- Haha,... Đan Phong cười như chế nhạo cô.
- Còn anh nz... Cậu bé nhìn vào Đan Phong đang ôm miệng cười.- Anh lúc nảy xoa đầu em cả chục lần đấy.
-Hhahahaha... Linh Linh tức tưởi ôm bụng cười.
Hắn sựng người ngó qua ngó lại cho đỡ quê rồi đi theo sau Linh Linh và cậu nhóc.
- Nhóc mấy tuổi. Linh Linh Giờ ms có cơ hội hỏi.
- em cx ko pít nz.
Cả Linh Linh lẫn Đan Phong đều há họng
- Sao lại ko pít.
- Tại em ko pít em sinh năm mấy nữa. Cậu bé hồn nhiên ns.
- Vậy em tên gì. Đan Phong nói.
- Em tên Triệu.
- Đừng ns vs anh ở nhà có đứa tên Phú nha. Đan Phong tính hỏi cho vui thôi ai nhè
- Vâng . Mà đoán hay thiệt. Nhà em có Phúc Lộc Thọ Hoa Hướng Dương và Triệu Phú..
- Công nhận ai đặt tên mà ý nghĩ thật. 3 têb đầu tượng trưng cho sự xung hỉ trong Gia đình. Hoa Hướng Dương ý nghĩa đến ngày mai tươi đẹp. Còn Triệu Phú là ước mơ giàu có. Linh Linh ns
- Anh Nguyên đặt cho chúng em đấy. Hihi. Cậu bé cười ns có vẻ rất tự hào về tên mà người quá cố kia đặt cho.- Mà 2 anh về đi. Em đi 1 mình cx đc.
- Ngã nào cx trễ rồi đề tụi này tiến đi lun. Nhà em ở đường nào. Đan Phong nhìn đồng hồ cx 10h đêm cx ko an tâm cho cậu nhóc.
- Em ko có nhà. Cậu bé trả lời một mạch
- Vậy em ở đâu.
- Tụi em 4 bể đều là nhà. Lúc ở gầm cầu lúc ờ chợ... nhiều nơi nz. Như đị bàn chính của tụi em là ở gầm cầu.
- Trời. Linh Linh Đánh vào đầu mình. Chịu thua nhóc. Nhưng lại thấy thương cậu bé vô cùng
- Thôi ta đi thôi. Linh Linh Cầm tay nhóc.
- Đi đâu. Cậu bé ns.
- Thì đến tham quan chỗ ở của em. Linh Linh đưa đôi mắt long lanh rồi đi.
- Ko khoan đứng lại đó đã..Đan Phong xách túi đồ ăn chạy theo.
- Gì nz..Cô ns.
Hắn bỗng nhiên cầm tay cô. Cô giật hết cả mình, tim loạn xạ.
- Xách đi. Tôi trả tiên giúp cậu mà. Lo mà xách. Cậu ngang nhiên đưa bao đônga đò hộp nhở đó cho cô rồi đi ko thương tiếc.
- Này này. Hắn để lại cho cô 1 cú sock.rồi đi. Cô chạy theo lãm nhãm - Đúng là đồ ki bo mà có 9 chục nhàn mà cx nhắc. Cô nhíu mày nhưng vẫn xách.
Nhìn thấy hắn đang cõng cậu bé cô lại có suy nghĩ khác Nhìn cậu ta cx hiền lành tốt bụng. Mình đang nghĩ cái gì thế này, ns tóm lại.là hắn tốt hay xấu...
- Ê đi nhanh lên. Hắn thấy cô mãi ko theo kịp nên nhói miệng kêu.- Làm gì mà như rùa bò thế mả.
- Kệ tui.. Anh có ngon thì đến xách nè
.Cô trợn mắt xách hai bao lên trước người nhoai miệng đến.
...............
-Đến rồi nhà em ở đây. cậu bé tuột người xuống, chạy nhanh đến mấy đưa loai choai ở đó.
Trước mắt ai người họ là 1 bãi đất rất bẩn xung quanh là rác công vs rông reo.
- Anh Triệu em đói quá. Một cô bé khóc ns.- Em cx nmđói nz. Cả đám đều hô lên đói.
