Hòa Vi không biết hiệu suất của Yến Hoài cao đến mức nào, cô chỉ biết thời điểm mình nâng cúp đi từ trên sân khấu xuống dưới, mới vừa ngồi xuống ghế ngồi của mình, liền nhận được tin nhắn của Yến Hoài.
【 Vợ ơi, hôm nay em thật xinh đẹp. 】
Những giải thưởng liên quan tới Hòa Vi đều đã được công bố qua, cô cũng không còn khẩn trương nữa, thả lỏng tinh thần, thậm chí còn có tâm tình nói đùa cùng Yến Hoài: 【 Ý của anh là trước kia em không xinh đẹp phải không? 】
Cô cố ý khiêu khích, Yến Hoài cũng đặc biệt phối hợp mà trả lời một câu: 【 Mỗi ngày đều xinh đẹp. 】
Hôm nay là đặc biệt.
Hôm nay Hòa Vi mặc một chiếc váy dài màu xanh nước biển, kỳ thật hình thức rất đơn giản, không quá bại lộ, nhưng vẫn có chút gợi cảm.
Xác thật tối nay hiệu suất làm việc của Yến Hoài đặc biệt cao, vốn dĩ một bữa tiệc kéo dài 3 tiếng, ngạnh sinh bị anh rút ngắn lại chỉ còn một giờ, vì anh muốn nhanh chóng xong việc đến lãnh thưởng cùng cô.
Ở điểm này, suy nghĩ của anh và Hòa Vi về cơ bản đều nhất trí, mặc kệ cô có đoạt giải hay không, anh đều muốn ở bên cô.
Cũng may thời điểm đó không bị kẹt xe, một đường thông suốt, tuy rằng chỉ nhìn thấy đoạn kết của lễ trao giải, nhưng ít nhất cũng coi như cùng cô nhận giải.
Vừa rồi khi nhìn đến thấy cô trên sân khấu mặc dù khẩn trương nhưng bộ dáng vẫn tự nhiên hào phóng như cũ, Yến Hoài liền suy nghĩ, thay đổi thành Yến Như Cảnh lên trao giải cũng không có gì không tốt, bằng không lần này khả năng không cần Hòa Vi đề nghị, anh sẽ chủ động duỗi tay ôm cô, sau đó không bao giờ buông tay.
Yến Hoài không đến hàng ghế của khách quý, mà đứng ở phía sau hậu trường chờ cô, trêu chọc cô vài câu: 【 Hôm nay kích cỡ váy thích hợp sao? 】
Hòa Vi: “…”
Cô không muốn để ý tới Yến Hoài, nhưng sau vài giây, cô lại thật sự cảm thấy nuốt không trôi cơn tức này, ngón tay dùng sức gõ một chữ gửi qua: 【 Cút!!! 】
Để thể hiện sự tức giận của cô đối với Yến Hoài, Hòa Vi dùng liên tiếp ba dấu chấm than.
Yến Hoài cũng không tức giận, ngược lại lại kiên nhẫn hỏi: 【 Đói bụng không, buổi tối muốn ăn gì? 】
【 Không muốn ăn. 】
【 Muốn ăn anh sao? 】
“…”
Hòa Vi: 【 Không muốn, cút đi. 】
Sau khi gửi tin nhắn, Hòa Vi nghĩ thầm, buổi tối anh cứ chuẩn bị ôm ván giặt đồ ra sô pha phòng khách ngủ đi… mặc dù cô cũng không xác định khách sạn có cung cấp ván giặt đồ hay không.
-
Không giống lần trao giải trước lần này buổi lễ long trọng hơn rất nhiều, sau khi kết thúc lễ trao giải còn có một bữa tiệc tối.
Tuy nhiên cả Hòa Vi cùng Yến Hoài đều song song vắng mặt tại hàng ghế khách quý, từ hơn 9 giờ hai người đã chuồn về khách sạn.
Phòng khách sạn không có phòng bếp, Hòa Vi muốn nấu cơm cho Yến Hoài cũng không có biện pháp, cuối cùng vẫn gọi mấy thứ thanh đạm kêu nhân viên phục vụ đưa lại đây.
Trong thời gian chờ đợi cơm mang lên, Hòa Vi đi phòng tắm tắm rửa, nửa giờ sau trở ra, đã có hương thơm của cơm nóng chui vào khoang mũi.
Yến Hoài dựa vào đầu giường, lúc này đang nghe điện thoại.
Hòa Vi không dám làm ra động tĩnh lớn, thật cẩn thận mở hộp cơm ra, lại thật cẩn thận mà bò lên trên giường, lấy muỗng xúc một muỗng cháo đặt bên miệng thổi, sau đó đem cháo đưa tới bên miệng Yến Hoài.
