Nữ Đế Xinh Đẹp: Bảy Phu Tranh Sủng

Chương 9 - Mị Dược Hợp Hoan Tán (Tt)

/9


Trong cơ thể nóng như lửa đốt,Nguyệt Mộng Tâm khoanh chân ngồi xuống, trong đầu bắt đầu tìm tòi phương pháp cởi bỏ mị dược trong người, lại không thu hoạch được gì, chẳng lẽ mình thật sự phải đi tìm một nam nhân đến giải dược sao.

Cúi đầu nhìn Thanh Trúc một cái,chính là nữ tử này gây phiền toái cho nàng, hai mắt lập loè bất định, nhiệt độ trong cơ thể không ngừng trấn áp đi lý trí của nàng, cắn chặt răng, buổi tối hôm nay nàng phải đi làm một tên hái hoa tặc.

Muốn tìm nam nhân cũng phải tìm một tên soái ca đẹp trai một chút. Cho dù không có dung mạo tuyệt thế như Lam Niệm thì tối thiểu lớn lên cũng phải thanh tú mới được, nàng cũng không muốn tìm một tên nam nhân vừa xấu vừa khó coi, đẩy cửa ra một cái lách mình liền biến mất trong đêm tối.

Trong một lầu các vắng vẻ ở Bách Hoa lâu được che phủ bởi những cây tùng bách,ở chính giữa trong một gian phòng được phủ lên một tấm thảm đẹp đẽ, trong phòng trưng bày một cây đàn màu tím được chạm trổ khắc hoa tinh xảo, trên tường treo mấy bức tranh Sơn Thủy,bốn phía xung quanh chiếc giường gỗ lim treo đầy màn tơ màu trắng, bên cạnh giường là một cây đàn cổ, phía sau giường là bốn chiếc bình phong khắc hoa, mùi đàn hương lượn lờ tràn ngập khắp gian phòng.

Một nha hoàn mặc y phục lụa mỏng màu tím, trong tay đang cầm một chén thuốc màu đen tuyền đi vào phòng, đem chén thuốc đặt trên bàn, bàn tay nhẹ nhàng nhấc màn trướng lên.

Ngồi trên giường là một nam nhân đang cúi đầu chăm chú đọc quyển sách trong tay, trong bốn gốc màn trước được khảm bốn viên Dạ Minh Châu to bằng trứng ngỗng giá trị liên thành,ánh sáng Dạ Minh Châu tỏa ra nhu hòa chiếu sáng toàn bộ màn trướng.

Công tử, nên uống thuốc rồi. Nha hoàn đem chén thuốc đến bên người nam tử, nhẹ giọng nói.

Đặt lên bàn, đi ra ngoài đi. Nam tử như đang còn đắm chìm trong trang sách, thản nhiên nói.

Vâng, công tử. Trong mắt nha hoàn hiện lên một tia ái mộ, sau đó cúi đầu đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Nguyệt Mộng Tâm ở trên nóc nhà Bách Hoa lâu đi vòng vo một vòng, cũng không có gặp được nam tử nào nàng vừa mắt, nhiệt độ trong cơ đang không ngừng đốt cháy, thân thể nàng nóng như lửa,cắn nát đầu lưỡi của mình, nhờ sự đau đớn áp chế đi lửa nóng trong cơ thể, nàng bất tri bất giác bay đến chỗ lầu các vắng vẻ.

Ngoài cửa sổ, nàng nhìn thấy một nam tử ngồi trên giường,lách mình mộ cái từ ngoài cửa sổ bay vào trong phòng.

Nguyệt Mộng Tâm tiến vào gian phòng mũi ngửi được nồng đậm mùi thuốc, dưới ánh sáng chiếu rọi của Dạ Minh Châu, nàng mới nhìn rõ khuôn mặt của nam tử trên giường, nhìn đến nàng có chút ngẩn người, trong con ngươi màu đen tịch mịch tràn đầy kinh diễm.

Mái tóc đen dài như mực tung bay sau lưng,ngũ quan tinh xảo như ngọc, kiều mị mà tuấn lãng, một đôi mắt phượng màu đen hẹp giống như vực sâu không đáy, thật sâu hấp dẫn ánh mắt nàng không có cách nào dời đi được, đôi môi anh đào hơi nhợt nhạt, sắc mặt có vài phần trắng bệch của người bị bệnh nhưng không mất đi vẻ đẹp mà ngược lại làm cho khuôn mặt của hắn tăng thêm vài phần tuấn mỹ khác thường .

Dung mạo của hắn cùng dung mạo của Lam Niệm là mỗi người mỗi vẻ. Lam Niệm giống như một đóa Bạch Liên cao nhã, không nhiễm một tia bụi trần. Còn nam nhân trước mắt này là một đóa hoa Anh Túc mị hoặc kiều diễm.

Ngươi là ai? Thanh âm nam tử như hàn băng lạnh thấu xương, lông mày nhíu lại, nhìn Nguyệt Mộng Tâm không biết từ nơi nào đột nhiên xông vào phòng của hắn, chỗ này hắn đã hạ kết giới người bình thường là không có cách nào vào được nơi này.

Nguyệt Mộng Tâm sờ sờ cặp môi đang khô ráp của mình, nàng quyết định chọn nam nhân trước mặt này, tiến lên vài bước, đôi mắt đầy liễm diễm lưu chuyển, bên môi tràn ra một nụ cười nhàn nhạt : Ta là hồ ly tinh, đến đây bồi công tử một đêm thế nào.

