“Mẹ con Tứ tỷ của Lục Nương vẫn luôn ở nhà ngươi sao? Nhà chồng nàng bên kia......”
Nghe Mộc Cẩm hỏi như vậy, Triệu Lục Nương lại cười khổ.
“Tứ tỷ cùng Tứ tỷ phu của ta cũng là sống không được tốt, nàng nói chờ hạn hán này qua đi, sẽ mang theo bọn nhỏ trở về tìm Tứ tỷ phu cùng hòa y với hắn.”
Vậy nên làm sớm đi, chờ hạn hán qua đi rồi quay về Hòa Ly, vậy nhà tứ tỷ phu ngươi có thể nguyện ý không?"
Thế đạo này, nữ tử muốn hòa ly, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Mộc Cẩm cũng rất kỳ quái, Triệu Tứ Nương nàng có mấy phần nắm chắc có thể hòa ly đây?
Đương nhiên, nàng là một nữ nhân, mang theo hài tử dám nhắc tới Hòa Ly, cũng là xương cứng, Mộc Cẩm đối với nàng cảm giác tốt hơn một chút.
Triệu Lục Nương trên mặt cười khổ càng sâu.
Mộc Cẩm suy nghĩ một chút lại nói: "Tứ tỷ của Lục Nương nhất định phải hòa ly sao?”
Nữ tử lập thế từ trước đến nay gian nan, nữ tử đã ly hôn, hơn nữa còn mang theo hài tử, đặc biệt gian nan.
Coi như là Triệu Lục Nương trượng phu c.h.ế.t cũng lập nữ hộ, cùng phu gia đã nói không có quan hệ, lần trước còn không phải bị phu gia tìm tới cửa muốn ăn chặn tiền bạc?
Nếu không phải vận khí tốt, nàng vừa vặn gặp Triệu Cảnh Dật, Triệu Cảnh Dật giúp một tay, một nhà Triệu Lục Nương lần trước sẽ bị mấy phòng thúc bá nhà chồng nàng ăn đến xương cốt cũng không còn.
Đối với việc Triệu Tứ Nương muốn mang hài tử hòa ly, Mộc Cẩm nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất khó đạt được mục đích.
Triệu Lục Nương đoán được Mộc Cẩm đang suy nghĩ gì, tiến đến bên tai nàng hạ giọng nói: "Kỳ thật, Tứ tỷ ta mang theo hài tử nương tựa ta, không riêng gì bởi vì nguyên nhân hạn hán đại tai.”
“Kỳ thực là, chồng của tứ tỷ ta là tên mặt dày, ở trên trấn của bọn họ thông đồng với một cái tiểu quả phụ.
Tiểu quả phụ kia còn có chút của hồi môn, không biết xấu hổ tuyên bố uốn tứ tỷ của ta chồng bỏ vợ để cưới nàng, nàng liền mang theo nàng toàn bộ của hồi môn nuôi sống ta tứ tỷ phu kia một nhà già trẻ”.
”Ai nha, cái này ta cũng không có mặt mũi nói ra, thật sự là, thật sự là......”
Mộc Cẩm khiếp sợ vội trấn an nàng, "Lục Nương yên tâm, những thứ này ta sẽ không nói ra.”
Triệu Lục Nương gật đầu, "Ta tất nhiên là tin tưởng Mộc cô nương, nếu không cũng sẽ không nói chuyện này với Mộc cô nương.
Mộc Cẩm cũng gật đầu.
"Tiểu quả phụ kia quả nhiên là không cần thể diện, nàng bức bách tứ tỷ phu ta, nói là muốn hưu tứ tỷ ta, cũng không muốn lưu lại hài tử của tứ tỷ ta , nàng ta sẽ tự thân sinh con cho tỷ phu ta...... Hừ, vậy cũng phải xem nàng ta có thể sinh ra không!"
Mộc Cẩm đỡ trán.
Nghiêm mặt nói: "Nếu cuộc hôn nhân này của Tứ tỷ ngươi thật sự không duy trì được, thì tốt nhất nên nhanh chóng cắt đứt mối quan hệ này. Thời gian trôi qua, chúng ta có thể không biết chuyện gì sẽ xảy ra.” .
Triệu Lục Nương biến sắc.
Lập tức nói: "Mộc cô nương nhìn thấu, kỳ thật ta cũng khuyên Tứ tỷ ta như vậy, nhưng nàng chính là rất cứng đầu, nói là không hấp bánh bao tranh khẩu khí, cắn c.h.ế.t muốn hòa ly, không thể bị chồng bỏ.”
Điểm ấy, Mộc Cẩm cảm thấy Triệu Tứ Nương kiên trì là đúng.
Nàng cảm thấy không đúng chính là, Triệu Tứ Nương muốn chờ hạn hán qua đi rồi mới trở về cùng cẩu nam nhân bỏ vợ bỏ con kia hòa ly.
Nhân tiện nói: "Hòa Ly khẳng định tốt hơn bị bỏ, dù sao con của Tứ tỷ ngươi tương lai gả cưới cũng dễ nói hơn.”
“Vậy...... " Triệu Lục Nương không biết Mộc Cẩm rốt cuộc có ý gì.
Mộc Cẩm: "Ý của ta là, vẫn là thừa dịp hạn hán đại tai, mang theo hài tử trở về nói chuyện Hòa Ly thì tốt hơn. Lúc này trở về, tứ tỷ phu ngươi cho dù muốn c.h.ế.t đói tứ tỷ ngươi, cũng không dám bỏ đói con ruột.”
Triệu Lục Nương cũng là thông minh, nghe vậy hai mắt sáng ngời.