Linh Linh cầm trên tay bao.đồ ăln ko sợ bẩn mà chạy đến mấy đưa nhóc. Đưa mỗi đưa một hộp phở.- Cậu còn làm gì thế mau đến giúp tôi. Linh Linh Nhoái miệng ra chỗ Đan Phong đứng. Lần đầu tiên cậu đén 1 noiq bẩn như thế. zcậu có chút ái ngại nhưng.nhìn nụ cười của Linh Linh ko hiểu sao có luốn nam châm kéo cậu vào.
- Mấy em ăn từ từ thôi kẻo nghẹn .Lần sau anh sẽ mua thật nhiều cho bon em. Linh Linh thấy tụi.lúa cúa ăn mà thấy thương.
- Thật hả anh. Cả bày la lớn.
- Thật. Cô cười :himắt him mũi.
Hắn nhìn cô như đang hạnh phu s rất hạnh phúc.
Nhìn mấy đưa ngủ cô ms đứng dậy đi ra, Thấy hắn đang nhìn cảnh sông mơ hồ.
- Ê tôi tưởng cậu về rồi rồi chứ. Té ra cậu chờ tôi à. Linh Linh ns đùa thôi ai nhè lại làm hắn ngượng nhưng lhắn nhanh chóng lấy lại tinh thần. - Cậu mơ à, tôi đang ngắm sao mà.
Cô nhì lên trời chả có sao nào hết rồi sờ lên trán hắn
- Làm gì thế. hắn hấc tay cô ra.
- Cậu có bị sốt ko. Trên trời đâu có sao.
Hắn đưa mắt lên nhìn trời quả thật là ko có ngôi sao nào thiệt. Ngại quá hắn quay lưng đi.
- Tôi đi về.
Cả hai đều đi ngược chiều nhau.
!!! Cảnh đêm thật khoẻ mang theo hai tâm hồn của trời đất hoà nhập vào nhau !!!
- Oáp.... Cô ngáy một hơi thật sâu rồi lại gụt xuống bàn nằm ngủ.
- Cậu em ko xuống căn tin hả. Gia Bảo đánh vào vai Cô.
- Tránh ra đi cho tôi ngủ. Linh Linh ko chịu nhìn hắn ns mà cứ huơ huơ hấc tay hắn ra.
- Cả đêm ko ngủ hả nhóc. Ngủ nhiêu thành heo gái nào mà thích. Gia Bảo trêu chọc cô.
- Thì tôi có pải là trai đâu mà cần gái thích. Linh Linh vừa ns xong ms phát giác mình đang ns sãn
- Ê ê ns gì thế hả ns lại xem nào. Hắn nghe gì mà trai gái gì đó mà cx ko rõ vì cô ns giọng khàn khàn.
- Không có gì xuống xuống ăn sáng. Linh Linh giả bộ đánh trống lãng bật người dậy kéo hắn đi. Mà hắn thì thế đó, dễ tính chã muốn lôi lại cái đã qua. Thấy cô kéo đi ăn sáng hắn ko màng quan tâm câu ns lúc nảy nz.
Linh Linh đánh vào miệng của mình vài cái - Cái miệng chết tiệt mây mà hắn ko nghe. Mặt cô nhíu lại trog bộ dạng rất đáng yêu.
...........
Từ trên tầng , Hai đôi mắt đang nhìn về phiá Linh Linh và Gia Bảo.
- Đan Phong trong họ cx hợp nhỉ. Một cô gái tóc xoả môi đã chót ns.
- Chuyện của họ ko cần ta xía vào đâu. Đan Phong thấy vậy có 1 chút tức nhưng vẫn khuôn mặt ấy lạnh lùng ,ko cảm xúc. Hắn Bỏ đi để lại cho cô gái kia một cơn tức.
-Ừm cậu là ai mà lại xen vào giữa 3 người chúng tôi. Cô gái đó nhìn xuống thấy Gia Bảo đang tươi cười Cùng Linh Linh. Gia Bảo từ trước đến giờ chỉ tươi cười vs mình cô. Vậy mà...##### Ha ha đứng lại cho cậu quẹt lại vào mặt tôi sao ##### cô ta lại nhớ đến nụ cười chưa từng có của Đan Phong hôm trước ngày khai trường. Cô bím môi lại nắm chặt tay tôi sẽ ko bao giờ tha cho ai cướp đi hai người họ kể cả cậu là con trai...
