Editor: NorahÁnh mắt Lại Tư gắt gao nhìn người ngồi dưới đất, người phụ nữ đang mặc đồ ngủ kia, tóc đen dài rối loạn ở sau lưng, trong cặp con ngươi trong veo sạch sẽ kia chứa đầy hoảng hốt và bất an, ánh mắt của cô dường như đang tìm kiếm cái gì trong đám người, cô nỉ non:“Diêm Tử Diệp, Diêm Tử Diệp… Diêm Tử Diệp…”Cô đang tìm Diêm Tử Diệp.Cô là Tần Lam.Tần Lam kia, sự tồn tại giống như truyền kỳ.Khuôn mặt kia của cô, chỉ cần là người đã gặp Tần Lam đều sẽ không chút do dự mà nói người này chính là Tần Lam, ngoại trừ khí chất trên người cô không đúng ra thì ngũ quan hoàn mỹ của cô giống hệt, trên thế giới này, cho dù là bào thai song sinh, cũng không thể nghĩ là giống như vậy.Huống chi, bọn họ cũng không có nghe nói Tần Lam có sinh đôi gì đó.Chẳng lẽ năm đó Tần Lam thật sự không chết? Mà là bị Diêm Tử Diệp nhốt ở nhà họ Tần, nên mới không cho phép bất kỳ ai bước vào nhà họ Tần nửa bước?Cả người đàn ông mang mặt nạ ngồi nghiêng trên ghế sofa đơn, trong con ngươi chứa đựng ý cười cổ quái, anh nhìn người phụ nữ luống cuống hốt hoảng ngồi dưới đất, giọng nói thanh lịch tao nhã chứa đựng sự êm ái:“Nói cho tôi biết, cô là ai?”Tần Lam giống như không nghe thấy câu hỏi của người đàn ông mang mặt nạ, cô tìm kiếm khắp nơi trong đám người: “Diêm Tử Diệp… Diêm Tử Diệp…”Giọng nói của cô rất khẽ, nhưng lại có không ít người đều nghe thấy được.“Đến, sau khi cô nói cho tôi biết cô là ai, tôi sẽ đưa cô đi tìm Diêm Tử Diệp.”Nghe thấy người đàn ông mang mặt nạ nói như vậy, bỗng nhiên Tần Lam ngẩng đầu, con ngươi trong veo kia dừng ở trên người đàn ông mang mặt nạ, cô nghiêng đầu, nói hơi khó khăn: “Thật… sao…?”“Thật.” Dường như người đàn ông mang mặt nạ đặc biệt có kiên nhẫn với cô.“Tần Lam.” Tên của cô, Tần Lam.Trong con ngươi bị che dưới mặt nạ bắn ra tia lửa, người đàn ông mang mặt nạ đứng dậy từ chỗ ngồi, cất bước chân thon dài, đi đến trước người Tần Lam, ngồi xổm người xuống, ánh mắt dừng ở trên người cô:“Tần Lam, cô nhận ra tôi không?” Anh im lặng nhìn cô, im lặng nhìn cô, giống như đang chờ đợi đáp án nào đó.Thế nhưng Tần Lam nhìn anh, nhìn hồi lâu sau, cô đưa tay ra kéo anh: “Diêm Tử Diệp, Diêm Tử Diệp…” Cô muốn đi tìm Diêm Tử Diệp, anh đã nói sau khi cô nói tên cho anh, anh sẽ đưa cô đi tìm Diêm Tử Diệp.Bỗng nhiên người đàn ông mang mặt nạ đứng dậy, tầm mắt anh dừng ở trên người gần như si ngốc Tần Lam: “Không phải, cô ta không phải là Tần Lam.”Sao Tần Lam trong lòng anh có thể là bộ dáng như vậy?Gia của anh vừa cao quý vừa lạnh lùng, cho dù cô không nói lời nào, chỉ cần nhìn bạn, cả người bạn đều có thể run lên.Cô có được một đôi mắt đủ để khiến cho tất cả đàn ông trên thế giới đều điên cuồng.Mà người này, không phải Tần Lam của anh.Tần Lam đã bị dẫn đi.Lại Tư vẫn còn khiếp sợ: “Chủ tử, người vừa rồi… là Tần Lam? Tần Lam trong truyền thuyết kia sao?” Đừng nhìn Lại Tư lợi hại như thế nào, nhưng mà ai nhìn thấy người phụ nữ đã chết mười bốn năm trước bây giờ lại sống lại, sao có thể không khiếp sợ?“Thân thể của cô ta là Tần Lam kia.” Người đàn ông mang mặt nạ ngồi trở lại trên sofa một lần nữa, nhìn cửa phòng đóng chặt, anh lạnh nhạt nói.Lại Tư hơi giật mình: “Vậy…” Linh hồn của cô đâu.“Yên tâm đi, không bao lâu nữa, tôi sẽ làm cho các cô ấy gặp nhau một lần nữa, đến lúc đó, Tần Lam của tôi sẽ trở lại bên cạnh tôi một lần nữa.” Nói xong, người đàn ông mang mặt nạ không nhịn được nắm chặt nắm đấm của mình, độ cong trên khóe môi làm cho Lại Tư thấy lạnh khi nhìn.Bên kia.Tần Vũ Triết nhận được tin tức thì trước tiên nói cho An Nhiên tin tức Tần Lam mất tích, An Nhiên hơi giật mình, không ngờ có người có thể xông vào nhà họ Tần, còn có thể đưa một người trưởng thành còn sống đi mà không mất sợi tóc nào.Chỉ là người đó đưa Tần Lam kia đi làm gì? Muốn lợi dụng cô ấy để khống chế Tần Môn sao? Đừng nói đùa, đừng nói bây giờ đã qua mười bốn năm rồi, bây giờ ngay cả toàn bộ người Tần Môn cũng hầu như đều là thủ hạ của Diêm Tử Diệp, muốn chỉ dựa vào một người không biết là Tần Lam thật hay giả để chiếm đoạt Tần Môn? Trừ phi là kẻ ngốc mới có thể làm như vậy.Như vậy chỉ có một lý do chính là, người đó muốn có được Tần Lam.Chỉ là muốn Tần Lam làm chuyện gì, cũng không thể biết được.An Nhiên không rõ chính là, lúc trước khi cô vẫn là Tần Lam, cô cũng không nhớ chính mình lại từng trêu chọc nhân vật tương đối lợi hại như vậy.“Nghĩ cái gì thế?” Bên tai truyền đến một luồng hơi thở ấm áp.Giọng nói của Phó Quân Hoàng nghe qua có phần hơi khàn khàn, hẳn là nguyên nhân vừa mới tỉnh lại.An Nhiên sờ sờ lên viên kim cương trên tai, trở mình một cái ở trong ngực Phó Quân Hoàng, đối diện với anh, hai tay vòng ở hông của anh, cười hỏi:“Lão soái ca, nếu như lúc em biến mất, thay đổi bộ dáng xuất hiện trước mặt anh, anh có thể nhận ra em không?”Phó Quân Hoàng mở đôi mắt đen nhánh ra: “Có thể.” Không có do dự chút nào, bảo bối của anh vẫn luôn là dáng vẻ như vậy không phải sao? Chưa từng thay đổi.An Nhiên cũng không quan tâm là thật hay giả, cô co lại
/997
|