MẤY NAY TOÀN WIN VỚI TÊN NÚI BĂNG RA TAY KHÔNG HÀ, TA CẢM THẤY BẤT CÔNG CHO ANH HELEN NHÀ MÌNH NÊN CHAP NÀY SẼ CHO ANH Í ĐƯỢC RA TAY MỘT LẦN
____________________________________________________________________________
~ Hiện tại là 5h sáng tại biệt thự Âu Gia ~
Nó trở mình thức giấc, lật tấm chăn to ụ sang một bên rồi vươn vai vài cái cho tỉnh ngủ hẳn. Khẽ nhìn đồng hồ , nó nghĩ Mới 5h, dậy sớm chạy bộ thoai . Thế là, bạn nữ nào đó, nhanh chóng đánh răng rữa mặt, thay đồ được xếp ngay ngắn trong tủ và nhanh chóng xuống nhà mang giày chạy bộ.
Mặt trời vẫn chưa ló dạng, cảnh vật xung quanh khá yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có vài người cũng dậy_sớm_tập_thể_dục giống nó đi qua đi lại. Nó căng ngực hít một hơi đầy không khí trong lành rồi đôi chân bắt đầu chuyển động. Bạn nữ ấy nhanh chóng chạy vòng quanh khu biệt thự cao cấp mà quan sát
Chạy một hồi đã thấm mệt, nó dừng chân tại một gốc cây trước sân một căn biệt thự màu xanh lá mạ, có tường rào to đồ sồ. Wao... đẹp đấy! Bổng nhiên, cánh cổng to lớn bật mở, từ bên trong, một chàng trai dẫn chiếc Aprilia RSV4 R APRC ABS ( tên dài như quỉ >< ) đi ra, thoạt nhìn nó suýt buột miệng mà kêu lên rằng Anh Henlen!
Hên là hai từ đó chưa chui ra khỏi miệng nó mà đi ngao du thiên hạ, nó ngậm mồm lại, núp sau gốc cây quan sát. Anh chàng đó leo lên chiếc sportbike ngồi, cười khẩy nói
- Nhóc! Em nghĩ anh không nhìn ra sao?- tên đó phóng tầm nhìn đi xa xăm
Nó thoáng giật mình, ừ thì nó ko nhìn lầm, ừ thì tên đó là Helen, ừ thì nhà này của Helen. Nhưng nó phải làm gì, chui ra hay núp luôn! Í... chưa chắc cậu ta gọi mình, lỡ cậu ta bị đean rồi sao? ( chụy tỉnh quá đấy chụy )
Tên kia vẫn nhếch mép nói
- Còn không mau chui ra. Hay em đợi anh đích thân đến đấy lôi em ra hả, HyHy ?
-Dạ...- nó chui ra, cuối gằm mặt
- Em đi đâu đây?- Helen đưa tay nâng cằm nó lên, ở góc độ này thì nó nhìn rất dễ thương còn Helen thì rất đẹp trai lãng tử
- Em... chạy bộ... quanh đây thôi- nó lắp bắp
Tình huống này, tư thế này... haizza, nhìn vào dễ hiểu lầm quá nha. Bàn tay của Helen nhẹ nhàng rời khỏi cằm của nó, cậu ta ôn nhu nhìn nó. Quá dễ thương, quá hiền, quá xuất sắc, cậu nhất định sẽ cua được nó ( mơ à >< no có cửa nha )
- Nhà anh ở đây, nhà em gần đây không? Hay anh chở em về cho đỡ mõi chân?
- Dạ thôi, em tự về được ạ. Không phiền anh đâu- nó xua xua tay
- Vậy anh đi trước nhé- Helen đưa tay xoa đầu nó rồi đội nón bảo hiểm, rồ ga phóng đi
Nó nhanh chóng chạy về nhà, ăn sáng, thay đồng phục vì sắp 6h rồi. Ngắm lại mình trong gương, quần áo chỉnh tề, tóc tai gọn gàng, okay... sẵn sàng đi học! Ôm cặp tung tăng xuống nhà, nó được tài xế đưa đến salong gần đó để nhuộm lại màu tóc đỏ đặc biệt mà nó được thừa hưởng.
