Kể từ ngày Ninh Tri trở nên giàu có đó, cho dù cô có chạm vào chỗ nào của Lục Tuyệt, anh ta cũng không bắn mặt trời nhỏ ra.
Cho nên cô mới nghĩ ra một cách khác để cố gắng làm nah tự sản sinh ra một chút mặt trời nhỏ.
Ninh Tri lôi Lục Tuyệt quay trở lại phòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nhanh chóng tải trò chơi Plans và Zombie về: “Lục Tuyệt, tôi dạy anh cách chơi trò này.”
Không quan trọng anh có thể học chơi hay không, mục đích của cô không phải là dạy anh chơi mà chỉ cần anh học những bông hoa hướng dương bên trong, không ngừng bắn tra mặt trời nhỏ là được.
Cô cầm điện thoại ngồi bên cạnh Lục Tuyệt, màn hình điện thoại hướng về phía anh: “Đây là hoa hướng dương, chức năng của nó là sinh ra mặt trời nhỏ để cung cấp năng lượng cho các đạo cụ khác.”
Ninh Tri đột nhiên dừng lại, Lục Tuyệt không phải giống như hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ sao?
Anh đang cung cấp năng lượng cho cô.
Ninh Tri liếc nhìn anh một cái đầy ẩn ý, Lục Tuyệt cụp mắt xuống, hình dáng thâm thúy, lông mày thanh uyển, so với hoa hướng dương đẹp hơn rất nhiều.
“Anh xem, khi tôi trồng nó, nó sẽ bắn ra một mặt trời nhỏ.” Ninh Tri nghiêm túc dạy anh: “Nhìn xem nó bắn mặt trời nhỏ ra như thế nào.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ninh Tri nói nhỏ: “Học được chưa?”
Lục Tuyệt ngơ ngác nhìn, không có một mặt trời nhỏ nào bắn ra trong khung trên đầu anh, giống như hoa hướng dương trong trò chơi.
“Anh không cảm thấy hoa hướng dương bắn ra mặt trời nhỏ rất đáng yêu không?” Ninh Tri đưa điện thoại cho Lục Tuyệt: “Anh thử xem sao?”
Lục Tuyệt chớp mắt, anh liếc nhìn Ninh Tri: “Cô ngây thơ.”
Trò chơi trẻ con, cô cũng trẻ con.
Ninh Tri trừng mắt nhìn anh: “Ấu trĩ chỗ nào? Hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ đáng yêu như thế nào?” Cô đầu độc: “Nếu như anh sản sinh ra mặt trời nhỏ, còn đáng yêu hơn nó.”
Lục Tuyệt không trả lời, không có gì xuất hiện trong khung trên đầu anh.
Ninh Tri có chút rầu rĩ, kiếm được một mặt trời nhỏ còn khó hơn kiếm tiền.
Ninh Tri dạy Lục Tuyệt chơi một trò chơi, giết tất cả các thây ma trên đó. Hoa hướng dương bắn ra rất nhiều mặt trời nhỏ, Lục Tuyệt vẫn vậy không thay đổi.
“Chơi một lần nữa?” Ninh Tri đề nghị với anh.
Lục Tuyệt bỏ điện thoại xuống, định đứng dậy đến thư phòng, giờ là lúc anh đọc sách.
Ninh Tri đâu để người đi dễ dàng như vậy, cô trực tiếp nắm chặt lấy vạt áo của Lục Tuyệt, dưới ánh mắt mờ mịt của anh, một tay cô đẩy anh ngã lên giường.
Ninh Tri vươn hai tay bắt đầu chọc lét Lục Tuyệt: “Anh cười đi.”
Lục Tuyệt buộc phải nằm xuống, đôi mắt đen lặng lẽ nhìn Ninh Tri phía trên.
Ninh Tri nhẹ gãi qua quần áo của Lục Tuyệt, nhưng anh không phản ứng gì cả, cũng không né tránh.
Anh không nhột sao?
Ninh Tri ngập ngừng luồn tay vào vạt áo anh, đưa tay vào, dùng đầu ngón tay chạm vào vòng eo gầy của anh.
Cô lại gãi nhẹ.
“Sao anh không cười?” Ninh Tri vì gấp gáp mà véo da thịt trên eo anh.
Lục Tuyệt chớp mắt, vẫn yên lặng nhìn Ninh Tri đang làm quỷ.
Ninh Tri cúi sát người vào anh, áp môi vào tai anh.