Vươn tay ra kéo sợi dây lụa màu trắng trên đầu xuống, một đầu tóc đen như thác nước đổ xuống, gió ngoài cửa sổ thổi vào ống tay áo bồng bềnh tung bay, giống như Lăng Ba tiên tử từ từ đi đến trước giường.

Nam tử ngừng lại hô hấp của mình, nhìn cách ăn mặc này vốn tưởng rằng là một thiếu niên, không nghĩ tới nàng là một nữ tử, hắn đã từng gặp qua rất nhiều nữ tử tuyệt sắc, như so ra điều thua kém với nữ tử có phong thái tuyệt sắc này,khuôn mặt xinh đẹp tuyệt diễm, một đôi mắt thanh tịnh như hồ nước, mị hoặc động lòng người câu hồn đoạt phách người nhìn, như đóa hóa Bách Hợp nở rộ trong bóng tối, thần bí mà xinh đẹp.

Một lúc sau nam tử khôi phục lại bình tình thường ngày, hắn nhìn ra nàng đối với mình không có ác ý, ánh mắt lộ ra lạnh lùng nói: Cô nương mời trở về đi.

Nguyệt Mộng Tâm đã áp chế không nổi lửa nóng trong cơ thể, đã bị nhiệt lưu trong cơ thể giày vò thống khổ, cả người bổ nhào vào trên người nam tử , da thịt tiếp xúc với nhau, nàng kìm lòng không được yêu kiều khẽ kêu một tiếng.

Đụng chạm đến thân thể của hắn, lửa nóng trong cơ thể có chút suy giảm, trên người hắn có nhàn nhạt mùi thuốc làm cho nàng có chút trầm mê.

Nam tử không nghĩ đến nữ tử này sẽ bổ nhào trên người hắn, trong nội tâm cả kinh, không nghĩ tới nàng lại lớn mật như vậy,lúc chạm vào da thịt như lửa đốt của nàng mới cảm thấy không thích hợp.

Ngươi trúng hợp hoan tán. Nam tử nhẹ nhàng vung tay lên, điểm lên huyệt đạo của Nguyện Mộng Tâm, bình tĩnh nhìn nàng.

Nguyệt Mộng Tâm trừng mắt nhìn hắn, nàng là chủ động hiến thân, hắn còn đối với nàng như vậy, trong nội tâm tuôn ra trong một hồi lửa giận, nhiệt độ trong cơ thể phảng phất như muốn đem nàng thiêu đốt thành tro, hắn biết mình trúng hợp hoan tán, vậy chuyện này chứng minh là..

.

Đúng vậy, ngươi có giải dược?

Không có, đây là mị dược đặc chế của Bách Hoa lâu, chỉ có nam nữ cùng nhau hoan ái mới giải được . Nam tử nhìn đôi mắt sáng ngời kia của Nguyệt Mộng Tâm, có chút không đành lòng đánh vỡ giấc mộng của nàng.

Không có, ngươi cởi bỏ huyệt đạo của ta a,nếu ngươi không muốn cùng ta hoan ái, ta đây đi tìm người khác là được. Đôi mắt Nguyệt Mộng Tâm lập tức ảm đạm xuống, lại khẽ cắn lên đầu lưỡi mình một cái, tơ máu theo khóe miệng chảy ra,cảm nhận được đau đớn làm cho nàng giữ vững được một tia lý trí cuối cùng của mình.

Ánh mắt nam tử nhìn nàng chằm chằm, trên người nữ tử này tràn ngập thần bí, lúc nghe được nàng nói muốn đi tìm người khác, trong nội tâm đột nhiên có cảm giác khó chịu.

Nhanh lên, ta sắp chịu không được rối, nếu còn tiếp tục như vậy nói không chừng ta sẽ gặp được một cái lão nam nhân thật khó coi, ta muốn tìm một nam nhân tuấn mỹ a. Nguyệt Mộng Tâm thấy hắn chậm chạp không chịu cởi bỏ huyệt đạo cho mình, thanh âm lộ ra vài phần khàn khàn.

Nàng hiện tại không thể phân biệt lửa nóng trong cơ thể là lửa giận hay là do tác dụng của mị dược, lửa nóng không ngừng quấn lấy thân thể của nàng, nếu nàng còn tiếp tục như vậy có thể hay không bị nhiệt độ trong cơ thể đốt cháy mà chết, khóe miệng lộ ra nụ cười trào phúng, mình tại sao lại xui xẻo như vậy chứ.

Nam tử nghe được câu này,khuôn mặt tuấn mỹ lập tức âm trầm xuống, trong nội tâm bay lên một cổ lửa giận không biết tên, nàng cứ như vậy mà không quan tâm đến thân thể của mình sao.

Nhìn nữ tử đang nằm trong ngực mình, khuôn mặt tuyệt sắc bị lửa nóng làm cho đỏ ửng nhìn qua thật kiều mị động lòng người, hô hấp của nàng dồn dập, đôi mắt trở nên mờ mịt, hắn biết rõ nàng đã đến cực hạn.

Cô nương, đắc tội. Nam tử rất nhanh cởi bỏ huyệt đạo cho nàng, sắc mặt trở nên hồng hồng.

/9

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status