Ken nhếch mép cười nguy hiểm nói :
- Nhưng ta cũng không thể nào thả ngươi như thế mà đi được vì ngươi biết quá nhiều rồi.
Cậu nghe thấy thế sợ hãi xin tha:
- làm ơn tha cho tôi, tôi hứa sẽ không bao giờ nói chuyện này cho người khác biết, làm ơn đi.
Ken nghe thế mặt vẫn lạnh băng cúi xuống gần mặt cậu nói :
- Liệu ta có nên tin tưởng ngươi không, từ trước đến giờ ta chỉ tin tưởng vào người chết thôi.
-Đừng... Đừng mà.... Làm ơn.... Xin anh mà.
Cậu vừa nói vừa lùi về đằng sau (lết đúng hơn). Trong đôi mắt của cậu giờ đây ngập tràn sự sợ hãi, bối rối, lo lắng. Ken nhìn thẳng vào mắt cậu làm cậu lạnh cả sống lưng chỉ 1 lúc cậu trở lên mơ hồ và ngất đi. Cùng lúc đó có 1 cô gái ăn mặc phong cách nhưng mặt lại xấu xí đi đến quát 1 câu :
- Mẹ kiếp ngủ cũng không được yên mà. Thằng nào dám phá hoại giấc ngủ ngon của tao??? Muốn chết sớm hả!!!(Vâng đó chính là Min xinh gái nhà ta nhưng cô không thích ồn ào nên đã đeo mặt nạ cải trang cho mình xấu đi)
Ken hơi tức nhưng cảm giác thú vị nhiều hơn vì chưa có người nào dám nói với hắn như thế. Không biết ai to gan vậy, khi quay lại thì Ken nhìn thấy 1 cô gái xấu xí. Thoắt 1 cái cậu đã đứng đối diện với Min, hắn nhìn vào đôi mắt còn mơ màng chưa tỉnh ngủ của Min thoáng cười nhưng rất nhanh biến mất. Đôi mắt này thật lạ cô thật là khó đoán và vô cùng thú vị _ đây là suy nghĩ đầu tiên khi Ken nhìn vào mắt Min. Đột nhiên Ken lại có hứng thú trêu chọc Min không biết cô đã biết những gì rồi. Ken đưa mặt mình dần dần gần mặt Min bây giờ họ đang ở trạng thái hết sức mờ ám mặt họ chỉ cách nhau có 5cm còn người Thì đang áp sát vào nhau. Ken và Min đều toả ra hàn khí lạnh lẽo dù không phải mùa đông nhưng vẫn làm người khác run cầm cập. Ken cất giọng nói :
- Cô đã thấy cái gì rồi???
Min vẫn còn ngái ngủ nhưng vẫn lạnh lùng. Nó không sợ nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngầu của Ken lạnh lùng đáp :
- Những thứ nên thấy và những thứ không nên thấy tôi đều thấy hết rồi.
Ken càng gần Min hơn khi nghe câu trả lời của Min nhưng Min vẫn vậy đứng như không có gì xảy ra. Nó chẳng mảy may hay biểu hiện cảm xúc gì cả giống như coi Ken là không khí khiến Ken vô cùng tức. Ken lạnh lùng cất tiếng nói :
- Nếu đã biết hết rồi thì cô chuẩn bị chầu Diêm Vương đi là vừa biết điều tôi sẽ cho cô bớt đau đớn. Ah mà tôi no mất rồi không ăn được cô hay là.....
Nghe xong câu đó Ken cứ nghĩ là Min sẽ sợ hãi khóc lóc xin tha nhưng không Min vẫn dửng dưng như không có gì xảy ra chuyện Ken nói không phải chuyện của mình. Điều khiến cho Ken thật sự sốc và ngạc nhiên là cô lạnh lùng nói :
- Lại dùng chiêu cũ sao, xưa rồi bạn ah đổi mới đi. Nó chỉ có tác dụng với người kia thôi còn tôi thì vô dụng.... *đồ hạ đẳng*_nói nhỏ.