Từ khi cô phát hiện chạm vào lỗ tai của Lục Tuyệt sẽ sinh ra một mặt trời nhỏ, cô đã thử nhiều lần, về sau không có mặt trời nhỏ nào bắn ra, bụng anh cũng vậy, sau này cô thử sờ vài lần, nhưng cũng không có mặt trời nhỏ nào bắn ra.
Bây giờ, cô đang làm cả hai.
Tay cô từ eo đặt lên bụng anh, môi chạm nhẹ vào tai anh, cô nhẹ giọng hỏi anh: “Thế này thì sao? Anh thích không?”
“Cười một chút?”
“Lục Tuyệt, anh rất khó dỗ.”
Lục Tuyệt bị đè xuống, đôi mắt buông xuống run lên.
Một mặt trời nhỏ bắn ra trong khung trên đầu.
Khi Ninh Tri thấy có tác dụng, cô vui mừng dùng môi chạm vào tai Lục Tuyệt, tay cũng ấn chặt vào eo anh.
Mặt trời nhỏ thứ hai!
Ninh Tri nhếch môi, nhiều hơn nữa!
Cô nóng lòng muốn nghiền ép Lục Tuyệt.
Nhìn thấy mặt trời nhỏ thứ hai bắn ra, trong khung cũng không có động tĩnh gì, cô rõ ràng cảm giác được thân thể anh căng thẳng, nhất là nơi tay cô chạm vào, có lẽ anh cảm nhận được, tại sao mặt trời nhỏ lại không bắn ra?
Ninh Tri có chút khó chịu, môi hơi nhếch lên, trực tiếp cắn vào lỗ tai Lục Tuyệt.
Mặt trời nhỏ thứ ba!
Hai mắt Ninh Tri sáng lên, nếu đè xuống vẫn có thể ép ra mặt trời nhỏ.
Lỗ tai của Lục Tuyệt toàn thịt mềm, Ninh Tri nhẹ nhàng cắn một cái, sau đó dùng răng cọ lên.
Mặt trời nhỏ thứ tư!
Đôi mắt của Ninh Tri lập tức sáng lên, cô nhẹ nhàng xoa tai Tiểu Lục Tuyệt.
Mặt trời nhỏ thứ năm!
Mặt trời nhỏ thứ sáu!
Mặt trời nhỏ lần lượt bắn ra trong khung, phóng tới Ninh Tri.
Trước mặt cô có một tia sáng vàng lấp lánh, khóe miệng Ninh Tri cong lên, cô kìm nén vui sướng tiếp tục giày vò tai nhỏ trong miệng.
Đến khi không có mặt trời nhỏ bắn ra, hàm răng của Ninh Tri mới buông lỗ tai của Lục Tuyệt ra.
Tai anh đỏ đến mức gần như bắn máu ra, nóng ran như bị vặn.
Lục Tuyệt nằm yên lặng, môi mỏng mím chặt, mí mắt rũ xuống không ngừng run rẩy, lông mi dài cũng run lên, run rẩy.
Nhìn vành tai nhỏ bé có vẻ bị bắt nạt thậm tệ, nội tâm Ninh Tri mềm nhũn ra, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn.
Mặt trời nhỏ thứ bảy!
Mặt trời nhỏ thứ tám!
Mặt trời nhỏ thứ chín!
...
Trên giường, tóc mái trước trán Lục Tuyệt có chút lộn xộn, đôi mắt hoa đào đen ẩm ướt, vành tai đỏ bừng, thấy thế nào, người công cụ bị Ninh Tri nghiền ép hung ác như thế nào.
Trong đầu Ninh Tri có tổng cộng 15 mặt trời nhỏ!
Cô lại giàu có một lần nữa!
Vẻ mặt Ninh Tri thỏa mãn, cô gọi tên Bá Vương: “Lần tiếp theo, tôi cần bao nhiêu mặt trời nhỏ để cứu Lục Tuyệt?”
Giọng nói nhỏ như sữa của Bá Vương có chút chột dạ: “Chủ nhân, lần thứ năm xuyên về phải mất 30 mặt trời nhỏ.”
“Cái gì? Vừa rồi tôi nghe nhầm không, cậu nói lại lần nữa đi!”
Bá Vương: “Chủ nhân, cần 30 mặt trời nhỏ.”
