Nỗi Lòng Hoa Tầm Gửi

Chương 21 - Chương 20.1

/74


Edit: Đào Sindy

Kiều Sênh trước mắt, buông xuống tất cả tự tôn và kiêu ngạo, lấy ra sự chân thành hoàn chỉnh để trước mặt Khương Trì, để anh nhìn thấy tâm ý của cô ta. Cô ta cong lưng, chỉ cầu Khương Trì ngoái nhìn một cái.

Kiều Sênh thế này, nhìn qua yếu ớt lại hèn mọn. Cả người đã cúi thấp đến bụi bặm.

Tô Đường không nhịn được nghĩ, Kiều Sênh thật sự rất yêu Khương Trì, cho nên cô ta mới đồng ý dùng phương thức cực kỳ mất tự tôn này, dùng hết tất cả khả năng đi giữ anh lại.

Nhưng câu nói tiếp theo của Khương Trì lại phá vỡ tất cả huyễn tưởng của Kiều Sênh.

Em thật phiền.

Khương Trì hoàn toàn không vì hành động khổ sở giữ lại của Kiều Sênh mà xúc động xíu nào, trong giọng nói của anh lộ ra không kiên nhẫn.

Anh giống như một Đế Vương cao cao tại thượng trong nhân gian, việc không liên quan đến mình mà nhìn người khác vui buồn.

Bởi vì không quan tâm, cho nên biểu hiện thong dong. Cả người có thể tiêu sái thoát ra.

Tô Đường nghe Khương Trì trả lời, trong lòng run lên.

Trong lúc hai người Khương Trì và Kiều Sênh còn chưa phát giác được sự tồn tại của cô thì Tô Đường quay người nhanh chóng rời đi nơi đây.

Cô nghĩ, lúc này rốt cục cô có thể hiểu một chút mấy câu hàm nghĩa mà trước đó Lăng Lang nói với cô.

Lăng Lang nói: Cậu ấy đối với anh em mình thật sự tốt không thể nói, trọng tình trọng nghĩa, nhưng cậu ấy đối với kết giao bạn gái... Đêm đó, Lăng Lang chưa nói hết nửa câu sau, nhưng bây giờ Tô Đường đã biết đáp án.

Lăng Lang nói không sai, làm anh em của anh, là lựa chọn tốt nhất.

Cô biết bây giờ Khương Trì rất ưu tú, mà tương lai anh càng ưu tú hơn. Cũng may, đối mặt với Khương Trì, cô luôn tự biết mình, chưa bao giờ động tâm, cũng không dám động tâm.

Lúc Tô Đường đi WC về lại phòng học, chuông vào học đã sớm khai rung lên.

Cô ở cửa ra vào la một tiếng báo cáo, chủ nhiệm lớp thấy là cô, cũng không hỏi thêm gì, tùy tiện phất phất tay ra hiệu cô ngồi vào vị trí của mình.

Khi Tô Đường ngồi vào vị trí của mình, vô thức nhìn sang chỗ Khương Trì, muốn xem một chút biểu lộ của anh hiện tại.

Khương Trì an vị bên phải cô, chỉ cần cô vừa thoáng quay đầu, liền có thể nhìn thấy anh.

Lúc cô nhìn sang, vừa lúc Khương Trì cũng nhìn cô, lúc này, anh dùng một tay chống cằm, tư thế nhàn nhã, một tay khác tùy ý để trên bàn, động tác trôi chảy chuyển động bút máy, nhìn thấy Tô Đường đưa ánh mắt sang, anh cong môi, lộ ra một nụ cười với cô.

Khoảng cách gần như vậy, cô có thể thấy rõ đường cong môi anh cong lên, và cặp mắt cong cong, cô thấy trong mắt anh nhìn cô hiện lên lốm đốm ý cười. Giống như kim cương vỡ rải đầy bãi cát, những ngôi sao tô điểm toàn bộ khoảng không. Loá đến chói mắt.

Nụ cười như thế, mang theo chút hững hờ, một chút tuỳ tiện, nhưng lại mê hoặc vô cùng.

Tô Đường hốt hoảng dời đi ánh mắt.

Cho nên nói người có giá trị nhan sắc cao, tùy tiện cười một cái cũng có thể làm say đắm một đống em gái nhỏ.

Tô Đường không thể không thừa nhận, Khương Trì như vậy, quả thật đẹp trai ngời ngợi, có tư cách kiêu ngạo.

