Đêm đó khi quay về căn phòng thuê cùng Lâm Nhã Khiết, Thái Gia Tuyền không khỏi xúc động, mình ở căn phòng này chưa đến một tháng, liền chủ nhà cũng chưa gặp qua giờ đã phải đi rồi. Ngẫm lại cũng thấy mình thật may mắn khi thuận lợi tìm được việc làm, chỉ là phải đi chăm sc cuộc sng thờng ngy của hai ngời con trai lin thy c chút tủi thn, hơn nữa trong đy còn c một ngời nổi danh hoa hoa cng tử, cũng may còn lại một ngời c lý trí, chc sẽ khng c vn đ g. Quan trọng nht l khoản tin lơng ba nghn Euro,tính ra c c th d ra một khoản tin “kếch xù” rồi, đã c tin, c lin cảm thy mnh việc tm kiếm Lm Phong cng dễ dàng hơn.
Với Lâm Nhã Khiết, Thái Gia Tuyền không khỏi có chút đau lòng, không có ai chia tiền phòng cùng cô, không biết cô ấy sẽ ra sao đây. Nhưng sau khi Lâm Nhã Khiết nghe tin này, lập tức vui vẻ kêu to "Oa, bạn quá hạnh phúc rồi, có thể ở gần một bạn nam đẹp trai như thế, tiện nghi cho bạn quá còn gì."
"Hình như Hạ Cẩm Hiên đáng tin hơn." Thái Gia Tuyền âm thầm nghĩ, bỗng dưng nhắc nhở cô: "Bạn không lo mình đi rồi, một mình bạn phải trả tiền phòng cho hai người sao?"
"Cái này bạn không cần lo, lúc trước mình làm đơn xin ở ký túc xá, mấy ngày trước nhận được thông báo, vừa đúng đến lượt mình cho nên mình liền nghĩ, nếu bạn đi xin việc không thành công, mình liền tiếp tục ở cùng bạn, nếu thành công, mình liền dọn vào ở ký túc xá. Mặc dù ký túc xá không thuận tiện lắm, nhưng cũng có chỗ tốt, mình có thể tiết kiệm một khoản tiền đấy." Lâm Nhã Khiết vẻ mặt phong phú, diễn tả lại suy tính của mình.
Thái Gia Tuyền bị chọc cười ha ha: "Thì ra đến cả đường lui bạn cũng suy tính kỹ rồi, khó trách bắt buộc mình đi phỏng vấn công việc kia. Nói, có phải bạn sớm đã muốn đuổi mình đi rồi phải không?"
"Oan uổng a ~" Lâm Nhã Khiết kêu to, lập tức lại cười xấu xa nói "Chỉ là bạn nếu chuyển vào đó ở, mình liền có thể thường đi thăm bạn~~bạn nói có phải không? Hả?"
"Không sao, ngày mai bạn cũng có thể đi —— giúp mình bê đồ." . . . . . . Hai bạn gái trẻ cả đêm trò chuyện, đề tài chỉ xoay quanh vấn đề những điều cần lưu ý khi ở cùng trai đẹp. Thái Gia Tuyền mặc dù trong lòng chỉ có Lâm Phong, nhưng đối với việc buôn chuyện này làm cũng không biết mệt.
Ngày thứ hai, Thái Gia Tuyền thu thập đồ xong, chờ Tề Minh đến đón mình, Lâm Nhã Khiết nhưng lại sáng ra đã không thấy người đâu. "Còn nói muốn ngắm trai đẹp, giờ lại không thấy đâu, thật là." Thái Gia Tuyền thì thầm nho nhỏ, cho rằng việc Lâm Nhã Khiết trốn mất là lười biếng không muốn bê đồ.
