"Ha ha, bộ dạng ăn phải dấm chua của bảo bối thật là đáng yêu." Lãnh Liệt Hàn khẽ cười một tiếng, ôm lấy cô đi ra ngoài.
"Ah? Đi đâu?" Hạ Du Huyên đành phải ôm chặt lấy cổ Lãnh Liệt Hàn, hỏi hỏi.
"Dẫn bảo bối nhà anh đi tham gia yến hội." Lãnh Liệt Hàn vừa nói vừa đi lên xe thể thao, đặt cô ngồi lên đùi mình, một tay ôm lấy eo cô, một tay khác cầm tay lái.
"Hử? Yến hội gì?"
"Hắc bang." Lãnh Liệt Hàn nhẹ nhàng phun ra hai chữ.
"Thật sao? Thật hay quá, cuối cùng cũng có thể mạo hiểm rồi." Hạ Du Huyên vui vẻ giống như một đứa trẻ nhận được kẹo.
Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, mạo hiểm? Cô nhóc này. . . Thật là gan lớn đến ngây thơ mà.
Cuối cùng, xe dừng lại ở một ngôi biệt thự rất khí thế.
Lãnh Liệt Hàn kéo lấy chiếc eo thon của cô, lười biếng đi vào. Vừa mới bước vào, ánh mắt của mọi người bên trong đều dừng lại trên người hai người.
Cô gái mặc một chiếc váy dài thuần trắng hở vai, xương quai xanh xinh đẹp như ẩn như hiện, chất liệu màu trắng giống như đôi cánh thiên sứ của chiếc váy tựa như trong suốt, hơi hơi phản chiếu, lại không bị lộ. Dưới vạt váy là một đôi chân thon dài trằng nõn, trên góc váy được điểm lên rất nhiều những viên kim cương xinh đẹp, giống như vô số những giọt sương sớm long lanh.
Mái tóc dài màu rượu đỏ hơi cuốn xoăn được xoã xuống vai, hiện lên một chút lười biếng cùng phản nghịch. Chiếc bông tai đặc biệt bên tai trái nhanh chóng làm cho người ta chói mắt. Con ngươi xinh đẹp mê người màu hồng tím lấp lánh ánh lên sự hiếu kì cùng kinh hỉ, nhìn ngó xung quanh.
Ngũ quan người đàn ông tinh tế yêu nghiệt, làn da trắng nõn không tỳ vết tựa như miếng ngọc cổ nghìn năm, mang đến cho người ta cảm giác lạnh lùng như băng tuyết. Trên khoé môi luôn luôn mang theo một độc cong nhất định, như một loại cưng chiều sâu đậm.
Khuy áo màu trắng kết hợp cùng chiếc áo sơ mi tinh tế sạch sẽ kiểu Anh, cho thấy tác phong của anh vô cùng nghiêm cẩn (cẩn thận chặt chẽ), vừa đúng lộ ra thân hình hoàn mỹ của anh. Anh không đeo caravat, chỉ là trên cần cổ có đeo một chiếc vòng hình chữ thập tinh xảo đẹp mắt, lộ ra một chút khí tức thần bí. Khoác trên mình một bộ âu phục thành thục ưu nhã, mang đến một loại sức quyến rũ rất khác biệt. Trên cổ tay có đeo một chiếc đồng hồ hiệu Calvin Klein vô cùng tinh xảo, làm lộ ra một loại phẩm vị không hề bình thường, một gia cảnh vô cùng hiển hách.
Hai người đứng cùng nhau, giống như một cặp hoàn mỹ do ông trời phái tới. Chỉ là, nơi này là yến hội hắc bang.
Người tổ chức nên buổi yến hội này chính là Đường Sâm của Đường gia nổi tiếng trên toàn thế giới.
Đường Sâm toàn thân mặc một chiếc áo bành tô màu đen kết hợp cùng dáng vẻ hoa hoa công tử thường ngày của anh ta. Mái tóc màu mực, dưới đôi mày kiếm là một cặp mắt hoa đào nhỏ hẹp tràn ngập vẻ phong tình, khiến cho người ta không cẩn thận mà trìm đắm đi lạc vào trong đó. Sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng có độ dày mỏng vừa phải lúc này lại hiện lên một nụ cười làm loá mắt người khác.
"Ôi, hôm nay anh lại có thể hào phòng như vậy nha, mang theo cả mèo con bảo bối nhà anh đến đây sao? Nơi này thế nhưng là yến hội hắc bang nha, anh nghĩ kỹ chưa?" Đường Sâm nửa đùa nửa thật nói.
