- đứa bé quá yếu không thể giữ lại, chúng tôi thật xin lỗi
- Mã.. Tuấ.. n K.. ỷ Ánh đen thẩm đã trở nên điên cuồng vốn có của nó
Mã Tuấn Kỷ chạy hoảng loạn trước mặt Bác Sĩ:- không thể nào, Bà nói gì, con tui mất
Bác Sĩ gật đầu: - mong gia đình đừng đau buồn gì nhiều
Mã Tuấn Kỷ đi lại nắm cổ áo của Tì Tan hét vào mặt cô: - cô là Chị làm gì mà để vợ tôi mất con, để tôi mất CON
Thuận Tii thấy đôi mắt của cô giống như 9 năm về trước, đôi mắt xanh lúc ấy rất tuyệt vọng vô cùng tuyệt vọng.. nhưng bây giờ đeo kính áp tròng cũng không giấu nổi sự tuyệt vọng ấy
Mã Tuấn Kỷ điên loạn rào hét: - Tì Tan là cô, chính là cô, cô giết con tôi
Cô tuyệt vọng đứng dạy tự chỉ vào mình, nhìn những người ở đây nói: - ờ đúng rồi.. tôi giết con haha... con giết con.. tại tôi kéo Phi Yến vào cuộc đời tôi, tôi hại Phi Yến.... cái gì cũng là tôi
ai nấy cũng xót xa, nhìn cô gái bất cần đời thường ngày nay lại có tuyệt vọng trong đôi mắt ấy
Đế Tứ Thần đau lòng đi lại ôm cô: - không phải em tại ngàn lần không phải em
Tu Âu cũng tức giận nắm cổ áo Mã Tuấn Kỷ tặng cho hắn một đấm: - tại chính mày, người yêu có thai còn không biết , ngày kỉ niệm thì đi ngủ với đứa khác bây giờ mày còn trách Tan Tỷ? mày đéo phải người đàn ông
Mã Tuấn Kỷ bị đánh thế trở thành điên loạn hơn, đánh lại với Tu Âu: - tôi tưởng ả ta là Phi Yến
Tề Nam cũng động thủ đánh Mã Tuấn Kỷ: - chú hẹn tiểu Yến đến để coi chú với cô ta đúng không? ĐỂ TRẢ HÙ DỤ TIỂU YẾN LÀ BẠCH HOA PHI YẾN ĐÚNG KHÔNG?
Nói đúng tim đen cả người hắn cứng đơ một hồi sau mới đáp trả: - đúng thì sao yêu nhau 2 năm cô ta sau lưng tôi đi hầu rượu thằng khác, nhưng vậy chẳng khác gì làm ĐĨ
Tì Tan tuyệt vọng đang dựa vào tường nghe hắn nói Phi Yến là Đĩ thì tâm tình điên cuồng cả đầu óc trống rỗng chỉ biết nhào tới đánh hắn ta
không ai dám vào can mặc kệ để cho cô đánh hắn
Cô rống lên hét vào mặt hắn: - Đĩ? chủ quán bar đi chào hỏi khách tới mà được gọi là Đĩ? Bạch Hoa Phi Yến đi nói chuyện với mấy thiếu gia về việc làm ăn, cũng được gọi là Đĩ.. trong khi không lấy tiền bo không đi khách sạn cũng được gọi là Đĩ
- vậy sao? vậy Tì Tan tôi là Đĩ đấy, 11 tuổi đã bắt đầu đii hầu rượu người ta
- Mày nói đi thằng chó, đứa con của tao được 2 tháng tuổi chính mày giết nó Vừa nói cô vừa đấm vào người hắn
Ai cũng đau lòng không xiết, Tì Tan của bọn họ 11 tuổi đã bắt đầu cuộc sống
- mấy giờ rồi Cô nhìn mấy người ở đây hỏi
- 11h giờ Đế Tứ Thần lạnh lùng trả lời cả người anh tỏa ra khí thế áp người kinh khủng
Mã Tuấn Kỷ bị 2 người dọa cho sợ ngồi im trong gốc
Tì Tan nói không sai, Bạch Hoa Phi Yến hắn đã nghe danh đã lâu, nhưng ai cũng nói tốt về cô ấy nhớ lúc trước hắn còn hỏi Bạch Hoa Phi Yến kỹ thuật trên giường có tốt không, tên bạn hắn còn đánh hắn một trận nói nào chỉ bàn chuyện làm ăn tại bàn rượu chứ không lên giường, chỉ uống rượu nhẹ, không uống rượu hạng nặng
nhưng hắn ta thì làm sao, không tin lúc nào củng nghỉ Bạch Hoa Phi Yến là Đĩ hạng S chỉ phục vụ mấy thiếu gia được gia tài lớn
Cô lại tiếp tục dựa vào tường hắng giọng khàn khàn ra lệnh cho Thuận Tii:- Thuận báo cho 3 người kia về đây đúng 8h có mặt tại Đế Gia
