa mới về nước, nếu không chúng ta kết bạn đi, hôm nào tôi mời anh đi ăn cơm.” Tô Tuyết Vi lấy ra di động, đưa tới trước mặt Tạ An Phong, trên mặt là không che giấu được sự chờ đợi cùng nôn nóng, còn có vài phần thiếu nữ thẹn thùng, giống như là đối mặt với người mà cô ngưỡng mộ.
Vốn là lời nói cự tuyệt đã ra đến khóe miệng, Tạ An Phong ma xui quỷ khiến thế nào mà lại nhận lấy di động của cô, gõ vào dãy số của cô, tra tìm đến tài khoản của chính mình, tăng thêm bạn tốt, sau đó ghi chú thêm tên.
“Tạ An Phong… Anh kêu Tạ An Phong ” Tô Tuyết Vi vô cùng kinh ngạc, che miệng mở to hai mắt, cả người dường như bị dội một gáo nước lạnh, ánh mắt trong nháy mắt ảm đạm, trong mắt là không che giấu được mất mát “Hoá ra anh là chồng của Phái Nhi…..”
“Cô là…..” Tạ An Phong sửng sốt một chút, sẽ không trùng hợp như vậy đi.
“Tôi là bạn của Phái Nhi, Tô Tuyết Vi.”
Tạ An Phong hoàn toàn sửng sốt, ánh mắt đem Tô Tuyết Vi trên dưới đánh giá vài lần, bộ dáng cô, cùng cái hình ảnh mà Khúc Phái Nhi đưa cho anh khác nhau như hai người, căn bản không có biện pháp nào có thể nghĩ đây là cùng một người.
“Thật không nghĩ tới, chúng ta sẽ lấy phương thức như vậy gặp mặt, sự tình hôm nay thật cám ơn anh, còn có, khiến anh đóng giả bạn trai tôi, thật sự xin lỗi, lúc ấy tôi không biết, nếu tôi biết, nhất định sẽ không như vậy…” Tô Tuyết Vi nôn nóng mà giải thích, trong thanh âm hỗn loạn có một chút khóc nức nở, dường như thập phần lo lắng bị hiểu lầm.
/198
|