- Cậu ăn gì. Gia Bảo hỏi Linh Linh.
- Ờ cho tôi xuất xôi trứng ko hành. Linh Linh ngồi cắn ngón tay ns.
- Cô cho tôi 2 xuất Xôi trứng ko hành. Hắn gọi cô căntinh
- Có ngây chờ chút.
Linh Linh bất chợt nhìn vào tờ menu.
- Cái gì mà mắc thế. Đĩa xôi mà đến tận 80k . Linh Linh la lớn.
Hắn chưa kịp bịt miệng cô lại thì cô lại tuông ra. Cả cătinh, ai cx đang chú ý đến hai người.
- Bỏ ra sao lại bịt miệng tôi. Linh Linh đẩy tay hắn ra. Cầu nhàu.
- Cậu làm ơn đừng có mà hét lớn ghế đc ko..Hắn quê đến mất đỏ mất cả mặt. Hắn ước gì có cái lỗ mà chui cho đỡ dị
- Tôi ns ko đúng sao. 80 ngàn là ăn đc gần 3 tô mì quảng đấy. Cô nhớ lại cái ngày đi ăn vs Đan Phong hôm trước.
- Cậu ko thấy ở đây. Quán thì sang trọng phục vụ thì chu đáo rất sạch sẽ. Cậu nhìn trong này toàn là chuyên gia đầu bếp đấy. Cậu kêu Xôi trứng là rẽ tiền nhất ở đây rồi. Hắn cô giải thích cho nó hiểu.
- Hứ mắc dễ sợ. Ta đây sẽ ko ăn ở đây nz, trừ khi có người mời. Cô ta chím môi cười ns. Đưa mặt lại gần hắn ns nhỏ
Hắn thấy khó thở vì khuôn mặt của cô. Tim thì loạn xạ. Đây là lần đầu tiên cô cười vs hắn thân mật như thế
- Tôi chịu thua cậu rồi. Tránh ra đi. Hắn nhí tay vào sát trán cô đẩy ra. Hắn sợ mình sẽ ko chịu đựng đc cảm xúc.
-Xôi đến rồi đây.Chị phục vị tươi cười ms hai ng ăn
- Cảm ơn
Hắn và cô cứ thế ăn.
- Sao ngon ko. Hắn đảm bảo cô ns nói ngon nên ms hỏi thế mà.
- Ờ thì cx đc. Câu ns tỉnh bơ ns.
- Ít ra thì cậu phải ns.Ừ ngon lắm hay là ừ rất ngon. Gia Bảo giã lã nhìn cô ns.
- Tại sao tôi pải ns thế. Tôi cảm thấy tiếc vì bữa ăn hôm nay rồi đấy.Linh Linh tâm trạng ko đc tốt vì nhớ đến cậu nhóc cùng vs lũ trẽ sống ở gầm cầu.
- Thôi ăn đi. Cậu là chuyên gia cãi bừa rồi, ăn đi cho cậu nè. Đan gắp lát xưởng cho cô.
.................
- Đó ko pải là Gia Bảo sao, có khi nào thấy ảnh xuống đây ăn sao. Còn đi cùng cậu nhóc gì đó nz. Một nữ sinh cảm thấy bất bình lên tiếng.
- Hình như là cái tên ms chuyển vào lớp ảnh đấy. Nghe ns hắn có xích mích nghiêm trọng vs anh Đan Phong. Một cô gái khác xen vào đưa ánh mắt căm ghét nhìn cô.
- Ừ trông kìa hai người họ còn gắp thức ăn cho nhau nz đây. Anh Bảo chắc bị nó cho bùa mê thuốc lú gì rồi.
- Tôu thích xúc xích hơn tôi ghét lạc xưởng cho tôi đi. Linh Linh bỏ phần Xưởng của hắn đưa cho về chỗ cũ rồi găó miếng xúc xích về phần mình, nhưng đâu có đẽ hắn đã kịp thời ngăn chặn, hai đôi đũa cứ thế mà đánh nhau.
