Đây là chap mới lạ, chỉ có chap này thôi nhé) --------------------------------------><_______><_________><_________><_____________________
Cũng đã qua mùa thi, tức là lại bắt đầu một học kì mới. Tôi quay lại với game online vì nhà tôi gần tận 3 tiệm nét. Một tuần giải tỏa tôi không đi chơi với Tịch Uyên mà cắm đầu vào mấy con gà trong trong game gunny vào buổi sáng, còn liên minh huyền thoại thì tôi chơi đến tận khuya mới lết xác về nhà. Tin nhắn của nhỏ cứ được nhận từ rất sớm trước khi tôi trả lời. Đang làm gì vậy chồng? wey con mắm con heo khùng ... tôi thì lúc nào cũng chồng có công việc hay chồng ra đây chơi một lát. Uyên cũng biết tôi chơi game online nên cũng cằn nhằn bên tai tôi như bà già , nào là chơi ít thôi ghiền rồi sao, nào là chơi không biết tốn thời gian, tốn sức khỏe, tốn tiền... nhưng khi vào học tôi tự nhủ sẽ bỏ được thôi mà.
Tuần đầu tiên học lại cũng vẫn phải học bài mới, tự nhiên tôi cảm thấy rất nhàm chán. Nhiều lúc tôi chỉ muốn ngồi cho có chỉ số. Tôi buồn ngủ, tôi làm biếng nhưng phải giữ cái nét mặt tỉnh lụi thế này này.
Em Hoàng Anh
Ơ, cái quái gì ế??? cô giáo kêu tôi sao. Mới vào tiết tôi có làm gì đâu mà đã bị gọi hồn rồi. Tôi hơi ngơ ngác nhìn lên.
Em lên trả bài sử cho cô
Cô giáo vừa dứt lời thì não tôi ngay lập tức ngừng hoạt động, quay qua cái cặp chưa đóng lục cuốn tập đi từng bước lên bục giảng. Tôi đứng sát lạt cô một tí, nghe xong câu hỏi của cô thì tôi không nhớ là mình đã từng học cái này bao giờ. Chắc mặt tôi giờ nhìn ngu lắm thì phải, mà cả lớp thì im phăng phắc, chắc sợ bị gọi hồn chứ gì. Tôi quay sang cô:
Cô ơi cho em nợ lần này, em chưa học bài..
Lần đầu tiên tôi lại nói câu này, trước thì chỉ là trả lời thiếu bị trừ điểm thôi chứ có khi nào không thuộc nửa chữ bẻ đôi đâu. Tôi xách nguyên con ngỗng về chỗ rồi thần phách cũng lạc cả tiết học.
Reng... Reng...
Nhỏ lại sang bàn tôi ngồi trước mặt, cốc tôi một cái đau điếng.
- tối chơi game phải không hả? không học bài he
Nhìn mặt nhỏ nghiêm túc, đắc chí trách tôi khiến tôi mắc cười, gãi gãi cái tai. Nhỏ lên giọng
- cười cái gì mà cười. Chuẩn bị cái mông đi nhá, rồi bỏ luôn mấy cái game cớ vẩn đi nhá
Tôi không biết Uyên nói thật hay nói đùa, nào giờ toàn tôi đánh nhỏ...
- ai cho quánh mà quánh dị?
- ơ thì chồng nói khi chồng sai vợ cũng được đánh chồng mà!
Lần này thì tôi biết nhỏ đang nói thật , thôi toi rồi. Nói chuyện một lát thì tôi thấy nhỏ lại khều thằng Trí nói cái gì đó. Hai đứa nhìn tôi một cái rồi về chỗ ngồi học tiếp.
Tiết cuối cuối cùng cũng đến thì..
Hoàng Anh lên trả bài
Ấy sì... hôm nay cái ngày cô hồn mà, thứ năm mà có cả sử, địa. Có sử, địa mà còn kêu tôi cùng một ngày. Số 1 đầu đầu danh lớp nữa chứ. Tôi rủa thầm, sau này mà có con phải đặt tên có mấy chữ cái ở giữa danh sách lớp để nó thoát như cha nó bây giờ, tôi thề luôn ấy!
