Edit: Tiểu Nguyệt Lượng
Phượng Cửu Nhi cảm thấy bản thân bị gài bãy rồi!
Đúng, nhất định là bị gài bẫy rồi!
Nếu không thì, sao lại vô duyên vô cớ bị người ta đưa vào trong một căn phòng, mà trong gian phòng đó, lại vô duyên vô cớ có một cái bàn để người ta thấy được, cao lương mĩ vị không ăn mới là đứa ngốc?
Nàng cũng đâu phải đứa ngốc thật, đương nhiên sẽ ăn rồi!
Mấu chốt là, ăn xong phải bồi thường tiền? Ai không biết nàng nghèo? Giá trị ngàn lượng? Trăm lượng nàng cũng không bồi thường nổi!
Cái gì? Chỉ cần là người của Long Võ viện, thì không cần bồi thường nữa?
Nếu như vậy, thì cuốn nhập môn đó nàng đương nhiên không thể không kí, không kí thì phải bồi thường ba nghìn lượng, bán nàng đi cũng không giá trị như thế?
Cho nên, nàng kí tên của mình lên cuốn nhập môn đó.
Tại sao cảm thấy...Bị bẫy có vẻ rất thoải mái nhỉ?
Buổi trưa sau khi nghỉ ngơi đơn giản, Phượng Cửu Nhi đi đến chỗ tập huấn sau núi.
Chính Quân viện không giống viện khác, những viện khác, đa số đều là con cháu của quý tộc.
Nhưng học sinh của Chính Quân viện, đều là dựa vào bản lĩnh và tố chất thân thể vượt trội của mình để được tuyển chọn vào.
Nói cách khác, trong Chính Quân viện, con cháu đến từ nhà bình thường rất nhiều, không phải ai cũng xuất thân cao quý.
Đây là Đế Quốc học viện, chỉ có duy nhất một viện môn là ngoại lệ, nhưng, Chính Quân viện ở Đế Quốc học viện, lại rất được tôn trọng.
Tương lai bọn họ cũng sẽ là rường cột của nước nhà, hoặc là theo Long Võ quân xuất chinh gϊếŧ địch, hoặc là theo Long Thành quân trấn thủ biên ải, hoặc là, theo Cấm quân bảo vệ hoàng thành.
Cho nên lính mới được đề cập ở đây, không phải là lính mới thật sự trong quân đội, cấp bậc của bọn họ, cao hơn cấp bậc của lính mới đi ứng chinh quân đội rất nhiều.
Trải qua tuyển chọn một buổi trưa, học sinh mới của đợt tuyển chọn này của Long Võ quân tạm thời có hơn ba trăm người.
Buổi chiều còn có một trận, đại khái còn muốn chọn ra hơn hai trăm, đến lúc đó, sẽ chỉ có hai ba mươi vị trí, để lại cho học sinh dự bị.
Chính là vì những học sinh rút thăm có vận khí không tốt kia, ngay vòng đầu tiên đã đụng phải đối thủ mạnh rồi không trúng tuyển, giữ lại một chút cơ hội bổ sung.
Tóm lại, có lẽ tổng cộng là sẽ tuyển chọn ra sáu trăm người, nhưng trong sáu trăm người này, nghe nói chỉ có năm trăm người có thể ở lại đến cuối cùng.
Viện môn Phượng Cửu Nhi ở, gọi là Long Tư quân, đổi sang cách nói hiện đại một chút, chính là lớp bốn.
Long Tư quân vốn có chín mươi tám người, tháng trước đi bốn mươi tám người, tất cả đều sắp xếp phái đến quân đội dưới trướng của Cửu vương gia.
Bây giờ Long Tư quân có năm mươi người, cộng thêm ba mươi lăm người tạm thời phân vào hôm nay, trước mắt, tổng cộng là tám mươi lăm.
Chờ ghi chép xong toàn bộ, lại đào thải hết những người nên bị đào thải, cuối cùng, mỗi một đội quân ước chừng sẽ có một trăm người.
Lúc Phượng Cửu Nhi đến sau núi, đưa mắt lên liền thấy ba chữ Long Tư quân đặc biệt chói mắt trên cờ xí ở trước mặt.
Phía dưới đã có năm sáu mươi người xếp hàng nghiêm chỉnh, đang đợi, Phượng Cửu Nhi nhanh chân bước tới, đứng ở giữa mấy cô gái.
Thật không ngờ, bản thân cao một mét sáu lăm, lại gần như là thấp nhất.
Không phải nói thân phận của người cổ đại phổ biến đều tương đối lùn sao? Tại sao mười mấy cô nương trước mắt, hầu như ai cũng cao hơn nàng?
Có người, thậm chí còn cao hơn một đoạn lớn, ít nhất cũng một mét bảy lăm?
Ta khẽ cảm thán, quả đúng là vóc dáng người mẫu tiêu chuẩn.
Giáo úy Hoắc Nham của Long Tư quân đi đến trước mặt đội ngũ, sắc mặt mọi người nháy mắt đã trở nên nghiêm túc. "Học sinh mới nghe lệnh, bước ra khỏi hàng!"
/120
|