- Tôu có điều kiện. Nếu cậu thực hiện nó tôi sẽ cho cậu nguyên câu xúc xích..Hắn ngang nhiedn ra điều kiện vs cô. Mà ko màng suy nghĩ vì hắn biết cô rất ham ăn...
- Cậu định lừa con nít à. Linh Linh ko đấu đũa nz. Cậm cụi ngồi ăn phần của mình.
- Thế thôi tôi ăn nó vậy. Hắn đưa thìa xăm vào câu xúc xích toan đưa vào miệng.
- Khoan. Cô cầm tay hắn lại.
..........
- Nhìn kìa nó còn cầm tay ảnh.Mình pải chụp bức ảnh thân mật này cho cả hội nữ sinh FC của Anh ấy xem ms đc. Để xem cậu ta có sống nổi vs cái trường này ko. Một cô gái môi đỏ chót. Đưa mắt nham hiểm nhìn vào ống kính và chụp nó.
.........
- Điều kiện gì ms đc chứ. Cô nhanh tay cầm tay anh ko cho miếng xúc xích vào miệng hắn.
- Điều kiện này rất dễ làm. Tối 7h trước cầu Ánh Sao .. Hắn chưa ns xong thì đã bị cô cắt ngang cái rụt. Lần đầu tiên có người chưa nghe hắn ns xong mà đã vội kết luận.
- Anh tí Bán tôi qua China à.. No No... đời tôi còn dài... Cô ta thản nhiên ns mà ko thèm suy nghĩ.
- Hahaha. Hắn ôm bụng cười no nê.
..........
- Cho mình xem hình vs... MỘT cô gái chồm qua phía cô bạn.m xem ảnh.
- Ảnh đẹp thiệt trong họ giống gay quá. Cô ta ns mĩa mai.
- Bốp. Một cái tát vào mặt cô gái đó - Mày ăn ns cho cẩn thận. Ảnh cx là thần tượng của tao đấy.Tao Chỉ ghét cái thằng ms chuyển đến đấy thôi. Cô gái tay cầm chiếc máy ảnh tay còn lại chỉ vào mặt cô gái lanh chanh ko xem xét lời ns của mình mà phát ra.
- Còn anh nz... Cậu bé nhìn vào Đan Phong đang ôm miệng cười.- Anh lúc nảy xoa đầu em cả chục lần đấy.
-Hhahahaha... Linh Linh tức tưởi ôm bụng cười.
Hắn sựng người ngó qua ngó lại cho đỡ quê rồi đi theo sau Linh Linh và cậu nhóc.
- Nhóc mấy tuổi. Linh Linh Giờ ms có cơ hội hỏi.
- em cx ko pít nz.
Cả Linh Linh lẫn Đan Phong đều há họng
- Sao lại ko pít.
- Tại em ko pít em sinh năm mấy nữa. Cậu bé hồn nhiên ns.
- Vậy em tên gì. Đan Phong nói.
- Em tên Triệu.
- Đừng ns vs anh ở nhà có đứa tên Phú nha. Đan Phong tính hỏi cho vui thôi ai nhè
- Vâng . Mà đoán hay thiệt. Nhà em có Phúc Lộc Thọ Hoa Hướng Dương và Triệu Phú..
- Công nhận ai đặt tên mà ý nghĩ thật. 3 têb đầu tượng trưng cho sự xung hỉ trong Gia đình. Hoa Hướng Dương ý nghĩa đến ngày mai tươi đẹp. Còn Triệu Phú là ước mơ giàu có. Linh Linh ns
- Anh Nguyên đặt cho chúng em đấy. Hihi. Cậu bé cười ns có vẻ rất tự hào về tên mà người quá cố kia đặt cho.- Mà 2 anh về đi. Em đi 1 mình cx đc.
- Ngã nào cx trễ rồi đề tụi này tiến đi lun. Nhà em ở đường nào. Đan Phong nhìn đồng hồ cx 10h đêm cx ko an tâm cho cậu nhóc.
- Em ko có nhà. Cậu bé trả lời một mạch
- Vậy em ở đâu.
- Tụi em 4 bể đều là nhà. Lúc ở gầm cầu lúc ờ chợ... nhiều nơi nz. Như đị bàn chính của tụi em là ở gầm cầu.