Ninh Tri tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Sao lại nhiều như vậy? Lần đầu tiên chỉ cần 1 mặt trời nhỏ, lần thứ hai là 3 mặt trời nhỏ, lần thứ ba là 5 mặt trời nhỏ, lần thứ tư là 10 mặt trời nhỏ, tôi cho rằng gấp đôi là lợi hại lắm rồi, nhưng không ngờ, tôi đã đánh giá thấp, lần này lại cần 30 cái?”
Nhiều quá, mặt trời nhỏ rất khó kiếm được.
Vừa rồi cô đã vắt khô Lục Tuyệt mới được 15 cái, còn chưa hết nóng!
Bá Vương ủy khuất: “Chủ nhân, càng về sau, càng tiêu hao nhiều mặt trời nhỏ. Đồng thời, tình trạng của Lục Tuyệt sẽ được cải thiện rõ ràng hơn.” Nghe nói tình trạng của Lục Tuyệt sẽ cải thiện hơn nữa, Ninh Tri im lặng.
Dù sao trong cuộc sống hiện tại, bệnh tự kỷ cũng không thể chữa khỏi, bây giờ có cơ hội như vậy, cho dù hao phí hàng vạn kim tiền đều đáng giá, huống chi hiện tại chỉ cần mặt trời nhỏ trên người Lục Tuyệt mà thôi.
Ninh Tri thở dài: “Được rồi, tôi hiểu rồi. Lần này tôi sẽ đổi lấy 10% hào quang!”
Tiếp theo muốn cứu Lục Tuyệt cần có 30 mặt trời nhỏ, nhưng cô chỉ có 15 mặt trời nhỏ, còn lâu mới đủ.
Cô đổi lấy 10% hào quang, sau đó tiết kiệm 5 cái còn lại.
Bá Vương nhanh chóng cầm lấy mười mặt trời nhỏ, nếu có thân thể thật, Ninh Tri nhất định sẽ nhìn thấy cái miệng cười toe toét của cậu bé.
Bá Vương lại một lần nữa cảm thấy mình đang đi theo đúng chủ nhân, so với các anh trai giàu có khác, cậu bé chỉ có thể nhận được một ít kim kẹo đường từ chủ nhân thôi.
Không đúng, Bá Vương cảm thấy rằng mình không chỉ đi theo đúng chủ nhân, mà quan trọng nhất là chủ nhân đã kết hôn với đúng người.
Dù sao, trên đời này sẽ không có người thứ hai như Lục Tuyệt, tài sắc vẹn toàn, người luôn có thể sinh ra mặt trời nhỏ!
Ninh Tri đổi lấy 10% hào quang, trong nháy mắt, cô lập tức thấy làn da của mình trắng hơn.
Bây giờ tổng cộng cô đã đổ 33% hào quang.
Ninh Tri vội vàng nhìn vào gương, cô vui mừng khi thấy nước da trên mặt mình cũng trở nên trắng trẻo và rõ ràng, có cảm giác ẩm ướt, giống như một lớp băng gạc xám lại bị xé xuống, ngũ quan nổi bật, trở nên xinh đẹp hơn.
Cô chớp chớp mắt, đôi mắt đen láy trở nên sáng ngời đầy sức sống, không còn vẻ trầm lặng như trước.
Ninh Tri phát hiện ngay cả mũi cũng hơi hếch lên, khuôn miệng nhỏ nhắn cũng phơn phớt hồng, sáng bóng.
Bây giờ sắc đẹp của cô đã nâng cấp lần thứ nhất, có cảm giác tinh xảo.
Ninh Tri đưa tay sờ mái tóc xõa sau lưng, đen bóng, cô không còn muốn mái tóc khô héo chẻ ngon lúc vừa mới xuyên qua?
Điều đáng ngạc nhiên nhất là vòng ngực, cô không đưa tay ra để đo, nhưng trọng lượng nặng hơn nói cho cô biết rằng nó rõ ràng lớn hơn.
Ninh Tri rất hài lòng, cô rất mong cô khôi phục hình dáng hoàn toàn!
Lâm Điềm Điềm nhận được một cuộc gọi của quản lý, cô ta vội vã chạy đến phòng phát sóng trực tiếp.
Cô ta mới nhớ hôm nay có buổi phát sóng trực tiếp, lúc trước cô ta đã ký hợp đồng rồi báo tin, fans hâm mộ rất mong chờ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn khó mà hủy được.
Trước khi chương trình phát sóng, cô ta yêu cầu quản lý liên lạc với đối phương để xác nhận vấn đề mở máy quay và bật chế độ làm đẹp, gọt mặt.