Nó ko nhìn lầm chứ, cái tên đang gội đầu cho khách bên trong là Helen đó hả? Cái này là nó bị ám rồi, tên Helen chết bằm kia! Mi ám ta đến khi nào hả? Nó vào chổ ngồi, vừa đúng lúc cái tên đó gội đầu xong, Henlen ung dung ra ngoài làm việc tiếp- nhuộm+gội đầu cho nó. Tên đó đến ngay ghế nó ngồi, bàn tay nhẹ nhàng tuột sợi thun buột tóc ra, luồn cả bàn tay mảnh khảnh của câu vào mà xoa xoa rồi thả cho từng sợi rơi nhẹ lên vai nó
- Quí khách muốn làm gì?- giọng tên ấy nhẹ tênh, cứ như là ko nhìn thấy cái bản mặt nó vậy
- Ờ... anh... anh xả hết... thuốc nhuộm... đen trên... tóc em
- Thế tóc em màu gì mà phải đi nhuộm đen thế? Màu vàng hay màu nâu?- tên nào đó mặt dày vẫn đưa tay vào tóc nó mà xoa xoa rồi thả ra
- Màu...đỏ
- Wao... màu tóc ấn tượng đó. Anh nhớ màu tóc này là màu tóc hiếm, chỉ có từ gia đình họ Âu lớn mạnh thôi mà
- Anh... xả thuốc nhuộm nhanh... em còn đi học
Helen ko nói gì nữa, chăm chú bội thuốc xả lên tóc nó. Loay hoay một hồi cũng xong, bây giờ đến phân đoạn gội đầu. Nó nằm ngay ngắn cho tên kia gội. Bàn tay cậu ta nhẹ nhàng thoa dầu gội đầu lên tóc nó rồi tạo bọt. Nó nằm im thin thít, đầu óc trống rỗng. Đây là lần đầu tiên nó cho con trai chạm vào tóc nó, đã vậy còn là gội đầu nữa chứ
Helen cầm vòi nước, xịt lên tóc nó. Lớp xà bông trôi đi nhanh chóng, mái tóc đỏ hiện ra trước mắt cậu. Ngồi dậy một cách nhanh chóng, nó được Helen đưa sang vị trí sấy tóc. Chiếc máy sấy tóc đươc bật lên, phả hơi nóng vào tóc nó. Bàn tay cậu, một lần nữa lại an phận trên tóc nó mà xoa cho mau khô
Từng lọn tóc đỏ bết dính được Helen làm cho khô và bồng bềnh trên vai nó. TADA... thành quà của Helen là một cô gái với mái tóc đỏ mềm như tơ. Nhìn hông ra luôn nha =^~^=
- Bao... nhiu ...tiền ạ?- nó dè dặt hỏi
- Free cho cô gái đấy, khi nào thích cứ đến đây. Anh làm free hết cho em- Helen quay sang gương chải lại mái tóc undercut của mình
- Như vậy có... kì ko ạ?
- Ko! Anh đi trước nhé!- tên ấy nhanh chóng khoác balo, chui ra khỏi tiệm làm tóc, leo lên con sportbike phóng đến trường
Nó đứng ngơ ra một lát rồi nâng bước ra khỏi tiệm, đưa tay mở cửa xe
____________________________________________________________________________
~ Hiện tại là 5h sáng tại biệt thự Âu Gia ~
Nó trở mình thức giấc, lật tấm chăn to ụ sang một bên rồi vươn vai vài cái cho tỉnh ngủ hẳn. Khẽ nhìn đồng hồ , nó nghĩ Mới 5h, dậy sớm chạy bộ thoai . Thế là, bạn nữ nào đó, nhanh chóng đánh răng rữa mặt, thay đồ được xếp ngay ngắn trong tủ và nhanh chóng xuống nhà mang giày chạy bộ.
Mặt trời vẫn chưa ló dạng, cảnh vật xung quanh khá yên tĩnh, thỉnh thoảng chỉ có vài người cũng dậy_sớm_tập_thể_dục giống nó đi qua đi lại. Nó căng ngực hít một hơi đầy không khí trong lành rồi đôi chân bắt đầu chuyển động. Bạn nữ ấy nhanh chóng chạy vòng quanh khu biệt thự cao cấp mà quan sát
Chạy một hồi đã thấm mệt, nó dừng chân tại một gốc cây trước sân một căn biệt thự màu xanh lá mạ, có tường rào to đồ sồ. Wao... đẹp đấy! Bổng nhiên, cánh cổng to lớn bật mở, từ bên trong, một chàng trai dẫn chiếc Aprilia RSV4 R APRC ABS ( tên dài như quỉ >< ) đi ra, thoạt nhìn nó suýt buột miệng mà kêu lên rằng Anh Henlen!
Hên là hai từ đó chưa chui ra khỏi miệng nó mà đi ngao du thiên hạ, nó ngậm mồm lại, núp sau gốc cây quan sát. Anh chàng đó leo lên chiếc sportbike ngồi, cười khẩy nói
- Nhóc! Em nghĩ anh không nhìn ra sao?- tên đó phóng tầm nhìn đi xa xăm
Nó thoáng giật mình, ừ thì nó ko nhìn lầm, ừ thì tên đó là Helen, ừ thì nhà này của Helen. Nhưng nó phải làm gì, chui ra hay núp luôn! Í... chưa chắc cậu ta gọi mình, lỡ cậu ta bị đean rồi sao? ( chụy tỉnh quá đấy chụy )
Tên kia vẫn nhếch mép nói
- Còn không mau chui ra. Hay em đợi anh đích thân đến đấy lôi em ra hả, HyHy ?