Chính mình còn chưa ăn, nhưng lại nhớ thương đút cho chồng trước, Hòa Vi bị chính mình làm cảm động muốn khóc, một đôi mắt sáng lấp lánh, tâm tình rất tốt.
Cái muỗng đã tới bên miệng rồi, hương vị thanh thanh của cháo cùng khí nóng thổi qua, Yến Hoài giương mắt nhìn Hòa Vi, sau đó há mồm, rất phối hợp mà nuốt muỗng cháo kia xuống.
Đầu kia điện thoại nhân viên vẫn đang tiếp tục nói, Yến Hoài thỉnh thoảng lại trả lời một câu, tỏ vẻ mình đang nghe.
Mười lăm phút qua đi, cô vừa ăn vừa đút cho Yến Hoài, một phần cháo nhanh chóng thấy đáy, Hòa Vi tiến gần đến bên tai Yến Hoài, nhỏ giọng hỏi: “Ăn no chưa?”
Thật ra cô không sao cả, sức ăn của bản thân cô rất nhỏ, hơn nữa ngày thường buổi tối cũng không ăn cơm, nên chỉ cần ba thìa là đã no rồi, nhưng Yến Hoài không giống cô, anh là một người đàn ông cao lớn, buổi tối không ăn cơm, lúc này khẳng định cũng ăn không đủ no.
Vốn dĩ Hòa Vi chỉ đơn thuần quan tâm anh, nhưng nhìn ánh mắt Yến Hoài, hoàn toàn không phải chuyện như vậy.
Cô rất có tiến bộ, vừa rồi sợ quấy rầy anh gọi điện thoại, cho nên khi nói chuyện thanh âm cực nhỏ, nhưng bởi vì nhỏ, cho nên khí nóng càng thêm rõ ràng, hơi thở của Hòa Vi đều chui cả vào trong lỗ tai anh.
Yến Hoài duỗi tay cầm cổ tay cô kéo ra chút, rũ lông mi xuống, vẫn như cũ mang một bộ dáng mặt không đổi sắc, tiếp tục nói chuyện điện thoại cùng đầu kia.
Cuộc gọi này cực kỳ kéo dài, Hòa Vi thấy có vẻ anh không muốn kết thúc, dứt khoát chạy sang bên kia, lấy di động lên Weibo chơi.
Bởi vì tối nay có lễ trao giải, nên hot search ngày hôm nay hơn phân nửa đều liên quan đến giải thưởng này, không phải nam diễn viên chính xuất sắc nhất thì cũng là nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nếu không chính là loại này đề tài # Nữ minh tinh xx một thân váy đỏ tham dự lễ trao giải trở thành tiêu điểm #, Hòa Vi nhìn đại khái một lúc, sau đó lại lướt từ trên xuống dưới, thời điểm lướt tới vị trí thứ 4, cô thấy tên của mình: # Hòa Vi – nữ phụ xuất sắc nhất và Yến Như Cảnh - chủ tịch Hoa Ảnh #.
Lúc trước Hòa Vi có dự đoán rằng mình sẽ leo lên hot search, vì thế nội tâm cô vẫn khá bình tĩnh, giống như một người ngoài cuộc click mở hot search này.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, nội dung chính là Yến Như Cảnh trao giải cho cô, phía dưới phần bình luận vẫn được xem là khá hài hòa——
【 Theo dõi phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, vừa rồi thời điểm công bố nữ phụ xuất sắc nhất, hội trưởng Fan Club từng vu hãm Hòa Vi mua bình chọn, khi nghe được tên Hòa Vi mặt tái luôn rồi ha ha ha ha ha ha, để tôi chụp ảnh màn hình cho mọi người thưởng thức. 】
【 Lúc trước hình như truyền thông có đưa tin Yến Như Cảnh không thừa nhận Hòa Vi là con dâu, còn nói chính tai nghe được Yến Như Cảnh nói mình không có con dâu, chỉ là lúc ấy hình như là bởi vì Tô Mộc xảy ra chuyện nên đề tài này mới bị đè ép xuống, mà bên truyền thông này lại không chịu mua hot search, cho nên lúc ấy cũng không tạo thành sóng gió gì, đoán chừng ngay cả người nhìn thấy tin tức kia cũng không nhiều lắm… Hiện tại vừa thấy, chậc chậc chậc, truyền thông quả nhiên vô lương. 】
【 Bên trên nói tin tức Yến Như Cảnh không thừa nhận Hòa Vi, tôi cũng thấy được, tôi đoán đó chỉ là lời bịa đặt của giới truyền thông, hôm nay khi Yến Như Cảnh trao giải cho Hòa Vi, bọn họ cũng có thể nói chỉ là làm màu, không được coi là sự thật, dù sao trắng đen đều do bọn họ nói, rốt cuộc bịa đặt chuyện bằng miệng, không bị mất phí tổn a. 】
【 Hôm nay tôi xem phát sóng trực tiếp lễ trao giải, thời điểm công bố nữ phụ xuất sắc nhất, tôi thật sự đã thét chói tai, cảm thấy nhân cách mọi người trong Yến gia đều không tệ lắm, rất có phong độ, quan trọng là đều đẹp trai. 】
【 Bói nhân cách mọi người trong Yến gia đều không tồi, bạn đã quên còn có một hoa hoa công tử Yến Thần sao? 】
【 Nói đến Yến Thần, mấy ngày hôm trước tôi còn thấy anh ta, không biết là bắt đầu hồi tâm hay là thay đổi xu hướng tình dục, tôi thấy anh ta ở bên một người đàn ông…】
Hòa Vi đọc được, lại bắt đầu tò mò tình trạng hiện nay của Yến Thần.