“Chị Điềm Điềm, em vừa xác nhận qua, không có vấn đề gì.” Quản lý cầm lịch trình: “Đúng 7:30 phút sẽ phát sóng.”
“Ừm.”
Khi buổi phát sóng bắt đầu, Lâm Điềm Điềm bước vào.
Fans hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng xuýt xoa: “Hôm nay Điềm Điềm đẹp quá.”
“Tiểu Điềm bé nhỏ đến rồi.”
“Vì Lâm Điềm Điềm mà đến, hôm nay Điềm Điềm thật đẹp.”
“Hôm nay Điềm Điềm trang điểm hơi đậm, trang điểm mắt cũng vậy, nhưng cũng khá đẹp.”
“Cuối cùng cũng đợi được buổi phát sóng trực tiếp của Tiểu Điềm Điềm, bình luận đi.”
“Tôi còn chưa ăn cơm, chỉ là chờ xem Điềm Điềm, tất cả đều vì Điềm Điềm?”
“Hôm nay Điềm Điềm xinh quá, có phải giảm cân hay không?”
“Da của Điềm Điềm thật trắng, đó là làn da trắng như tuyết mà tôi hằng ao ước!”
“Má ơi, người phụ nữ này sao lại xinh đẹp như vậy, tôi rất muốn lấy được cô ấy.”
...
Lâm Điềm Điềm ở trong phòng phát sóng trực tiếp chào fans hâm mộ, cô ta cười ngọt ngào, hào phóng nói: “Tôi rất vui vì được gặp các bạn ở đây.”
Nam chính bên cạnh nghe nói nhan sắc của Lâm Điềm Điềm thuộc hàng top trong làng giải trí từ lâu, người thật còn đẹp hơn trước ống kính, hôm nay gặp nhau, anh ta mới thấy nhan sắc của Lâm Điềm Điềm là hơi quá, mặc dù là đại mỹ nhân, nhưng vẫn chưa làm cho người ta kinh diễm, kinh ngạc vượt bậc.
Nam chính: “Lần nữa chúng ta chào mừng Lâm Điềm Điềm đến phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa.”
Nam chính: “Chị Điềm Điềm, làn da của chị rất tốt, người hâm mộ rất tò mò, chị chăm sóc nó như thế nào.”
Trên màn hình, Lâm Điềm Điềm đang ngồi đoan trang, trên môi nở nụ cười: “Mặc dù nói các minh tinh đều chú ý bảo vệ, nhưng công việc của tôi rất bận, có lúc quá mệt nên thường không có thời gian để chăm sóc bảo dưỡng.”
Nam chính: “Xem ra chị Điềm Điềm là thiên phú, trời sinh da thịt đã tốt rồi.”
Lâm Điềm Điềm cười cười, không phản bác.
Màn hình tràn ngập bình luật của người hâm mộ: “Tiểu Điềm Tử là người đẹp nhất.”
“Lần trước khi tôi đi đón máy bay, tôi đã thấy Điềm Điềm ở sân bay. Cô ấy trắng đến mức không có một lượng mỹ phẩm dưỡng da nào có thể chăm sóc trắng như vậy.”
“Tôi cũng đã gặp người thật, Lâm Điềm Điềm thật sự rất trắng, lúc đó cô ấy trang điểm nhẹ nhàng, ngũ quan rất đẹp, cả người đẹp đến mức như muốn phát sáng.”
“Tiểu Điềm Điềm là người thuần túy tự nhiên. Cô ấy chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ. Không giống như những gia đình khác, phẫu thuật thẩm mỹ chỉ là làm đẹp về mặt y học.”
“Nếu tôi có khuôn mặt như Điềm Điềm, tôi có thể đi ngang đường!”
...
Lâm Điềm Điềm nhìn thấy làn sóng bình luận cuồng nhiệt của người hâm mộ, nụ cười trên khóe miệng càng đậm hơn.
Ngày càng có nhiều fans hâm mộ vào phòng truyền hình trực tiếp, buổi phát sóng trực tiếp trở nên rất tạp.
Lâm Điềm Điềm mỉm cười cảm ơn sự ủng hộ của fans hâm mộ, trong lúc đó, chức năng làm đẹp trên màn hình đột nhiên bị tắt đi.
Cùng lúc đó, hàng triệu fans hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy nước da trên mặt Lâm Điềm Điềm lập tức đen đi một chút, khuôn mặt trái xoan của cô ta biến thành mặt vuông.