Lần này tôi dứt khoát hơn, bay thẳng lên cô nói không thuộc bài rồi đi về chỗ, số nào thì cũng đã không thuộc rồi, 1 với 2 cái trứng ngỗng có khác gì nhau đâu nào, Hoàng Anh tôi chấp hết luôn ấy *Bạn ấy nói mà chưa nghĩ đến cái mông của mình thì phải hehe*. Á Á,,,, kết thúc cái ngày xuôi xẻo này rồi, tối nay về phải học bài gỡ điểm mới được, tôi nhủ.
Trước khi ngủ, nhỏ có nhắc tôi học bài, không chơi game còn có cái này thú vị nè. Chủ nhật 1 giờ lại nhà thằng Trí chơi nha . Eo ôi, tốt nhất là tôi ngủ thôi.
Rồi đấy, thứ sáu và thứ bảy tôi cũng không bén mãng đến tiệm net. Không phải sợ nhỏ đâu nhé. Chủ nhật cuối cùng cũng đến. Tôi thay đồ chuẩn bị sang nhà thằng Trí, cố tình mặt cái quần jeans dày một chút và gặp nó tại căn cứ không bí mật. Mới vừa đặt mông xuống sofa thì Uyên bật dậy đi vào phòng, gọi với ra: chồng ơi vào chơi
Tôi nhanh chóng cười với thằng Trí một cái phải phép chủ nhà rồi bước vào với nhỏ, nhỏ ngồi tai cái chỗ lần trước tôi từng ngồi đánh nhỏ, rồi ra lệnh: đóng cửa lại chồng ời, khóa luôn
Tôi cũng làm theo không một lời than vãn. Tôi ngồi đối diện nó hi nhìn mặt vợ lúc này đáng yêu thiệt á
khỏi nịnh né, chồng bị hai con 0 lận, một con 10 roi. Chơi game không xin phép vợ bị nhắc nhở nhiều lần đánh khi nào khóc mới thôi
Ơ hay, Uyên tính sẵn hết rồi hay gì á. Nói một lèo tôi không kịp thở luôn.
- Rồi rồi, lần này chồng sai, vợ đánh đến chừng nào cũng được hết
Nói xong câu đó tôi cũng thấy khá bình thản, sức nhỏ cũng đâu mạnh mẽ đến mức làm tôi khóc được. Chỉ là tôi nghĩ nói vậy làm vợ không giận tôi thôi, mà lần này là tôi sai thiệt. Cho nhỏ đánh để nhẹ lòng hơn chút xíu cũng tốt. Tôi râm rắp làm theo lời nhỏ.
Giờ tôi yên vị nằm sấp trước mặt vợ, vợ tôi thì cầm cây roi mây quấn băng keo lúc trước tôi còn để lại nhà thằng Trí, mặt úp hẳn xuống hai tay, chân duỗi thẳng, hơi gồng mông một tí để roi đầu không bị bất ngờ. Tôi chờ roi đầu tiên giáng xuống, chờ rất lâu ( thời gian như chậm lại), rồi cái sự gồng của tôi cũng tới lúc đuối thì ...
'Chát...
Nhanh gọn, và tôi phát hiện ra mặt quần jeans càng dày đánh càng đau thì phải, chỉ là cảm giác vậy thôi chứ tôi cũng không biết nữa, bỗng suy nghĩ đến cái chuyện bề mặt cọ xát của quần jeans với sức đẩy của cây roi quất xuống. Tôi khẽ giật nảy người lên một phát, mím môi.
- chồng ơi, cởi quần jeans của chồng ra giùm vợ đi
Tôi bất ngờ, sững người nhìn tưởng nhỏ đang đùa, thì lại hối cái mệnh lệnh vừa nảy. Không lẽ giờ tôi lại cởi quần trước mặt một đứa con gái dù là vợ tôi đi nữa. Với lại mặc quần jeans mỏng ít đau hơn dày, nhưng không có gì che thì nó còn đau gấp bội. Tôi vội từ chối:
- thôi đừng vợ ơi, chồng không quen với việc bị đánh mông trần đâu
Nhỏ suy nghĩ rồi đứng lên : vậy thôi, chồng không cần nằm đây chịu vợ phạt nữa. Chồng có cách phạt của chồng, vợ cũng có cách của vợ . Rồi nhỏ cũng tuông bước đi.
Tôi cũng chột dạ lắm chứ, nhưng cũng phải giữ nhỏ lại chứ biết sao giờ, nhỏ mà đi luôn lần sau nhận phạt có mà tét luôn cái mông chứ chẳng đùa.