Cô khẳng định không dám hỏi Yến Hoài, cho nên chỉ có thể hỏi hệ thống: “Điềm Điềm, Yến Thần hiện tại thế nào a?”
Sau khi lên tiếng, bình thường phải chờ hệ thống ngốc nghếch khởi động máy mất vài giây.
Vài giây sau, hệ thống sau khi tìm tòi một lúc lâu, mới trả lời nói: “Anh ta vẫn tốt, chỉ là lần trước bị người đàn ông kia… ảnh hưởng, cho nên phương diện kia có chút chướng ngại… Nhưng mà ký chủ yên tâm, trong lòng Yến Thần cô mãi là ánh trăng sáng.”
Không biết câu này nó học được từ đâu, lập tức học đi đôi với hành nói: “Không chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất, ký chủ, hiện tại cô ở trong mắt Yến Thần, chính là tốt nhất.”
Ngay cả hệ thống còn hiểu đạo lý này, Hòa Vi không có khả năng không hiểu, cô gật đầu, lại hỏi: “Tại sao gần đây ngươi luôn ngủ đông?”
“Bởi vì…” Hệ thống dừng một chút, nó như là xấu hổ, nói lắp nói: “Cô, bởi vì, sợ gặp được phải cảnh tượng thiếu thống không nên xem.”
“…”
Hòa Vi: “…Thiếu thống?”
“Chính là thiếu nhi không nên…”
“…”
Mấy ngày không thấy, thật ra tên ngốc này cũng có bản lĩnh rồi, còn biết tự sửa từ để dùng.
Hòa Vi đầy mặt vui mừng: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Hệ thống sửa lại nói: “Ký chủ, là nhụ thống dễ dạy”.
Hòa Vi: “…”
Thôi được rồi, cô nhận thua.
-
Danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất của Giải thưởng Phi Thiên, mang đến ảnh hưởng rất lớn đối với Hòa Vi, đại khái là giống như cấp cho cô một cành ôliu, lời mời phát ngôn cùng đóng phim càng ngày càng nhiều.
Cô không thể tự mình trả lời, cho nên những lời mời đó đều trực tiếp chuyển sang cho Yến Tình, chờ Yến Tình sàng lọc một lần mới gửi lại cho cô, sau khi hai người thương lượng, suy xét đến vấn đề về lịch trình, tạm thời chỉ có thể nhận được một quảng cáo vào tháng 7.
Bộ phim 《 Tôi 》 này bởi vì còn có phần 2, cho nên thời điểm quay đến kết cục của phần thứ nhất, vẫn rất khó bề phân biệt, hình ảnh cuối cùng dừng ở đoạn người phụ nữ váy đen cởi chiếc váy đen và thay vào đó là một chiếc váy trắng không nhiễm bụi trần, một mái tóc dài cắt thành mái tóc ngang vai bước vào lớp học.
Vốn dĩ tóc của Hòa Vi đã rất dài rồi, cảnh quay như vậy, đạo diễn Tưởng đạo cũng không yêu cầu cô cắt thật, mà chuẩn bị riêng cho cô một mái tóc giả.
Bộ phim này hoàn cảnh quay không được tính là gian khổ, nhưng thời gian không kém nhiều so với 《 Ô Sơn 》, đều kéo dài hơn ba tháng, thậm chí 《 Tôi 》 còn nhiều hơn 《 Ô Sơn 》 nửa tháng.
Từ cuối tháng ba đến giữa tháng bảy, thời gian cứ thoảng qua như vậy.