Bọn họ cũng có thể nhìn thấy trên mặt Lâm Điềm Điềm có mấy cái mụn, đâu còn trắng nõn bóng mịn như vừa rồi?
Cho nên cô mới nghĩ ra một cách khác để cố gắng làm nah tự sản sinh ra một chút mặt trời nhỏ.
Ninh Tri lôi Lục Tuyệt quay trở lại phòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nhanh chóng tải trò chơi Plans và Zombie về: “Lục Tuyệt, tôi dạy anh cách chơi trò này.”
Không quan trọng anh có thể học chơi hay không, mục đích của cô không phải là dạy anh chơi mà chỉ cần anh học những bông hoa hướng dương bên trong, không ngừng bắn tra mặt trời nhỏ là được.
Cô cầm điện thoại ngồi bên cạnh Lục Tuyệt, màn hình điện thoại hướng về phía anh: “Đây là hoa hướng dương, chức năng của nó là sinh ra mặt trời nhỏ để cung cấp năng lượng cho các đạo cụ khác.”
Ninh Tri đột nhiên dừng lại, Lục Tuyệt không phải giống như hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ sao?
Anh đang cung cấp năng lượng cho cô.
Ninh Tri liếc nhìn anh một cái đầy ẩn ý, Lục Tuyệt cụp mắt xuống, hình dáng thâm thúy, lông mày thanh uyển, so với hoa hướng dương đẹp hơn rất nhiều.
“Anh xem, khi tôi trồng nó, nó sẽ bắn ra một mặt trời nhỏ.” Ninh Tri nghiêm túc dạy anh: “Nhìn xem nó bắn mặt trời nhỏ ra như thế nào.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ninh Tri nói nhỏ: “Học được chưa?”
Lục Tuyệt ngơ ngác nhìn, không có một mặt trời nhỏ nào bắn ra trong khung trên đầu anh, giống như hoa hướng dương trong trò chơi.
“Anh không cảm thấy hoa hướng dương bắn ra mặt trời nhỏ rất đáng yêu không?” Ninh Tri đưa điện thoại cho Lục Tuyệt: “Anh thử xem sao?”
Lục Tuyệt chớp mắt, anh liếc nhìn Ninh Tri: “Cô ngây thơ.”
Trò chơi trẻ con, cô cũng trẻ con.
Ninh Tri trừng mắt nhìn anh: “Ấu trĩ chỗ nào? Hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ đáng yêu như thế nào?” Cô đầu độc: “Nếu như anh sản sinh ra mặt trời nhỏ, còn đáng yêu hơn nó.”
Lục Tuyệt không trả lời, không có gì xuất hiện trong khung trên đầu anh.
Ninh Tri có chút rầu rĩ, kiếm được một mặt trời nhỏ còn khó hơn kiếm tiền.
Ninh Tri dạy Lục Tuyệt chơi một trò chơi, giết tất cả các thây ma trên đó. Hoa hướng dương bắn ra rất nhiều mặt trời nhỏ, Lục Tuyệt vẫn vậy không thay đổi.
“Chơi một lần nữa?” Ninh Tri đề nghị với anh.
Lục Tuyệt bỏ điện thoại xuống, định đứng dậy đến thư phòng, giờ là lúc anh đọc sách.
Ninh Tri đâu để người đi dễ dàng như vậy, cô trực tiếp nắm chặt lấy vạt áo của Lục Tuyệt, dưới ánh mắt mờ mịt của anh, một tay cô đẩy anh ngã lên giường.
Ninh Tri vươn hai tay bắt đầu chọc lét Lục Tuyệt: “Anh cười đi.”
Lục Tuyệt buộc phải nằm xuống, đôi mắt đen lặng lẽ nhìn Ninh Tri phía trên.
Ninh Tri nhẹ gãi qua quần áo của Lục Tuyệt, nhưng anh không phản ứng gì cả, cũng không né tránh.
Anh không nhột sao?
Ninh Tri ngập ngừng luồn tay vào vạt áo anh, đưa tay vào, dùng đầu ngón tay chạm vào vòng eo gầy của anh.
Cô lại gãi nhẹ.
“Sao anh không cười?” Ninh Tri vì gấp gáp mà véo da thịt trên eo anh.
Lục Tuyệt chớp mắt, vẫn yên lặng nhìn Ninh Tri đang làm quỷ.
Ninh Tri cúi sát người vào anh, áp môi vào tai anh.