- Trời. Linh Linh Đánh vào đầu mình. Chịu thua nhóc. Nhưng lại thấy thương cậu bé vô cùng
- Thôi ta đi thôi. Linh Linh Cầm tay nhóc.
- Đi đâu. Cậu bé ns.
- Thì đến tham quan chỗ ở của em. Linh Linh đưa đôi mắt long lanh rồi đi.
- Ko khoan đứng lại đó đã..Đan Phong xách túi đồ ăn chạy theo.
- Gì nz..Cô ns.
Hắn bỗng nhiên cầm tay cô. Cô giật hết cả mình, tim loạn xạ.
- Xách đi. Tôi trả tiên giúp cậu mà. Lo mà xách. Cậu ngang nhiên đưa bao đônga đò hộp nhở đó cho cô rồi đi ko thương tiếc.
- Này này. Hắn để lại cho cô 1 cú sock.rồi đi. Cô chạy theo lãm nhãm - Đúng là đồ ki bo mà có 9 chục nhàn mà cx nhắc. Cô nhíu mày nhưng vẫn xách.
Nhìn thấy hắn đang cõng cậu bé cô lại có suy nghĩ khác Nhìn cậu ta cx hiền lành tốt bụng. Mình đang nghĩ cái gì thế này, ns tóm lại.là hắn tốt hay xấu...
- Ê đi nhanh lên. Hắn thấy cô mãi ko theo kịp nên nhói miệng kêu.- Làm gì mà như rùa bò thế mả.
- Kệ tui.. Anh có ngon thì đến xách nè
.Cô trợn mắt xách hai bao lên trước người nhoai miệng đến.
...............
-Đến rồi nhà em ở đây. cậu bé tuột người xuống, chạy nhanh đến mấy đưa loai choai ở đó.
Trước mắt ai người họ là 1 bãi đất rất bẩn xung quanh là rác công vs rông reo.
- Anh Triệu em đói quá. Một cô bé khóc ns.- Em cx nmđói nz. Cả đám đều hô lên đói.
Linh Linh cầm trên tay bao.đồ ăln ko sợ bẩn mà chạy đến mấy đưa nhóc. Đưa mỗi đưa một hộp phở.- Cậu còn làm gì thế mau đến giúp tôi. Linh Linh Nhoái miệng ra chỗ Đan Phong đứng. Lần đầu tiên cậu đén 1 noiq bẩn như thế. zcậu có chút ái ngại nhưng.nhìn nụ cười của Linh Linh ko hiểu sao có luốn nam châm kéo cậu vào.
- Mấy em ăn từ từ thôi kẻo nghẹn .Lần sau anh sẽ mua thật nhiều cho bon em. Linh Linh thấy tụi.lúa cúa ăn mà thấy thương.
- Thật hả anh. Cả bày la lớn.
- Thật. Cô cười :himắt him mũi.
Hắn nhìn cô như đang hạnh phu s rất hạnh phúc.
Nhìn mấy đưa ngủ cô ms đứng dậy đi ra, Thấy hắn đang nhìn cảnh sông mơ hồ.
- Ê tôi tưởng cậu về rồi rồi chứ. Té ra cậu chờ tôi à. Linh Linh ns đùa thôi ai nhè lại làm hắn ngượng nhưng lhắn nhanh chóng lấy lại tinh thần. - Cậu mơ à, tôi đang ngắm sao mà.
Cô nhì lên trời chả có sao nào hết rồi sờ lên trán hắn
- Làm gì thế. hắn hấc tay cô ra.
- Cậu có bị sốt ko. Trên trời đâu có sao.
Hắn đưa mắt lên nhìn trời quả thật là ko có ngôi sao nào thiệt. Ngại quá hắn quay lưng đi.
- Tôi đi về.
Cả hai đều đi ngược chiều nhau.
!!! Cảnh đêm thật khoẻ mang theo hai tâm hồn của trời đất hoà nhập vào nhau !!!
- Oáp.... Cô ngáy một hơi thật sâu rồi lại gụt xuống bàn nằm ngủ.
- Cậu em ko xuống căn tin hả. Gia Bảo đánh vào vai Cô.