Nói xong mắt Min chuyển sang màu đỏ nhưng rất nhanh trở lại bình thường. Chỉ chớp mắt thôi nhưng nó cũng lọt vào đôi mắt đỏ của ai đó (ám chỉ Ken đấy ạ) nhưng người ngu ngốc nào đó cứ ngỡ là nhìn nhầm ( vẫn là anh Ken đó ạ. Mà may cho Min dễ sợ bị nhìn thấy sơ hở mà Ken tưởng nhầm). Tai của người nào rất thính đã nghe được câu nói nhỏ của Min( ngoài Ken còn ai). Ken đang định phản bác thì từ phía xa 1 người con trai chạy tới ( Vin đó ạ) gọi to:
- Ken mày làm gì mà lâu quá vậy????
Khi Vin chạy tới chỗ Ken thì cậu thì thầm vào tai Ken :
- Mày ở chỗ mình có chuyện gấp cần phải giải quyết mau về. Ah mà cô ta là ai vậy??? Là mồi ah no quá hay sao mà không ăn hết để đấy tao giúp mày sử lý.
Ken nghe vậy lạnh lùng thì thầm vào tai Vin:
- Đó là của tao cấm động.
Vin nghe vậy bất giác nuốt 1 ngụm nước bọt. Vin quay sang Min đánh giá 1 lượt rồi nói với Min:
- Này nhóc, nhóc là ai???
Min lãnh đạm trả lời :
- Tôi là ai thì liên quan gì tới cậu hỏi làm gì. Lắm chuyện!! Hay là mê tôi rồi- sau đó Min cười khinh bỉ 1 cái.
Vin nghe thế liền cảm thấy bực mình hỏi lại :
- Ai lắm chuyện, cô nói lại xem. Tôi đã rất từ tốn hạ thấp danh dự để nói chuyện với cô mà cô dám bảo tôi lắm chuyện hả. Đã xấu lại còn kiêu, ông đây đéo thèm, dù có cho không ông đây cũng cóc cần nghe chưa. Hay là cô nói thế để làm tôi để y, xin lỗi chiêu đó cũ rồi- Vin cũng cười khinh bỉ nó.
Đột nhiên đằng sau có 1 giọng nói chua ngoa cất lên :
- Cái loại mơ tưởng hão huyền, còn lâu Min mới để ý loại như cậu. Đẹp mà bị khùng thật tội nghiệp mà. Cậu đừng tưởng có chút xíu nhan sắc mà ra oai. Oẹ bọn bà đây cóc cần nghe chưa dù các cậu có quỳ xuống xin cũng đừng hòng có cửa, xớ .
Nghe thấy tiếng nói hung dữ đó ai ai cũng ngạc nhiên ( ngoài Min) còn Vin thì tức muốn điên lên khói bay đầy đầu. Vin và Ken đều quay đầu lại nhìn xem. Ken quay lại vì tò mò còn Vin thì tức giận. Khi nhìn thấy Mun vin cười khinh bỉ nói :
- Haizzz tưởng ai hóa ra cũng chỉ là một con vịt xấu xí thế mà bày đặt lên mặt làm cao không biết tự lượng sức. Về nhà soi lại mình đi là vịt mà cứ tưởng mình là thiên nga chảnh choẹ. Hahaaa.
Mun sôi máu khói bay đầy đầu đường đường là mĩ nữ thứ hai thế giới hút máu (sau Min) mà bị chửi là vịt xấu xí thật là mất mặt. Mun tức giận nói :
- Còn hơn ai đó chỉ là cái bình hoa di động không đáng 1 xu mà bày đặt ra oai ta đây lên mặt coi trời bằng vung. Bà đây khinh hic...
Vin tức xì khói đỏ cả mặt :
- cô... Cô...
Mun không cho Vin nói xong vội nói :
- Haizzz thật tội nghiệp quá đã bị khùng rồi mà còn bị bệnh. Haha.
Thấy 2 bên chưa có dấu hiệu ngừng Min quát :
- Đủ rồi dừng lại.
Vin đang bực mình đột nhiên bị quát tức giận nói Min:
- Cô là cái thá gì mà tôi phải nghe cơ chứ. Hic bày đặt thanh cao.