Màu tóc Hòa Vi nhuộm lúc trước cũng đã chuyển thành màu đen tự nhiên, nhìn qua thì có vẻ nhẹ nhàng hơn không ít.
Sau khi đóng máy, Hòa Vi lập tức phải đi quay quảng cáo.
Bởi vì cô là đại sứ hình ảnh của một nhãn hiệu quốc tế tại Trung Quốc, vì thế địa điểm quay chụp phải có cả trong và ngoài nước, Hòa Vi căn bản không có thời gian trở lại Đồng Thành, trực tiếp từ Thượng Hải bay đi Berlin.
Cô và Yến Hoài đã mấy tuần không gặp mặt, lần này đi Berlin một tuần, khi trở về lại phải chạy tới Hongkong, chờ quảng cáo được quay xong hoàn toàn, Hòa Vi tính ngày, cô và Yến Hoài đã một tháng tám ngày không gặp nhau.
Ba mươi tám ngày, 912 tiếng, 54720 phút.
Cho đến khi bước chân lên máy bay từ Hongkong trở lại Đồng Thành, đầu óc căng chặt suốt một tháng của Hòa Vi “Bang” một tiếng liền tách ra, tất cả sự vất vả cùng ủy khuất đều xông lên não cùng một lúc.
Cô ngồi im không nói một lời, mặc cho Phùng Ninh kể chuyện cười như thế nào cô cũng cười không nổi, cuối cùng Phùng Ninh cũng dừng lại, buông tiếng thở dài nói: “Chị Vi Vi, lần này chị nghỉ ngơi mấy ngày đi?”
Cô đi theo Hòa Vi lâu như vậy, nhìn thôi cũng cảm thấy vất vả, so với cô Hòa Vi chỉ lớn hơn mấy tháng, vẫn là một cô gái nhỏ, nhưng lại cố tình muốn liều mạng như vậy.
Phùng Ninh nghĩ không ra rốt cuộc cô làm vậy là vì cái gì, chỉ là đơn thuần cảm thấy khó hiểu cùng đau lòng, lại cầm tay Hòa Vi nói: “Chị Vi Vi, nếu chị mệt mỏi, Yến tổng khẳng định cũng sẽ đau lòng.”
Nói đến cũng khéo, Phùng Ninh vừa dứt lời, di động Hòa Vi liền rung lên.
Cách thời gian máy bay cất cánh còn gần nửa tiếng đồng hồ, Hòa Vi vẫn chưa chuyển sang chế độ máy bay.
Vừa mở ra liền thấy, đúng lúc Yến Hoài nhắn tin tới đây: 【 Hôm nay trở về? 】
Hòa Vi: 【 Vâng. 】
Mũi cô có chút chua xót, muốn khóc nhưng lại không thể khóc, chỉ có thể hít hít cái mũi, đem đáy mắt ướt át đè ép xuống, cô gõ từng chữ chậm rãi: 【 Chồng ơi, em rất nhớ anh. 】
Bên kia trầm mặc hơn nửa phút, Yến Hoài mới trả lời: 【 Làm sao vậy? 】
【 Có chút mệt mỏi. 】
Trên màn hình di động, mỗi một chữ đều không mang theo bất cứ tình cảm gì, nhưng Hòa Vi có thể tưởng tượng ra hình ảnh người đàn ông cúi đầu hạ thấp thanh âm, cô giơ tay nhéo nhẹ lên mũi, 【 Em muốn nghỉ ngơi mấy ngày. 】
【 Vậy nghỉ ngơi, không quay nữa. 】
Cách vài giây, Yến Hoài: 【 Không sao, bảo bối, chồng em sẽ nuôi em. 】
Tất nhiên anh phải nuôi cô rồi.
Không phải Hòa Vi sợ Yến Hoài không nuôi nổi cô, mà sợ đến lúc đó cô không hoàn thành nhiệm vụ, anh liền không có cơ hội nuôi cô.
Hòa Vi thở dài một hơi, áp sự ghen tuông xuống đáy lòng, cô sợ Yến Hoài lo lắng, nên không tiếp tục nói về đề tài này nữa, vội vàng chuyển sang chủ đề khác: 【 Chồng ơi, trưa nay em muốn ăn sườn heo chua ngọt. 】
【 Được. 】
【 Anh ăn cùng em. 】
【 Được. 】
Rốt cuộc hôm nay vẫn là ngày làm việc, để Yến Hoài dành thời gian ăn cơm cùng cô đã có chút vô lý rồi, Hòa Vi không dám nhắc nhắc tới yêu cầu khác, vừa muốn chuyển sang chế độ máy bay, cô lại nhận được một tin nhắn.
