Nhưng việc xem được các tài liệu mật, các bản hợp đồng béo bở từ trước đến nay của PMT là một việc quá khả năng! – Shannon chốt một câu.
- Phải, hệ thống an ninh của PMT là một mạng lưới dày đặc, chắc chắn, an toàn và vô cùng hiệu quả nhưng tất nhiên, thứ gì cũng phải có chỗ hở. Mà chỗ hở của nó nằm ở đâu thì chị Sophie biết quá rõ, việc vô hiệu hoá mạng lưới đó trong nháy mắt chỉ là việc đơn giản mà thôi. Bởi người chế tạo ra nó là chị ấy mà. – Hara nói trong khi mặt thì chẳng biểu thị sắc thái nào cả.
- Nhưng vẫn còn bảo vệ, lính canh ngoài. Với lại chưa chắc sau khi vô hiệu hoá đã đột nhập thành công vào kho tài liệu của PMT để lấy về.
- Haizz…nói chị không hiểu hả? Đó là cách dùng để làm xào xáo nội bộ PMT thôi, để các nhân viên trong đó hoang mang, lo sợ. Còn việc các tài liệu thì chị Sophie nắm rất rõ bởi người soạn thảo, kiếm về cho PMT những hợp đồng lớn là chị ấy. – Hara vò đầu bức tai.
- À…ra vậy! – Shannon gật gù.
- Nói chuyện xong chưa? – Nó chen ngang.
- Ơ…hở…hả? – Shannon giật mình.
- Nói chuyện xong chưa? Chuyện đó để sau đi. Tới lớp rồi. – Nó chỉ tay vào cửa lớp.
- Tới rồi sao? Nhanh vậy? – Shannon nhíu mày.
- Ừ, Hara, em về lớp đi. – Nó phẩy tay ý bào Hara đi.
- Chào. – Hara gật đầu rồi đi.
- Lớp nhìn cũng…Áaaa… - Shannon đang nói thì hét lên đau đớn, người ngã sõng soài trên nền đất còn nó thì trợn tròn mắt nhìn con bạn.
- Au… - Một tiếng rên khác nữa vang lên. (tiếng con gái)
- Đui à? – Cả hai lên tiếng.
Nó và Shannon tập trung nhìn vào người con gái đó. Cô nàng có mái tóc đen óng, cắt mái ngố, để dài tới eo, đôi mắt mở to đen láy, mũi cao, miệng nhỏ và xinh cùng rất nhiều đường nét sắc sảo trên gương mặt. Nhìn gương mặt cô gái này rất…rất giống một người. Băng Di.
Nó thì cứng họng còn Shannon thì nhìn một hồi rồi lại hét:
- A…Băng Di, là em hả? – Shannon cười.
- Băng Di? Cô nhầm người rồi! – Cô gái đứng dậy nói, tay phủi quần áo.
- Hả? – Shannon há mồm, trí nhớ của cô trước giớ rất rất ư là tốt. Không lẽ, chỉ trong một đêm mà cô có thể quên mặt Băng Di để rồi sáng hôm sau nhầm người khác.
- Hihi… - Nó đứng bụm miệng cười làm bốn con mắt ếch nhìn nó.
- Cười gì? – Shannon nhíu mày.
- Không…không có gì? Băng Di sao? Haha… - Nó nhịn không nổi nên cười to.
- Chị làm ơn ngậm cái mồm vào dzùm tui! – Cô gái nhăn mặt.
- Này này, ăn nói zậy hả? Hihi… - Tuy giọng lạnh lùng nhưng nó vẫn không thể ngăn được tràng cười của mình.
- Có cần tao kêu người hốt mày zô Biên Hoà ko con? – Shannon tay chỉ vào cái điện thoại.
- Phải, hệ thống an ninh của PMT là một mạng lưới dày đặc, chắc chắn, an toàn và vô cùng hiệu quả nhưng tất nhiên, thứ gì cũng phải có chỗ hở. Mà chỗ hở của nó nằm ở đâu thì chị Sophie biết quá rõ, việc vô hiệu hoá mạng lưới đó trong nháy mắt chỉ là việc đơn giản mà thôi. Bởi người chế tạo ra nó là chị ấy mà. – Hara nói trong khi mặt thì chẳng biểu thị sắc thái nào cả.
- Nhưng vẫn còn bảo vệ, lính canh ngoài. Với lại chưa chắc sau khi vô hiệu hoá đã đột nhập thành công vào kho tài liệu của PMT để lấy về.
- Haizz…nói chị không hiểu hả? Đó là cách dùng để làm xào xáo nội bộ PMT thôi, để các nhân viên trong đó hoang mang, lo sợ. Còn việc các tài liệu thì chị Sophie nắm rất rõ bởi người soạn thảo, kiếm về cho PMT những hợp đồng lớn là chị ấy. – Hara vò đầu bức tai.
- À…ra vậy! – Shannon gật gù.
- Nói chuyện xong chưa? – Nó chen ngang.
- Ơ…hở…hả? – Shannon giật mình.
- Nói chuyện xong chưa? Chuyện đó để sau đi. Tới lớp rồi. – Nó chỉ tay vào cửa lớp.
- Tới rồi sao? Nhanh vậy? – Shannon nhíu mày.
- Ừ, Hara, em về lớp đi. – Nó phẩy tay ý bào Hara đi.
- Chào. – Hara gật đầu rồi đi.
- Lớp nhìn cũng…Áaaa… - Shannon đang nói thì hét lên đau đớn, người ngã sõng soài trên nền đất còn nó thì trợn tròn mắt nhìn con bạn.
- Au… - Một tiếng rên khác nữa vang lên. (tiếng con gái)
- Đui à? – Cả hai lên tiếng.
Nó và Shannon tập trung nhìn vào người con gái đó. Cô nàng có mái tóc đen óng, cắt mái ngố, để dài tới eo, đôi mắt mở to đen láy, mũi cao, miệng nhỏ và xinh cùng rất nhiều đường nét sắc sảo trên gương mặt. Nhìn gương mặt cô gái này rất…rất giống một người. Băng Di.
Nó thì cứng họng còn Shannon thì nhìn một hồi rồi lại hét:
- A…Băng Di, là em hả? – Shannon cười.
- Băng Di? Cô nhầm người rồi! – Cô gái đứng dậy nói, tay phủi quần áo.
- Hả? – Shannon há mồm, trí nhớ của cô trước giớ rất rất ư là tốt. Không lẽ, chỉ trong một đêm mà cô có thể quên mặt Băng Di để rồi sáng hôm sau nhầm người khác.
- Hihi… - Nó đứng bụm miệng cười làm bốn con mắt ếch nhìn nó.
- Cười gì? – Shannon nhíu mày.
- Không…không có gì? Băng Di sao? Haha… - Nó nhịn không nổi nên cười to.
- Chị làm ơn ngậm cái mồm vào dzùm tui! – Cô gái nhăn mặt.
- Này này, ăn nói zậy hả? Hihi… - Tuy giọng lạnh lùng nhưng nó vẫn không thể ngăn được tràng cười của mình.
- Có cần tao kêu người hốt mày zô Biên Hoà ko con? – Shannon tay chỉ vào cái điện thoại.
/40
|