Min nghe vậy tức giận nói nhỏ nhưng chỉ đủ mình nghe rồi cười nham hiểm :
- Thằng em mặt dậy lâu rồi chưa ăn đòn đây mà. Đợi chị mày về chị cho mày chết. Hừ
Biểu hiện nhỏ này của Min đã bị Ken nhìn thấy tuy không nghe được Min nói gì nhưng Ken vẫn cảm thấy hơi lạnh sống lưng còn ngoài mặt vẫn lạnh lùng. Ken nói :
- Thôi đi, đừng chửi nhau nữa mày kêu có việc bận mà mình đi thôi.
Vin nghe vậy nói :
- May cho các cô hôm nay tôi bận nếu không các cô chết chắc đồ thần kinh.
- Còn hơn cái loại tự kỉ - Mun nói kèm theo nụ cười khinh bỉ trên môi. Vin đang định quay lại nói thì Ken nắm lại lắc đầu thế là Vin và Ken lại đi. Còn Mun thì cười haha, đột nhiên Min hỏi :
- Có chuyện gì mà mày tìm tao.
Sau khi Min nói xong Mun giật mình nói :
- Aaaaa tao quên mất. Papa gọi nhưng mày không nghe máy nên kêu tao tìm mày. Papa kêu có chuyện gấp.
Mun nói xong thì Min vội lấy điện thoại ra nói :
- Chết quên vừa tao ngủ nên tắt máy giờ để tao gọi papa xem có chuyện gì quan trọng.
Nói xong Min gọi điện cho papa.
_____em_là_giải_phân_cách____
1 lúc sau Min quay lại mặt đầy sát khí nói :
- Đi về nhanh Mun.
Mun chưa kịp hiểu mù tê gì đã bị Min lôi xềnh xệch về. Mun hỏi :
- Sao lại về mình vừa đến không bao lâu mà????
Min cố kìm nén cơn giận mà trả lời :
- Không hỏi nhiều, về có chuyện gấp.
Mun:
- Nhưng....
Min lạnh lùng nói :
- Không nhưng nhị gì hết.
Thế là Mun tắt ngấm không nói gì thêm, 2 người về khách sạn thay quần áo rồi trở về thế giới hút máu.
__________end chương 2______
- Nhưng ta cũng không thể nào thả ngươi như thế mà đi được vì ngươi biết quá nhiều rồi.
Cậu nghe thấy thế sợ hãi xin tha:
- làm ơn tha cho tôi, tôi hứa sẽ không bao giờ nói chuyện này cho người khác biết, làm ơn đi.
Ken nghe thế mặt vẫn lạnh băng cúi xuống gần mặt cậu nói :
- Liệu ta có nên tin tưởng ngươi không, từ trước đến giờ ta chỉ tin tưởng vào người chết thôi.
-Đừng... Đừng mà.... Làm ơn.... Xin anh mà.
Cậu vừa nói vừa lùi về đằng sau (lết đúng hơn). Trong đôi mắt của cậu giờ đây ngập tràn sự sợ hãi, bối rối, lo lắng. Ken nhìn thẳng vào mắt cậu làm cậu lạnh cả sống lưng chỉ 1 lúc cậu trở lên mơ hồ và ngất đi. Cùng lúc đó có 1 cô gái ăn mặc phong cách nhưng mặt lại xấu xí đi đến quát 1 câu :
- Mẹ kiếp ngủ cũng không được yên mà. Thằng nào dám phá hoại giấc ngủ ngon của tao??? Muốn chết sớm hả!!!(Vâng đó chính là Min xinh gái nhà ta nhưng cô không thích ồn ào nên đã đeo mặt nạ cải trang cho mình xấu đi)
Ken hơi tức nhưng cảm giác thú vị nhiều hơn vì chưa có người nào dám nói với hắn như thế. Không biết ai to gan vậy, khi quay lại thì Ken nhìn thấy 1 cô gái xấu xí. Thoắt 1 cái cậu đã đứng đối diện với Min, hắn nhìn vào đôi mắt còn mơ màng chưa tỉnh ngủ của Min thoáng cười nhưng rất nhanh biến mất. Đôi mắt này thật lạ cô thật là khó đoán và vô cùng thú vị _ đây là suy nghĩ đầu tiên khi Ken nhìn vào mắt Min. Đột nhiên Ken lại có hứng thú trêu chọc Min không biết cô đã biết những gì rồi. Ken đưa mặt mình dần dần gần mặt Min bây giờ họ đang ở trạng thái hết sức mờ ám mặt họ chỉ cách nhau có 5cm còn người Thì đang áp sát vào nhau. Ken và Min đều toả ra hàn khí lạnh lẽo dù không phải mùa đông nhưng vẫn làm người khác run cầm cập. Ken cất giọng nói :
- Cô đã thấy cái gì rồi???
