Editor: Hành HoaMột tiếng "bịch" vang lên.Cửa phòng đóng chặt trực tiếp bị đá văng, người vốn đang nằm trên giường đột nhiên giật mình, lật người liền từ trên giường đứng lên, vẻ mặt cảnh giác nhìn người đứng ở cửa, trong tay anh ta đã cầm một khẩu súng lục.Đợi người đàn ông nhìn rõ người đứng ở cửa thì anh hơi ngẩn ra, sau đó liền thở phào một cái, cả người anh đều dựa vào trên giường, than thở: "Tôi nói này lão đại, cậu đây là muốn làm gì hả? Cậu như vậy rất đáng sợ đấy cậu có biết không hả?"Người đứng ở cửa chính là Phó Quân Hoàng.Phó Quân Hoàng không nói một lời, xoải bước đi vào phòng người đàn ông, tự nhiên ở trong phòng anh ta tìm kiếm thứ gì đó."Lão đại, cậu muốn tìm cái gì vậy? Cậu nói cho tôi, tôi tìm giúp cậu không được sao?" Người đàn ông bị Phó Quân Hoàng như thế dọa sợ, anh ta có chút lắp bắp nói.Nhưng Phó Quân Hoàng làm như không nghe thấy, cho đến khi anh tìm được nơi người đàn ông giấu súng, anh thuận tay cầm hai thanh súng lục loại nhỏ phía sau, rồi sau đó tầm mắt lạnh lùng dừng ở trên người anh ta:"Không thấy bảo bối."Người đàn ông sau đấy liền giật mình, lập tức từ trên giường nhảy dựng lên, trong mắt tràn ngập khiếp sợ, "Cậu nói Phó An Nhiên? Phó An Nhiên nhà cậu không thấy?"Phó Quân Hoàng cau mày gật đầu, tại tỉnh T lúc này, người có thể nghĩ đến duy nhất chỉ có anh ta, mà có thể giúp anh cũng chỉ có người này.Người đàn ông kia là lão đại ngầm của tỉnh T, nhưng anh ta lại không phải kẻ giết người như ngóe, ngược lại anh ta đối với mọi người đều rất tốt, với anh ta mà nói, lợi ích không phải là thứ quan trọng nhất, mà là tình nghĩa anh em.Người đàn ông này tên Khâu Doãn Hiên, đại đương gia nhà họ Khâu tỉnh T.Khâu Doãn Hiên dáng người không cao lớn, cũng không dũng mãnh, ngược lại có tư vị của cô gái nhỏ, đúng vậy, chính là cô gái nhỏ.Nếu như đặt anh ta ở thời cổ đại, anh ta đích thị là một công tử văn nhã mềm mại như gió.Khâu Doãn Hiên nhìn Phó Quân Hoàng chau mày, nhếch đôi môi, anh không khỏi bật cười ha hả: "Này, bảo bối nhà cậu phải chăng là không chịu đựng nổi tính cách của cậu mà đi theo người khác chạy đấy chứ?"Phó Quân Hoàng ngẩng đầu, chỉ bằng một ánh mắt đem toàn bộ lời Khâu Doãn Hiên muốn nói đều vội nuốt trở về.Nực cười, còn lâu anh mới muốn đi chầu Diêm Vương lúc này.Hai người Khâu Doãn Hiên và Phó Quân Hoàng đều biết được chuyện từ An Nhiên :Năm đó An Nhiên mở rộng địa bàn, phát triển quá mức nhanh chóng, hầu như đã thu hút được sự chú ý của các tỉnh xung quanh đế đô, một tổ chức nhanh chóng cường đại, sẽ uy hiếp đến sự sống chết của các tổ chức còn lại, khi ấy bọn họ nghe nói có không ít tổ chức cũng bị tổ chức Vô Xá đột nhiên xuất hiện tới thâu tóm.Khâu Doãn Hiên người này chỉ dựa vào phần nghĩa khí và mạnh mẽ của anh ta, ở giữa đám người lão đại của các tỉnh, vẫn có thể xem là có tiếng nói, ít nhất người ta đều sẽ nể anh ta vài phần, sẽ không để cho anh ta mất mặt.Mọi người xung quanh tìm tới anh ta bắt đầu bàn bạc về sự xuất hiện bất ngờ của Vô Xá, anh ta biết, ý của họ là khiến cho anh ra ra mặt đàm phán với người của Vô Xá. Nhưng khi đó người của Vô Xá rất thần bí, ngoại trừ người xung quanh thường ở bên ngoài, nhân viên bên trong hầu như không ai từng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.Về sau Khâu Doãn Hiên lại bị bọn họ làm phiền đến tức giận, cuối cùng cũng kêu người của mình mang tính chất tượng trưng đi đập vài vùng của Vô Xá, thế nhưng cách này rất tốt, người của Vô Xá chính tại lúc ấy đã tìm tới cửa.Khâu Doãn Hiên quen biết Phó An Nhiên cũng chính tại lúc đó.Nói thật, lúc anh vừa trông thấy An Nhiên, ý tưởng duy nhất anh nghĩ đến chính là đem cô gái đó chiếm làm của riêng. Chuyện cười, người như bọn họ thì cần cái kiểu hôn nhân gì? Ngoại trừ hôn nhân, anh còn muốn một người con gái có năng lực tương xứng, Phó An Nhiên tuy thoạt nhìn nhỏ bé một chút, thế nhưng không có cách nào khác, cô gái này đã cường hãn đến mức khiến cho anh phải quỳ xuống, tới gọi thẳng nữ vương.Anh làm sao có thể buông tay một cô gái như thế?Nhưng không ngờ, nhóc con kia lại là hoa đã có chủ, khi anh ta biết cô là người nhà họ Phó, người bảo kê cô là Phó Quân Hoàng, anh ta lập tức nghỉ ăn.Cô gái này được thì có được, nhưng mà anh cũng không muốn vì một cô gái mà hủy đi sự nghiệp của mình, nhà họ Phó đâu phải dễ chọc.Chẳng qua trước khi anh buông tha, anh đã làm ra hai chuyện cực kỳ bức bách, đó chính là hưng phấn đi tìm Phó Quân Hoàng, sau đó hùng hồn nói với anh ta rằng về sau anh sẽ chăm sóc cô gái nhà anh ta thật tốt, thỉnh cầu anh ta đem cô gái nhà anh ta cho mình nuôi.Sau rồi kết quả anh nhận được chính là bị Phó Quân Hoàng nhỏ hơn so với mình hai tuổi đánh một trận, hơn nữa còn bị đánh vô cùng thê thảm.Phải rồi, anh coi trọng An Nhiên là lúc cô mấy tuổi nhỉ?Có vẻ như mười bốn tuổi, lúc đấy cô gái này thế mà chẳng có.....chút xíu nào tính nết của đứa nhỏ, hoàn toàn chính là một nữ vương hắc đạo nha.Khâu Doãn Hiên thật sự rất thích cô bé An Nhiên này, nguyên tắc xử sự của Phó Quân Hoàng mười phần phù hợp với tính cách của anh, mấy người họ cũng không hiểu sao, lâu ngày, quan hệ bỗng trở nên tốt đẹp hẳn lên, thậm chí còn có loại hứng thú kỳ lạ."Bách Lý Lan." Phó Quân Hoàng nhìn Khâu Doãn Hiên, thản nhiên nhả ra ba từ kia đến."Không phải chứ, mới có vài ngày thôi, cậu đã yêu mến cái cô gái biến thái đấy rồi?" Khâu Doãn Hiên không thể tin nhìn Phó Quân Hoàng.Phó Quân Hoàng trực tiếp đem súng móc ra đặt ở trên bàn, lạnh lùng nhìn anh ta.Khâu Doãn Hiên ho nhẹ một tiếng, anh thật nghi ngờ, cái cậu nhóc này rõ ràng nhỏ tuổi hơn anh, anh như thế nào lại sợ hãi cậu ta đây."Bách Lý Lan mang nhóc con An Nhiên đi?" Khâu Doãn Hiên không phải ngu ngốc, đương nhiên biết
/997
|