Boong, đầu nó hiện tại như có một hòn đá lớn đập vào. Rất đau, rất đau là đằng khác. Aki vốn dĩ là anh của nó kia mà, tại sao hình ảnh một người anh trai dịu dàng lại có thể nói ra những lời khiếm nhã đó chứ? Không! Có chết nó cũng không tin anh là hạng người đó. Chắc là nó đang mơ, nó chỉ đang mơ thôi.
Rồi hơi nghiêng mặt nhìn sang con người ở trên mình, nó đâm ra vừa sợ vừa lúng túng. Bây giờ nó có nên hỏi Aki rằng: " Anh có phải đã uống nhầm thuốc rồi không? "
- Aki đừng đùa nữa! Em đói rồi! Anh có thể nấu gì đó cho em ăn được không?
Nó diện cớ. Aki cười khẩy một cái, rồi nhanh chóng thu người về vị trí ban đầu, nét mặt vẫn không có gì thay đổi. Anh vẫn lườm nó, và nó vẫn khó coi khi nhìn anh. Không gian ở hiện tại lúc bấy giờ, lại lần nữa rơi vào cái trường hợp thứ nhất. Cũng có nghĩa là: Quay về vạch xuất phát của ban đầu. Và nó lại chật vật khi tìm ra cách để Dịch Hy quan tâm mình.
- Aki, anh đỡ em ngồi dậy có được không?
- Em là đau ở chân, chứ đâu liên quan đến tay. Nói với anh làm gì!
Ai đó tỏ ra hờ hững đáp lại. Nếu nói đến vô tâm, Aki mà đứng thứ hai, thì chả có ai dám bon chen vào hàng ngũ đứng nhất đâu. Nhưng mà nó biết, Aki chỉ là đang giả vờ giận ngầm thôi. Vì Tuyên Dịch Hy mà nó tôn kính nhất, anh chính là mẫu anh trai vô cùng tốt bụng. Và cũng vì lẽ đó của anh, mà Won với Nae luôn cho rằng: " ANH ĐANG CHIỀU HƯ NÓ "
Nổ lực kìm chế cơn tức giận đang dâng lên đến đỉnh điểm của mình, nó tiếp tục câu hỏi:
- Vậy em bị thương, anh có đau không?
- Điều này..
Đương nhiên là đau hơn bất kỳ ai rồi. Bởi vì thứ tình cảm mà anh dành cho nó, không phải đơn thuần là một người anh trai dành cho đứa em gái bé bỏng của mình nữa. Mà là: Một thứ gì đó được định sẵn cả đời này anh không thể nào với tới. Bởi vì: Nó là em gái của anh. Là em gái của anh. Người ta nói đúng: Để làm được một người anh trai tốt, là một chuyện vô cùng khó. Do vậy, anh thà không làm anh trai nó còn hơn.
Dằn vặt, đau khổ, anh đã từng đấu tranh với những mệnh đề khó xử này rất nhiều rồi. Nhưng mà mỗi lần anh muốn vượt tường, thì đâu đó lại xuất hiện một bản năng khác ngăn anh lại. Chết tiệt! Tại sao nó lại là em gái của anh?
- Aki, anh bị sao vậy? Em biết ngay anh là một tên rất tàn nhẫn mà! Giống y như Won vậy đó!
Nói đến Won, nó xụ mặt. Không biết tại sao Won lại thay đổi đến mức nó không thể nào nhận ra anh được nữa. Còn Aki cũng vậy. Anh cũng sắp biến thành bản sau hoàn hảo của Tuyên Hiếu Phong rồi.
- Con bé này! Hôm nay còn so sánh anh với Won sao?-Im lặng nãy giờ, Aki cuối cùng cũng không chịu được cũng lên tiếng hỏi nó. Nó ngẩng mặt lên nhìn anh, rồi gật gật đầu- Nói cho em biết: Anh là anh, còn Won là Won nghe rõ chưa? Nếu em còn đem so sánh anh với bất kỳ ai nữa. Thì anh nói cho em biết: Từ nay trở về sau, anh sẽ không như ngày hôm nay ở bên cạnh em đâu. Em có muốn biết, cảm giác đó là như thế nào nữa không?-Giọng Aki biến đổi theo những câu từ mà anh đã thốt ra. Nó còn nhớ rất rõ, đây là lần thứ hai mà anh đã nói ra câu đe dọa này rồi. Không phải là lời đe dọa đơn thuần mà trong lúc nóng giận anh thốt ra. Mà thực tế, đó luôn luôn đi kèm với minh chứng. Lúc trước vì để né tránh cảm giác thật khi đối mặt với nó, Aki đã chọn cách ra nước ngoài ba năm. Nhưng dường như sức chịu đựng của anh càng ngày một kém đi, khi không thể nhìn thấy người con gái lăng xăng chạy theo mình mỗi ngày. Đòi hỏi từ thứ này đến thứ khác, bắt anh hạ thấp tôn nghiêm diễn đủ mọi trò. Nhưng mà lại là người, lại là người duy nhất khiến anh cười nhiều nhất. Do đó, anh đã quyết định trở về đây, và đối diện với cô nhóc bé bỏng năm nào. Thay vào đó - vẫn là với tư cách của một người anh trai.
