Căn phòng chìm ngập trong bóng tối.. Tiếng vòi sen xối xả xuốngnền gạch hoa.. Cảnh vật im lìm, ngộp thở đến khó tả.. Chỉ có tiếng nước xối vàtiếng thở đều đặn của hai con người. Làn gió sợ sệt chẳng dám thổi mạnh. Kun quỳxuống vỗ vỗ lưng Nhã, tiếng thở của cô đã đều hơn.. mồ hôi của cô thôi ngừng chảydài. Cô ngồi phịch xuống sàn, mái tóc phủ kín mặt. Những tiếng nấc ngày một tohơn, Nhã lấy tay chùi nước mắt nhưng không chịu được đã khóc òa lên.. Kun ngửabàn tay chạm nhẹ vào một nút áo của Nhã, những giọt nước mắt cứ rơi đều xuốngtay anh.. Nhẹ nhàng.. Mặn.. Trong veo.
-Tại sao chứ? Tại sao? Đau lắm..! Đau lắm anh biết không?-Nhãhét lên đau đớn.. Trong trái tim cô đang rất đau.. như có hàng ngàn mũi dao đâmxuyên qua vậy.. Trái tim yếu ớt của một cô gái nhỏ bé giữa thế gian bao la.. Côbị lạc lõng.
-Tôi hiểu nỗi đau của em.
-Anh hiểu? Hiểu ư?
-Em cảm nhận nó đi! Nó cũng đang đau.. vì em!-Kun đặt bàn taymềm lên ngực mình. Trái tim anh cũng vỡ vụn ra, nó tan chảy khi bàn tay người congái đó đặt nhẹ lên.. Đau và ấm hòa làm một.
Nhã im bặt, cô thấy nhịp tim mình cũng đang nhanh theo nhịptim anh.. Ánh mắt cô lại hướng về anh, đôi mắt mọng nước đã đỏ hoe nhìn thẳngvào anh nhưng dịu dàng và ấm áp. Kun nhìn cô, tay đẩy cằm Nhã lên cao về phíađôi mắt than cháy
-Nhã! Em nghe cho rõ đây! Anh yêu em..!
Trái tim Nhã đập lạc một nhịp khi ba từ ý nghĩa phát ra, tovà rõ. Đôi mắt ngây dại nhìn anh, cô hơi nghiêng đầu, khóe môi khẽ tách ra. Vàtừ đôi môi đó, một nụ cười nhẹ.. cho dù là rất nhẹ nhưng thực rạng rỡ.. thực hạnhphúc..
-Anh sẽ không để em chết.
Đôi mắt Nhã cụp xuống, khóe môi tắt hẳn nụ cười, khuôn mặt côxịu xuống lo âu
-Không nổi đâu..-Môi cô mấp máy
Kun nắm chặt lấy vai Nhã, ánh mắt anh nhìn cô kiên quyết:
-Em sẽ thoát.
-Không.. chẳng kịp nữa..
-Không được. Nhất định em không được suy nghĩ như thế!
-Mặc kệ.
-Nghe anh này.. em sẽ không chết, phải không?-Giọng Kun đã nhẹnhàng hơn trong bóng tối êm dịu, anh thả lỏng đôi tay, nhẹ đẩy cằm Nhã về phíamình. Ánh nhìn có vẻ dễ chịu hơn, ánh nhìn chứa đầy tình yêu cho cô.
Nhã nhìn anh không chớp, đôi mắt than cháy cho thật cuốn hút,thật kiên cường.. thật đẹp.. Hơi thở Kun đều đều, khoảng cách quá gần để Nhã cóthể nhận thấy cơ thể vạm vỡ của Kun, chỉ cần chút nữa thôi.. sẽ an toàn lắm!
Nhã gật đầu như một chú cún con nghe lời chủ, cô từ từ nhắmkhẽ đôi mắt đen sẫm, cảm nhận hơi thở nóng của Kun phả vào mặt.. Và.. khoảngcách giữa hai con người là số 0. Môi Kun ép lên môi Nhã làm cô chẳng kịp nóigì, chỉ thấy vị ngọt là lạ tan dần trên môi. Vị ấm nóng của đôi môi người con trai quan trọng mà cô biết.
-Tại sao chứ? Tại sao? Đau lắm..! Đau lắm anh biết không?-Nhãhét lên đau đớn.. Trong trái tim cô đang rất đau.. như có hàng ngàn mũi dao đâmxuyên qua vậy.. Trái tim yếu ớt của một cô gái nhỏ bé giữa thế gian bao la.. Côbị lạc lõng.
-Tôi hiểu nỗi đau của em.
-Anh hiểu? Hiểu ư?
-Em cảm nhận nó đi! Nó cũng đang đau.. vì em!-Kun đặt bàn taymềm lên ngực mình. Trái tim anh cũng vỡ vụn ra, nó tan chảy khi bàn tay người congái đó đặt nhẹ lên.. Đau và ấm hòa làm một.
Nhã im bặt, cô thấy nhịp tim mình cũng đang nhanh theo nhịptim anh.. Ánh mắt cô lại hướng về anh, đôi mắt mọng nước đã đỏ hoe nhìn thẳngvào anh nhưng dịu dàng và ấm áp. Kun nhìn cô, tay đẩy cằm Nhã lên cao về phíađôi mắt than cháy
-Nhã! Em nghe cho rõ đây! Anh yêu em..!
Trái tim Nhã đập lạc một nhịp khi ba từ ý nghĩa phát ra, tovà rõ. Đôi mắt ngây dại nhìn anh, cô hơi nghiêng đầu, khóe môi khẽ tách ra. Vàtừ đôi môi đó, một nụ cười nhẹ.. cho dù là rất nhẹ nhưng thực rạng rỡ.. thực hạnhphúc..
-Anh sẽ không để em chết.
Đôi mắt Nhã cụp xuống, khóe môi tắt hẳn nụ cười, khuôn mặt côxịu xuống lo âu
-Không nổi đâu..-Môi cô mấp máy
Kun nắm chặt lấy vai Nhã, ánh mắt anh nhìn cô kiên quyết:
-Em sẽ thoát.
-Không.. chẳng kịp nữa..
-Không được. Nhất định em không được suy nghĩ như thế!
-Mặc kệ.
-Nghe anh này.. em sẽ không chết, phải không?-Giọng Kun đã nhẹnhàng hơn trong bóng tối êm dịu, anh thả lỏng đôi tay, nhẹ đẩy cằm Nhã về phíamình. Ánh nhìn có vẻ dễ chịu hơn, ánh nhìn chứa đầy tình yêu cho cô.
Nhã nhìn anh không chớp, đôi mắt than cháy cho thật cuốn hút,thật kiên cường.. thật đẹp.. Hơi thở Kun đều đều, khoảng cách quá gần để Nhã cóthể nhận thấy cơ thể vạm vỡ của Kun, chỉ cần chút nữa thôi.. sẽ an toàn lắm!
Nhã gật đầu như một chú cún con nghe lời chủ, cô từ từ nhắmkhẽ đôi mắt đen sẫm, cảm nhận hơi thở nóng của Kun phả vào mặt.. Và.. khoảngcách giữa hai con người là số 0. Môi Kun ép lên môi Nhã làm cô chẳng kịp nóigì, chỉ thấy vị ngọt là lạ tan dần trên môi. Vị ấm nóng của đôi môi người con trai quan trọng mà cô biết.
/61
|