Yousuke quay lại nhìn khuôn mặt rất đỗi dễ thương nhưng ngập lệ của cô.
Mặt Mea đỏ ửng, nhưng rồi cố nén lại, dùng hết sức để bật lên một nụ cười tươi:
– Tớ sẽ để yên cho cậu yêu Hanako...Và tớ sẽ chờ tới ngày cậu trở về với tớ...Vậy...từ bây giờ cho tới khi đó...tớ sẽ bên cậu như một người bạn...giống năm xưa...
Trong phút chốc, Yousuke cảm thấy thật đau lòng và hối hận. Anh cúi gằm mặt, nói lí nhí trong cổ họng:
– Xin lỗi...và...cảm ơn...Kaya.
– Đừng! – Khi anh nói chưa hết, Mea đã hét lên thật to, đồng thời giơ bàn tay lên bịt miệng Yousuke. – Chúng ta là bạn...vậy...xin cậu đó Yousuke! Đừng gọi tớ bằng họ một cách xa lạ như thế...Gọi tớ như năm xưa đi! Tớ đã đổi hôn ước để lấy cái này đấy!
Mắt Mea hồn nhiên và đôi môi cô vẫn nhoẻn cười. Yousuke ấp úng:
– Me...Mea... – Sau cái câu đầy vụng về của Yousuke là một nụ cười mãn nguyện nở trên môi. Đăng bởi: admin
Mặt Mea đỏ ửng, nhưng rồi cố nén lại, dùng hết sức để bật lên một nụ cười tươi:
– Tớ sẽ để yên cho cậu yêu Hanako...Và tớ sẽ chờ tới ngày cậu trở về với tớ...Vậy...từ bây giờ cho tới khi đó...tớ sẽ bên cậu như một người bạn...giống năm xưa...
Trong phút chốc, Yousuke cảm thấy thật đau lòng và hối hận. Anh cúi gằm mặt, nói lí nhí trong cổ họng:
– Xin lỗi...và...cảm ơn...Kaya.
– Đừng! – Khi anh nói chưa hết, Mea đã hét lên thật to, đồng thời giơ bàn tay lên bịt miệng Yousuke. – Chúng ta là bạn...vậy...xin cậu đó Yousuke! Đừng gọi tớ bằng họ một cách xa lạ như thế...Gọi tớ như năm xưa đi! Tớ đã đổi hôn ước để lấy cái này đấy!
Mắt Mea hồn nhiên và đôi môi cô vẫn nhoẻn cười. Yousuke ấp úng:
– Me...Mea... – Sau cái câu đầy vụng về của Yousuke là một nụ cười mãn nguyện nở trên môi. Đăng bởi: admin
/19
|