- Tránh ra đi cho tôi ngủ. Linh Linh ko chịu nhìn hắn ns mà cứ huơ huơ hấc tay hắn ra.
- Cả đêm ko ngủ hả nhóc. Ngủ nhiêu thành heo gái nào mà thích. Gia Bảo trêu chọc cô.
- Thì tôi có pải là trai đâu mà cần gái thích. Linh Linh vừa ns xong ms phát giác mình đang ns sãn
- Ê ê ns gì thế hả ns lại xem nào. Hắn nghe gì mà trai gái gì đó mà cx ko rõ vì cô ns giọng khàn khàn.
- Không có gì xuống xuống ăn sáng. Linh Linh giả bộ đánh trống lãng bật người dậy kéo hắn đi. Mà hắn thì thế đó, dễ tính chã muốn lôi lại cái đã qua. Thấy cô kéo đi ăn sáng hắn ko màng quan tâm câu ns lúc nảy nz.
Linh Linh đánh vào miệng của mình vài cái - Cái miệng chết tiệt mây mà hắn ko nghe. Mặt cô nhíu lại trog bộ dạng rất đáng yêu.
...........
Từ trên tầng , Hai đôi mắt đang nhìn về phiá Linh Linh và Gia Bảo.
- Đan Phong trong họ cx hợp nhỉ. Một cô gái tóc xoả môi đã chót ns.
- Chuyện của họ ko cần ta xía vào đâu. Đan Phong thấy vậy có 1 chút tức nhưng vẫn khuôn mặt ấy lạnh lùng ,ko cảm xúc. Hắn Bỏ đi để lại cho cô gái kia một cơn tức.
-Ừm cậu là ai mà lại xen vào giữa 3 người chúng tôi. Cô gái đó nhìn xuống thấy Gia Bảo đang tươi cười Cùng Linh Linh. Gia Bảo từ trước đến giờ chỉ tươi cười vs mình cô. Vậy mà...##### Ha ha đứng lại cho cậu quẹt lại vào mặt tôi sao ##### cô ta lại nhớ đến nụ cười chưa từng có của Đan Phong hôm trước ngày khai trường. Cô bím môi lại nắm chặt tay tôi sẽ ko bao giờ tha cho ai cướp đi hai người họ kể cả cậu là con trai...
- Cậu ăn gì. Gia Bảo hỏi Linh Linh.
- Ờ cho tôi xuất xôi trứng ko hành. Linh Linh ngồi cắn ngón tay ns.
- Cô cho tôi 2 xuất Xôi trứng ko hành. Hắn gọi cô căntinh
- Có ngây chờ chút.
Linh Linh bất chợt nhìn vào tờ menu.
- Cái gì mà mắc thế. Đĩa xôi mà đến tận 80k . Linh Linh la lớn.
Hắn chưa kịp bịt miệng cô lại thì cô lại tuông ra. Cả cătinh, ai cx đang chú ý đến hai người.
- Bỏ ra sao lại bịt miệng tôi. Linh Linh đẩy tay hắn ra. Cầu nhàu.
- Cậu làm ơn đừng có mà hét lớn ghế đc ko..Hắn quê đến mất đỏ mất cả mặt. Hắn ước gì có cái lỗ mà chui cho đỡ dị
- Tôi ns ko đúng sao. 80 ngàn là ăn đc gần 3 tô mì quảng đấy. Cô nhớ lại cái ngày đi ăn vs Đan Phong hôm trước.
- Cậu ko thấy ở đây. Quán thì sang trọng phục vụ thì chu đáo rất sạch sẽ. Cậu nhìn trong này toàn là chuyên gia đầu bếp đấy. Cậu kêu Xôi trứng là rẽ tiền nhất ở đây rồi. Hắn cô giải thích cho nó hiểu.
- Hứ mắc dễ sợ. Ta đây sẽ ko ăn ở đây nz, trừ khi có người mời. Cô ta chím môi cười ns. Đưa mặt lại gần hắn ns nhỏ
Hắn thấy khó thở vì khuôn mặt của cô. Tim thì loạn xạ. Đây là lần đầu tiên cô cười vs hắn thân mật như thế
- Tôi chịu thua cậu rồi. Tránh ra đi. Hắn nhí tay vào sát trán cô đẩy ra. Hắn sợ mình sẽ ko chịu đựng đc cảm xúc.
