Hôm sau… Cái ngày định mệnh đó rốt cuộc cũng đã tới. Hai chị em nó xin nghỉ học để đến một nơi. Quỳnh Anh và Quốc Anh biết chuyện nên không ngăn cản, riêng tụi hắn thấy nó và Như không đi học thì sáp lại chỗ hai anh em “ve vãn” hòng “moi tin”.
- Các anh còn bám theo tôi nữa là tôi cho anh phắn sang Bông Cờ (bông = hoa, cờ = kì) ngay và luôn đấy! – Quỳnh Anh cảm thấy khó chịu khi Minh và Nam cứ bám lấy mình mãi không thôi.
- Thằng mát dây, tao là trai đẹp chứ không phải gái đẹp đâu mà mày cứ bám theo tao “cua” thế này!! – Hai anh em nhỏ lên tiếng chửi rủa “3 con đỉa đực đẹp trai”. Thiệt tình, trong khi hai người có khả năng “khai nhận” cao hơn là Di và Khang thì không bám, lại đi bám hai người có khả năng “thành thật khai báo” là con số 0 tròn trĩnh. Thật khâm phục!
…
Bốp!
- Khốn kiếp! Mày nói không?
- Hừ… không…
- Được! Lì lắm! Rồi mày sẽ biết, thế nào là tình bạn của mày!
- Cứ… xài những thủ đoạn… bỉ ổi đó… của ngươi…
- Hô hô! Mày nói đấy nhé! Tao sẽ cho bạn bè mày… xuống địa ngục!
Cô gái vừa bị tát không nói gì, chỉ nhếch môi khinh bỉ.
…
Một nén hương được cắm xuống.
Theo đó, một giọt nước cũng rơi xuống.
Rồi… Một thân hình bỗng đổ xuống.
“Rầm”
- Gì vậy?
- Hai cẩn thận! Có ít nhất mười sát thủ ở đây đấy!
- Hử? Sát thủ? Bảo Nhi, em giỡn hả?
- Không chắc. Linh cảm của em nói vậy.
Nó nhún vai. Cứ như mười đứa trẻ chuẩn bị tập kích tụi nó chứ mười sát thủ vậy. Mà cũng đúng thôi! Bọn đấy… có thể coi là sát thủ ư?
- Mười… à không, 13 sát thủ.
- Vậy sao? – Như cười nửa miệng.
- Chắc chắn 100%.
- Vậy cho chúng KO chứ?
- Tùy hứng. – Nó vẫn thế. Trả lời cụt lủn.
- Giờ chị có hứng. Vờn lâu lâu xíu, cho qua ngày hôm nay. Được không?
- … - Nó chỉ gật đầu.
…
- Mọi người ơi! Thấy thiếu thiếu gì không??? – Di lên tiếng hỏi.
- Ờm, thiếu gì nhở? – Quốc Anh xoa cằm.
- Uầy, thế Thiên Bình với Song Tử đâu rồi? – Xử Nữ chán nản nói.
- Song Tử xin nghỉ, Thiên Bình không biết. – Trả lời gọn gàng, súc tích là tính cách của Bạch Dương.
- Nó cúp rồi à? – Song Ngư quay qua hỏi.
- … - Dương chỉ nhún vai, tỏ vẻ không biết.
- Thế hóa ra là thiếu hai người đó đó hả? – Minh chen vào.
- Chứ nghĩ là mình à? – Di cau mày.
- Bọn đực rựa các người đúng là… Haizzzzz… - Anh Anh thở dài.
- Cô… đừng có gom chung như vậy, trúng mình bây giờ! – Hắn trợn mắt nhìn nhỏ cảnh cáo.
- Thế tôi hỏi anh, bọn tôi giới tính gì? – Anh Anh hỏi.
- Cô hỏi lạ, bọn cô giới tính nữ chứ gì? – Nam nói.
- Ừ. Vậy thì sao trúng bọn tôi được? – Di vặn lại.
- Sao lại không? – Nam vẫn chưa hiểu.
- Nghĩa là bọn tôi là cái, không phải đực. Hiểu chưa? Giờ thì đừng cãi nữa! Lo suy nghĩ xem Thiên Bình đang ở đâu kia kìa! – Xử Nữ can ngăn.
- Đúng là trẻ con. – Song Ngư lắc đầu nhìn cái bọn đang cãi vã.
- Vậy biết được gì chưa? – Hắn quay sang hỏi Dương nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của cô nhóc.
- Có manh mối gì không?
- Chỉ biết là tối qua chị ấy không về nhà thôi! – Song Ngư bất lực trả lời.
- Không về nhà ư?
- Vâng. Anh nghĩ gì thế?
- Không về nhà… tại sao?
- Chẳng rõ nữa. Tối qua chị Bình ra bar rồi biệt tăm biệt tích luôn.
- Thế đã có ai liên lạc cho Bảo Nhi hỏi chưa? – Xử Nữ hỏi cả đám.