Yến Tình: 【 Nghỉ ngơi từ hôm nay, hai tháng sau bắt đầu làm việc. 】
Yến Tình: 【 Chồng cô vừa chạy tới cáo trạng:) 】
【 Vợ ơi, hôm nay em thật xinh đẹp. 】
Những giải thưởng liên quan tới Hòa Vi đều đã được công bố qua, cô cũng không còn khẩn trương nữa, thả lỏng tinh thần, thậm chí còn có tâm tình nói đùa cùng Yến Hoài: 【 Ý của anh là trước kia em không xinh đẹp phải không? 】
Cô cố ý khiêu khích, Yến Hoài cũng đặc biệt phối hợp mà trả lời một câu: 【 Mỗi ngày đều xinh đẹp. 】
Hôm nay là đặc biệt.
Hôm nay Hòa Vi mặc một chiếc váy dài màu xanh nước biển, kỳ thật hình thức rất đơn giản, không quá bại lộ, nhưng vẫn có chút gợi cảm.
Xác thật tối nay hiệu suất làm việc của Yến Hoài đặc biệt cao, vốn dĩ một bữa tiệc kéo dài 3 tiếng, ngạnh sinh bị anh rút ngắn lại chỉ còn một giờ, vì anh muốn nhanh chóng xong việc đến lãnh thưởng cùng cô.
Ở điểm này, suy nghĩ của anh và Hòa Vi về cơ bản đều nhất trí, mặc kệ cô có đoạt giải hay không, anh đều muốn ở bên cô.
Cũng may thời điểm đó không bị kẹt xe, một đường thông suốt, tuy rằng chỉ nhìn thấy đoạn kết của lễ trao giải, nhưng ít nhất cũng coi như cùng cô nhận giải.
Vừa rồi khi nhìn đến thấy cô trên sân khấu mặc dù khẩn trương nhưng bộ dáng vẫn tự nhiên hào phóng như cũ, Yến Hoài liền suy nghĩ, thay đổi thành Yến Như Cảnh lên trao giải cũng không có gì không tốt, bằng không lần này khả năng không cần Hòa Vi đề nghị, anh sẽ chủ động duỗi tay ôm cô, sau đó không bao giờ buông tay.
Yến Hoài không đến hàng ghế của khách quý, mà đứng ở phía sau hậu trường chờ cô, trêu chọc cô vài câu: 【 Hôm nay kích cỡ váy thích hợp sao? 】
Hòa Vi: “…”
Cô không muốn để ý tới Yến Hoài, nhưng sau vài giây, cô lại thật sự cảm thấy nuốt không trôi cơn tức này, ngón tay dùng sức gõ một chữ gửi qua: 【 Cút!!! 】
Để thể hiện sự tức giận của cô đối với Yến Hoài, Hòa Vi dùng liên tiếp ba dấu chấm than.
Yến Hoài cũng không tức giận, ngược lại lại kiên nhẫn hỏi: 【 Đói bụng không, buổi tối muốn ăn gì? 】
【 Không muốn ăn. 】
【 Muốn ăn anh sao? 】
“…”
Hòa Vi: 【 Không muốn, cút đi. 】
Sau khi gửi tin nhắn, Hòa Vi nghĩ thầm, buổi tối anh cứ chuẩn bị ôm ván giặt đồ ra sô pha phòng khách ngủ đi… mặc dù cô cũng không xác định khách sạn có cung cấp ván giặt đồ hay không.
-
Không giống lần trao giải trước lần này buổi lễ long trọng hơn rất nhiều, sau khi kết thúc lễ trao giải còn có một bữa tiệc tối.
Tuy nhiên cả Hòa Vi cùng Yến Hoài đều song song vắng mặt tại hàng ghế khách quý, từ hơn 9 giờ hai người đã chuồn về khách sạn.
Phòng khách sạn không có phòng bếp, Hòa Vi muốn nấu cơm cho Yến Hoài cũng không có biện pháp, cuối cùng vẫn gọi mấy thứ thanh đạm kêu nhân viên phục vụ đưa lại đây.
Trong thời gian chờ đợi cơm mang lên, Hòa Vi đi phòng tắm tắm rửa, nửa giờ sau trở ra, đã có hương thơm của cơm nóng chui vào khoang mũi.
Yến Hoài dựa vào đầu giường, lúc này đang nghe điện thoại.
Hòa Vi không dám làm ra động tĩnh lớn, thật cẩn thận mở hộp cơm ra, lại thật cẩn thận mà bò lên trên giường, lấy muỗng xúc một muỗng cháo đặt bên miệng thổi, sau đó đem cháo đưa tới bên miệng Yến Hoài.
