Nửa mặt giang hồ

Chương 1: Bắt cá hai tay không phải là lỗi của ngươi.

/56


Chương 1: Bắt cá hai tay không phải là lỗi của ngươi.

Lúc thủ hạ trình thiếp anh hùng không biết bị ai ném đến trước cửa lên, Hề Ngọc Đường đang thảo luận đại sự sinh sát với nhóm tâm phúc của mình.

Chẳng hạn như...

Làm thế nào để giẫm đạp Lăng Tiêu Các, bóp nát Huyết Sát Điện, làm thế nào để so da mặt dày với đám lão bất tử bên Võ Lâm Minh, làm thế nào để thấy Việt gia kia muốn chết nhưng không thể chết chỉ có thể tức đến đập bàn.

Chẳng hạn như những chuyện như vậy, thảo luận đến khí thế ngất trời.

Nhìn thấy thiếp anh hùng trước mắt, Hề Ngọc Đường khẽ giơ tay bảo mọi người dừng nói, nhìn người mới tới.

"Đây là cái gì?"

Thủ hạ nhanh chóng quét mắt về phía người đang mang mặt nạ màu bạc trước mặt kia một chút, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm đáp: "Thiếp anh hùng, mời ngài tham gia đại hội võ lâm một tháng sau."

Ồ?

Hề Ngọc Đường tiếp nhận thiếp anh hùng rồi quét mắt một vòng, đưa cho mỹ nữ quản sự bên cạnh. Quản sự mở ra nhìn, gật đầu: "Đúng là thiếp mời của đại hội võ lâm, người gửi là Âu Dương minh chủ."

Trên thế gian từ trước đến nay anh hùng thì nhiều mà thiếp anh hùng thì thiếu, đại hội võ lâm ai cũng có thể tham gia, nhưng có thể nhận được anh hùng thiếp lại không có mấy người. Cho tới bây giờ Huyền Thiên giáo bọn họ luôn bị loại bỏ khi phát thiếp anh hùng, lần này lại nhận được thiếp mời, cũng không biết bọn họ đã chọc gì đến Âu Dương Huyền và Võ Lâm Minh.

Vài tâm phúc xem thiếp mời là chuyện lạ mà chuyền nhau đọc một chút rồi trả lại cho Hề Ngọc Đường, người sau lại cầm thiếp mời gõ gõ lên mặt bàn, hỏi: "Ai đưa tới?"

Thủ hạ: "Thuộc hạ không biết."

"Không gặp được người sao?"

"Thiếp mời được ném ở cửa chúng ta, đại nương quét rác nhặt về đưa tới, người đưa thiếp mời, ách, không thấy đâu."

"..."

Một tiếng cười nhẹ truyền ra từ trong miệng Hề Ngọc Đường, tuỳ ý ném thiếp anh hùng lên bàn, ban lệnh: "Nghênh Thu, viết một bức thư cho minh chủ võ lâm tân nhiệm Âu Dương Huyền sắp xuống đài, nói, đại nương quét rác của chúng ta không cẩn thận nhặt được thiếp anh hùng lại tưởng là đồ bỏ mà vất đi thiêu, bảo hắn phái người đưa cái khác lại đây."

Từ trước đến nay Nghênh Thu luôn tuân theo lệnh của giáo chủ, nghe xong lập tức xoay người bắt đầu mài mực.

"Nói cho hắn biết, để thể hiện sự coi trọng với đại hội võ lâm, nhất định phải cho người 'tự tay' đưa thiếp anh hùng đến trước mặt ta."

Nói xong, thiếp anh hùng vừa rồi đã bị ném vào trong tay người tới báo tin: "Thiêu đi."

Người báo tin do dự một chút, đau lòng gật đầu--

Đây chính là thiếp anh hùng đấy! Là tấm thiếp anh hùng đầu tiên mà Thánh giáo bọn họ có được đấy!

Viết thư xong, dùng bồ câu đưa tin đưa đi, bạch y công tử ngồi phía trên lười nhác kéo dài giọng mở miệng: "Cứ như vậy mà ngươi đã xác định là Âu Dương Huyền không nể mặt ngươi rồi sao?"

"Không cần biết hắn là ai." Hề Ngọc Đường chống cằm, thờ ơ nói: "Mọi chuyện liên quan đến thiếp anh hùng, cứ tính lên đầu hắn là không sai được."

"..."

Âu Dương minh chủ, gánh trách nhiệm trên lưng một trăm năm, ngươi rất đáng tin cậy.

Mọi người yên lặng thầm thắp tặng cho Âu Dương minh chủ một vòng nến.

Người báo tin vẫn mang dáng vẻ ‘Ta không nghe thấy mấy người lãnh đạo này đang nói gì', tiếp tục bẩm báo: "Giáo chủ, người ở dưới truyền lời, thiếu Các chủ Tiêu Vân Hàm của Lăng Tiêu Các đã mang theo người vào địa giới của


/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status