Ấy ấy, đừng mà, để chồng cởi, hic
Tôi đang nằm với cái mông chỉ có cái quần chip để che, mất mặt chết được, ' sẽ có ngày vợ sẽ bị chồng làm giống vầy, hứ' tôi oán cho cái sự tức tối của mình. Cái cây roi mây nó không nằm yên một chỗ, mà nó cứ được nhá nhá vào da thịt tôi từ mông xuống tận bàn chân, giờ tôi biết sợ thật rồi đó. Không biết lúc nào lực cây roi đạt cực đại nữa, tôi khóc thầm
'chát'...'chát'..
Hai roi liền quất xuống ngay mông, này thì không thuộc bài, chồng biết lỗi chưa?
Tôi tiếng thấm cơn đau từ mông, cố gắng: chồng biết sai rồi, chồng xin lỗi vợ, đánh nhẹ thôi thì lại
'chát'.'chát'.'chát'. tôi giật bắn người người chồm dậy, hai tay vươn ra phía sai nắm cái mông nóng hổi của mình rồi á một tiếng khá lớn. Gọi là đau thấu xương khi nhịp roi đánh mạnh mà liên tục nhứ thế.
Uyên để tôi xoa một chút, rồi từ tốn kêu tôi nằm lại. Xong cơn đau, tôi vừa về vị trí ban đầu ...'Chát'...'chát'...
Lần này thì hai roi nhanh thật nhanh ngay bắp chuối của tôi, tôi rút chân lại, xoay người muốn rớt nước mắt.
- Sau này ít đi chơi nét giùm vợ nghe, lo học nghe chồng
- dạ vợ, không đi nữa, chồng chừa rồi, chồng hứa mà
Tự giác nằm xuống ngay ngắn thì chờ thật lâu tôi cũng không thấy roi nào hạ xuống nữa, cũng không còn nhá vào mông tôi. Mà nhỏ đang suy nghĩ cái gì ấy, nhìn tôi, tôi nhìn nhỏ:
- vợ đánh vậy là đủ chưa ta?! đánh chồng mỏi tay thật đó
Câu hỏi cực kì ngốc nghếch của nhỏ vợ đáng yêu của tôi với cái mặt đăm đăm nhìn xuống mông tôi. Thật giờ tôi chỉ muốn ôm chầm lấy nhỏ rồi xin lỗi thật nhiều vì đến bản thân mình còn phải để nhỏ nhắc nhở, tôi lại thấy mình có lỗi. Nhưng tôi muốn kết thúc trận đòn này thật sớm để còn dẫn nhỏ đi ăn kem, uống lục trà mà nhỏ thích.
- chồng biết chồng có lỗi mà, vợ đánh tiếp đi, chồng không sao đâu
Nói xong tôi gục mặt xuống hai tai. Đúng như tôi dự đoán, nhỏ vì bản tính dễ cảm động mà mà buông roi xuống, bắt tôi phải xin lỗi rồi hứa này hứa nó. Gì tôi cũng hứa với nhỏ hết và tôi sẽ cố gắng thực hiện tốt mà. Tôi chỉnh lại trang phục rồi cũng tự nhiên ôm nhỏ làm nhỏ bất ngờ ngã luôn vào lòng tôi, tôi thích để cằm lên đầu nhỏ lắm, sẽ có cảm giác bình yên lạ thường. Tôi lại xin lỗi nhỏ lần nữa và cùng nhỏ chơi một buổi chủ nhật thật vui.