Chính mình còn chưa ăn, nhưng lại nhớ thương đút cho chồng trước, Hòa Vi bị chính mình làm cảm động muốn khóc, một đôi mắt sáng lấp lánh, tâm tình rất tốt.
Cái muỗng đã tới bên miệng rồi, hương vị thanh thanh của cháo cùng khí nóng thổi qua, Yến Hoài giương mắt nhìn Hòa Vi, sau đó há mồm, rất phối hợp mà nuốt muỗng cháo kia xuống.
Đầu kia điện thoại nhân viên vẫn đang tiếp tục nói, Yến Hoài thỉnh thoảng lại trả lời một câu, tỏ vẻ mình đang nghe.
Mười lăm phút qua đi, cô vừa ăn vừa đút cho Yến Hoài, một phần cháo nhanh chóng thấy đáy, Hòa Vi tiến gần đến bên tai Yến Hoài, nhỏ giọng hỏi: “Ăn no chưa?”
Thật ra cô không sao cả, sức ăn của bản thân cô rất nhỏ, hơn nữa ngày thường buổi tối cũng không ăn cơm, nên chỉ cần ba thìa là đã no rồi, nhưng Yến Hoài không giống cô, anh là một người đàn ông cao lớn, buổi tối không ăn cơm, lúc này khẳng định cũng ăn không đủ no.
Vốn dĩ Hòa Vi chỉ đơn thuần quan tâm anh, nhưng nhìn ánh mắt Yến Hoài, hoàn toàn không phải chuyện như vậy.
Cô rất có tiến bộ, vừa rồi sợ quấy rầy anh gọi điện thoại, cho nên khi nói chuyện thanh âm cực nhỏ, nhưng bởi vì nhỏ, cho nên khí nóng càng thêm rõ ràng, hơi thở của Hòa Vi đều chui cả vào trong lỗ tai anh.
Yến Hoài duỗi tay cầm cổ tay cô kéo ra chút, rũ lông mi xuống, vẫn như cũ mang một bộ dáng mặt không đổi sắc, tiếp tục nói chuyện điện thoại cùng đầu kia.
Cuộc gọi này cực kỳ kéo dài, Hòa Vi thấy có vẻ anh không muốn kết thúc, dứt khoát chạy sang bên kia, lấy di động lên Weibo chơi.
Bởi vì tối nay có lễ trao giải, nên hot search ngày hôm nay hơn phân nửa đều liên quan đến giải thưởng này, không phải nam diễn viên chính xuất sắc nhất thì cũng là nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nếu không chính là loại này đề tài # Nữ minh tinh xx một thân váy đỏ tham dự lễ trao giải trở thành tiêu điểm #, Hòa Vi nhìn đại khái một lúc, sau đó lại lướt từ trên xuống dưới, thời điểm lướt tới vị trí thứ 4, cô thấy tên của mình: # Hòa Vi – nữ phụ xuất sắc nhất và Yến Như Cảnh - chủ tịch Hoa Ảnh #.
Lúc trước Hòa Vi có dự đoán rằng mình sẽ leo lên hot search, vì thế nội tâm cô vẫn khá bình tĩnh, giống như một người ngoài cuộc click mở hot search này.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, nội dung chính là Yến Như Cảnh trao giải cho cô, phía dưới phần bình luận vẫn được xem là khá hài hòa——
【 Theo dõi phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, vừa rồi thời điểm công bố nữ phụ xuất sắc nhất, hội trưởng Fan Club từng vu hãm Hòa Vi mua bình chọn, khi nghe được tên Hòa Vi mặt tái luôn rồi ha ha ha ha ha ha, để tôi chụp ảnh màn hình cho mọi người thưởng thức. 】
【 Lúc trước hình như truyền thông có đưa tin Yến Như Cảnh không thừa nhận Hòa Vi là con dâu, còn nói chính tai nghe được Yến Như Cảnh nói mình không có con dâu, chỉ là lúc ấy hình như là bởi vì Tô Mộc xảy ra chuyện nên đề tài này mới bị đè ép xuống, mà bên truyền thông này lại không chịu mua hot search, cho nên lúc ấy cũng không tạo thành sóng gió gì, đoán chừng ngay cả người nhìn thấy tin tức kia cũng không nhiều lắm… Hiện tại vừa thấy, chậc chậc chậc, truyền thông quả nhiên vô lương. 】
【 Bên trên nói tin tức Yến Như Cảnh không thừa nhận Hòa Vi, tôi cũng thấy được, tôi đoán đó chỉ là lời bịa đặt của giới truyền thông, hôm nay khi Yến Như Cảnh trao giải cho Hòa Vi, bọn họ cũng có thể nói chỉ là làm màu, không được coi là sự thật, dù sao trắng đen đều do bọn họ nói, rốt cuộc bịa đặt chuyện bằng miệng, không bị mất phí tổn a. 】
【 Hôm nay tôi xem phát sóng trực tiếp lễ trao giải, thời điểm công bố nữ phụ xuất sắc nhất, tôi thật sự đã thét chói tai, cảm thấy nhân cách mọi người trong Yến gia đều không tệ lắm, rất có phong độ, quan trọng là đều đẹp trai. 】
【 Bói nhân cách mọi người trong Yến gia đều không tồi, bạn đã quên còn có một hoa hoa công tử Yến Thần sao? 】
【 Nói đến Yến Thần, mấy ngày hôm trước tôi còn thấy anh ta, không biết là bắt đầu hồi tâm hay là thay đổi xu hướng tình dục, tôi thấy anh ta ở bên một người đàn ông…】
Hòa Vi đọc được, lại bắt đầu tò mò tình trạng hiện nay của Yến Thần.