Đến thời gian đã hẹn liền thấy xe đến, không nghĩ đến là xe Cadillac màu đen, Thái Gia Tuyền không khỏi sửng sốt "Không thể nào? Hôm qua còn nói không rãnh, sao hôm nay lại tự mình chạy đến?" Đang suy nghĩ, xe dừng hẳn lại, Tề Minh từ trên xe bước xuống "Tiểu Tuyền Tuyền, nhìn thấy mình có phải rất thất vọng không?" Thái Gia Tuyền sửng sốt, rốt cuộc đang diễn trò gì đây?
"Ha ha, ngại quá, xe của mình mặc dù đẹp, nhưng nếu dùng để chuyển đồ thì cái này tốt hơn." Tề Minh giải thích. Cũng đúng, loại xe thể thao rêu rao đó quả thật không chứa được bao nhiêu đồ.
—— cảnh tượng cắt: Hạ Cẩm Hiên buồn bực mở cửa kính xe thể thao Porsche đang chạy băng băng trên đường, khẽ nguyền rủa: "Cái xe SB đáng chết này! Mất mặt quá!"
—— quay về cảnh trước: Thái Gia Tuyền gật đầu, cùng Tề Minh chuyển đồ lên xe, sau khi để lại tờ giấy cho Lâm Nhã Khiết, vào xe, lên đường tiến về ổ sói, a quên, tiến về ngôi nhà mới. Cuộc sống du học sinh hoàn toàn mới bắt đầu mở ra.
. . . . . .
25.03.2013, 13:56
Được thanks
Xem thông tin cá nhân YIM WWW
hana_chan
Lớp phó văn thể mỹ
Lớp phó văn thể mỹ
Hình đại diện của thành viên
Ngày tham gia: 23.02.2012, 01:29
Tuổi: 22 Nữ
Bài viết: 127
Được thanks: 136 lần
Điểm: 8.23
Tài sản riêng:
Gởi bài Re: [Hiện Đại] Nữ giúp việc của thái tử phúc hắc - Thiên Lại Thần Thoại - Điểm: 11
Chương 19: Nhiệm vụ gian khổ
"Gian phòng này vẫn trống, đáng tiếc không có phòng vệ sinh, nếu như bạn muốn phòng có phòng vệ sinh, mình có thể đổi cho bạn a ~" đưa Thái Gia Tuyền vào nhà, Tề Minh chỉ vào một gian phòng, rất có phong độ đàn ông nói.
"Vậy đổi đi." Thái Gia Tuyền tuyệt không khch khí.
". . . . . ." T Minh sửng st một chút, cời ha ha "Khng thnh vn đ, chỉ l bạn phải cho mnh mợn bồn tm đ dùng a ~" (vệ sinh cng cộng chỉ c tm vòi hoa sen)
"Ha, đùa thi..., mnh ở gian phòng ny cũng rt tt rồi." Thi Gia Tuyn bật cời một tiếng, vừa ni vừa kéo đồ vo phòng. T Minh cũng n cần đi vo giúp đỡ.
Tề Minh thấy trong hành lý của Thái Gia Tuyền hộp âm nhạc bằng thủy tinh, tiện tay cầm lên, mở chốt ra, giai điệu bài Memories truyền ra. Hắn không phát hiện, hốc mắt Thái Gia Tuyền lặng lẽ đỏ, nhưng cô không quay đầu lại, vẫn dọn dẹp hành lý của mình.
Sau lưng Tề Minh vẫn đang loay hoay với hộp nhạc, đột nhiên một dòng chữ nhỏ lọt vào tầm mắt hắn "Chúc Tiểu Tuyền đáng yêu sinh nhật vui vẻ", ký tên "Vĩnh viễn yêu em, Phong". Thông minh như Tề Minh lập tức nghĩ ra ngay, câu đầu tiên Thái Gia Tuyền nói với bản thân, chính là hỏi mình có biết một người tên là Lâm Phong không, hơn nữa giọng nói kích động, chẳng lẽ? . . . . . .
