Bùi Mạch Ninh không thể không thừa nhận Bùi Mặc Hải là một hảo tri kỷ. Cùng hắn tán chuyện phiếm,trong lòng nàng cũng dễ chịu đi ít nhiều. Bọn họ nói chuyện gần như là cả một đêm, đến khi nhận ra thì sắc trời đã mông lung, bình minh cũng sắp lên, Bùi Mặc Hải lúc này mới rời đi. Cũng may Bùi Mạch Ninh lúc ban ngày đã nghỉ ngơi thoải mái rồi, bằng không đã sớm buồn ngủ díp mắt.
Trở lại vào trong phòng mình, nàng nằm trên giường một hồi, nhìn ra ngoài trời đã sáng hẳn, thế này mới bắt đầu tỉnh dần.
Vừa định đứng dậy mở cửa đi ra ngoài để cùng Bùi Chính Vũ bọn họ thưởng thức điểm tâm buổi sớm thì đột nhiên, cửa bị mở ra. Bùi Mạch Ninh vốn tưởng rằng là người trong cốc nên cũng không quá kinh sợ.
”A biểu muội, biểu ca ta sau khi trải qua thiên tân vạn khổ cuối cùng đã về rồi!” Phong Khinh Tuyệt gào thét lớn tiếng xông vào. Thanh âm kia thực làm cho Bùi Mạch Ninh hoảng sợ, thiếu chút nữa là bị sặc bởi nước miếng của mình.
Lập tức, nàng ngước mắt nhìn lên, đây không phải là Phong Khinh Tuyệt sao? Nhưng mà thân hình nhìn có chút chật vật, một thân mặc cẩm y màu tím, trên người nhiều dấu tích.
Phong Khinh Tuyệt ủy khuất nhìn Bùi Mạch Ninh, vừa vào cửa liền cầm lấy ấm trà trên bàn, rót vài chén trà uống xong, sau đó đầu óc mới tỉnh táo trở lại.
“Biểu ca, huynh rốt cục đã trở lại rồi à?Thế còn hắn đâu?” Bùi Mạch Ninh đi ra cửa phòng, nhìn phải nhìn trái, vẫn không nhìn thấy Tư Không Thu Trạm đâu, nỗi bất an càng ngày càng mãnh liệt.
“Haiz, quả thực là không chịu nổi khi phải nhắc tới, muội cũng đã biết, ma tộc này chính là bọn thổ phỉ, cường đạo. Bọn chúng đông người, không thèm động thủ với bọn ta, ta muốn động thủ, nhưng bọn chúng thì cứ bất động, làm ta cảm thấy không có chút hứng thú nào. Sau rồi mớ biết thì ra bọn chúng bắt bọn ta là vì tên tiểu tử Tư Không Thu Trạm kia.” Phong Khinh Tuyệt oán hận nói, rõ ràng hắn mới là mỹ nam tử, vì sao vừa đến ma tộc, hắn gần như là trở thành thứ đồ trang trí vô dụng chứ? Ô …ô…hắn thật đáng thương làm sao!
Bùi Mạch Ninh nghi hoặc nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ma tộc này đem các huynh bắt về rốt cuộc là vì cái gì?” Lập tức như nghĩ tới điều gì, nàng nheo mắt phượng hỏi: “Biểu ca, huynh không phải là nửa đường bỏ hắn ở lại mà đi về trước đấy chứ?”
Nếu hắn trả lời ‘Vâng’, phỏng chừng hắn hôm nay sẽ tìm không thấy lối ra khỏi căn phòng này. Nhưng may thay, trên thực tế, hắn cũng không có làm như vậy.
“Oan uổng, ta đâu có làm như vậy. Chúng ta vừa đến ma tộc thì tiểu tử Tư Không kia đã bị vài tên trưởng lão ma tộc mời đi. Về sau ta cũng không có cơ hội nhìn thấy hắn, nhưng mà ta có thăm dò địa hình ma tộc, sau đó rất nhanh đã tìm thấy tiểu tử kia, nhưng mà……” Phong Khinh Tuyệt nói chuyện này cũng không khỏi nhíu mày, nhìn lên Bùi Mạch Ninh dò xét xem có nên nói hay không.