Từ khi cô phát hiện chạm vào lỗ tai của Lục Tuyệt sẽ sinh ra một mặt trời nhỏ, cô đã thử nhiều lần, về sau không có mặt trời nhỏ nào bắn ra, bụng anh cũng vậy, sau này cô thử sờ vài lần, nhưng cũng không có mặt trời nhỏ nào bắn ra.
Bây giờ, cô đang làm cả hai.
Tay cô từ eo đặt lên bụng anh, môi chạm nhẹ vào tai anh, cô nhẹ giọng hỏi anh: “Thế này thì sao? Anh thích không?”
“Cười một chút?”
“Lục Tuyệt, anh rất khó dỗ.”
Lục Tuyệt bị đè xuống, đôi mắt buông xuống run lên.
Một mặt trời nhỏ bắn ra trong khung trên đầu.
Khi Ninh Tri thấy có tác dụng, cô vui mừng dùng môi chạm vào tai Lục Tuyệt, tay cũng ấn chặt vào eo anh.
Mặt trời nhỏ thứ hai!
Ninh Tri nhếch môi, nhiều hơn nữa!
Cô nóng lòng muốn nghiền ép Lục Tuyệt.
Nhìn thấy mặt trời nhỏ thứ hai bắn ra, trong khung cũng không có động tĩnh gì, cô rõ ràng cảm giác được thân thể anh căng thẳng, nhất là nơi tay cô chạm vào, có lẽ anh cảm nhận được, tại sao mặt trời nhỏ lại không bắn ra?
Ninh Tri có chút khó chịu, môi hơi nhếch lên, trực tiếp cắn vào lỗ tai Lục Tuyệt.
Mặt trời nhỏ thứ ba!
Hai mắt Ninh Tri sáng lên, nếu đè xuống vẫn có thể ép ra mặt trời nhỏ.
Lỗ tai của Lục Tuyệt toàn thịt mềm, Ninh Tri nhẹ nhàng cắn một cái, sau đó dùng răng cọ lên.
Mặt trời nhỏ thứ tư!
Đôi mắt của Ninh Tri lập tức sáng lên, cô nhẹ nhàng xoa tai Tiểu Lục Tuyệt.
Mặt trời nhỏ thứ năm!
Mặt trời nhỏ thứ sáu!
Mặt trời nhỏ lần lượt bắn ra trong khung, phóng tới Ninh Tri.
Trước mặt cô có một tia sáng vàng lấp lánh, khóe miệng Ninh Tri cong lên, cô kìm nén vui sướng tiếp tục giày vò tai nhỏ trong miệng.
Đến khi không có mặt trời nhỏ bắn ra, hàm răng của Ninh Tri mới buông lỗ tai của Lục Tuyệt ra.
Tai anh đỏ đến mức gần như bắn máu ra, nóng ran như bị vặn.
Lục Tuyệt nằm yên lặng, môi mỏng mím chặt, mí mắt rũ xuống không ngừng run rẩy, lông mi dài cũng run lên, run rẩy.
Nhìn vành tai nhỏ bé có vẻ bị bắt nạt thậm tệ, nội tâm Ninh Tri mềm nhũn ra, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn.
Mặt trời nhỏ thứ bảy!
Mặt trời nhỏ thứ tám!
Mặt trời nhỏ thứ chín!
...
Trên giường, tóc mái trước trán Lục Tuyệt có chút lộn xộn, đôi mắt hoa đào đen ẩm ướt, vành tai đỏ bừng, thấy thế nào, người công cụ bị Ninh Tri nghiền ép hung ác như thế nào.
Trong đầu Ninh Tri có tổng cộng 15 mặt trời nhỏ!
Cô lại giàu có một lần nữa!
Vẻ mặt Ninh Tri thỏa mãn, cô gọi tên Bá Vương: “Lần tiếp theo, tôi cần bao nhiêu mặt trời nhỏ để cứu Lục Tuyệt?”
Giọng nói nhỏ như sữa của Bá Vương có chút chột dạ: “Chủ nhân, lần thứ năm xuyên về phải mất 30 mặt trời nhỏ.”
“Cái gì? Vừa rồi tôi nghe nhầm không, cậu nói lại lần nữa đi!”
Bá Vương: “Chủ nhân, cần 30 mặt trời nhỏ.”
Ninh Tri tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Sao lại nhiều như vậy? Lần đầu tiên chỉ cần 1 mặt trời nhỏ, lần thứ hai là 3 mặt trời nhỏ, lần thứ ba là 5 mặt trời nhỏ, lần thứ tư là 10 mặt trời nhỏ, tôi cho rằng gấp đôi là lợi hại lắm rồi, nhưng không ngờ, tôi đã đánh giá thấp, lần này lại cần 30 cái?”