-Dạ...- nó chui ra, cuối gằm mặt
- Em đi đâu đây?- Helen đưa tay nâng cằm nó lên, ở góc độ này thì nó nhìn rất dễ thương còn Helen thì rất đẹp trai lãng tử
- Em... chạy bộ... quanh đây thôi- nó lắp bắp
Tình huống này, tư thế này... haizza, nhìn vào dễ hiểu lầm quá nha. Bàn tay của Helen nhẹ nhàng rời khỏi cằm của nó, cậu ta ôn nhu nhìn nó. Quá dễ thương, quá hiền, quá xuất sắc, cậu nhất định sẽ cua được nó ( mơ à >< no có cửa nha )
- Nhà anh ở đây, nhà em gần đây không? Hay anh chở em về cho đỡ mõi chân?
- Dạ thôi, em tự về được ạ. Không phiền anh đâu- nó xua xua tay
- Vậy anh đi trước nhé- Helen đưa tay xoa đầu nó rồi đội nón bảo hiểm, rồ ga phóng đi
Nó nhanh chóng chạy về nhà, ăn sáng, thay đồng phục vì sắp 6h rồi. Ngắm lại mình trong gương, quần áo chỉnh tề, tóc tai gọn gàng, okay... sẵn sàng đi học! Ôm cặp tung tăng xuống nhà, nó được tài xế đưa đến salong gần đó để nhuộm lại màu tóc đỏ đặc biệt mà nó được thừa hưởng.
Nó ko nhìn lầm chứ, cái tên đang gội đầu cho khách bên trong là Helen đó hả? Cái này là nó bị ám rồi, tên Helen chết bằm kia! Mi ám ta đến khi nào hả? Nó vào chổ ngồi, vừa đúng lúc cái tên đó gội đầu xong, Henlen ung dung ra ngoài làm việc tiếp- nhuộm+gội đầu cho nó. Tên đó đến ngay ghế nó ngồi, bàn tay nhẹ nhàng tuột sợi thun buột tóc ra, luồn cả bàn tay mảnh khảnh của câu vào mà xoa xoa rồi thả cho từng sợi rơi nhẹ lên vai nó
- Quí khách muốn làm gì?- giọng tên ấy nhẹ tênh, cứ như là ko nhìn thấy cái bản mặt nó vậy
- Ờ... anh... anh xả hết... thuốc nhuộm... đen trên... tóc em
- Thế tóc em màu gì mà phải đi nhuộm đen thế? Màu vàng hay màu nâu?- tên nào đó mặt dày vẫn đưa tay vào tóc nó mà xoa xoa rồi thả ra
- Màu...đỏ
- Wao... màu tóc ấn tượng đó. Anh nhớ màu tóc này là màu tóc hiếm, chỉ có từ gia đình họ Âu lớn mạnh thôi mà
- Anh... xả thuốc nhuộm nhanh... em còn đi học
Helen ko nói gì nữa, chăm chú bội thuốc xả lên tóc nó. Loay hoay một hồi cũng xong, bây giờ đến phân đoạn gội đầu. Nó nằm ngay ngắn cho tên kia gội. Bàn tay cậu ta nhẹ nhàng thoa dầu gội đầu lên tóc nó rồi tạo bọt. Nó nằm im thin thít, đầu óc trống rỗng. Đây là lần đầu tiên nó cho con trai chạm vào tóc nó, đã vậy còn là gội đầu nữa chứ
Helen cầm vòi nước, xịt lên tóc nó. Lớp xà bông trôi đi nhanh chóng, mái tóc đỏ hiện ra trước mắt cậu. Ngồi dậy một cách nhanh chóng, nó được Helen đưa sang vị trí sấy tóc. Chiếc máy sấy tóc đươc bật lên, phả hơi nóng vào tóc nó. Bàn tay cậu, một lần nữa lại an phận trên tóc nó mà xoa cho mau khô
Từng lọn tóc đỏ bết dính được Helen làm cho khô và bồng bềnh trên vai nó. TADA... thành quà của Helen là một cô gái với mái tóc đỏ mềm như tơ. Nhìn hông ra luôn nha =^~^=
- Bao... nhiu ...tiền ạ?- nó dè dặt hỏi
- Free cho cô gái đấy, khi nào thích cứ đến đây. Anh làm free hết cho em- Helen quay sang gương chải lại mái tóc undercut của mình
- Như vậy có... kì ko ạ?
- Ko! Anh đi trước nhé!- tên ấy nhanh chóng khoác balo, chui ra khỏi tiệm làm tóc, leo lên con sportbike phóng đến trường
Nó đứng ngơ ra một lát rồi nâng bước ra khỏi tiệm, đưa tay mở cửa xe
/26
|