Vâng, tôi phải chịu đến hai trận đòn lận đấy. Hôm sinh hoạt lớp thứ 7 lần đầu tiên cũng là lần tôi nhận 10 roi thước bảng của thầy nên mông tôi đến hôm nay cũng muốn nát luôn rồi. Theo tôi được biết thì thước bảng làm dập mông, còn roi mây làm đau thấu mông. Quy định do tôi và ban cán sự cùng thầy đặt ra là ai bị ăn con 0 điểm thì 5 toi, đằng này tôi lại ăn hai con 0, cũng lần đầu tiên tôi thấy mình ngu hết sức! haizzz
END chap 5 nhe. Lần đầu tiên Hoàng Anh bị Tịch Uyên đánh cũng là lần cuối cùng, vì tác giả thích kiểu con trai hoàn mĩ, còn con gái phải để con trai giáo huấn cơ. Mọi người cuối tuần vui vẻ nhé <3
Cũng đã qua mùa thi, tức là lại bắt đầu một học kì mới. Tôi quay lại với game online vì nhà tôi gần tận 3 tiệm nét. Một tuần giải tỏa tôi không đi chơi với Tịch Uyên mà cắm đầu vào mấy con gà trong trong game gunny vào buổi sáng, còn liên minh huyền thoại thì tôi chơi đến tận khuya mới lết xác về nhà. Tin nhắn của nhỏ cứ được nhận từ rất sớm trước khi tôi trả lời. Đang làm gì vậy chồng? wey con mắm con heo khùng ... tôi thì lúc nào cũng chồng có công việc hay chồng ra đây chơi một lát. Uyên cũng biết tôi chơi game online nên cũng cằn nhằn bên tai tôi như bà già , nào là chơi ít thôi ghiền rồi sao, nào là chơi không biết tốn thời gian, tốn sức khỏe, tốn tiền... nhưng khi vào học tôi tự nhủ sẽ bỏ được thôi mà.
Tuần đầu tiên học lại cũng vẫn phải học bài mới, tự nhiên tôi cảm thấy rất nhàm chán. Nhiều lúc tôi chỉ muốn ngồi cho có chỉ số. Tôi buồn ngủ, tôi làm biếng nhưng phải giữ cái nét mặt tỉnh lụi thế này này.
Em Hoàng Anh
Ơ, cái quái gì ế??? cô giáo kêu tôi sao. Mới vào tiết tôi có làm gì đâu mà đã bị gọi hồn rồi. Tôi hơi ngơ ngác nhìn lên.
Em lên trả bài sử cho cô
Cô giáo vừa dứt lời thì não tôi ngay lập tức ngừng hoạt động, quay qua cái cặp chưa đóng lục cuốn tập đi từng bước lên bục giảng. Tôi đứng sát lạt cô một tí, nghe xong câu hỏi của cô thì tôi không nhớ là mình đã từng học cái này bao giờ. Chắc mặt tôi giờ nhìn ngu lắm thì phải, mà cả lớp thì im phăng phắc, chắc sợ bị gọi hồn chứ gì. Tôi quay sang cô:
Cô ơi cho em nợ lần này, em chưa học bài..
Lần đầu tiên tôi lại nói câu này, trước thì chỉ là trả lời thiếu bị trừ điểm thôi chứ có khi nào không thuộc nửa chữ bẻ đôi đâu. Tôi xách nguyên con ngỗng về chỗ rồi thần phách cũng lạc cả tiết học.
Reng... Reng...
Nhỏ lại sang bàn tôi ngồi trước mặt, cốc tôi một cái đau điếng.
- tối chơi game phải không hả? không học bài he
Nhìn mặt nhỏ nghiêm túc, đắc chí trách tôi khiến tôi mắc cười, gãi gãi cái tai. Nhỏ lên giọng
- cười cái gì mà cười. Chuẩn bị cái mông đi nhá, rồi bỏ luôn mấy cái game cớ vẩn đi nhá
Tôi không biết Uyên nói thật hay nói đùa, nào giờ toàn tôi đánh nhỏ...
- ai cho quánh mà quánh dị?
- ơ thì chồng nói khi chồng sai vợ cũng được đánh chồng mà!
Lần này thì tôi biết nhỏ đang nói thật , thôi toi rồi. Nói chuyện một lát thì tôi thấy nhỏ lại khều thằng Trí nói cái gì đó. Hai đứa nhìn tôi một cái rồi về chỗ ngồi học tiếp.
Tiết cuối cuối cùng cũng đến thì..
Hoàng Anh lên trả bài
Ấy sì... hôm nay cái ngày cô hồn mà, thứ năm mà có cả sử, địa. Có sử, địa mà còn kêu tôi cùng một ngày. Số 1 đầu đầu danh lớp nữa chứ. Tôi rủa thầm, sau này mà có con phải đặt tên có mấy chữ cái ở giữa danh sách lớp để nó thoát như cha nó bây giờ, tôi thề luôn ấy!