Nhẹ nhàng đóng hộp âm nhạc, cẩn thận đặt nó trên tủ đầu giường, Tề Minh lại khôi phục vẻ cợt nhả như trước "Tiểu Tuyền Tuyền, cần giúp cái gì không?"
Giống như thoát khỏi bóng ma vậy, Thái Gia Tuyền cảm giác như mình lập tức khôi phục sức sống, xoay người cười cười: "Không cần, mình mới đến nước Đức chưa đầy một tháng, không có nhiều đồ." Cô cũng là nói thật, nhanh chóng thu thập thỏa đáng, gian phòng vốn trống không giờ lập tức có hơi thở cuộc sống.
"Được rồi, giới thiệu qua chỗ này cho mình biết đi ~" Thái Gia Tuyền vui vẻ nói.
Nhưng Tề Minh lại không vui, tối hôm qua hai người bọn họ đã dọn dẹp phòng mình cả đêm, nhưng băng dày ba thước, không phải một đêm có thể dọn xong. Chỉ là nói đi thì cũng phải nói lại, bọn họ rõ ràng là tốn tiền thuê người giúp việc, tại sao lại phải lo dọa sợ cô gái này chứ? Cuối cùng Tề Minh nhắm mắt nói: "A, phòng chúng ta loạn chút, bạn phải chuẩn bị tốt tâm lý."
"Yên tâm, mình đã chuẩn bị từ trước rồi, nếu không các bạn cũng sẽ không lưu lạc đến tình cảnh phải thuê người đến chăm sóc cho hai bạn." Thái Gia Tuyền ngược lại hiểu rõ tình cảnh.
Nhưng thực tế lại vượt xa so với tưởng tượng của cô, phòng của hai người bề ngoài thì dọn sạch, nhưng vẫn thoang thoảng ngửi thấy mùi là lạ, kéo hộc tủ ra, một đống quần áo đổ ầm ầm xuống, thiếu chút nữa đè bẹp Thái Gia Tuyền, không cần sờ cũng biết khắp nơi là bụi bậm, việc này đối với một nước Đức sạch sẽ thì thật sự là không phải người bình thường có thể làm được, tất thối bị phát hiện thấy đang nằm cô đơn lẻ loi dưới gầm giường, ga giường lâu rồi chưa thay, bụi bám đầy vào rèm cửa sổ, bực nhất là phòng vệ sinh, dọc bồn tắm lại có thể thấy rêu xanh, cây chổi lau nhà vứt bừa bội trên sàn. . . . . .(tác giả có cần tả các anh ấy khủng khiếp thế này không? *khóc không ra nước mắt*-hana)
Xem ra nhiệm vụ tương đối gian khổ, Thái Gia Tuyền hạ quyết tâm, nhất định phải tổng vệ sinh từ trong ra ngoài, hôm nay trước hết bắt đầu từ phòng Tề Minh. Trước dọn sạch tủ treo quần áo, kéo Tề Minh, bắt đầu từ trong đống trong quần áo rơi vãi, phân biệt ra đâu là bẩn, đâu là sạch, đồ sạch sẽ thì gấp gọn để vào ngăn tủ, đổ bẩn vứt hết vào máy giặt. Sau đó lau sạch bụi bậm trong phòng, cọ rửa sạch bồn cầu cùng bồn tắm, mấy việc này thôi đã mất trọn hai giờ, mắt thấy gần đến giờ cơm trưa, Thái Gia Tuyền mới cuống quít chạy vội đến phòng bếp nấu cơm, cũng may hôm qua mua nhiều thực phẩm, giờ nấu một bữa cơm phong phú cho ba người là không thành vấn đề.
Hạ Cẩm Hiên về đến nhà, mùi thức ăn xông vào mũi, mà trên ban công, Tề Minh đang giằng co với đống quần áo vừa giặt xong của mình, cố gắng phơi chúng lên dây. Thái Gia Tuyền bưng thức ăn ra ngoài, thấy Tề Minh ngoài ban công, vội buông đồ trong tay, chạy đi giúp.
