Nữ Chủ Xinh Đẹp , Chạy Trốn Cuộc Hôn Nhân (Sắc)

CHƯƠNG 9 .3

/464


Trong giọng nói của người giúp việc có vài phần không kiên nhẫn, “Tiểu thiếu gia.”

 

Tiểu Lục Tuyệt không để ý đến bà ta.

 

Người giúp việc đẩy trò chơi ghép hình trên mặt bàn ra, ngón tay bà ta hung hăng chọc huyệt thái dương của tiểu Lục Tuyệt, “Mày bị điếc sao? Nghe không thấy tao đang nói chuyện với mày à?”

 

“Dừng tay ”

 

Ninh Tri bị động tác đột nhiên của bà ta làm cho cả kinh sửng sốt, ngay sau đó, cô xông lên trước, duỗi tay muốn đánh vào tay người giúp việc.

 

Giây tiếp theo, tay cô xuyên qua thân thể người giúp việc, căn bản không đụng vào đối phương được.

 

“Tao nói mày trả lời tao có nghe không?” Người giúp việc kéo lỗ tai tiểu Lục Tuyệt lên, hung hăng nhéo nhéo.

 

Ninh Tri nhìn thấy lỗ tai nho nhỏ kia trong nháy mắt bị nhéo đến đỏ bừng, cô sắp tức chết rồi, cái lão vu bà này

 

Lỗ tao của đứa nhỏ yếu ớt như vậy, kéo mạnh tay như thế rất dễ bị thương.

 

Ninh Tri xoay người muốn cầm sách bên cạnh đánh lão vu bà này mấy cái nhưng cô không thể đụng vào vật thật được.

 

“Bà mau buông tay, buông tay ra ” Ninh Tri xem đến đau lòng muốn chết.

 

Lỗ tay của tiểu Lục Tuyệt bị nhéo đến đỏ bừng mà bé vẫn như không có cảm nhận được đau đơn, lông mi hơi run run.

 

Người giúp việc sớm đã biết cho dù ba ta mắng thế nào, đánh hắn thế nào hắn đều không nói chuyện, cũng không kêu to càng không khóc cho nên bà ta mới có lá gan này.

 

Người giúp việc buông tay ra, lỗ tai tiểu Lục Tuyệt đã hồng đến có thể trích ra máụ

 

Ninh Tri nhanh chóng chạy tới bên cạnh tiểu Lục Tuyệt, cô ngồi xổm bên cạnh bé, “Tiểu Tuyệt Tuyệt em mau kêu lên, không thể để mình bị bà ta bắt nạt như vậy.”

 

Cô vươn tay, nhẹ nhàng chạm chạm vào lỗ tai bé, lỗ tai nho nho bị nhéo đến ửng hồng, còn nóng rực.

 

Lòng Ninh Tri nghẹn lại, phát trướng rất khó chịụ

 

Cô nhẹ nhàng thổi thổi cho bé, “Có đau hay không, chị thổi phù phù cho em nha, phù phù liền hết đaụ”

 

Bị nhéo thành như thế sao có thể không đau, chỉ là hắn không cảm nhận được đau đớn mà thôi.

 

Người giúp việc tát một cái lên trên đầu tiểu Lục Tuyệt, mắng  “Đánh mày mày cũng không biết hừ một tiếng, quả nhiên là đồ ngốc, đời trước của tao thật xúi quẩy, hiện tại lại còn phải hầu hạ một đứa ngốc như mày.”

 

Ninh Tri muốn che chắn thân thể tiểu Lục Tuyệt nhưng mà tay người giúp việc vẫn xuyên qua cô, dừng lại ở trên đầu của bé.

 

Lúc này, tiếng đập cửa vang lên.

 

Người giúp việc nhanh chóng dừng tay, bà ta đi ra mở cửa, bên ngoài là một người giúp việc trẻ tuổi.

 

“Chị Phùng, phu nhân đã dặn dò nấu nước đường cho tiểu thiếu gia uống.”

 

Người giúp việc trung niên nhanh chóng nhận khay, “Em đưa cho chị đi, tiểu thiếu gia đang làm bài tập, chị để cho cậu ấy uống saụ”

 

“Cảm ơn chị Phùng, vậy em giao cho chị.”

 

Cửa đóng lại, người giúp việc liếc Lục Tuyệt đang an tĩnh một cái, bà ta bưng nước đường đi sang một bên tự mình uống.

 

Ninh Tri tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

 

Cô duỗi tay nhẹ nhàng sờ nơi bị đánh của tiểu Lục Tuyệt, “Chị tiếp tục thổi phù phù cho em.”

 

Làn gió dịu dàng mềm mại dừng ở trên trán bị đánh đến ửng hồng của Lục Tuyệt, nhẹ nhàng, có chút ngứa.

 

Tiểu Lục Tuyệt nâng mi mắt lên, mắt to mờ mịt của bé nhìn về Ninh Tri, thanh âm non nớt, “Phù phù em.”

 

“Uhm, chị giúp tiểu Tuyệt Tuyệt phù phù.”


/464

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status