Nỗi Lòng Hoa Tầm Gửi

Chương 60 - Chương 58

/74


Tựu trường học kỳ cuối, thời gian như nước chảy nhanh trôi qua. Thi một tiết, thi thử lần 1, thi thử lần 2, thi học kì, mấy chục lần thi kết thúc, sau đó, thời gian chớp mắt, thi đại học trong nháy mắt, gần kề trước mặt.

Giang Lâm chắc chắn sẽ được học trường tốt nhất, sớm kết thúc cuộc sống cấp ba của cậu ta. Mà ở Tam Trung, số lượng học sinh kết thúc sớm giống Giang Lâm cũng không ít.

Nhưng Tô Đường và Hứa Ngưng Đông lựa chọn tham gia thi đại học, từ bỏ cơ hội quý giá được tuyển thẳng.

Rất nhiều học sinh nghị luận ầm ĩ về vấn đề này.

Cuộc khảo sát đầu năm học, Tô Đường là học sinh chuyển trường đứng nhất, vượt lên cả học sinh chuyển trường Hứa Ngưng Đông và học phách Giang Lâm, may mắn làm học sinh đại biểu phát biểu trước toàn trường, tất cả mọi người biết, trong lòng Hứa Ngưng Đông không phục. Mà thi đại học, chính là lúc để cô ta một lần nữa chứng minh thực lực của mình. Mấy chục cuộc thi to nhỏ ở lớp 12, Hứa Ngưng Đông từng có hai lần đứng nhất. Mà Tô Đường được ba lần. Từ số liệu này cho thấy, trên thực tế thực lực hai người không kém nhiều, điểm số ai cao hơn, sẽ nhìn rõ tố chất tâm lí ai tốt hơn, ở trên trường thi phát huy càng ổn định.

Rất nhiều người đều đang suy đoán, lần thi đại học này, Tô Đường và Hứa Ngưng Đông ai thắng ai thua? Với học sinh Tam Trung mà nói, hai người họ thi đại học đã không chỉ đại biểu là một cuộc thi, mà là đọ sức cuối cùng giữa hai nữ thần, là một cuộc chiến vì vinh dự bản thân.

Một ngày trước thi đại học, Tô Đường nhận được tin nhắn từ Giang Lâm. Tin nhắn của cậu ta không dài, chỉ đơn giản là chúc phúc, chúc cô thi đạt được thành tích cao. Tô Đường trả lời lại Cảm ơn , thì không để trong lòng.

Giang Lâm lựa chọn tuyển thẳng, lần thi đại học này, bọn họ không còn là đối thủ cạnh tranh.

Tô Đường tới trường để quen trường thi. Trường thi của cô là lớp 10A2, cô thuận theo chỗ mà ngồi xuống chỗ thi ở hàng thứ nhất. Thật ra Tô Đường không để ý những thứ này chút nào, quen cách thi, cô liền chuẩn bị trở về.

Hôm nay người đến làm quen trường thi không nhiều, dù sao đối với phần lớn học sinh mà nói, đã ở cái trường này học tập sinh sống ròng rã ba năm, không cần tốn thời gian đến làm quen, còn không bằng để thời gian này tốn ở ôn tập. Còn giấy xác nhận vẫn trong tay chủ nhiệm lớp. Chủ nhiệm lớp sợ học sinh mất hoặc là quên giấy xác nhận, đã thống nhất trước khi thi sẽ phát ra, thi xong mỗi môn sẽ thu lại.

Một ngày này học sinh trong trường học không nhiều, lớp 10A2 hiện tại cũng chỉ có một mình Tô Đường. Lúc cô đi đến cửa, khóe mắt quét qua báo bảng trong lớp. Chỉ thấy trên bá bảng viết tám chữ: A2 hùng bá, ngạo thị thiên hạ . Nhìn thấy một câu đầy tự tin như thế, cô không khỏi lộ ra một nụ cười nhẹ. Nói chung đây chính là thanh xuân.

Lúc Tô Đường vẫn còn đang nhìn bảng đen, đột nhiên cô bị người khác kéo cổ tay, động tác đối phương hết sức nhanh chóng, lập tức kéo Tô Đường lên bục lớp, sau đó đối phương chân nhẹ nhàng đạp một cái thì cửa đã đống lại.

Vừa đóng cửa xong, trong phòng học liền lộ ra âm u hơn nhiều.

Trong cả phòng học, chỉ có hai người bọn họ.

Tô Đường định thét lên nhưng nghẹn trong cổ, thiếu chút đã la lên, nhưng lúc này, người nắm lấy cổ tay cô đã cười nói: Bánh bao, đừng sợ, là anh.

Tô Đường vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy giờ phút này đứng ở trước mặt cô là Khương Trì.

Mắt anh có ý cười, nắm lấy tay cô chậm chạp không buông ra.

Tô Đường thở ra, giờ phút này, tim cô vì vừa chuyện vừa rồi mà đập loạn, cô kém chút nghĩ, là Trầm Oánh không chịu nổi mà động thủ! Tô Đường có chút tức giận nói: Khương Trì! Vừa rồi anh làm em sợ muốn chết! Em còn tưởng là...

Tưởng gì?

Tóm lại là anh dọa em! Trong giọng của Tô Đường còn chút sợ.

Khương Trì thấy mình thật sự hù người khác, vội mềm giọng, dụ dỗ nói : Đừng sợ. Ngoại trừ anh, không còn người khác.

Tô Đường cắn môi, bình phục lại nhịp tim rồi mới kì lạ hỏi : Sao anh lại tới đây? Lúc cô ra ngoài, Khương Trì không có nhà, không nghĩ tới bây giờ không hề có điềm báo trước anh lại xuất hiện trước mặt cô.

Đương nhiên là tìm em. Khương Trì nói chuyện đương nhiên.

Trong đôi mắt lông lanh của Tô Đường đầy mờ mịt : Tìm em làm gì?

Đương nhiên là làm chuyện xấu rồi! Khương Trì ngân dài, Tô Đường sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Khương Trì đặt lên bàn ọc. Một năm cuối cấp, Khương Trì đã cao


/74

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status