Hạ Cẩm Hiên ngây ngô đứng giữa nhà, nhìn qua cánh cửa đang rộng mở, thấy phòng Tề Minh đã sạch sẽ gọn gàng không ít, mà phòng của mình còn đang loạn xa, bừa bội cả lên. Nhướng nhướng mày, kêu lên: "Chết đói rồi, mau vào ăn cơm!"
Với Lâm Nhã Khiết, Thái Gia Tuyền không khỏi có chút đau lòng, không có ai chia tiền phòng cùng cô, không biết cô ấy sẽ ra sao đây. Nhưng sau khi Lâm Nhã Khiết nghe tin này, lập tức vui vẻ kêu to "Oa, bạn quá hạnh phúc rồi, có thể ở gần một bạn nam đẹp trai như thế, tiện nghi cho bạn quá còn gì."
"Hình như Hạ Cẩm Hiên đáng tin hơn." Thái Gia Tuyền âm thầm nghĩ, bỗng dưng nhắc nhở cô: "Bạn không lo mình đi rồi, một mình bạn phải trả tiền phòng cho hai người sao?"
"Cái này bạn không cần lo, lúc trước mình làm đơn xin ở ký túc xá, mấy ngày trước nhận được thông báo, vừa đúng đến lượt mình cho nên mình liền nghĩ, nếu bạn đi xin việc không thành công, mình liền tiếp tục ở cùng bạn, nếu thành công, mình liền dọn vào ở ký túc xá. Mặc dù ký túc xá không thuận tiện lắm, nhưng cũng có chỗ tốt, mình có thể tiết kiệm một khoản tiền đấy." Lâm Nhã Khiết vẻ mặt phong phú, diễn tả lại suy tính của mình.
Thái Gia Tuyền bị chọc cười ha ha: "Thì ra đến cả đường lui bạn cũng suy tính kỹ rồi, khó trách bắt buộc mình đi phỏng vấn công việc kia. Nói, có phải bạn sớm đã muốn đuổi mình đi rồi phải không?"
"Oan uổng a ~" Lâm Nhã Khiết kêu to, lập tức lại cười xấu xa nói "Chỉ là bạn nếu chuyển vào đó ở, mình liền có thể thường đi thăm bạn~~bạn nói có phải không? Hả?"
"Không sao, ngày mai bạn cũng có thể đi —— giúp mình bê đồ." . . . . . . Hai bạn gái trẻ cả đêm trò chuyện, đề tài chỉ xoay quanh vấn đề những điều cần lưu ý khi ở cùng trai đẹp. Thái Gia Tuyền mặc dù trong lòng chỉ có Lâm Phong, nhưng đối với việc buôn chuyện này làm cũng không biết mệt.
Ngày thứ hai, Thái Gia Tuyền thu thập đồ xong, chờ Tề Minh đến đón mình, Lâm Nhã Khiết nhưng lại sáng ra đã không thấy người đâu. "Còn nói muốn ngắm trai đẹp, giờ lại không thấy đâu, thật là." Thái Gia Tuyền thì thầm nho nhỏ, cho rằng việc Lâm Nhã Khiết trốn mất là lười biếng không muốn bê đồ.
Đến thời gian đã hẹn liền thấy xe đến, không nghĩ đến là xe Cadillac màu đen, Thái Gia Tuyền không khỏi sửng sốt "Không thể nào? Hôm qua còn nói không rãnh, sao hôm nay lại tự mình chạy đến?" Đang suy nghĩ, xe dừng hẳn lại, Tề Minh từ trên xe bước xuống "Tiểu Tuyền Tuyền, nhìn thấy mình có phải rất thất vọng không?" Thái Gia Tuyền sửng sốt, rốt cuộc đang diễn trò gì đây?
