Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 181: Chương 106

/997


Người đàn ông đứng ở mép giường mặc một áo gió màu xám tro, trên tay mang một găng tay da, vẻ mặt không có biểu cảm, anh cứ đứng ở mép giường như vậy, đôi mắt tĩnh mịch kia bình tĩnh dừng ở trên người An Nhiên.

“Cô quen biết tôi.” Trong bốn chữ đơn giản hoàn toàn chứa sự lạnh nhạt, đây không phải là câu hỏi, mà là câu trần thuật.

An Nhiên thở dài, quả nhiên Tây Mông vẫn cẩn thận như vậy.

“Tây Mông, đã lâu không gặp.” An Nhiên không có ý định tiếp tục che giấu nữa. Nếu Tây Mông đã tìm đến cửa, đương nhiên là sau khi chắc chắn mười phần cô là Tần Lam mới đến đây, nếu không thì, cho dù là anh có nghi ngờ, trước khi có chứng cứ xác thực, thì anh sẽ không xuất hiện trước mặt cô.

Người đến nghe thấy lời An Nhiên nói, vẻ mặt lạnh nhạt kia bỗng rạn nứt.

Anh giống như là chịu đả kích vô cùng lớn, cả người cao lớn ngồi ngay trên mặt đất, cho dù là như vậy, tầm mắt anh vẫn không dời khỏi người An Nhiên.

“Cô… Tại sao cô biết tên tôi.” Trong giọng nói chứa một ít nghẹn ngào khó nhận ra, nhưng mà sao người hiểu rõ Tây Mông như An Nhiên lại nghe không ra chứ?

Đứa nhỏ Tây Mông này…

“Cậu cũng đã lớn như vậy rồi, sao còn trẻ con như vậy chứ?” An Nhiên thở dài: “Tây Mông, nếu như tôi không nhớ nhầm, lúc cậu tách khỏi tôi, cậu mới hai mươi tuổi? Bây giờ cậu cũng đã ba mươi bốn rồi.” Nhìn bóng dáng đã trở thành người đàn ông chín chắn trước mặt, An Nhiên không nhịn được thở dài thành tiếng.

Tây Mông là đứa nhỏ cô thích nhất trong ba đứa cô nhận nuôi, anh rất ít nói chuyện, nhưng mà ánh mắt anh không lừa được cô, đứa nhỏ này đối với cô chân thành nhất.

Mặc dù Diêm Tử Diệp sẽ không phản bội cô, nhưng mà đáy mắt anh có tham vọng quá sâu với quyền thế, đứa nhỏ Kiều Tử Du quá cố chấp với Diêm Tử Diệp, một khi Diêm Tử Diệp phản bội cô, vậy thì Kiều Tử Du chắc chắn sẽ đứng về phía Diêm Tử Diệp.

Đây cũng là vì sao năm đó, cô thường để Kiều Tử Du ra nước ngoài làm việc.

Một tay Tây Mông che mặt mình, một tay anh chống ở trên thảm, hai vai hơi run run, vào lúc này cũng không có cách nào che giấu tiếng nghẹn ngào nên toàn bộ đều lộ ra.

“Gia… Tại sao nhiều năm nay người đều không đến tìm tôi?” Trong giọng nói của Tây Mông chứa đầy sự tổn thương: “Cho dù là người không tin bọn họ, tại sao người cũng không tin cả tôi chứ? Gia, tôi là Tây Mông của người mà… Tôi là Tây Mông mà người cứu về…”

Không ai có thể tưởng tượng ra được, một người đàn ông cao gần một mét chín lại khóc giống như một đứa trẻ, dần dần, anh vốn đang ngồi trên mặt đất co mình lại, hai tay ôm mặt, có chất lỏng rơi từ khe hở xuống.

An Nhiên cũng không biết tại sao không đi tìm bọn họ.

Ngay trước khi máy bay nổ tung, An Nhiên không phải là chưa từng nghĩ, nếu như cô không chết trong vụ nổ này, dĩ nhiên cô sẽ muốn tất cả mọi người đều đi gặp Diêm Vương.

Nhưng mà sau khi cô sống lại, khi người thiếu niên kia ôm chặt cô vào trong ngực, lúc người thiếu niên kia dùng cách vụng về cẩn thận che chở cô, thì cô quên mất chuyện muốn trở về báo thù.

Hay là nói, cũng không phải là cô quên mất, mà là không muốn sống cuộc sống như vậy, bây giờ đối với cô mà nói, chỉ cần Quân Hoàng của cô có thể bình an, chỉ cần người quanh cô đều khỏe mạnh, còn lại, đều không sao cả, đều không quan trọng.

Nhưng mà không ngờ, sau khi cô từ từ yên ổn lại, những thị phi kia đều tìm đến cửa.

Chuyện cô là Tần Lam, có lẽ không bao lâu nữa, sẽ hoàn toàn bị phơi bày ra ánh sáng.

“Gia, có phải người đang trách tôi không giết chết Diêm Tử Diệp đúng không?” Thấy An Nhiên không nói lời nào, Tây Mông lau nước mắt của mình, quỳ xuống bên cạnh mép giường: “Gia, tôi không tin người chưa từng nghi ngờ, chuyện năm đó, rốt cuộc có phải là Diêm Tử Diệp làm hay không.”

An Nhiên thật sự chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Sau khi cô sống lại rất ít khi suy nghĩ chuyện của nhà họ Tần, nếu như hiện tại Diêm Tử Diệp không xuất hiện trong tầm mắt cô, có lẽ cả đời này cô cũng sẽ không nhớ lại Tần Môn… Chỉ cần là mọi thứ về Tần Môn, cô đều không muốn suy nghĩ.

Vậy mà bây giờ, Tây Mông lại hỏi cô, có từng hoài nghi chuyện năm đó hay không.

“Cậu có ý gì?” An Nhiên trầm giọng hỏi.

Ánh mắt Tây Mông trầm lại: “Gia, chuyện năm đó có rất nhiều chỗ đáng nghi.”

“Bàn Đôn tra…”

“Tư liệu Bàn Đôn tra khác với tôi tra.” Tây Mông bình thản ngắt lời An Nhiên: “Rất nhiều tư liệu đều đã bị người khác động tay động chân, ngay từ lúc mười bốn năm trước đã bị người khác động tay động chân rồi, rất nhiều người liên quan đều bị mua chuộc. Tâm cơ người nọ rất sâu, người nọ đã ẩn nấp ngay từ mười bốn năm trước, người nọ có lẽ đã sớm nghĩ đến, sớm muộn gì chuyện này cũng sẽ có người đi điều tra lại.”

“Xem ra, cậu biết người nọ là ai.” An Nhiên vẫn luôn tin tưởng năng lực của Tây Mông, sở dĩ trước đây người đầu tiên cô đi tìm là Bàn Đôn, mà không phải Tây Mông, chính là bởi vì khi đó cô không biết tung tích của Tây Mông. Mặc dù chỉ cần một tín hiệu của cô thì Tây Mông sẽ lập tức xuất hiện trong tầm mắt cô, nhưng mà khi đó cô cũng không muốn bại lộ thân phận của mình.

Tất cả mọi người trên thế giới gần như đều biết sát thủ NO.1 thế giới Tây Mông là người của Tần Lam, nếu như Tây Mông xuất hiện bên cạnh cô, vậy thì tương

/997

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status