“Nhưng mà cái gì?” Bùi Mạch Ninh có chút bị đè nén hỏi.
“Nhưng tiểu tử kia bị vây trong nhập định, hắn bất tỉnh nên ta định lay hắn dậy, nhưng lại sợ nếu mạnh tay cứu tỉnh hắn sẽ phản tác dụng.” Vẻ mặt của Phong Khinh Tuyệt có chút nghiêm túc nói: “Hơn nữa, trong cơ thể hắn có tà khí quay cuồng thật sự rất kinh khủng. Ta vừa chạm vào hắn, liền có một luồng lực phảng phất như vực sâu không đáy, dường như muốn hấp thụ năng lượng trong cơ thể ta. May mà biểu ca hoàn hảo của muội cảnh giác, bằng không đã bị hút khô rồi .” Nghĩ vậy, hắn không khỏi thổn thức, tiểu tử kia thật đúng là khiến hắn thấy ghét!
“Ý của huynh là…..” Bùi Mạch Ninh cắn cắn môi đỏ mọng, chuyện Tư Không Thu Trạm thành ma đã không thể thay đổi được nữa, thậm chí cả chuyện hắn đang không ngừng gia tăng năng lượng của mình.
“Đúng vậy, ma tộc hết sức giảo hoạt, dường như phát hiện ta đã tới, liền cho canh chừng hắn, không cho người ngoài động vào. Hình như , bọn chúng muốn cho Tư Không tiểu tử kia có thêm nhiều năng lượng hơn nữa thì phải. Chuyện này thật sự rất đáng nghi, ta thậm chí đã …” Phong Khinh Tuyệt nhìn Bùi Mạch Ninh chậm rãi nói: “Ta thậm chí đã hoài nghi, bọn họ có lẽ muốn bồi dưỡng Tư Không tiểu tử trở thành người thừa kế ….”
Bùi Mạch Ninh sửng sốt, lập tức nhấp nháy môi, thần sắc hờ hững, làm cho người ta thấy không rõ nàng đang suy nghĩ gì.
“Biểu muội, muội nói ta có phải rất đáng tán dương không? Ta đã hao hết tâm tư trốn thoát tầm mắt của bọn họ để trở về, tìm đến tận đây để nói cho muội tin tức này.” Phong Khinh Tuyệt làm như đòi hỏi lời khen ngợi nói.
Chỉ tiếc, Bùi Mạch Ninh bây giờ tâm tư hoàn toàn không để ý đến hắn.
Ánh mắt nàng ẩn ẩn nhìn không trung, phút chốc hiện lên một luồng ánh sáng phức tạp.
“Biểu ca, Ma Vương đời trước vốn là một tai hoạ ngầm của thiên giới, nếu lần này Ma tộc lập tân vương khác, tất sẽ khiến cho thiên giới chú ý, đến lúc đó….” Lần trước Thượng Kiều tiên nhân có nói qua, Thiên Giới chắc chắn sẽ không ngồi yên.
“Chậc,thật đúng là làm cho người ta khó xử, muội cũng đã biết chuyện này? Tiểu tử kia không biết từ đâu lại có được Loan đoan? Loan đao đó là vũ khí chứa nhiều tinh lực các Ma vương đời trước luôn mang theo bên mình. Cũng chẳng phải đời Ma Vương nào cũng có thể thao túng được nó, giống vị Ma Vương đời trước không có cách nào sử dụng được nó thì liền bị diệt vong. Loan đao trở thành vô chủ rồi trầm luân đến Quỷ giới, theo lần Quỷ môn được mở lúc trước mà tới bên Tư Không Thu Trạm.” Phong Khinh Tuyệt cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói, thật đúng là duyên phận.
“Ý huynh nói, loan đao nhận người nào là chủ nhân,thì người đó chính là Ma Vương tương lai ư?” Bùi Mạch Ninh có chút khó chịu híp híp con ngươi, tuyệt không muốn nghe được tin tức như thế.
Nhún vai, Phong Khinh Tuyệt bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, ta cũng có cùng suy nghĩ như thế.”