"Ha ha, ngại quá, xe của mình mặc dù đẹp, nhưng nếu dùng để chuyển đồ thì cái này tốt hơn." Tề Minh giải thích. Cũng đúng, loại xe thể thao rêu rao đó quả thật không chứa được bao nhiêu đồ.
—— cảnh tượng cắt: Hạ Cẩm Hiên buồn bực mở cửa kính xe thể thao Porsche đang chạy băng băng trên đường, khẽ nguyền rủa: "Cái xe SB đáng chết này! Mất mặt quá!"
—— quay về cảnh trước: Thái Gia Tuyền gật đầu, cùng Tề Minh chuyển đồ lên xe, sau khi để lại tờ giấy cho Lâm Nhã Khiết, vào xe, lên đường tiến về ổ sói, a quên, tiến về ngôi nhà mới. Cuộc sống du học sinh hoàn toàn mới bắt đầu mở ra.
. . . . . .
25.03.2013, 13:56
Được thanks
Xem thông tin cá nhân YIM WWW
hana_chan
Lớp phó văn thể mỹ
Lớp phó văn thể mỹ
Hình đại diện của thành viên
Ngày tham gia: 23.02.2012, 01:29
Tuổi: 22 Nữ
Bài viết: 127
Được thanks: 136 lần
Điểm: 8.23
Tài sản riêng:
Gởi bài Re: [Hiện Đại] Nữ giúp việc của thái tử phúc hắc - Thiên Lại Thần Thoại - Điểm: 11
Chương 19: Nhiệm vụ gian khổ
"Gian phòng này vẫn trống, đáng tiếc không có phòng vệ sinh, nếu như bạn muốn phòng có phòng vệ sinh, mình có thể đổi cho bạn a ~" đưa Thái Gia Tuyền vào nhà, Tề Minh chỉ vào một gian phòng, rất có phong độ đàn ông nói.
"Vậy đổi đi." Thái Gia Tuyền tuyệt không khch khí.
". . . . . ." T Minh sửng st một chút, cời ha ha "Khng thnh vn đ, chỉ l bạn phải cho mnh mợn bồn tm đ dùng a ~" (vệ sinh cng cộng chỉ c tm vòi hoa sen)
"Ha, đùa thi..., mnh ở gian phòng ny cũng rt tt rồi." Thi Gia Tuyn bật cời một tiếng, vừa ni vừa kéo đồ vo phòng. T Minh cũng n cần đi vo giúp đỡ.
Tề Minh thấy trong hành lý của Thái Gia Tuyền hộp âm nhạc bằng thủy tinh, tiện tay cầm lên, mở chốt ra, giai điệu bài Memories truyền ra. Hắn không phát hiện, hốc mắt Thái Gia Tuyền lặng lẽ đỏ, nhưng cô không quay đầu lại, vẫn dọn dẹp hành lý của mình.
Sau lưng Tề Minh vẫn đang loay hoay với hộp nhạc, đột nhiên một dòng chữ nhỏ lọt vào tầm mắt hắn "Chúc Tiểu Tuyền đáng yêu sinh nhật vui vẻ", ký tên "Vĩnh viễn yêu em, Phong". Thông minh như Tề Minh lập tức nghĩ ra ngay, câu đầu tiên Thái Gia Tuyền nói với bản thân, chính là hỏi mình có biết một người tên là Lâm Phong không, hơn nữa giọng nói kích động, chẳng lẽ? . . . . . .
Nhẹ nhàng đóng hộp âm nhạc, cẩn thận đặt nó trên tủ đầu giường, Tề Minh lại khôi phục vẻ cợt nhả như trước "Tiểu Tuyền Tuyền, cần giúp cái gì không?"
Giống như thoát khỏi bóng ma vậy, Thái Gia Tuyền cảm giác như mình lập tức khôi phục sức sống, xoay người cười cười: "Không cần, mình mới đến nước Đức chưa đầy một tháng, không có nhiều đồ." Cô cũng là nói thật, nhanh chóng thu thập thỏa đáng, gian phòng vốn trống không giờ lập tức có hơi thở cuộc sống.