Nhưng vừa nghĩ tới Kiều Sênh, cô không khỏi thở dài một hơi.

Nhìn qua Khương Trì hoàn toàn không bị Kiều Sênh ảnh hưởng. Anh tiêu sái thong dong, mây trôi nước chảy.

Tô Đường là một người đứng xem, nhìn thấy Kiều Sênh vứt bỏ hết tự tôn, quỳ xuống cầu xin Khương Trì quay lại, không khỏi cảm động. Nhưng thái độ bản thân anh không kiên nhẫn lại qua loa.

Khương Trì tuổi trẻ khinh cuồng, thật sự tuyệt tình khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Nhưng chuyện này không liên quan đến cô.

Bởi vì cô và Khương Trì anh, cũng sẽ chỉ là anh em.

Lúc này, chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng nước miếng văng tung tóe nói ba ngày sau thi khảo sát đầu năm.

Thi khảo sát đầu năm cấp ba là lệ cũ. Lần thi khảo sát này, theo nghĩa nào đó nói là khởi động trước khi thi, nhưng thời gian khởi động này quan trọng hơn rất nhiều so với kỳ thi đầu tiên hàng tháng. Bởi vì nó có một số người vinh dự, liên kết với học bổng, mà lần thi khảo sát này, cũng có thể dự đoán ra thành tích năm sau của một số học sinh. Cho nên rất nhiều người đều xem lần thi khảo sát này vô cùng quan trọng, hơn thời gian một tháng nghỉ hè đều nghiêm túc ôn tập kiến thức cấp ba.

Mặc dù chúng ta là lớp 12A16, nhưng chúng ta cũng phải có lý tưởng. Người, không thể không có lý tưởng. Học sinh hạng nhất mỗi năm trong cuộc thi khảo sát này đều có thể làm học sinh đại biểu tại lễ khai giảng, lên phát biển trong ngày khai giảng. Thầy trò toàn trường cộng lại gần ba ngàn người, trước mặt tất cả học sinh ba ngàn người làm đại biểu diễn thuyết, ngẫm lại đã làm người ta cảm thấy kích động hưng phấn, đúng không?

Chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng cảm xúc mãnh liệt tứ phía, ân cần thiện dụ, muốn điều động học sinh trong lớp học tập nhiệt tình.

Nhưng hiển nhiên, hiệu quả những lời này của ông không lớn.

Bên dưới có học sinh nhịn không được la lớn: Chủ nhiệm lớp, nói thì nói như thế, nhưng thầy xem trường Tam Trung đã mở nhiều năm như vậy, hạng nhất lần nào không phải A1 A2? Thế nào cũng không tới phiên chúng ta đâu!

Chủ nhiệm lớp ho nhẹ một tiếng, tình cảm dạt dào nói: Chúng ta có thể không sánh bằng học sinh A1 A2, nhưng chúng ta không thể không nghĩ lấy, không nghĩ lấy coi như thành đầu cá ướp muối rồi, đúng không?

Đúng! Bên dưới truyền đến vài câu đáp lại thưa thớt, nghe không có tinh thần, cũng rất qua loa. Lúc này, có một nam đồng học lớn tiếng la lên: Nhưng lý tưởng này quá xa vời!

Chủ nhiệm lớp nghe vậy, sượng mặt: Lý tưởng nếu có thể chọc tay có sẳn, vậy còn gọi là lý tưởng à? Em còn cố gắng làm nên lý tưởng này ư!

Nói xong câu đó, ngược lại chủ nhiệm lớp giới thiệu một chút về chế độ học bổng.

Top 100 học sinh đứng đầu khảo sát đều có học bổng, học bổng chia bốn cấp bậc, giải đặc biệt cấp cho người đầu bảng, được hai ngàn đồng, hạng hai và hạng ba là học bổng giải nhì, mỗi người một nghìn đồng, hạng tư đến người thứ năm mươi là học bổng hạng ba, mỗi người năm trăm đồng, thứ năm mươi mốt đến người thứ 100 là học bổng ưu tú, mỗi người một trăm đồng.

Thật ra chủ nhiệm lớp cũng không dám hy vọng xa vời vị trí hạng nhất có thể rơi xuống lớp mình, dù sao đây quả là mơ tưởng hão huyền. Nếu hạng nhất thật là lớp họ, ông khẳng định... Chủ nhiệm lớp chưa nghĩ xong đã lắc đầu trong lòng, bản thân bác bỏ. Khả năng này thật sự




/74

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status