Lắc đầu, nhìn sâu vào con ngươi lạnh lùng của Aki, nó lắc đầu lia lịa:
- Đừng mà Aki! Em biết là em sai rồi! Anh tha lỗi cho em có được không?-Nó hối lỗi nói, sau đó đưa hai tay ra trước mặt Aki- Đỡ em ngồi dậy đi!-Xuống nước, nó hạ giọng. Dịch Hy như chút bỏ được muộn phiền, nên cũng không nói thêm lời nào. Anh cười nhẹ, rồi đưa hai tay giữ lấy cánh tay nó, sau đó kéo cô nhóc bé bỏng ở đối diện vào người mình. Dùng tất cả tâm ý để xiết chặt. Nó lúc này cũng xiết chặt anh, phần đầu dụi dụi vào khuôn ngực rắn chắc, cảm thán một câu:
- Thật ấm!
Xấu xa, nó chưa từng nghĩ mình sẽ xấu xa đến mức độ này. Won đã từng nói với nó rằng: Giữa một nam và một nữ, dù có thân thiết đến mức độ nào cũng không được va chạm thân thể một cách tự nhiên như vậy. Nhưng mà không hiểu sao với Aki, nó càng tách, thì lại càng bám dính anh. Nếu như để Won mà nhìn thấy được cảnh tượng này, thì anh nhất định sẽ thả trôi sông nó cho xem.
Cúi khuôn mặt anh tuấn của mình đặt nhẹ lên mái tóc thơm nồng mùi dâu tây của nó, anh cười. Anh thích nó. Anh thật sự rất thích nó. Nhưng mà ngoài dùng tư cách người anh trai ở bên cạnh nó, quan tâm nó, yêu thương nó, thì anh nên làm gì khác đây?
#End chap 14:-*:-*:-*
Rồi hơi nghiêng mặt nhìn sang con người ở trên mình, nó đâm ra vừa sợ vừa lúng túng. Bây giờ nó có nên hỏi Aki rằng: " Anh có phải đã uống nhầm thuốc rồi không? "
- Aki đừng đùa nữa! Em đói rồi! Anh có thể nấu gì đó cho em ăn được không?
Nó diện cớ. Aki cười khẩy một cái, rồi nhanh chóng thu người về vị trí ban đầu, nét mặt vẫn không có gì thay đổi. Anh vẫn lườm nó, và nó vẫn khó coi khi nhìn anh. Không gian ở hiện tại lúc bấy giờ, lại lần nữa rơi vào cái trường hợp thứ nhất. Cũng có nghĩa là: Quay về vạch xuất phát của ban đầu. Và nó lại chật vật khi tìm ra cách để Dịch Hy quan tâm mình.
- Aki, anh đỡ em ngồi dậy có được không?
- Em là đau ở chân, chứ đâu liên quan đến tay. Nói với anh làm gì!
Ai đó tỏ ra hờ hững đáp lại. Nếu nói đến vô tâm, Aki mà đứng thứ hai, thì chả có ai dám bon chen vào hàng ngũ đứng nhất đâu. Nhưng mà nó biết, Aki chỉ là đang giả vờ giận ngầm thôi. Vì Tuyên Dịch Hy mà nó tôn kính nhất, anh chính là mẫu anh trai vô cùng tốt bụng. Và cũng vì lẽ đó của anh, mà Won với Nae luôn cho rằng: " ANH ĐANG CHIỀU HƯ NÓ "
Nổ lực kìm chế cơn tức giận đang dâng lên đến đỉnh điểm của mình, nó tiếp tục câu hỏi:
- Vậy em bị thương, anh có đau không?
- Điều này..