Cô khẳng định không dám hỏi Yến Hoài, cho nên chỉ có thể hỏi hệ thống: “Điềm Điềm, Yến Thần hiện tại thế nào a?”
Sau khi lên tiếng, bình thường phải chờ hệ thống ngốc nghếch khởi động máy mất vài giây.
Vài giây sau, hệ thống sau khi tìm tòi một lúc lâu, mới trả lời nói: “Anh ta vẫn tốt, chỉ là lần trước bị người đàn ông kia… ảnh hưởng, cho nên phương diện kia có chút chướng ngại… Nhưng mà ký chủ yên tâm, trong lòng Yến Thần cô mãi là ánh trăng sáng.”
Không biết câu này nó học được từ đâu, lập tức học đi đôi với hành nói: “Không chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất, ký chủ, hiện tại cô ở trong mắt Yến Thần, chính là tốt nhất.”
Ngay cả hệ thống còn hiểu đạo lý này, Hòa Vi không có khả năng không hiểu, cô gật đầu, lại hỏi: “Tại sao gần đây ngươi luôn ngủ đông?”
“Bởi vì…” Hệ thống dừng một chút, nó như là xấu hổ, nói lắp nói: “Cô, bởi vì, sợ gặp được phải cảnh tượng thiếu thống không nên xem.”
“…”
Hòa Vi: “…Thiếu thống?”
“Chính là thiếu nhi không nên…”
“…”
Mấy ngày không thấy, thật ra tên ngốc này cũng có bản lĩnh rồi, còn biết tự sửa từ để dùng.
Hòa Vi đầy mặt vui mừng: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Hệ thống sửa lại nói: “Ký chủ, là nhụ thống dễ dạy”.
Hòa Vi: “…”
Thôi được rồi, cô nhận thua.
-
Danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất của Giải thưởng Phi Thiên, mang đến ảnh hưởng rất lớn đối với Hòa Vi, đại khái là giống như cấp cho cô một cành ôliu, lời mời phát ngôn cùng đóng phim càng ngày càng nhiều.
Cô không thể tự mình trả lời, cho nên những lời mời đó đều trực tiếp chuyển sang cho Yến Tình, chờ Yến Tình sàng lọc một lần mới gửi lại cho cô, sau khi hai người thương lượng, suy xét đến vấn đề về lịch trình, tạm thời chỉ có thể nhận được một quảng cáo vào tháng 7.
Bộ phim 《 Tôi 》 này bởi vì còn có phần 2, cho nên thời điểm quay đến kết cục của phần thứ nhất, vẫn rất khó bề phân biệt, hình ảnh cuối cùng dừng ở đoạn người phụ nữ váy đen cởi chiếc váy đen và thay vào đó là một chiếc váy trắng không nhiễm bụi trần, một mái tóc dài cắt thành mái tóc ngang vai bước vào lớp học.
Vốn dĩ tóc của Hòa Vi đã rất dài rồi, cảnh quay như vậy, đạo diễn Tưởng đạo cũng không yêu cầu cô cắt thật, mà chuẩn bị riêng cho cô một mái tóc giả.
Bộ phim này hoàn cảnh quay không được tính là gian khổ, nhưng thời gian không kém nhiều so với 《 Ô Sơn 》, đều kéo dài hơn ba tháng, thậm chí 《 Tôi 》 còn nhiều hơn 《 Ô Sơn 》 nửa tháng.
Từ cuối tháng ba đến giữa tháng bảy, thời gian cứ thoảng qua như vậy.
Màu tóc Hòa Vi nhuộm lúc trước cũng đã chuyển thành màu đen tự nhiên, nhìn qua thì có vẻ nhẹ nhàng hơn không ít.
