Editor: NorahLúc An Nhiên nghe thấy lời nói như vậy, còn hơi ngây ngốc.Đây là tình huống gì vậy?Mà càng làm cho cô không ngờ chính là, tầng dưới lúc này.Khâu Doãn Hiên bỗng nghe thấy giọng nói dũng mãnh, lập tức liền lên tinh thần, anh vọt ra từ phòng bếp như ngọn gió, liền chạy về phía bên này!Lúc nhìn thấy vẻ mặt lạnh lẽo của người phụ nữ, sắc mặt của anh từ lúc đầu phấn khởi hơi biến thành lạnh lẽo.Anh không thể làm cho người phụ nữ này quá đắc ý, nếu không cô còn tưởng rằng Khâu Doãn Hiên anh không tức giận! Vì vậy, anh vô cùng không nể mặt mà trả lại một bộ mặt giả bộ.“Làm sao, cô ấy là ai, liên quan gì đến em à?” Khâu Doãn Hiên cũng không đi đến, liền đứng ở phòng khách, hai tay vòng ở ngực, mặt mày lành lạnh, vẻ mặt lạnh lùng.Rõ ràng người phụ nữ đó không ngờ thái độ của Khâu Doãn Hiên là như vậy, trong đôi mắt trong veo thấm đầy nước mắt, nhưng mà cô chính là quật cường không để cho nó rơi xuống.Thấy thế, trong lòng Khâu Doãn Hiên kêu đau một tiếng, nhưng mà anh chính là cứng miệng, anh nhất định phải làm cho người phụ nữ này biết, Khâu Doãn Hiên anh là có giá, anh là người đàn ông độc thân kim cương, nếu như cô không cần anh, có rất nhiều người cần, anh còn không có trầm luân đến mức không có cô không được!Lần này nếu người phụ nữ này không nhớ lâu, không chừng lúc nào đó lại chạy trốn.Bạch Nhã Nhi cắn chặt môi dưới, nhìn Khâu Doãn Hiên, hỏi: “Khâu Doãn Hiên, em lại cho anh một cơ hội cuối cùng, anh nói cho em biết, người phụ nữ tầng trên là ai!”Nhìn xem, nhìn xem cô gái này làm anh đau lòng biết bao.Nhưng mà sao cô gái này cứ không nghe lời như vậy chứ? Nếu như cô chịu nghe lời, không phải không có chuyện gì sao?“Em là gì của anh? Tại sao anh phải nói cho em biết?” Khâu Doãn Hiên đây là hoàn toàn không chịu thỏa hiệp, trước khi Bạch Nhã Nhi nói xin lỗi với anh, thì anh tuyệt đối sẽ không dịu lại.Cô nàng này đơn giản chính là quá thiếu trừng phạt.Bạch Nhã Nhi cứ nhìn Khâu Doãn Hiên như vậy, đôi mắt trong trẻo kia mang theo một chút tổn thương: “Được. Em không là gì cả.”Nói xong, Bạch Nhã Nhi đi xuống cầu thang, tránh người Khâu Doãn Hiên muốn đi.Lúc Bạch Nhã Nhi tránh anh, Khâu Doãn Hiên cầm lấy tay cô, nhíu mày: “Em muốn đi đâu?”Bạch Nhã Nhi xoay tay liền đẩy tay anh ra, trong ánh mắt đã không có tổn thương, mà là một mảng cao ngạo lạnh lùng: “Anh tính là gì của em? Tại sao em phải nói cho anh?”Ái chà, xem ra cô nàng này hoàn toàn là dây dưa với anh.“Bạch Nhã Nhi, anh cho em biết, em đừng được nước lấn tới với anh!”Bạch Nhã Nhi lui về phía sau mấy bước: “Khâu Doãn Hiên, anh thế nhưng như vậy, cần gì vẫn quản em đi đâu chứ?”“Em tưởng rằng không nói gì liền đi sao?” Sắc mặt Khâu Doãn Hiên trở nên rất khó coi, lần trước anh vừa mới tỉnh ngủ, liền phát hiện không có ai bên cạnh, anh gần như dùng mọi nguồn nhân lực của mình, nhưng đều không có tin tức của cô, cô giống như bốc hơi khỏi thế giới.Nếu như lần này cô đi rồi, dù sao anh vẫn cảm thấy, có thể đời này anh cũng không tìm được cô.“Liên quan gì đến anh à?” Bạch Nhã Nhi cảm thấy mình chính là bị xem thường, cô lại trốn ra từ chỗ đó, tìm anh, mà cô trở về thì thấy cái gì? Là một người phụ nữ xa lạ ngủ ở trên giường cô từng ngủ.