Min vẫn còn ngái ngủ nhưng vẫn lạnh lùng. Nó không sợ nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngầu của Ken lạnh lùng đáp :
- Những thứ nên thấy và những thứ không nên thấy tôi đều thấy hết rồi.
Ken càng gần Min hơn khi nghe câu trả lời của Min nhưng Min vẫn vậy đứng như không có gì xảy ra. Nó chẳng mảy may hay biểu hiện cảm xúc gì cả giống như coi Ken là không khí khiến Ken vô cùng tức. Ken lạnh lùng cất tiếng nói :
- Nếu đã biết hết rồi thì cô chuẩn bị chầu Diêm Vương đi là vừa biết điều tôi sẽ cho cô bớt đau đớn. Ah mà tôi no mất rồi không ăn được cô hay là.....
Nghe xong câu đó Ken cứ nghĩ là Min sẽ sợ hãi khóc lóc xin tha nhưng không Min vẫn dửng dưng như không có gì xảy ra chuyện Ken nói không phải chuyện của mình. Điều khiến cho Ken thật sự sốc và ngạc nhiên là cô lạnh lùng nói :
- Lại dùng chiêu cũ sao, xưa rồi bạn ah đổi mới đi. Nó chỉ có tác dụng với người kia thôi còn tôi thì vô dụng.... *đồ hạ đẳng*_nói nhỏ.
Nói xong mắt Min chuyển sang màu đỏ nhưng rất nhanh trở lại bình thường. Chỉ chớp mắt thôi nhưng nó cũng lọt vào đôi mắt đỏ của ai đó (ám chỉ Ken đấy ạ) nhưng người ngu ngốc nào đó cứ ngỡ là nhìn nhầm ( vẫn là anh Ken đó ạ. Mà may cho Min dễ sợ bị nhìn thấy sơ hở mà Ken tưởng nhầm). Tai của người nào rất thính đã nghe được câu nói nhỏ của Min( ngoài Ken còn ai). Ken đang định phản bác thì từ phía xa 1 người con trai chạy tới ( Vin đó ạ) gọi to:
- Ken mày làm gì mà lâu quá vậy????
Khi Vin chạy tới chỗ Ken thì cậu thì thầm vào tai Ken :
- Mày ở chỗ mình có chuyện gấp cần phải giải quyết mau về. Ah mà cô ta là ai vậy??? Là mồi ah no quá hay sao mà không ăn hết để đấy tao giúp mày sử lý.
Ken nghe vậy lạnh lùng thì thầm vào tai Vin:
- Đó là của tao cấm động.
Vin nghe vậy bất giác nuốt 1 ngụm nước bọt. Vin quay sang Min đánh giá 1 lượt rồi nói với Min:
- Này nhóc, nhóc là ai???
Min lãnh đạm trả lời :
- Tôi là ai thì liên quan gì tới cậu hỏi làm gì. Lắm chuyện!! Hay là mê tôi rồi- sau đó Min cười khinh bỉ 1 cái.
Vin nghe thế liền cảm thấy bực mình hỏi lại :
- Ai lắm chuyện, cô nói lại xem. Tôi đã rất từ tốn hạ thấp danh dự để nói chuyện với cô mà cô dám bảo tôi lắm chuyện hả. Đã xấu lại còn kiêu, ông đây đéo thèm, dù có cho không ông đây cũng cóc cần nghe chưa. Hay là cô nói thế để làm tôi để y, xin lỗi chiêu đó cũ rồi- Vin cũng cười khinh bỉ nó.