Sau khi đóng máy, Hòa Vi lập tức phải đi quay quảng cáo.
Bởi vì cô là đại sứ hình ảnh của một nhãn hiệu quốc tế tại Trung Quốc, vì thế địa điểm quay chụp phải có cả trong và ngoài nước, Hòa Vi căn bản không có thời gian trở lại Đồng Thành, trực tiếp từ Thượng Hải bay đi Berlin.
Cô và Yến Hoài đã mấy tuần không gặp mặt, lần này đi Berlin một tuần, khi trở về lại phải chạy tới Hongkong, chờ quảng cáo được quay xong hoàn toàn, Hòa Vi tính ngày, cô và Yến Hoài đã một tháng tám ngày không gặp nhau.
Ba mươi tám ngày, 912 tiếng, 54720 phút.
Cho đến khi bước chân lên máy bay từ Hongkong trở lại Đồng Thành, đầu óc căng chặt suốt một tháng của Hòa Vi “Bang” một tiếng liền tách ra, tất cả sự vất vả cùng ủy khuất đều xông lên não cùng một lúc.
Cô ngồi im không nói một lời, mặc cho Phùng Ninh kể chuyện cười như thế nào cô cũng cười không nổi, cuối cùng Phùng Ninh cũng dừng lại, buông tiếng thở dài nói: “Chị Vi Vi, lần này chị nghỉ ngơi mấy ngày đi?”
Cô đi theo Hòa Vi lâu như vậy, nhìn thôi cũng cảm thấy vất vả, so với cô Hòa Vi chỉ lớn hơn mấy tháng, vẫn là một cô gái nhỏ, nhưng lại cố tình muốn liều mạng như vậy.
Phùng Ninh nghĩ không ra rốt cuộc cô làm vậy là vì cái gì, chỉ là đơn thuần cảm thấy khó hiểu cùng đau lòng, lại cầm tay Hòa Vi nói: “Chị Vi Vi, nếu chị mệt mỏi, Yến tổng khẳng định cũng sẽ đau lòng.”
Nói đến cũng khéo, Phùng Ninh vừa dứt lời, di động Hòa Vi liền rung lên.
Cách thời gian máy bay cất cánh còn gần nửa tiếng đồng hồ, Hòa Vi vẫn chưa chuyển sang chế độ máy bay.
Vừa mở ra liền thấy, đúng lúc Yến Hoài nhắn tin tới đây: 【 Hôm nay trở về? 】
Hòa Vi: 【 Vâng. 】
Mũi cô có chút chua xót, muốn khóc nhưng lại không thể khóc, chỉ có thể hít hít cái mũi, đem đáy mắt ướt át đè ép xuống, cô gõ từng chữ chậm rãi: 【 Chồng ơi, em rất nhớ anh. 】
Bên kia trầm mặc hơn nửa phút, Yến Hoài mới trả lời: 【 Làm sao vậy? 】
【 Có chút mệt mỏi. 】
Trên màn hình di động, mỗi một chữ đều không mang theo bất cứ tình cảm gì, nhưng Hòa Vi có thể tưởng tượng ra hình ảnh người đàn ông cúi đầu hạ thấp thanh âm, cô giơ tay nhéo nhẹ lên mũi, 【 Em muốn nghỉ ngơi mấy ngày. 】
【 Vậy nghỉ ngơi, không quay nữa. 】
Cách vài giây, Yến Hoài: 【 Không sao, bảo bối, chồng em sẽ nuôi em. 】
Tất nhiên anh phải nuôi cô rồi.
Không phải Hòa Vi sợ Yến Hoài không nuôi nổi cô, mà sợ đến lúc đó cô không hoàn thành nhiệm vụ, anh liền không có cơ hội nuôi cô.
Hòa Vi thở dài một hơi, áp sự ghen tuông xuống đáy lòng, cô sợ Yến Hoài lo lắng, nên không tiếp tục nói về đề tài này nữa, vội vàng chuyển sang chủ đề khác: 【 Chồng ơi, trưa nay em muốn ăn sườn heo chua ngọt. 】
【 Được. 】
【 Anh ăn cùng em. 】
【 Được. 】
Rốt cuộc hôm nay vẫn là ngày làm việc, để Yến Hoài dành thời gian ăn cơm cùng cô đã có chút vô lý rồi, Hòa Vi không dám nhắc nhắc tới yêu cầu khác, vừa muốn chuyển sang chế độ máy bay, cô lại nhận được một tin nhắn.
Yến Tình: 【 Nghỉ ngơi từ hôm nay, hai tháng sau bắt đầu làm việc. 】
Yến Tình: 【 Chồng cô vừa chạy tới cáo trạng:) 】
/107
|