Lần này tôi dứt khoát hơn, bay thẳng lên cô nói không thuộc bài rồi đi về chỗ, số nào thì cũng đã không thuộc rồi, 1 với 2 cái trứng ngỗng có khác gì nhau đâu nào, Hoàng Anh tôi chấp hết luôn ấy *Bạn ấy nói mà chưa nghĩ đến cái mông của mình thì phải hehe*. Á Á,,,, kết thúc cái ngày xuôi xẻo này rồi, tối nay về phải học bài gỡ điểm mới được, tôi nhủ.
Trước khi ngủ, nhỏ có nhắc tôi học bài, không chơi game còn có cái này thú vị nè. Chủ nhật 1 giờ lại nhà thằng Trí chơi nha . Eo ôi, tốt nhất là tôi ngủ thôi.
Rồi đấy, thứ sáu và thứ bảy tôi cũng không bén mãng đến tiệm net. Không phải sợ nhỏ đâu nhé. Chủ nhật cuối cùng cũng đến. Tôi thay đồ chuẩn bị sang nhà thằng Trí, cố tình mặt cái quần jeans dày một chút và gặp nó tại căn cứ không bí mật. Mới vừa đặt mông xuống sofa thì Uyên bật dậy đi vào phòng, gọi với ra: chồng ơi vào chơi
Tôi nhanh chóng cười với thằng Trí một cái phải phép chủ nhà rồi bước vào với nhỏ, nhỏ ngồi tai cái chỗ lần trước tôi từng ngồi đánh nhỏ, rồi ra lệnh: đóng cửa lại chồng ời, khóa luôn
Tôi cũng làm theo không một lời than vãn. Tôi ngồi đối diện nó hi nhìn mặt vợ lúc này đáng yêu thiệt á
khỏi nịnh né, chồng bị hai con 0 lận, một con 10 roi. Chơi game không xin phép vợ bị nhắc nhở nhiều lần đánh khi nào khóc mới thôi
Ơ hay, Uyên tính sẵn hết rồi hay gì á. Nói một lèo tôi không kịp thở luôn.
- Rồi rồi, lần này chồng sai, vợ đánh đến chừng nào cũng được hết
Nói xong câu đó tôi cũng thấy khá bình thản, sức nhỏ cũng đâu mạnh mẽ đến mức làm tôi khóc được. Chỉ là tôi nghĩ nói vậy làm vợ không giận tôi thôi, mà lần này là tôi sai thiệt. Cho nhỏ đánh để nhẹ lòng hơn chút xíu cũng tốt. Tôi râm rắp làm theo lời nhỏ.
Giờ tôi yên vị nằm sấp trước mặt vợ, vợ tôi thì cầm cây roi mây quấn băng keo lúc trước tôi còn để lại nhà thằng Trí, mặt úp hẳn xuống hai tay, chân duỗi thẳng, hơi gồng mông một tí để roi đầu không bị bất ngờ. Tôi chờ roi đầu tiên giáng xuống, chờ rất lâu ( thời gian như chậm lại), rồi cái sự gồng của tôi cũng tới lúc đuối thì ...
'Chát...
Nhanh gọn, và tôi phát hiện ra mặt quần jeans càng dày đánh càng đau thì phải, chỉ là cảm giác vậy thôi chứ tôi cũng không biết nữa, bỗng suy nghĩ đến cái chuyện bề mặt cọ xát của quần jeans với sức đẩy của cây roi quất xuống. Tôi khẽ giật nảy người lên một phát, mím môi.
- chồng ơi, cởi quần jeans của chồng ra giùm vợ đi
Tôi bất ngờ, sững người nhìn tưởng nhỏ đang đùa, thì lại hối cái mệnh lệnh vừa nảy. Không lẽ giờ tôi lại cởi quần trước mặt một đứa con gái dù là vợ tôi đi nữa. Với lại mặc quần jeans mỏng ít đau hơn dày, nhưng không có gì che thì nó còn đau gấp bội. Tôi vội từ chối:
- thôi đừng vợ ơi, chồng không quen với việc bị đánh mông trần đâu
Nhỏ suy nghĩ rồi đứng lên : vậy thôi, chồng không cần nằm đây chịu vợ phạt nữa. Chồng có cách phạt của chồng, vợ cũng có cách của vợ . Rồi nhỏ cũng tuông bước đi.
Tôi cũng chột dạ lắm chứ, nhưng cũng phải giữ nhỏ lại chứ biết sao giờ, nhỏ mà đi luôn lần sau nhận phạt có mà tét luôn cái mông chứ chẳng đùa.