- Không ai cả chị ạ. Rõ ràng là nãy giờ… - Song Ngư chưa nói xong thì:
- AI???
- Các anh còn bám theo tôi nữa là tôi cho anh phắn sang Bông Cờ (bông = hoa, cờ = kì) ngay và luôn đấy! – Quỳnh Anh cảm thấy khó chịu khi Minh và Nam cứ bám lấy mình mãi không thôi.
- Thằng mát dây, tao là trai đẹp chứ không phải gái đẹp đâu mà mày cứ bám theo tao “cua” thế này!! – Hai anh em nhỏ lên tiếng chửi rủa “3 con đỉa đực đẹp trai”. Thiệt tình, trong khi hai người có khả năng “khai nhận” cao hơn là Di và Khang thì không bám, lại đi bám hai người có khả năng “thành thật khai báo” là con số 0 tròn trĩnh. Thật khâm phục!
…
Bốp!
- Khốn kiếp! Mày nói không?
- Hừ… không…
- Được! Lì lắm! Rồi mày sẽ biết, thế nào là tình bạn của mày!
- Cứ… xài những thủ đoạn… bỉ ổi đó… của ngươi…
- Hô hô! Mày nói đấy nhé! Tao sẽ cho bạn bè mày… xuống địa ngục!
Cô gái vừa bị tát không nói gì, chỉ nhếch môi khinh bỉ.
…
Một nén hương được cắm xuống.
Theo đó, một giọt nước cũng rơi xuống.
Rồi… Một thân hình bỗng đổ xuống.
“Rầm”
- Gì vậy?
- Hai cẩn thận! Có ít nhất mười sát thủ ở đây đấy!
- Hử? Sát thủ? Bảo Nhi, em giỡn hả?
- Không chắc. Linh cảm của em nói vậy.
Nó nhún vai. Cứ như mười đứa trẻ chuẩn bị tập kích tụi nó chứ mười sát thủ vậy. Mà cũng đúng thôi! Bọn đấy… có thể coi là sát thủ ư?
- Mười… à không, 13 sát thủ.
- Vậy sao? – Như cười nửa miệng.
- Chắc chắn 100%.
- Vậy cho chúng KO chứ?
- Tùy hứng. – Nó vẫn thế. Trả lời cụt lủn.
- Giờ chị có hứng. Vờn lâu lâu xíu, cho qua ngày hôm nay. Được không?
- … - Nó chỉ gật đầu.
…
- Mọi người ơi! Thấy thiếu thiếu gì không??? – Di lên tiếng hỏi.
- Ờm, thiếu gì nhở? – Quốc Anh xoa cằm.
- Uầy, thế Thiên Bình với Song Tử đâu rồi? – Xử Nữ chán nản nói.
- Song Tử xin nghỉ, Thiên Bình không biết. – Trả lời gọn gàng, súc tích là tính cách của Bạch Dương.
- Nó cúp rồi à? – Song Ngư quay qua hỏi.
- … - Dương chỉ nhún vai, tỏ vẻ không biết.
- Thế hóa ra là thiếu hai người đó đó hả? – Minh chen vào.
- Chứ nghĩ là mình à? – Di cau mày.
- Bọn đực rựa các người đúng là… Haizzzzz… - Anh Anh thở dài.
- Cô… đừng có gom chung như vậy, trúng mình bây giờ! – Hắn trợn mắt nhìn nhỏ cảnh cáo.
- Thế tôi hỏi anh, bọn tôi giới tính gì? – Anh Anh hỏi.
- Cô hỏi lạ, bọn cô giới tính nữ chứ gì? – Nam nói.
- Ừ. Vậy thì sao trúng bọn tôi được? – Di vặn lại.
- Sao lại không? – Nam vẫn chưa hiểu.
- Nghĩa là bọn tôi là cái, không phải đực. Hiểu chưa? Giờ thì đừng cãi nữa! Lo suy nghĩ xem Thiên Bình đang ở đâu kia kìa! – Xử Nữ can ngăn.
- Đúng là trẻ con. – Song Ngư lắc đầu nhìn cái bọn đang cãi vã.
- Vậy biết được gì chưa? – Hắn quay sang hỏi Dương nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu của cô nhóc.
- Có manh mối gì không?
- Chỉ biết là tối qua chị ấy không về nhà thôi! – Song Ngư bất lực trả lời.
- Không về nhà ư?
- Vâng. Anh nghĩ gì thế?
- Không về nhà… tại sao?
- Chẳng rõ nữa. Tối qua chị Bình ra bar rồi biệt tăm biệt tích luôn.
- Thế đã có ai liên lạc cho Bảo Nhi hỏi chưa? – Xử Nữ hỏi cả đám.
- Không ai cả chị ạ. Rõ ràng là nãy giờ… - Song Ngư chưa nói xong thì:
- AI???
/19
|