Đầu tiên cô không có nổi giận, cô biết anh sẽ giải thích cho cô, cô biết anh nhất định là có lý do, người phụ nữ kia không thể nào là người Khâu Doãn Hiên tìm trong thời gian cô biến mất.Nhưng mà khi cô nhịn tất cả lửa giận xuống, sau khi hỏi ra vấn đề, nhận được đáp án gì?Anh vậy mà hỏi cô là ai. Hay cho một câu cô là ai.“Bạch Nhã Nhi! Em —— ”“Bạch Tịnh Trần, đưa ta rời khỏi chỗ này.” Bạch Nhã Nhi cứ nhìn Khâu Doãn Hiên như vậy, lạnh nhạt nói.Nghe thấy tên một người xa lạ, Khâu Doãn Hiên hơi ngẩn ra, nhưng mà bên trong phòng cũng không có xuất hiện người khác.“Bạch Nhã Nhi, em đừng mong rời khỏi anh, anh…”“Bạch Tịnh Trần, ta biết bây giờ ngươi đang ở đây, ta trở về với ngươi, ta không… bỏ trốn nữa.” Lúc Bạch Nhã Nhi nói câu này, cô cúi thấp đầu xuống, giọng nói quật cường mà nhiều hơn lại là lạnh lẽo.Phải, sau này cô không bao giờ bỏ trốn nữa.Cô sẽ tiếp nhận tất cả sự sắp đặt, bà bà nói rất đúng, đàn ông ở thế giới bên ngoài đều không có ai tốt, thế giới bên ngoài, là hỗn loạn không chịu được, bọn họ không có sự trung thành đáng nói đối với tình cảm, cô phải về nhà, sau này không bao giờ đi đến nơi này nữa.Quả nhiên, khi Bạch Nhã Nhi vừa mới nói xong, bên trong phòng khách bỗng xuất hiện một bóng dáng.Lúc Khâu Doãn Hiên nhìn thấy bóng dáng đột nhiên xuất hiện sau lưng Bạch Nhã Nhi, vẻ mặt hơi ngẩn ra.Người đàn ông này là đến từ chỗ nào vậy?Còn có, quần áo trên người người đàn ông này là gì vậy? Quần áo trên người giống như là bộ dáng thư sinh thời cổ đại, trường bào màu trắng, tóc dài màu mực được buộc lên cao, trong tay còn thiếu một cái quạt, nếu không thì đây chính là một Đoàn Dự sống.Ngũ quan của người đàn ông kia rất tinh xảo, từ trước đến nay Khâu Doãn Hiên chưa từng thấy người đàn ông nào lớn lên tinh xảo đến vậy, cho dù là anh đã thấy phụ nữ, cũng không có bộ dạng tinh xảo như vậy. Tuy là bộ dạng anh ta đẹp nhưng mà không giống phụ nữ, cả người anh ta đều tản ra một luồng khí mạnh mẽ.Anh nhớ rõ, lần đầu tiên anh gặp Bạch Nhã Nhi, cả người Bạch Nhã Nhi cũng là quần áo thời cổ, khi đó, anh còn tưởng rằng cô chạy đến từ bên trong đoàn phim nào đó.Nhìn tình hình này, dường như cũng không phải là như thế.“Anh là ai?” Trong lòng Khâu Doãn Hiên lập tức lộp bộp một tiếng, bước lên trước một bước, nhìn người vừa đến.Vậy mà người vừa đến chỉ nhàn nhạt nhìn anh một cái, cái nhìn này Khâu Doãn Hiên mới phát hiện, người đó có một đôi mắt màu bạc, mắt màu bạc rất hiếm thấy trên thế giới này.Anh chậm rãi đi đến bên cạnh Bạch Nhã Nhi, cung kính nhìn cô, giọng nói dịu dàng như ngọc: “Chúng ta về nhà.”Bạch Nhã Nhi tự động đưa tay đi nắm lấy tay Bạch Tịnh Trần, đầu vẫn cúi xuống như cũ: “Ừ, về nhà.” Cô không nhìn Khâu Doãn Hiên chút nào, lôi kéo Bạch Tịnh Trần muốn đi.Hơi thở quanh người Khâu Doãn Hiên lập tức lạnh đi: “Bạch Nhã Nhi, nếu như em dám bước ra khỏi cánh cửa này nửa bước, anh lập tức sẽ lấy mạng người đàn ông này!”“Nếu như anh có năng lực.” Bạch Nhã Nhi vứt lại mấy chữ này, lôi kéo bàn tay hơi lạnh của Bạch Tịnh Trần mà bắt đầu đi ra ngoài.Vậy mà, Bạch Tịnh Trần lại dừng lại vào lúc này, anh kéo Bạch Nhã Nhi lại, xoay người, đôi mắt màu bạc cao ngạo lạnh lùng dừng ở trên người Khâu Doãn Hiên:“Ngươi chính là nam nhân mà chủ thượng yêu thích sao?”Khâu Doãn Hiên sửng sốt, anh không hiểu ý mà Bạch Tịnh Trần nói.Vậy mà sau khi Bạch Nhã Nhi nghe thấy Bạch Tịnh Trần hỏi câu này, cô lập tức liền nóng nảy: “Bạch Tịnh
/997
|