Thuận Tii không muốn nhưng vẫn cố gắng gật đầu
: - Dạ Vâng
đúng 11h45 Phi Yến vẫn ngồi hôn mê được đẩy ra
tất cả không ai về chỉ ngồi trong phòng nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của nàng ngủ say
đúng lúc này có giọng nói non nớt dễ thương: Má ơii
Vũ Nam Cung bước vào phòng cũng muốn mình lộn phòng lắm nhưng thấy Tề Nam, Hoắc Lã Thạc ngồi ở đây thì biết muốn cũng chẳng được
Tì Tan thấy Tề Bạch được Vũ Nam Cung ôm thì tâm tình lại một lần nữa kích động, bàn tay nắm chặt đii lại gần 2 người
Thuận Tii thấy cô như vậy liền đii nhanh đến dành Tề Bạch nhìn Vũ Nam Cung thận trọng nói: - Anh Cung mong anh 8h sáng maii qua Đế Gia một chiến
Vũ Nam Cung vẫn không hiểu gì chỉ nhìn Tề Bạch rồi lại nhìn Tì tan, cảm thấy ánh mắt của cô gái ấy như muốn giết anh vậy
- Được Vũ Nam Cung nói rồi xoay lưng bỏ đi, khí thế của mấy người ở đây nặng quá, ép anh ta sắp thở không nổi
- Tề Bạch má lại hại con rồi Cô đau lòng chặt nhóc
Tề Bạch khóc hút hít:- má.. ơi. không phải tại má.. tại hắn ta nhóc chỉ thằng vào người Mã Tuấn Kỷ :- đứa em này không duyên với chúng ta, sau mày Mẹ Yến sẽ có em bé khác... má đừng trách... má không hại con.. con cũng muốn.. giống ba Thuận cả tuổi thơ.. cả thanh xuân chỉ mang tên Tan thoi
- TỀ BẠCH cô cảm thấy, vô cùng có lỗi với nhóc, mới 4 tuổi mà cô cho nhóc biết quá nhiều thứ làm nhóc thăng trầm trong độ tuổi là con nít
Tề Bạch ôm chặt lấy cô, dùng hết sức của mình ôm lấy cô
một lát sao cô cảm giác Tề Bạch đã ngủ liền bế nhóc lại ngồi kế Đế Tứ Thần, cả người cô dựa vào vai anh, Tề Bạch nằm trong lòng 2 người
- Tiểu Tan ổn không anh dịu dàng chỉnh tư thế dễ chịu hỏi cô
Cô nhắm mắt gật đầu không có ý định trả lời
- Mã.. Tuấ.. n K.. ỷ Ánh đen thẩm đã trở nên điên cuồng vốn có của nó
Mã Tuấn Kỷ chạy hoảng loạn trước mặt Bác Sĩ:- không thể nào, Bà nói gì, con tui mất
Bác Sĩ gật đầu: - mong gia đình đừng đau buồn gì nhiều
Mã Tuấn Kỷ đi lại nắm cổ áo của Tì Tan hét vào mặt cô: - cô là Chị làm gì mà để vợ tôi mất con, để tôi mất CON
Thuận Tii thấy đôi mắt của cô giống như 9 năm về trước, đôi mắt xanh lúc ấy rất tuyệt vọng vô cùng tuyệt vọng.. nhưng bây giờ đeo kính áp tròng cũng không giấu nổi sự tuyệt vọng ấy
Mã Tuấn Kỷ điên loạn rào hét: - Tì Tan là cô, chính là cô, cô giết con tôi
Cô tuyệt vọng đứng dạy tự chỉ vào mình, nhìn những người ở đây nói: - ờ đúng rồi.. tôi giết con haha... con giết con.. tại tôi kéo Phi Yến vào cuộc đời tôi, tôi hại Phi Yến.... cái gì cũng là tôi
ai nấy cũng xót xa, nhìn cô gái bất cần đời thường ngày nay lại có tuyệt vọng trong đôi mắt ấy
Đế Tứ Thần đau lòng đi lại ôm cô: - không phải em tại ngàn lần không phải em
Tu Âu cũng tức giận nắm cổ áo Mã Tuấn Kỷ tặng cho hắn một đấm: - tại chính mày, người yêu có thai còn không biết , ngày kỉ niệm thì đi ngủ với đứa khác bây giờ mày còn trách Tan Tỷ? mày đéo phải người đàn ông
Mã Tuấn Kỷ bị đánh thế trở thành điên loạn hơn, đánh lại với Tu Âu: - tôi tưởng ả ta là Phi Yến
Tề Nam cũng động thủ đánh Mã Tuấn Kỷ: - chú hẹn tiểu Yến đến để coi chú với cô ta đúng không? ĐỂ TRẢ HÙ DỤ TIỂU YẾN LÀ BẠCH HOA PHI YẾN ĐÚNG KHÔNG?