Đột nhiên đằng sau có 1 giọng nói chua ngoa cất lên :
- Cái loại mơ tưởng hão huyền, còn lâu Min mới để ý loại như cậu. Đẹp mà bị khùng thật tội nghiệp mà. Cậu đừng tưởng có chút xíu nhan sắc mà ra oai. Oẹ bọn bà đây cóc cần nghe chưa dù các cậu có quỳ xuống xin cũng đừng hòng có cửa, xớ .
Nghe thấy tiếng nói hung dữ đó ai ai cũng ngạc nhiên ( ngoài Min) còn Vin thì tức muốn điên lên khói bay đầy đầu. Vin và Ken đều quay đầu lại nhìn xem. Ken quay lại vì tò mò còn Vin thì tức giận. Khi nhìn thấy Mun vin cười khinh bỉ nói :
- Haizzz tưởng ai hóa ra cũng chỉ là một con vịt xấu xí thế mà bày đặt lên mặt làm cao không biết tự lượng sức. Về nhà soi lại mình đi là vịt mà cứ tưởng mình là thiên nga chảnh choẹ. Hahaaa.
Mun sôi máu khói bay đầy đầu đường đường là mĩ nữ thứ hai thế giới hút máu (sau Min) mà bị chửi là vịt xấu xí thật là mất mặt. Mun tức giận nói :
- Còn hơn ai đó chỉ là cái bình hoa di động không đáng 1 xu mà bày đặt ra oai ta đây lên mặt coi trời bằng vung. Bà đây khinh hic...
Vin tức xì khói đỏ cả mặt :
- cô... Cô...
Mun không cho Vin nói xong vội nói :
- Haizzz thật tội nghiệp quá đã bị khùng rồi mà còn bị bệnh. Haha.
Thấy 2 bên chưa có dấu hiệu ngừng Min quát :
- Đủ rồi dừng lại.
Vin đang bực mình đột nhiên bị quát tức giận nói Min:
- Cô là cái thá gì mà tôi phải nghe cơ chứ. Hic bày đặt thanh cao.
Min nghe vậy tức giận nói nhỏ nhưng chỉ đủ mình nghe rồi cười nham hiểm :
- Thằng em mặt dậy lâu rồi chưa ăn đòn đây mà. Đợi chị mày về chị cho mày chết. Hừ
Biểu hiện nhỏ này của Min đã bị Ken nhìn thấy tuy không nghe được Min nói gì nhưng Ken vẫn cảm thấy hơi lạnh sống lưng còn ngoài mặt vẫn lạnh lùng. Ken nói :
- Thôi đi, đừng chửi nhau nữa mày kêu có việc bận mà mình đi thôi.
Vin nghe vậy nói :
- May cho các cô hôm nay tôi bận nếu không các cô chết chắc đồ thần kinh.
- Còn hơn cái loại tự kỉ - Mun nói kèm theo nụ cười khinh bỉ trên môi. Vin đang định quay lại nói thì Ken nắm lại lắc đầu thế là Vin và Ken lại đi. Còn Mun thì cười haha, đột nhiên Min hỏi :
- Có chuyện gì mà mày tìm tao.
Sau khi Min nói xong Mun giật mình nói :
- Aaaaa tao quên mất. Papa gọi nhưng mày không nghe máy nên kêu tao tìm mày. Papa kêu có chuyện gấp.
Mun nói xong thì Min vội lấy điện thoại ra nói :
- Chết quên vừa tao ngủ nên tắt máy giờ để tao gọi papa xem có chuyện gì quan trọng.
Nói xong Min gọi điện cho papa.
_____em_là_giải_phân_cách____
1 lúc sau Min quay lại mặt đầy sát khí nói :
- Đi về nhanh Mun.
Mun chưa kịp hiểu mù tê gì đã bị Min lôi xềnh xệch về. Mun hỏi :
- Sao lại về mình vừa đến không bao lâu mà????
Min cố kìm nén cơn giận mà trả lời :
- Không hỏi nhiều, về có chuyện gấp.
Mun:
- Nhưng....
Min lạnh lùng nói :
- Không nhưng nhị gì hết.
Thế là Mun tắt ngấm không nói gì thêm, 2 người về khách sạn thay quần áo rồi trở về thế giới hút máu.
__________end chương 2______
/48
|