Đương nhiên là đau hơn bất kỳ ai rồi. Bởi vì thứ tình cảm mà anh dành cho nó, không phải đơn thuần là một người anh trai dành cho đứa em gái bé bỏng của mình nữa. Mà là: Một thứ gì đó được định sẵn cả đời này anh không thể nào với tới. Bởi vì: Nó là em gái của anh. Là em gái của anh. Người ta nói đúng: Để làm được một người anh trai tốt, là một chuyện vô cùng khó. Do vậy, anh thà không làm anh trai nó còn hơn.
Dằn vặt, đau khổ, anh đã từng đấu tranh với những mệnh đề khó xử này rất nhiều rồi. Nhưng mà mỗi lần anh muốn vượt tường, thì đâu đó lại xuất hiện một bản năng khác ngăn anh lại. Chết tiệt! Tại sao nó lại là em gái của anh?
- Aki, anh bị sao vậy? Em biết ngay anh là một tên rất tàn nhẫn mà! Giống y như Won vậy đó!
Nói đến Won, nó xụ mặt. Không biết tại sao Won lại thay đổi đến mức nó không thể nào nhận ra anh được nữa. Còn Aki cũng vậy. Anh cũng sắp biến thành bản sau hoàn hảo của Tuyên Hiếu Phong rồi.
- Con bé này! Hôm nay còn so sánh anh với Won sao?-Im lặng nãy giờ, Aki cuối cùng cũng không chịu được cũng lên tiếng hỏi nó. Nó ngẩng mặt lên nhìn anh, rồi gật gật đầu- Nói cho em biết: Anh là anh, còn Won là Won nghe rõ chưa? Nếu em còn đem so sánh anh với bất kỳ ai nữa. Thì anh nói cho em biết: Từ nay trở về sau, anh sẽ không như ngày hôm nay ở bên cạnh em đâu. Em có muốn biết, cảm giác đó là như thế nào nữa không?-Giọng Aki biến đổi theo những câu từ mà anh đã thốt ra. Nó còn nhớ rất rõ, đây là lần thứ hai mà anh đã nói ra câu đe dọa này rồi. Không phải là lời đe dọa đơn thuần mà trong lúc nóng giận anh thốt ra. Mà thực tế, đó luôn luôn đi kèm với minh chứng. Lúc trước vì để né tránh cảm giác thật khi đối mặt với nó, Aki đã chọn cách ra nước ngoài ba năm. Nhưng dường như sức chịu đựng của anh càng ngày một kém đi, khi không thể nhìn thấy người con gái lăng xăng chạy theo mình mỗi ngày. Đòi hỏi từ thứ này đến thứ khác, bắt anh hạ thấp tôn nghiêm diễn đủ mọi trò. Nhưng mà lại là người, lại là người duy nhất khiến anh cười nhiều nhất. Do đó, anh đã quyết định trở về đây, và đối diện với cô nhóc bé bỏng năm nào. Thay vào đó - vẫn là với tư cách của một người anh trai.
Lắc đầu, nhìn sâu vào con ngươi lạnh lùng của Aki, nó lắc đầu lia lịa:
- Đừng mà Aki! Em biết là em sai rồi! Anh tha lỗi cho em có được không?-Nó hối lỗi nói, sau đó đưa hai tay ra trước mặt Aki- Đỡ em ngồi dậy đi!-Xuống nước, nó hạ giọng. Dịch Hy như chút bỏ được muộn phiền, nên cũng không nói thêm lời nào. Anh cười nhẹ, rồi đưa hai tay giữ lấy cánh tay nó, sau đó kéo cô nhóc bé bỏng ở đối diện vào người mình. Dùng tất cả tâm ý để xiết chặt. Nó lúc này cũng xiết chặt anh, phần đầu dụi dụi vào khuôn ngực rắn chắc, cảm thán một câu:
- Thật ấm!
Xấu xa, nó chưa từng nghĩ mình sẽ xấu xa đến mức độ này. Won đã từng nói với nó rằng: Giữa một nam và một nữ, dù có thân thiết đến mức độ nào cũng không được va chạm thân thể một cách tự nhiên như vậy. Nhưng mà không hiểu sao với Aki, nó càng tách, thì lại càng bám dính anh. Nếu như để Won mà nhìn thấy được cảnh tượng này, thì anh nhất định sẽ thả trôi sông nó cho xem.
Cúi khuôn mặt anh tuấn của mình đặt nhẹ lên mái tóc thơm nồng mùi dâu tây của nó, anh cười. Anh thích nó. Anh thật sự rất thích nó. Nhưng mà ngoài dùng tư cách người anh trai ở bên cạnh nó, quan tâm nó, yêu thương nó, thì anh nên làm gì khác đây?
#End chap 14:-*:-*:-*
/24
|