“Ôi, thật đúng là! " Cô kéo khăn đi tới.
“Hôm nay trở về nói chuyện hòa ly, ngược lại dễ dàng chút ít! tứ tỷ phu tốt của ta nhất định muốn nhanh chút giải quyết tứ tỷ cùng bọn nhỏ của họ, mau chóng cưới tiểu quả phụ kia vào nhà!"
"Nhưng tìm không thấy Tứ tỷ và bọn nhỏ, chuyện này cứ kéo dài, tiểu quả phụ kia cũng không dám gả!"
Mộc Cẩm thấy nàng càng nói càng kích động, càng nói càng cao hứng, không khỏi nhắc nhở nàng.
"Lục Nương năm đó lập nữ hộ mang theo bọn nhỏ tới nơi này an thân lập mệnh, đó là bởi vì có quý nhân tương trợ, chính ngươi cũng có bản lĩnh mở bố trang. Ngươi Tứ tỷ nếu là thành công hòa ly, còn mang theo hài tử, có nghĩ tới nên như thế nào sống qua?"
Triệu Lục Nương vội nói: "Những thứ này ta cùng Tứ tỷ ta đều thương lượng xong, chờ sau khi hạn hán đại tai qua đi, ta dự định đóng cửa bố trang trên trấn, bán tòa nhà nơi này.
Sau đó lên huyện mua một căn nhà, lại mua hai cửa hàng mở hai bố trang. Ta và Tứ tỷ mỗi người trông coi một cửa hàng.”
Mộc Cẩm kinh ngạc trừng mắt nhìn.
Không nghĩ tới Triệu Lục Nương giàu như thế, bán trên trấn cửa hàng cùng nhà sau, còn có thể đi trong huyện mua nhà lại mua hai cái cửa hàng.
“Đến lúc đó ta thuê Tứ tỷ và cháu ngoại trai cháu gái làm công, mẹ con ba người bọn họ cũng có thể nuôi sống chính mình.” Triệu Lục Nương nói thoải mái, nghĩ đến là thập phần nắm chắc.
Nếu nàng đã nghĩ kỹ sau này làm thế nào an trí một nhà nàng cùng mẹ con tứ tỷ nàng mấy người, Mộc Cẩm sẽ không giội cho nàng gáo nước lạnh.
Ngược lại, Triệu Lục Nương có thể trong lúc tỷ tỷ Triệu Tứ Nương gặp phải gian nan, đưa tay kéo tỷ tỷ một phen, phần tình cảm tỷ muội này làm cho nàng thập phần động dung.
Điều này làm cho nàng nghĩ đến chính mình.
Nghĩ như vậy, Mộc Cẩm liền định giúp Triệu Lục Nương một tay.
“Như vậy đi, nếu là ngày nào đó Lục Nương cùng Tứ tỷ ngươi thương lượng xong, Tứ tỷ ngươi muốn đi phu gia Hòa Ly, ngươi đi tìm ta. Ta tìm người cùng Tứ Nương đi.”
Triệu Lục Nương vừa nghe lời này, hai mắt lập tức sáng lên.
Lập tức xoay người thi lễ thật sâu với Mộc Cẩm, "Mộc cô nương, ta thay mẹ con Tứ tỷ ta đa tạ ngươi!’
Mộc Cẩm khoát tay, "Hòa ly là hòa ly, cũng phải hỏi bọn nhỏ rốt cuộc muốn cùng mẫu thân hay là phụ thân mới được.”
"Ừm, chuyện này ta cùng Tứ tỷ ta cũng đều hỏi mấy hài tử kia, mấy hài tử kia đều kiên định quyết tâm muốn đi theo mẫu thân Tứ tỷ ta."
“Đối với người cha vô tình vô nghĩa của bọn họ đều rất chán ghét, không ai nguyện ý lưu lại theo hắn......”
Mộc Cẩm gật đầu.
Nghĩ đến cũng đúng, một người cha cặn bã như vậy, có chút đầu óc cũng không muốn đi theo.
Huống chi tiểu quả phụ kia rõ ràng không muốn lưu lại hài tử của vợ trước.
Lưu lại, sợ là bị mẹ kế hành hạ chết.
Nói thêm vài câu, Mộc Cẩm liền muốn cáo từ.
Triệu Lục Nương nắm tay nàng không buông, hết sức thật lòng nói với nàng: "Mộc cô nương, tương lai ngươi nhất định có thể làm được một phen đại sự!
Mộc Cẩm nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, lập tức nở nụ cười, "Lục Nương tỷ nói vậy là vì sao? Ta thấy tương lai việc làm ăn của Lục Nương tỷ mới có thể càng lúc càng lớn, đến lúc đó ta còn phải nhờ Lục Nương tỷ chiếu cố ta.
“Mộc cô nương cũng không phải người bình thường, ta mặc kệ, tương lai Mộc cô nương đi nơi nào nhất định phải mang theo ba mẹ con chúng ta, về phần Tứ tỷ ta liền xem chính nàng.”
Mộc Cẩm thấy Triệu Lục Nương trịnh trọng như vậy, đành phải cười nói: "Vậy ta trước hết nhận cát ngôn của Lục Nương, tương lai nếu phú quý, tuyệt không quên.”
“Được!” Triệu Lục Nương lúc này mới cao hứng gật đầu, nắm tay Mộc Cẩm, đưa nàng ra ngoài.
Mộc Cẩm trở về nhà mới một chuyến.
Nàng còn chưa gõ cửa viện nhà mình, cửa viện bên cạnh đã mở ra một tiếng.
Mộc Cẩm liền nhìn sang......
/288
|