Nói đúng tim đen cả người hắn cứng đơ một hồi sau mới đáp trả: - đúng thì sao yêu nhau 2 năm cô ta sau lưng tôi đi hầu rượu thằng khác, nhưng vậy chẳng khác gì làm ĐĨ
Tì Tan tuyệt vọng đang dựa vào tường nghe hắn nói Phi Yến là Đĩ thì tâm tình điên cuồng cả đầu óc trống rỗng chỉ biết nhào tới đánh hắn ta
không ai dám vào can mặc kệ để cho cô đánh hắn
Cô rống lên hét vào mặt hắn: - Đĩ? chủ quán bar đi chào hỏi khách tới mà được gọi là Đĩ? Bạch Hoa Phi Yến đi nói chuyện với mấy thiếu gia về việc làm ăn, cũng được gọi là Đĩ.. trong khi không lấy tiền bo không đi khách sạn cũng được gọi là Đĩ
- vậy sao? vậy Tì Tan tôi là Đĩ đấy, 11 tuổi đã bắt đầu đii hầu rượu người ta
- Mày nói đi thằng chó, đứa con của tao được 2 tháng tuổi chính mày giết nó Vừa nói cô vừa đấm vào người hắn
Ai cũng đau lòng không xiết, Tì Tan của bọn họ 11 tuổi đã bắt đầu cuộc sống
- mấy giờ rồi Cô nhìn mấy người ở đây hỏi
- 11h giờ Đế Tứ Thần lạnh lùng trả lời cả người anh tỏa ra khí thế áp người kinh khủng
Mã Tuấn Kỷ bị 2 người dọa cho sợ ngồi im trong gốc
Tì Tan nói không sai, Bạch Hoa Phi Yến hắn đã nghe danh đã lâu, nhưng ai cũng nói tốt về cô ấy nhớ lúc trước hắn còn hỏi Bạch Hoa Phi Yến kỹ thuật trên giường có tốt không, tên bạn hắn còn đánh hắn một trận nói nào chỉ bàn chuyện làm ăn tại bàn rượu chứ không lên giường, chỉ uống rượu nhẹ, không uống rượu hạng nặng
nhưng hắn ta thì làm sao, không tin lúc nào củng nghỉ Bạch Hoa Phi Yến là Đĩ hạng S chỉ phục vụ mấy thiếu gia được gia tài lớn
Cô lại tiếp tục dựa vào tường hắng giọng khàn khàn ra lệnh cho Thuận Tii:- Thuận báo cho 3 người kia về đây đúng 8h có mặt tại Đế Gia
Thuận Tii không muốn nhưng vẫn cố gắng gật đầu
: - Dạ Vâng
đúng 11h45 Phi Yến vẫn ngồi hôn mê được đẩy ra
tất cả không ai về chỉ ngồi trong phòng nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của nàng ngủ say
đúng lúc này có giọng nói non nớt dễ thương: Má ơii
Vũ Nam Cung bước vào phòng cũng muốn mình lộn phòng lắm nhưng thấy Tề Nam, Hoắc Lã Thạc ngồi ở đây thì biết muốn cũng chẳng được
Tì Tan thấy Tề Bạch được Vũ Nam Cung ôm thì tâm tình lại một lần nữa kích động, bàn tay nắm chặt đii lại gần 2 người
Thuận Tii thấy cô như vậy liền đii nhanh đến dành Tề Bạch nhìn Vũ Nam Cung thận trọng nói: - Anh Cung mong anh 8h sáng maii qua Đế Gia một chiến
Vũ Nam Cung vẫn không hiểu gì chỉ nhìn Tề Bạch rồi lại nhìn Tì tan, cảm thấy ánh mắt của cô gái ấy như muốn giết anh vậy
- Được Vũ Nam Cung nói rồi xoay lưng bỏ đi, khí thế của mấy người ở đây nặng quá, ép anh ta sắp thở không nổi
- Tề Bạch má lại hại con rồi Cô đau lòng chặt nhóc
Tề Bạch khóc hút hít:- má.. ơi. không phải tại má.. tại hắn ta nhóc chỉ thằng vào người Mã Tuấn Kỷ :- đứa em này không duyên với chúng ta, sau mày Mẹ Yến sẽ có em bé khác... má đừng trách... má không hại con.. con cũng muốn.. giống ba Thuận cả tuổi thơ.. cả thanh xuân chỉ mang tên Tan thoi
- TỀ BẠCH cô cảm thấy, vô cùng có lỗi với nhóc, mới 4 tuổi mà cô cho nhóc biết quá nhiều thứ làm nhóc thăng trầm trong độ tuổi là con nít
Tề Bạch ôm chặt lấy cô, dùng hết sức của mình ôm lấy cô
một lát sao cô cảm giác Tề Bạch đã ngủ liền bế nhóc lại ngồi kế Đế Tứ Thần, cả người cô dựa vào vai anh, Tề Bạch nằm trong lòng 2 người
- Tiểu Tan ổn không anh dịu dàng chỉnh tư thế dễ chịu hỏi cô
Cô nhắm mắt gật đầu không có ý định trả lời
/91
|