"Ah? Đi đâu?" Hạ Du Huyên đành phải ôm chặt lấy cổ Lãnh Liệt Hàn, hỏi hỏi.
"Dẫn bảo bối nhà anh đi tham gia yến hội." Lãnh Liệt Hàn vừa nói vừa đi lên xe thể thao, đặt cô ngồi lên đùi mình, một tay ôm lấy eo cô, một tay khác cầm tay lái.
"Hử? Yến hội gì?"
"Hắc bang." Lãnh Liệt Hàn nhẹ nhàng phun ra hai chữ.
"Thật sao? Thật hay quá, cuối cùng cũng có thể mạo hiểm rồi." Hạ Du Huyên vui vẻ giống như một đứa trẻ nhận được kẹo.
Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, mạo hiểm? Cô nhóc này. . . Thật là gan lớn đến ngây thơ mà.
Cuối cùng, xe dừng lại ở một ngôi biệt thự rất khí thế.
Lãnh Liệt Hàn kéo lấy chiếc eo thon của cô, lười biếng đi vào. Vừa mới bước vào, ánh mắt của mọi người bên trong đều dừng lại trên người hai người.
Cô gái mặc một chiếc váy dài thuần trắng hở vai, xương quai xanh xinh đẹp như ẩn như hiện, chất liệu màu trắng giống như đôi cánh thiên sứ của chiếc váy tựa như trong suốt, hơi hơi phản chiếu, lại không bị lộ. Dưới vạt váy là một đôi chân thon dài trằng nõn, trên góc váy được điểm lên rất nhiều những viên kim cương xinh đẹp, giống như vô số những giọt sương sớm long lanh.
Mái tóc dài màu rượu đỏ hơi cuốn xoăn được xoã xuống vai, hiện lên một chút lười biếng cùng phản nghịch. Chiếc bông tai đặc biệt bên tai trái nhanh chóng làm cho người ta chói mắt. Con ngươi xinh đẹp mê người màu hồng tím lấp lánh ánh lên sự hiếu kì cùng kinh hỉ, nhìn ngó xung quanh.
Ngũ quan người đàn ông tinh tế yêu nghiệt, làn da trắng nõn không tỳ vết tựa như miếng ngọc cổ nghìn năm, mang đến cho người ta cảm giác lạnh lùng như băng tuyết. Trên khoé môi luôn luôn mang theo một độc cong nhất định, như một loại cưng chiều sâu đậm.
Khuy áo màu trắng kết hợp cùng chiếc áo sơ mi tinh tế sạch sẽ kiểu Anh, cho thấy tác phong của anh vô cùng nghiêm cẩn (cẩn thận chặt chẽ), vừa đúng lộ ra thân hình hoàn mỹ của anh. Anh không đeo caravat, chỉ là trên cần cổ có đeo một chiếc vòng hình chữ thập tinh xảo đẹp mắt, lộ ra một chút khí tức thần bí. Khoác trên mình một bộ âu phục thành thục ưu nhã, mang đến một loại sức quyến rũ rất khác biệt. Trên cổ tay có đeo một chiếc đồng hồ hiệu Calvin Klein vô cùng tinh xảo, làm lộ ra một loại phẩm vị không hề bình thường, một gia cảnh vô cùng hiển hách.
Hai người đứng cùng nhau, giống như một cặp hoàn mỹ do ông trời phái tới. Chỉ là, nơi này là yến hội hắc bang.
Người tổ chức nên buổi yến hội này chính là Đường Sâm của Đường gia nổi tiếng trên toàn thế giới.
Đường Sâm toàn thân mặc một chiếc áo bành tô màu đen kết hợp cùng dáng vẻ hoa hoa công tử thường ngày của anh ta. Mái tóc màu mực, dưới đôi mày kiếm là một cặp mắt hoa đào nhỏ hẹp tràn ngập vẻ phong tình, khiến cho người ta không cẩn thận mà trìm đắm đi lạc vào trong đó. Sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng có độ dày mỏng vừa phải lúc này lại hiện lên một nụ cười làm loá mắt người khác.
"Ôi, hôm nay anh lại có thể hào phòng như vậy nha, mang theo cả mèo con bảo bối nhà anh đến đây sao? Nơi này thế nhưng là yến hội hắc bang nha, anh nghĩ kỹ chưa?" Đường Sâm nửa đùa nửa thật nói.
/156
|