Nhiều quá, mặt trời nhỏ rất khó kiếm được.
Vừa rồi cô đã vắt khô Lục Tuyệt mới được 15 cái, còn chưa hết nóng!
Bá Vương ủy khuất: “Chủ nhân, càng về sau, càng tiêu hao nhiều mặt trời nhỏ. Đồng thời, tình trạng của Lục Tuyệt sẽ được cải thiện rõ ràng hơn.” Nghe nói tình trạng của Lục Tuyệt sẽ cải thiện hơn nữa, Ninh Tri im lặng.
Dù sao trong cuộc sống hiện tại, bệnh tự kỷ cũng không thể chữa khỏi, bây giờ có cơ hội như vậy, cho dù hao phí hàng vạn kim tiền đều đáng giá, huống chi hiện tại chỉ cần mặt trời nhỏ trên người Lục Tuyệt mà thôi.
Ninh Tri thở dài: “Được rồi, tôi hiểu rồi. Lần này tôi sẽ đổi lấy 10% hào quang!”
Tiếp theo muốn cứu Lục Tuyệt cần có 30 mặt trời nhỏ, nhưng cô chỉ có 15 mặt trời nhỏ, còn lâu mới đủ.
Cô đổi lấy 10% hào quang, sau đó tiết kiệm 5 cái còn lại.
Bá Vương nhanh chóng cầm lấy mười mặt trời nhỏ, nếu có thân thể thật, Ninh Tri nhất định sẽ nhìn thấy cái miệng cười toe toét của cậu bé.
Bá Vương lại một lần nữa cảm thấy mình đang đi theo đúng chủ nhân, so với các anh trai giàu có khác, cậu bé chỉ có thể nhận được một ít kim kẹo đường từ chủ nhân thôi.
Không đúng, Bá Vương cảm thấy rằng mình không chỉ đi theo đúng chủ nhân, mà quan trọng nhất là chủ nhân đã kết hôn với đúng người.
Dù sao, trên đời này sẽ không có người thứ hai như Lục Tuyệt, tài sắc vẹn toàn, người luôn có thể sinh ra mặt trời nhỏ!
Ninh Tri đổi lấy 10% hào quang, trong nháy mắt, cô lập tức thấy làn da của mình trắng hơn.
Bây giờ tổng cộng cô đã đổ 33% hào quang.
Ninh Tri vội vàng nhìn vào gương, cô vui mừng khi thấy nước da trên mặt mình cũng trở nên trắng trẻo và rõ ràng, có cảm giác ẩm ướt, giống như một lớp băng gạc xám lại bị xé xuống, ngũ quan nổi bật, trở nên xinh đẹp hơn.
Cô chớp chớp mắt, đôi mắt đen láy trở nên sáng ngời đầy sức sống, không còn vẻ trầm lặng như trước.
Ninh Tri phát hiện ngay cả mũi cũng hơi hếch lên, khuôn miệng nhỏ nhắn cũng phơn phớt hồng, sáng bóng.
Bây giờ sắc đẹp của cô đã nâng cấp lần thứ nhất, có cảm giác tinh xảo.
Ninh Tri đưa tay sờ mái tóc xõa sau lưng, đen bóng, cô không còn muốn mái tóc khô héo chẻ ngon lúc vừa mới xuyên qua?
Điều đáng ngạc nhiên nhất là vòng ngực, cô không đưa tay ra để đo, nhưng trọng lượng nặng hơn nói cho cô biết rằng nó rõ ràng lớn hơn.
Ninh Tri rất hài lòng, cô rất mong cô khôi phục hình dáng hoàn toàn!
Lâm Điềm Điềm nhận được một cuộc gọi của quản lý, cô ta vội vã chạy đến phòng phát sóng trực tiếp.
Cô ta mới nhớ hôm nay có buổi phát sóng trực tiếp, lúc trước cô ta đã ký hợp đồng rồi báo tin, fans hâm mộ rất mong chờ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn khó mà hủy được.
Trước khi chương trình phát sóng, cô ta yêu cầu quản lý liên lạc với đối phương để xác nhận vấn đề mở máy quay và bật chế độ làm đẹp, gọt mặt.
“Chị Điềm Điềm, em vừa xác nhận qua, không có vấn đề gì.” Quản lý cầm lịch trình: “Đúng 7:30 phút sẽ phát sóng.”