Ấy ấy, đừng mà, để chồng cởi, hic
Tôi đang nằm với cái mông chỉ có cái quần chip để che, mất mặt chết được, ' sẽ có ngày vợ sẽ bị chồng làm giống vầy, hứ' tôi oán cho cái sự tức tối của mình. Cái cây roi mây nó không nằm yên một chỗ, mà nó cứ được nhá nhá vào da thịt tôi từ mông xuống tận bàn chân, giờ tôi biết sợ thật rồi đó. Không biết lúc nào lực cây roi đạt cực đại nữa, tôi khóc thầm
'chát'...'chát'..
Hai roi liền quất xuống ngay mông, này thì không thuộc bài, chồng biết lỗi chưa?
Tôi tiếng thấm cơn đau từ mông, cố gắng: chồng biết sai rồi, chồng xin lỗi vợ, đánh nhẹ thôi thì lại
'chát'.'chát'.'chát'. tôi giật bắn người người chồm dậy, hai tay vươn ra phía sai nắm cái mông nóng hổi của mình rồi á một tiếng khá lớn. Gọi là đau thấu xương khi nhịp roi đánh mạnh mà liên tục nhứ thế.
Uyên để tôi xoa một chút, rồi từ tốn kêu tôi nằm lại. Xong cơn đau, tôi vừa về vị trí ban đầu ...'Chát'...'chát'...
Lần này thì hai roi nhanh thật nhanh ngay bắp chuối của tôi, tôi rút chân lại, xoay người muốn rớt nước mắt.
- Sau này ít đi chơi nét giùm vợ nghe, lo học nghe chồng
- dạ vợ, không đi nữa, chồng chừa rồi, chồng hứa mà
Tự giác nằm xuống ngay ngắn thì chờ thật lâu tôi cũng không thấy roi nào hạ xuống nữa, cũng không còn nhá vào mông tôi. Mà nhỏ đang suy nghĩ cái gì ấy, nhìn tôi, tôi nhìn nhỏ:
- vợ đánh vậy là đủ chưa ta?! đánh chồng mỏi tay thật đó
Câu hỏi cực kì ngốc nghếch của nhỏ vợ đáng yêu của tôi với cái mặt đăm đăm nhìn xuống mông tôi. Thật giờ tôi chỉ muốn ôm chầm lấy nhỏ rồi xin lỗi thật nhiều vì đến bản thân mình còn phải để nhỏ nhắc nhở, tôi lại thấy mình có lỗi. Nhưng tôi muốn kết thúc trận đòn này thật sớm để còn dẫn nhỏ đi ăn kem, uống lục trà mà nhỏ thích.
- chồng biết chồng có lỗi mà, vợ đánh tiếp đi, chồng không sao đâu
Nói xong tôi gục mặt xuống hai tai. Đúng như tôi dự đoán, nhỏ vì bản tính dễ cảm động mà mà buông roi xuống, bắt tôi phải xin lỗi rồi hứa này hứa nó. Gì tôi cũng hứa với nhỏ hết và tôi sẽ cố gắng thực hiện tốt mà. Tôi chỉnh lại trang phục rồi cũng tự nhiên ôm nhỏ làm nhỏ bất ngờ ngã luôn vào lòng tôi, tôi thích để cằm lên đầu nhỏ lắm, sẽ có cảm giác bình yên lạ thường. Tôi lại xin lỗi nhỏ lần nữa và cùng nhỏ chơi một buổi chủ nhật thật vui.
Vâng, tôi phải chịu đến hai trận đòn lận đấy. Hôm sinh hoạt lớp thứ 7 lần đầu tiên cũng là lần tôi nhận 10 roi thước bảng của thầy nên mông tôi đến hôm nay cũng muốn nát luôn rồi. Theo tôi được biết thì thước bảng làm dập mông, còn roi mây làm đau thấu mông. Quy định do tôi và ban cán sự cùng thầy đặt ra là ai bị ăn con 0 điểm thì 5 toi, đằng này tôi lại ăn hai con 0, cũng lần đầu tiên tôi thấy mình ngu hết sức! haizzz
END chap 5 nhe. Lần đầu tiên Hoàng Anh bị Tịch Uyên đánh cũng là lần cuối cùng, vì tác giả thích kiểu con trai hoàn mĩ, còn con gái phải để con trai giáo huấn cơ. Mọi người cuối tuần vui vẻ nhé <3
/14
|