“Biểu muội, muội định làm như thế nào?” Hắn tự nhiên tiếp tục hỏi.
Bùi Mạch Ninh trầm ngâm một hồi, “Ta không biết, ta thậm chí không biết rõ ràng ý nguyện của hắn. Nếu hắn lựa chọn nhập định, không phải hắn đã xem như gián tiếp lựa chọn rồi sao?” Cho nên nàng mới do dự.
“Haiz, nếu hắn trở thành Ma Vương, còn ngươi là Địa phủ Diêm vương, mỗi người một nghiệp, các ngươi một người ở Ma giới, một người tại Địa phủ, chậc, thật là lạ.” Phong Khinh Tuyệt vô pháp tưởng tượng đến cuộc sống của họ lúc đó, nhịn không được mong đợi được chứng kiến cảnh tượng đó.
“Hơn nữa hiện tại Quỷ Vương còn chưa tìm thấy mà đã lại có chuyện thế này.” Thở dài, nàng đã có đủ vất vả còn phải vất vả thêm.
“Bất quá biểu muội, ta sẽ tiếp tục cùng muội đi tìm hắn. Hắn cũng không thể cứ như vậy mà từ bỏ muội, ta thấy tiểu tử kia cũng thích muội thật lòng, nói không chừng là bị ép, dù là như thế nào, chúng ta cũng phải hỏi rõ.” Phong Khinh Tuyệt cong cong môi nói, thật vất vả để biểu muội tế có chút ấn tượng tốt với mình, cũng không thể cứ như vậy mà buông xuôi.
Bùi Mạch Ninh không hề có ý phản bác liền gật gật đầu. Nàng vốn đã có quyết định này. Xem ra, chuyện Quỷ Vương chỉ có thể gác sang một bên, hy vọng trong thời gian này, Quỷ Vương đừng gây ra chuyện gì là may lắm rồi.
Phong Khinh Tuyệt thừa dịp chuẩn bị thời gian, chạy nhanh đi tắm rửa một lát cho khoan khoái. Thay đổi bộ quần áo, thế mới dậy lên sảng khoái, hắn là đại soái ca vô địch vũ trụ, yêu sạch sẽ là điều tất nhiên. Chỉ có điều là haizzza.. vừa mới từ Ma giới trở về, đã lại phải đi, hắn đúng là ôm vất vả vào mình =.=.
Trở lại vào trong phòng mình, nàng nằm trên giường một hồi, nhìn ra ngoài trời đã sáng hẳn, thế này mới bắt đầu tỉnh dần.
Vừa định đứng dậy mở cửa đi ra ngoài để cùng Bùi Chính Vũ bọn họ thưởng thức điểm tâm buổi sớm thì đột nhiên, cửa bị mở ra. Bùi Mạch Ninh vốn tưởng rằng là người trong cốc nên cũng không quá kinh sợ.
”A biểu muội, biểu ca ta sau khi trải qua thiên tân vạn khổ cuối cùng đã về rồi!” Phong Khinh Tuyệt gào thét lớn tiếng xông vào. Thanh âm kia thực làm cho Bùi Mạch Ninh hoảng sợ, thiếu chút nữa là bị sặc bởi nước miếng của mình.
Lập tức, nàng ngước mắt nhìn lên, đây không phải là Phong Khinh Tuyệt sao? Nhưng mà thân hình nhìn có chút chật vật, một thân mặc cẩm y màu tím, trên người nhiều dấu tích.
Phong Khinh Tuyệt ủy khuất nhìn Bùi Mạch Ninh, vừa vào cửa liền cầm lấy ấm trà trên bàn, rót vài chén trà uống xong, sau đó đầu óc mới tỉnh táo trở lại.
“Biểu ca, huynh rốt cục đã trở lại rồi à?Thế còn hắn đâu?” Bùi Mạch Ninh đi ra cửa phòng, nhìn phải nhìn trái, vẫn không nhìn thấy Tư Không Thu Trạm đâu, nỗi bất an càng ngày càng mãnh liệt.
