Quay lại nó , sau khi được C.Phong đỡ thì nó mới thở hổn hển đứng dậy may quá trời luôn , xít nữa thì con xin hun đất mẹ rùi .
--Cậu ko cảm ơn tớ vì đã đỡ cậu àk__C.Phong nói , vì họ là bạn thân nên việc này cũng ko khiến họ ngại ngùng cho lắm .
--À có chứ , tớ sẽ cảm ơn cậu một cách hậu hĩnh__nó vừa nói vs khuôn mặt hết sức đểu vừa đưa tay túm lấy áo C.Phong nói tiếp--Thử xem cậu còn chạy được nữa ko__lời nó vừa dứt thì C.Phong mới nhận ra mình đã bị vào hang cọp rồi , quên béng luôn chuyện nó đang định "hành hình" mình . Cậu làm mặt vô tội đưa tay lên nói :
--Thôi tớ biết lỗi rồi tha cho tớ đi , đi đi mà__vừa nói vừa đưa tay lắc tay nó như con nít đòi người lớn kẹo vậy , cậu lắc chán chê mà nó ko nói gì gọi là tha thứ , cậu tức buông tay nó ra nói :
--Tớ cũng đã đỡ cậu để khỏi bị hun...a quên khỏi bị ngã rồi còn ko tha cho tớ nữa__cậu định nói "hun đất mẹ" nhưng chợt nhớ ra nếu nói lúc này nữa thì khác gì đổ dầu thêm vào lửa .
--Được rồi tha cho cậu là được chứ gì , mà bây giờ có đi ăn ko thì bảo__nó nói .
--A , có chứ mãi đùa giỡn mà quên luôn đói giờ cậu nhắc thì mới nhớ bụng đang réo vì đói đây này , đi thôi__cậu nói rồi kéo tay nó đi vào nhà hàng , cảnh này vô tình lọt vào tầm nhìn của Hân , cô nghĩ "tôi đã xem cô là bạn vậy mà cô lại đi cướp người yêu của tôi , đã vậy thì cô cũng đừng trách tôi"
Nó và C.Phong lên hai ngồi ăn vì tầng một đã hết chỗ , đi đến tầng hai định chọn chỗ khuất nhất nhà hàng ngồi thì có người gọi tên C.Phong quay lại nhìn thì là nhóm bọn hắn gọi . Cậu hơi bất ngờ khi nhìn thấy bọn hắn ở đây còn cả Zun nữa có vẻ như cậu đã thân thiết hơn vs bọn hắn rồi . Cậu quay sang nó thì nhìn thấy nó đã "đeo" khuôn mặt lạnh lùng lên trên măt , cậu nói :
--Cậu đừng hiểu lầm nha , là trùng hợp chứ ko phải tớ sắp đặt cậu ăn vs bọn họ đâu__C.Phong nói .
--Tớ có nói gì sao , hay cậu có tật giật mình__nó nhìn cậu nói .
-ko , ko phải đâu__cậu vừa nói vừa đưa tay lắc qua lắc lại ý bảo ko phải , rồi nói tiếp --Họ đã gọi vậy rồi thì chúng ta cũng nên qua đó ngồi chứ__Cậu nói rồi đi qua bàn bọn hắn , nó đi đằng sau vẫn khuôn mặt lạnh lùng từ khi nhìn thấy bọn hắn .
--Cậu ko cảm ơn tớ vì đã đỡ cậu àk__C.Phong nói , vì họ là bạn thân nên việc này cũng ko khiến họ ngại ngùng cho lắm .
--À có chứ , tớ sẽ cảm ơn cậu một cách hậu hĩnh__nó vừa nói vs khuôn mặt hết sức đểu vừa đưa tay túm lấy áo C.Phong nói tiếp--Thử xem cậu còn chạy được nữa ko__lời nó vừa dứt thì C.Phong mới nhận ra mình đã bị vào hang cọp rồi , quên béng luôn chuyện nó đang định "hành hình" mình . Cậu làm mặt vô tội đưa tay lên nói :
--Thôi tớ biết lỗi rồi tha cho tớ đi , đi đi mà__vừa nói vừa đưa tay lắc tay nó như con nít đòi người lớn kẹo vậy , cậu lắc chán chê mà nó ko nói gì gọi là tha thứ , cậu tức buông tay nó ra nói :
--Tớ cũng đã đỡ cậu để khỏi bị hun...a quên khỏi bị ngã rồi còn ko tha cho tớ nữa__cậu định nói "hun đất mẹ" nhưng chợt nhớ ra nếu nói lúc này nữa thì khác gì đổ dầu thêm vào lửa .
--Được rồi tha cho cậu là được chứ gì , mà bây giờ có đi ăn ko thì bảo__nó nói .
--A , có chứ mãi đùa giỡn mà quên luôn đói giờ cậu nhắc thì mới nhớ bụng đang réo vì đói đây này , đi thôi__cậu nói rồi kéo tay nó đi vào nhà hàng , cảnh này vô tình lọt vào tầm nhìn của Hân , cô nghĩ "tôi đã xem cô là bạn vậy mà cô lại đi cướp người yêu của tôi , đã vậy thì cô cũng đừng trách tôi"
Nó và C.Phong lên hai ngồi ăn vì tầng một đã hết chỗ , đi đến tầng hai định chọn chỗ khuất nhất nhà hàng ngồi thì có người gọi tên C.Phong quay lại nhìn thì là nhóm bọn hắn gọi . Cậu hơi bất ngờ khi nhìn thấy bọn hắn ở đây còn cả Zun nữa có vẻ như cậu đã thân thiết hơn vs bọn hắn rồi . Cậu quay sang nó thì nhìn thấy nó đã "đeo" khuôn mặt lạnh lùng lên trên măt , cậu nói :
--Cậu đừng hiểu lầm nha , là trùng hợp chứ ko phải tớ sắp đặt cậu ăn vs bọn họ đâu__C.Phong nói .
--Tớ có nói gì sao , hay cậu có tật giật mình__nó nhìn cậu nói .
-ko , ko phải đâu__cậu vừa nói vừa đưa tay lắc qua lắc lại ý bảo ko phải , rồi nói tiếp --Họ đã gọi vậy rồi thì chúng ta cũng nên qua đó ngồi chứ__Cậu nói rồi đi qua bàn bọn hắn , nó đi đằng sau vẫn khuôn mặt lạnh lùng từ khi nhìn thấy bọn hắn .
/77
|