“Ừm.”
Khi buổi phát sóng bắt đầu, Lâm Điềm Điềm bước vào.
Fans hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng xuýt xoa: “Hôm nay Điềm Điềm đẹp quá.”
“Tiểu Điềm bé nhỏ đến rồi.”
“Vì Lâm Điềm Điềm mà đến, hôm nay Điềm Điềm thật đẹp.”
“Hôm nay Điềm Điềm trang điểm hơi đậm, trang điểm mắt cũng vậy, nhưng cũng khá đẹp.”
“Cuối cùng cũng đợi được buổi phát sóng trực tiếp của Tiểu Điềm Điềm, bình luận đi.”
“Tôi còn chưa ăn cơm, chỉ là chờ xem Điềm Điềm, tất cả đều vì Điềm Điềm?”
“Hôm nay Điềm Điềm xinh quá, có phải giảm cân hay không?”
“Da của Điềm Điềm thật trắng, đó là làn da trắng như tuyết mà tôi hằng ao ước!”
“Má ơi, người phụ nữ này sao lại xinh đẹp như vậy, tôi rất muốn lấy được cô ấy.”
...
Lâm Điềm Điềm ở trong phòng phát sóng trực tiếp chào fans hâm mộ, cô ta cười ngọt ngào, hào phóng nói: “Tôi rất vui vì được gặp các bạn ở đây.”
Nam chính bên cạnh nghe nói nhan sắc của Lâm Điềm Điềm thuộc hàng top trong làng giải trí từ lâu, người thật còn đẹp hơn trước ống kính, hôm nay gặp nhau, anh ta mới thấy nhan sắc của Lâm Điềm Điềm là hơi quá, mặc dù là đại mỹ nhân, nhưng vẫn chưa làm cho người ta kinh diễm, kinh ngạc vượt bậc.
Nam chính: “Lần nữa chúng ta chào mừng Lâm Điềm Điềm đến phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa.”
Nam chính: “Chị Điềm Điềm, làn da của chị rất tốt, người hâm mộ rất tò mò, chị chăm sóc nó như thế nào.”
Trên màn hình, Lâm Điềm Điềm đang ngồi đoan trang, trên môi nở nụ cười: “Mặc dù nói các minh tinh đều chú ý bảo vệ, nhưng công việc của tôi rất bận, có lúc quá mệt nên thường không có thời gian để chăm sóc bảo dưỡng.”
Nam chính: “Xem ra chị Điềm Điềm là thiên phú, trời sinh da thịt đã tốt rồi.”
Lâm Điềm Điềm cười cười, không phản bác.
Màn hình tràn ngập bình luật của người hâm mộ: “Tiểu Điềm Tử là người đẹp nhất.”
“Lần trước khi tôi đi đón máy bay, tôi đã thấy Điềm Điềm ở sân bay. Cô ấy trắng đến mức không có một lượng mỹ phẩm dưỡng da nào có thể chăm sóc trắng như vậy.”
“Tôi cũng đã gặp người thật, Lâm Điềm Điềm thật sự rất trắng, lúc đó cô ấy trang điểm nhẹ nhàng, ngũ quan rất đẹp, cả người đẹp đến mức như muốn phát sáng.”
“Tiểu Điềm Điềm là người thuần túy tự nhiên. Cô ấy chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ. Không giống như những gia đình khác, phẫu thuật thẩm mỹ chỉ là làm đẹp về mặt y học.”
“Nếu tôi có khuôn mặt như Điềm Điềm, tôi có thể đi ngang đường!”
...
Lâm Điềm Điềm nhìn thấy làn sóng bình luận cuồng nhiệt của người hâm mộ, nụ cười trên khóe miệng càng đậm hơn.
Ngày càng có nhiều fans hâm mộ vào phòng truyền hình trực tiếp, buổi phát sóng trực tiếp trở nên rất tạp.
Lâm Điềm Điềm mỉm cười cảm ơn sự ủng hộ của fans hâm mộ, trong lúc đó, chức năng làm đẹp trên màn hình đột nhiên bị tắt đi.
Cùng lúc đó, hàng triệu fans hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy nước da trên mặt Lâm Điềm Điềm lập tức đen đi một chút, khuôn mặt trái xoan của cô ta biến thành mặt vuông.
Bọn họ cũng có thể nhìn thấy trên mặt Lâm Điềm Điềm có mấy cái mụn, đâu còn trắng nõn bóng mịn như vừa rồi?
/96
|