-Xôi đến rồi đây.Chị phục vị tươi cười ms hai ng ăn
- Cảm ơn
Hắn và cô cứ thế ăn.
- Sao ngon ko. Hắn đảm bảo cô ns nói ngon nên ms hỏi thế mà.
- Ờ thì cx đc. Câu ns tỉnh bơ ns.
- Ít ra thì cậu phải ns.Ừ ngon lắm hay là ừ rất ngon. Gia Bảo giã lã nhìn cô ns.
- Tại sao tôi pải ns thế. Tôi cảm thấy tiếc vì bữa ăn hôm nay rồi đấy.Linh Linh tâm trạng ko đc tốt vì nhớ đến cậu nhóc cùng vs lũ trẽ sống ở gầm cầu.
- Thôi ăn đi. Cậu là chuyên gia cãi bừa rồi, ăn đi cho cậu nè. Đan gắp lát xưởng cho cô.
.................
- Đó ko pải là Gia Bảo sao, có khi nào thấy ảnh xuống đây ăn sao. Còn đi cùng cậu nhóc gì đó nz. Một nữ sinh cảm thấy bất bình lên tiếng.
- Hình như là cái tên ms chuyển vào lớp ảnh đấy. Nghe ns hắn có xích mích nghiêm trọng vs anh Đan Phong. Một cô gái khác xen vào đưa ánh mắt căm ghét nhìn cô.
- Ừ trông kìa hai người họ còn gắp thức ăn cho nhau nz đây. Anh Bảo chắc bị nó cho bùa mê thuốc lú gì rồi.
- Tôu thích xúc xích hơn tôi ghét lạc xưởng cho tôi đi. Linh Linh bỏ phần Xưởng của hắn đưa cho về chỗ cũ rồi găó miếng xúc xích về phần mình, nhưng đâu có đẽ hắn đã kịp thời ngăn chặn, hai đôi đũa cứ thế mà đánh nhau.
- Tôu có điều kiện. Nếu cậu thực hiện nó tôi sẽ cho cậu nguyên câu xúc xích..Hắn ngang nhiedn ra điều kiện vs cô. Mà ko màng suy nghĩ vì hắn biết cô rất ham ăn...
- Cậu định lừa con nít à. Linh Linh ko đấu đũa nz. Cậm cụi ngồi ăn phần của mình.
- Thế thôi tôi ăn nó vậy. Hắn đưa thìa xăm vào câu xúc xích toan đưa vào miệng.
- Khoan. Cô cầm tay hắn lại.
..........
- Nhìn kìa nó còn cầm tay ảnh.Mình pải chụp bức ảnh thân mật này cho cả hội nữ sinh FC của Anh ấy xem ms đc. Để xem cậu ta có sống nổi vs cái trường này ko. Một cô gái môi đỏ chót. Đưa mắt nham hiểm nhìn vào ống kính và chụp nó.
.........
- Điều kiện gì ms đc chứ. Cô nhanh tay cầm tay anh ko cho miếng xúc xích vào miệng hắn.
- Điều kiện này rất dễ làm. Tối 7h trước cầu Ánh Sao .. Hắn chưa ns xong thì đã bị cô cắt ngang cái rụt. Lần đầu tiên có người chưa nghe hắn ns xong mà đã vội kết luận.
- Anh tí Bán tôi qua China à.. No No... đời tôi còn dài... Cô ta thản nhiên ns mà ko thèm suy nghĩ.
- Hahaha. Hắn ôm bụng cười no nê.
..........
- Cho mình xem hình vs... MỘT cô gái chồm qua phía cô bạn.m xem ảnh.
- Ảnh đẹp thiệt trong họ giống gay quá. Cô ta ns mĩa mai.
- Bốp. Một cái tát vào mặt cô gái đó - Mày ăn ns cho cẩn thận. Ảnh cx là thần tượng của tao đấy.Tao Chỉ ghét cái thằng ms chuyển đến đấy thôi. Cô gái tay cầm chiếc máy ảnh tay còn lại chỉ vào mặt cô gái lanh chanh ko xem xét lời ns của mình mà phát ra.
/55
|