"Được rồi, giới thiệu qua chỗ này cho mình biết đi ~" Thái Gia Tuyền vui vẻ nói.
Nhưng Tề Minh lại không vui, tối hôm qua hai người bọn họ đã dọn dẹp phòng mình cả đêm, nhưng băng dày ba thước, không phải một đêm có thể dọn xong. Chỉ là nói đi thì cũng phải nói lại, bọn họ rõ ràng là tốn tiền thuê người giúp việc, tại sao lại phải lo dọa sợ cô gái này chứ? Cuối cùng Tề Minh nhắm mắt nói: "A, phòng chúng ta loạn chút, bạn phải chuẩn bị tốt tâm lý."
"Yên tâm, mình đã chuẩn bị từ trước rồi, nếu không các bạn cũng sẽ không lưu lạc đến tình cảnh phải thuê người đến chăm sóc cho hai bạn." Thái Gia Tuyền ngược lại hiểu rõ tình cảnh.
Nhưng thực tế lại vượt xa so với tưởng tượng của cô, phòng của hai người bề ngoài thì dọn sạch, nhưng vẫn thoang thoảng ngửi thấy mùi là lạ, kéo hộc tủ ra, một đống quần áo đổ ầm ầm xuống, thiếu chút nữa đè bẹp Thái Gia Tuyền, không cần sờ cũng biết khắp nơi là bụi bậm, việc này đối với một nước Đức sạch sẽ thì thật sự là không phải người bình thường có thể làm được, tất thối bị phát hiện thấy đang nằm cô đơn lẻ loi dưới gầm giường, ga giường lâu rồi chưa thay, bụi bám đầy vào rèm cửa sổ, bực nhất là phòng vệ sinh, dọc bồn tắm lại có thể thấy rêu xanh, cây chổi lau nhà vứt bừa bội trên sàn. . . . . .(tác giả có cần tả các anh ấy khủng khiếp thế này không? *khóc không ra nước mắt*-hana)
Xem ra nhiệm vụ tương đối gian khổ, Thái Gia Tuyền hạ quyết tâm, nhất định phải tổng vệ sinh từ trong ra ngoài, hôm nay trước hết bắt đầu từ phòng Tề Minh. Trước dọn sạch tủ treo quần áo, kéo Tề Minh, bắt đầu từ trong đống trong quần áo rơi vãi, phân biệt ra đâu là bẩn, đâu là sạch, đồ sạch sẽ thì gấp gọn để vào ngăn tủ, đổ bẩn vứt hết vào máy giặt. Sau đó lau sạch bụi bậm trong phòng, cọ rửa sạch bồn cầu cùng bồn tắm, mấy việc này thôi đã mất trọn hai giờ, mắt thấy gần đến giờ cơm trưa, Thái Gia Tuyền mới cuống quít chạy vội đến phòng bếp nấu cơm, cũng may hôm qua mua nhiều thực phẩm, giờ nấu một bữa cơm phong phú cho ba người là không thành vấn đề.
Hạ Cẩm Hiên về đến nhà, mùi thức ăn xông vào mũi, mà trên ban công, Tề Minh đang giằng co với đống quần áo vừa giặt xong của mình, cố gắng phơi chúng lên dây. Thái Gia Tuyền bưng thức ăn ra ngoài, thấy Tề Minh ngoài ban công, vội buông đồ trong tay, chạy đi giúp.
Hạ Cẩm Hiên ngây ngô đứng giữa nhà, nhìn qua cánh cửa đang rộng mở, thấy phòng Tề Minh đã sạch sẽ gọn gàng không ít, mà phòng của mình còn đang loạn xa, bừa bội cả lên. Nhướng nhướng mày, kêu lên: "Chết đói rồi, mau vào ăn cơm!"
/174
|