Chương 715
Cuối cùng Kiều Minh Húc cũng có thể dũng cảm tấn công thành trì, như cá gặp nước bơi lội thoả thích bên trong, lúc dùng sức lúc dịu dàng…
Dù Mạch Tiểu Miên đau nhưng được dẫn dắt có cảm giác đau nhưng vui vẻ cực kỳ.
Cuối cùng…
Hai người vô cùng ăn ý, như pháo hoa, đồng thời nở rộ trên không trung…
Vô cùng rực rỡ…
Vô cùng vui vẻ…
Chỉ ngưỡng mộ uyên ương không ngưỡng mộ tiên!
Kiều Minh Húc phóng ra xong, ôm cô không buông.
Không nỡ rời cô nửa bước, tiếp tục cúi đầu hôn môi cô…
“Có hơi đau.”
Mạch Tiểu Miên triệt để tạm biệt thân trinh nữ khẽ động đậy đôi chân, cảm thấy đau dữ dội, cô không kìm được nhăn mày, nói nhẹ nhàng.
Kiều Minh Húc vội vàng ngồi dậy, kiểm tra nơi đau của cô…
Vẫn vết máu loang lổ.
Còn có trên chăn cũng bị máu đỏ nhuộm thành từng đó hoa mai diễm lệ…
Theo tài liệu điều tra được trên mạng, anh biết lần đầu tiên của phụ nữ sẽ đau sẽ chảy máu…
Nhưng không ngờ lại ra nhiều đến thế.
Cũng sợ mình có phải làm cô bị thương.
“Chúng ta có cần đi bệnh viện không?”
Anh căng thẳng hỏi.
Mạch Tiểu Miên đỏ mặt: “Anh muốn người ta cười vào mặt chúng ta à?”
“Vậy phải làm sao? Chảy nhiều máu thế này.”
Kiều Minh Húc bó tay hỏi.
“Ha ha, con gái là loại sinh vật tháng nào cũng đổ máu bảy ngày mà còn không chết, anh cảm thấy chút máu này có thể làm em chết sao? Chẳng lẽ hồi trước lần đầu tiên của Lâm Ngọc với anh không chảy máu à?”
Mạch Tiểu Miên không nhịn được mà hỏi.
Đáng lẽ, ở loại tình cảnh này, cô không nên nói đến Lâm Ngọc.
Nhưng mà, có lẽ là tâm lý nào đó giật dây, cô cũng bèn buột miệng thốt ra.
Ánh mắt Kiều Minh Húc hơi trầm: “Lần trước anh bị cô ta hạ thuốc ngất đi rồi, còn về chuyện lần đầu tiên với cô ta như thế nào, thật sự thì anh cũng không rõ lắm.”
“Giữa các anh cũng chỉ có một lần đó?”
Mạch Tiểu Miên nghi ngờ hỏi: “Trước khi quen em, đều không hề ở cùng nhau à?”
“Anh với cô ta ngay cả hôn cũng còn chưa từng thử bao giờ.”
Cuối cùng Kiều Minh Húc cũng có thể dũng cảm tấn công thành trì, như cá gặp nước bơi lội thoả thích bên trong, lúc dùng sức lúc dịu dàng…
Dù Mạch Tiểu Miên đau nhưng được dẫn dắt có cảm giác đau nhưng vui vẻ cực kỳ.
Cuối cùng…
Hai người vô cùng ăn ý, như pháo hoa, đồng thời nở rộ trên không trung…
Vô cùng rực rỡ…
Vô cùng vui vẻ…
Chỉ ngưỡng mộ uyên ương không ngưỡng mộ tiên!
Kiều Minh Húc phóng ra xong, ôm cô không buông.
Không nỡ rời cô nửa bước, tiếp tục cúi đầu hôn môi cô…
“Có hơi đau.”
Mạch Tiểu Miên triệt để tạm biệt thân trinh nữ khẽ động đậy đôi chân, cảm thấy đau dữ dội, cô không kìm được nhăn mày, nói nhẹ nhàng.
Kiều Minh Húc vội vàng ngồi dậy, kiểm tra nơi đau của cô…
Vẫn vết máu loang lổ.
Còn có trên chăn cũng bị máu đỏ nhuộm thành từng đó hoa mai diễm lệ…
Theo tài liệu điều tra được trên mạng, anh biết lần đầu tiên của phụ nữ sẽ đau sẽ chảy máu…
Nhưng không ngờ lại ra nhiều đến thế.
Cũng sợ mình có phải làm cô bị thương.
“Chúng ta có cần đi bệnh viện không?”
Anh căng thẳng hỏi.
Mạch Tiểu Miên đỏ mặt: “Anh muốn người ta cười vào mặt chúng ta à?”
“Vậy phải làm sao? Chảy nhiều máu thế này.”
Kiều Minh Húc bó tay hỏi.
“Ha ha, con gái là loại sinh vật tháng nào cũng đổ máu bảy ngày mà còn không chết, anh cảm thấy chút máu này có thể làm em chết sao? Chẳng lẽ hồi trước lần đầu tiên của Lâm Ngọc với anh không chảy máu à?”
Mạch Tiểu Miên không nhịn được mà hỏi.
Đáng lẽ, ở loại tình cảnh này, cô không nên nói đến Lâm Ngọc.
Nhưng mà, có lẽ là tâm lý nào đó giật dây, cô cũng bèn buột miệng thốt ra.
Ánh mắt Kiều Minh Húc hơi trầm: “Lần trước anh bị cô ta hạ thuốc ngất đi rồi, còn về chuyện lần đầu tiên với cô ta như thế nào, thật sự thì anh cũng không rõ lắm.”
“Giữa các anh cũng chỉ có một lần đó?”
Mạch Tiểu Miên nghi ngờ hỏi: “Trước khi quen em, đều không hề ở cùng nhau à?”
“Anh với cô ta ngay cả hôn cũng còn chưa từng thử bao giờ.”
/986
|