“Haiz, quả thực là không chịu nổi khi phải nhắc tới, muội cũng đã biết, ma tộc này chính là bọn thổ phỉ, cường đạo. Bọn chúng đông người, không thèm động thủ với bọn ta, ta muốn động thủ, nhưng bọn chúng thì cứ bất động, làm ta cảm thấy không có chút hứng thú nào. Sau rồi mớ biết thì ra bọn chúng bắt bọn ta là vì tên tiểu tử Tư Không Thu Trạm kia.” Phong Khinh Tuyệt oán hận nói, rõ ràng hắn mới là mỹ nam tử, vì sao vừa đến ma tộc, hắn gần như là trở thành thứ đồ trang trí vô dụng chứ? Ô …ô…hắn thật đáng thương làm sao!
Bùi Mạch Ninh nghi hoặc nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ma tộc này đem các huynh bắt về rốt cuộc là vì cái gì?” Lập tức như nghĩ tới điều gì, nàng nheo mắt phượng hỏi: “Biểu ca, huynh không phải là nửa đường bỏ hắn ở lại mà đi về trước đấy chứ?”
Nếu hắn trả lời ‘Vâng’, phỏng chừng hắn hôm nay sẽ tìm không thấy lối ra khỏi căn phòng này. Nhưng may thay, trên thực tế, hắn cũng không có làm như vậy.
“Oan uổng, ta đâu có làm như vậy. Chúng ta vừa đến ma tộc thì tiểu tử Tư Không kia đã bị vài tên trưởng lão ma tộc mời đi. Về sau ta cũng không có cơ hội nhìn thấy hắn, nhưng mà ta có thăm dò địa hình ma tộc, sau đó rất nhanh đã tìm thấy tiểu tử kia, nhưng mà……” Phong Khinh Tuyệt nói chuyện này cũng không khỏi nhíu mày, nhìn lên Bùi Mạch Ninh dò xét xem có nên nói hay không.
“Nhưng mà cái gì?” Bùi Mạch Ninh có chút bị đè nén hỏi.
“Nhưng tiểu tử kia bị vây trong nhập định, hắn bất tỉnh nên ta định lay hắn dậy, nhưng lại sợ nếu mạnh tay cứu tỉnh hắn sẽ phản tác dụng.” Vẻ mặt của Phong Khinh Tuyệt có chút nghiêm túc nói: “Hơn nữa, trong cơ thể hắn có tà khí quay cuồng thật sự rất kinh khủng. Ta vừa chạm vào hắn, liền có một luồng lực phảng phất như vực sâu không đáy, dường như muốn hấp thụ năng lượng trong cơ thể ta. May mà biểu ca hoàn hảo của muội cảnh giác, bằng không đã bị hút khô rồi .” Nghĩ vậy, hắn không khỏi thổn thức, tiểu tử kia thật đúng là khiến hắn thấy ghét!
“Ý của huynh là…..” Bùi Mạch Ninh cắn cắn môi đỏ mọng, chuyện Tư Không Thu Trạm thành ma đã không thể thay đổi được nữa, thậm chí cả chuyện hắn đang không ngừng gia tăng năng lượng của mình.
“Đúng vậy, ma tộc hết sức giảo hoạt, dường như phát hiện ta đã tới, liền cho canh chừng hắn, không cho người ngoài động vào. Hình như , bọn chúng muốn cho Tư Không tiểu tử kia có thêm nhiều năng lượng hơn nữa thì phải. Chuyện này thật sự rất đáng nghi, ta thậm chí đã …” Phong Khinh Tuyệt nhìn Bùi Mạch Ninh chậm rãi nói: “Ta thậm chí đã hoài nghi, bọn họ có lẽ muốn bồi dưỡng Tư Không tiểu tử trở thành người thừa kế ….”
Bùi Mạch Ninh sửng sốt, lập tức nhấp nháy môi, thần sắc hờ hững, làm cho người ta thấy không rõ nàng đang suy nghĩ gì.
“Biểu muội, muội nói ta có phải rất đáng tán dương không? Ta đã hao hết tâm tư trốn thoát tầm mắt của bọn họ để trở về, tìm đến tận đây để nói cho muội tin tức này.” Phong Khinh Tuyệt làm như đòi hỏi lời khen ngợi nói.
