Nửa mặt giang hồ

Chương 34 - Chương 34

/56


Cái gì là ma công?

Chuyện trên đời, hễ có chữ 'ma' đi kèm phía trước, từ cổ chí kim đều bị chính đạo bài xích. Đã gọi là ma, tức là tà, tà ma ngoại đạo. Đạo nói, người hành động. Dù chính đạo hay ma đạo cũng là đạo, nhưng thế nhân kính người trước mà khinh người sau, võ học cũng thế.

Cho dù là Hề Chi Mạc một đời ma đầu năm đó, lúc đầu vẫn là người đứng đắn có tâm pháp nội gia, chỉ vì hành sự phóng đãng phóng túng, thủ đoạn máu tanh tàn nhẫn mà bị võ lâm cười nhạo, gán cho cái danh ma đầu.

Mà cái gọi là ma công, đơn giản là những loại học nhanh, âm tà, tàn nhẫn, mưu lợi, phản nghịch, không được thế gian thừa nhận, hậu hoạn vô cùng mà uy lực cực lớn.

Nói cách khác, Trùng Vân Kiếm Pháp của Lăng Tiêu Các là điển hình cho công pháp chính đạo, coi trọng tu luyện theo chất lượng, phù hợp với quy luật tự nhiên, chỉ cần có thể tu tập đường đường chính chính, chí ít sẽ không tạo thành tổn thương tới kinh mạnh hoặc khiến người học tẩu hỏa nhập ma.

Lại so với Huyết Hồn Chưởng của Huyết Sát Điện, tuy tên nghe có phần tà khí, nhưng nếu nghiêm túc phân loại, nhiều lắm cũng chỉ được chia đến kì môn dị thuật, khi xét chung thì vẫn là võ học chính đạo.

Nhưng 'Thái Sơ Tâm Pháp'... Thật có lỗi, nó quả thật là một bộ 'ma công' đúng chuẩn.

Bộ tâm pháp này chú trọng học nhanh, mưu lợi, trái với lẽ thường, ngoại trừ việc khá âm tà, thậm chí còn có chút liên hệ với hai chữ 'tàn nhân'. Công pháp như vậy không phải ma công thì là gì?

Người tu 'Thái Sơ Tâm Pháp', kinh mạch ngược chiều, tâm ma dễ sinh dễ diệt, tẩu hỏa nhập ma càng như hình với bóng, không cẩn thận rất dễ khiến người ta rơi vào cảnh sống không bằng chết. Nhưng cùng lúc, vì mưu lợi nên mới phải học nhanh, sau khi học nhanh muốn có thành tựu cao hơn, lại rơi vào giai đoạn phải không ngừng thu góp các loại công pháp, tu luyện sở trường của các nhà, do đó lấy tạp làm một, từ chân khí bề bộn và mối nguy tẩu hỏa nhập ma mà tạo ra một con đường sống.

Cầu phú quý trong nguy hiểm, cũng chỉ như vậy.

Năm nay Hề Ngọc Đường hai mươi mốt tuổi, tiếp quản Huyền Thiên giáo gần mười năm, đã là cao thủ nổi tiếng trong thiên hạ. Người như vậy cả trăm ngàn năm qua cũng không kiếm nổi, trừ khi từ nhỏ đã là kì tài luyện võ. Nàng lại không phải là thiên tài, miễn cưỡng cũng chỉ khoe khoang được vài câu, nhiều lắm là xương cốt tốt, có khiếu luyện võ.

Nhưng sau khi nàng luyện 'Thái Sơ Tâm Pháp', không tới năm năm đã trở thành cao thủ một phương, lại đứng trên đỉnh thiên hạ mười năm, nội lực thâm hậu, có thể sánh bằng người tập võ ba mươi, năm mươi năm.

Đây là chỗ tốt của Thái Sơ tâm pháp.

Không ai có thể chống lại sức dụ hoặc như vậy.

Võ học coi trọng chuyên tâm, có người dùng kiếm, cả đời sẽ dùng kiếm, có người dùng đao, cả đời sẽ dùng đao, bởi vậy ngần ấy năm sau mới có được một thế gia. Nhưng Thái Sơ tâm pháp có đặc thù như hoa nở khắp nơi, đao thương kiếm kích, đạo thiện thanh chính, kỳ môn ngoại đạo, tất cả các loại công pháp đều thích hợp, sau đó lại chuyển thành chân khí cho Thái Sơ. Cứ như vậy, chân khí trong cơ thể, kinh mạnh vận hành hỗn loạn, nếu tâm trí người tu luyện không kiên, rất dễ rơi vào hư không, tẩu hỏa nhập ma là chuyện thường.

Phóng mắt khắp võ lâm, có môn phái nào bằng lòng tự dâng võ học nhà mình cho người khác? Tính cướp đoạt của Thái Sơ tâm pháp quá mạnh, không có võ học nào có thể chống đỡ nổi, nếu rơi vào tay người có dã tâm, việc khiến võ lâm bị rung chuyển cũng không phải là không thể.

Khái quát của Việt Thanh Phong về công pháp của Hề Ngọc Đường quá chính xác, tập hợp sở trường của kẻ khác mà tìm ra sinh lộ, tâm chí không đủ kiên định không thể đi.

Thực lực càng cao tai họa ngầm càng lớn, đặt trong mắt kẻ thiên tài hiếm có trên đời như Việt Thanh Phong, sao có thể không nhìn ra nguy cơ ẩn nấp trong này?

Hề Ngọc Đường có thể tẩu hỏa nhập ma bất cứ lúc nào, bạo thể mà chết, sao hắn có thể không khiếp sợ cho được?

Dù sao cũng đã nói, cho dù Việt Thanh Phong cảm thấy khó tiếp thu đến đâu, Hề Ngọc Đường cũng đã đi đến con đường này, không thể quay đầu lại, trừ khi công lực tan hết, tự phế võ công, có thể thoát khỏi nguy cơ, nhưng điều này sao có thể?

Nàng vì muốn báo thù nên mới chọn vực dậy trong thời gian ngắn nhất, mới có thể chọn Thái Sơ tâm pháp mà không chùn bước, chuyện lúc trước, không bàn tới nữa.

Mưa to, sấm chớp rền vang, thành Hàng Châu đón một trận mưa vào nửa đêm, như một chậu nước đá lạnh xuyên tim, xối lên người Việt Thanh Phong.

Vị Ương Cư lớn như thế, trừ chỗ hai người ngồi, bốn phía đã bị mưa tạt ướt, màn vải bay loạn, cuồng phong gào thét dữ dội, hệt như trái tim kinh hoảng lúc này của hắn.

Hề Ngọc Đường ngồi đối diện, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười yếu ớt như có như không, trong con ngươi đen nhánh có bình tĩnh cũng có trào phúng, phần sắc đỏ vì say rượu cũng biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại chút vẻ lạnh lẽo như trước, ngay cả vết sẹo dài kia cũng trở nên dữ tợn, chói mắt.

Từ lúc nàng nói xong câu kia, lại liên tục biếng nhác vô hại nhìn người trước mặt, nhìn hắn từ khiếp sợ đến sợ hãi, lại đến phẫn nộ, sau cùng trở thành yên lặng vô tận, nụ cười trên mặt càng lúc càng vô hại, như nhìn sắc mặt biến hóa của Việt Thanh Phong là trò tiêu khiển để giết thời gian.

Thậm chí nàng còn cảm thấy, có thể khiến vẻ mặt của kẻ dù núi Thái Sơn có đổ cũng mặt




/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status