Chỉ tiếc, Bùi Mạch Ninh bây giờ tâm tư hoàn toàn không để ý đến hắn.
Ánh mắt nàng ẩn ẩn nhìn không trung, phút chốc hiện lên một luồng ánh sáng phức tạp.
“Biểu ca, Ma Vương đời trước vốn là một tai hoạ ngầm của thiên giới, nếu lần này Ma tộc lập tân vương khác, tất sẽ khiến cho thiên giới chú ý, đến lúc đó….” Lần trước Thượng Kiều tiên nhân có nói qua, Thiên Giới chắc chắn sẽ không ngồi yên.
“Chậc,thật đúng là làm cho người ta khó xử, muội cũng đã biết chuyện này? Tiểu tử kia không biết từ đâu lại có được Loan đoan? Loan đao đó là vũ khí chứa nhiều tinh lực các Ma vương đời trước luôn mang theo bên mình. Cũng chẳng phải đời Ma Vương nào cũng có thể thao túng được nó, giống vị Ma Vương đời trước không có cách nào sử dụng được nó thì liền bị diệt vong. Loan đao trở thành vô chủ rồi trầm luân đến Quỷ giới, theo lần Quỷ môn được mở lúc trước mà tới bên Tư Không Thu Trạm.” Phong Khinh Tuyệt cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói, thật đúng là duyên phận.
“Ý huynh nói, loan đao nhận người nào là chủ nhân,thì người đó chính là Ma Vương tương lai ư?” Bùi Mạch Ninh có chút khó chịu híp híp con ngươi, tuyệt không muốn nghe được tin tức như thế.
Nhún vai, Phong Khinh Tuyệt bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, ta cũng có cùng suy nghĩ như thế.”
“Biểu muội, muội định làm như thế nào?” Hắn tự nhiên tiếp tục hỏi.
Bùi Mạch Ninh trầm ngâm một hồi, “Ta không biết, ta thậm chí không biết rõ ràng ý nguyện của hắn. Nếu hắn lựa chọn nhập định, không phải hắn đã xem như gián tiếp lựa chọn rồi sao?” Cho nên nàng mới do dự.
“Haiz, nếu hắn trở thành Ma Vương, còn ngươi là Địa phủ Diêm vương, mỗi người một nghiệp, các ngươi một người ở Ma giới, một người tại Địa phủ, chậc, thật là lạ.” Phong Khinh Tuyệt vô pháp tưởng tượng đến cuộc sống của họ lúc đó, nhịn không được mong đợi được chứng kiến cảnh tượng đó.
“Hơn nữa hiện tại Quỷ Vương còn chưa tìm thấy mà đã lại có chuyện thế này.” Thở dài, nàng đã có đủ vất vả còn phải vất vả thêm.
“Bất quá biểu muội, ta sẽ tiếp tục cùng muội đi tìm hắn. Hắn cũng không thể cứ như vậy mà từ bỏ muội, ta thấy tiểu tử kia cũng thích muội thật lòng, nói không chừng là bị ép, dù là như thế nào, chúng ta cũng phải hỏi rõ.” Phong Khinh Tuyệt cong cong môi nói, thật vất vả để biểu muội tế có chút ấn tượng tốt với mình, cũng không thể cứ như vậy mà buông xuôi.
Bùi Mạch Ninh không hề có ý phản bác liền gật gật đầu. Nàng vốn đã có quyết định này. Xem ra, chuyện Quỷ Vương chỉ có thể gác sang một bên, hy vọng trong thời gian này, Quỷ Vương đừng gây ra chuyện gì là may lắm rồi.
Phong Khinh Tuyệt thừa dịp chuẩn bị thời gian, chạy nhanh đi tắm rửa một lát cho khoan khoái. Thay đổi bộ quần áo, thế mới dậy lên sảng khoái, hắn là đại soái ca vô địch vũ trụ, yêu sạch sẽ là điều tất nhiên. Chỉ có điều là haizzza.. vừa mới từ Ma giới trở về, đã lại phải đi, hắn đúng là ôm vất vả vào mình =.=.
/129
|