Ông Xã Đại Nhân: Chiều Vợ 100%

Chương 29 :Sau này chúng ta không ai nợ ai.

/994


Chương 29 :Sau này chúng ta không ai nợ ai.

Vì sao lại như vậy?

Đồng thời anh cũng hiểu được ý câu nói của Thường An sau khi gặp cô lần trước.

Anh ta kể Hạ Tinh Hà nói chuyện rất tỉnh táo, ánh mắt kiên định

Lúc ấy anh không nghĩ nhiều, bây giờ thì hiểu được “ánh mắt kiên định” ấy là có ý gì.

Bởi vì bây giờ, ánh mắt trong veo cứng rắn kia của cô làm cho người khác khó mà coi thường cô được.

Từ trong ánh mắt đó có thể cảm giác được sự ung dung tự tin.

Đây không phải chỉ cần ngụy trang là có được, đây là một loại bản năng….

Tịch Mục Bạch thực sự nghĩ mãi không ra vì sao Hạ Tinh Hà đột nhiên thay đổi.

Nhưng anh nhìn thấy ánh mắt cô tuyệt đối khác biệt nên thái độ cũng tự nhiên không sẽ không giống như trước.

“Đây là thứ năm đó cô nên nhận, tôi tự mình đưa tới, hi vọng cô có thể nhận lấy.” Nói rồi anh lấy ra một tấm chi phiếu, Tịch Mục Bạch rất tự nhiên đưa cho cô, không có bất kỳ ý tứ bố thí nào.

Hạ Tinh Hà lại không nhìn, nói: “Không cần, tôi không cần.”

Tịch Mục Bạch nhíu mày: “Cô không cần là chuyện của cô, nhưng có muốn đưa cho cô hay không là chuyện của tôi. Đây là thứ tôi nên đền bù cho cô, cô cầm lấy đi, sau này chúng ta mới có thể không ai nợ ai nữa.”

Nói cách khác, nếu cô không nhận thì có nghĩa là anh vẫn nợ cô.

Theo như tính tình quật cường của cô hiện tại, đoán chừng sẽ không muốn còn bất kỳ quan hệ gì với anh.

Quả nhiên, Hạ Tinh Hà cầm lấy tấm chi phiếu. Tịch Mục Bạch đang muốn mỉm cười thì đột nhiên thấy cô xé tấm chi phiếu đi!

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Đây là tấm chi phiếu một trăm triệu tệ đó!

Cô sao có thể xé nó đi mà không chớp mắt lấy một cái như vậy!

Ngay cả Sở Thiên Lâm cũng thấy đau lòng, nhiều tiền như vậy, Hạ Tinh Hà nói xé là xé, thật đúng là người đàn bà ngu xuẩn hết thuốc chữa.

Hạ Tinh Hà xé tấm chi phiếu thành nhiều mảnh, rồi tiện tay ném vào thùng rác bên cạnh.

“Bây giờ thì chúng ta không ai nợ ai rồi.” Cô nhìn Tịch Mục Bạch thản nhiên nói.

Tịch Mục Bạch mắt sắc đen láy, mặt không chút biểu cảm. Anh thừa nhận, anh bị Hạ Tinh Hà chọc tức.

Nhưng anh được dạy dỗ rất tốt, cho nên cũng không bộc lộ gì ra bên ngoài.

“Như vậy thì tốt.” Ném lại mấy chữ, anh liền quay người nhanh chân rời đi.

Sở Thiên Tâm và Thường An đuổi sát theo. Nhìn anh đi rất nhanh, tâm trạng của Sở Thiên Tâm đặc biệt vui vẻ.

Hạ Tinh Hà không biết điều như vậy, Tịch Mục Bạch chắc chắn sẽ càng tức giận, càng coi thường cô.

Trước kia cũng vậy, cô ta chỉ tùy tiện nói vài câu, hoặc làm chút gì đó thì lập tức giữa bọn họ xảy ra vấn đề.

Hạ Tinh Hà vẫn ngu ngốc như cũ, dễ dàng bị chọc giận.

Mặc dù rất kinh thường Hạ Tinh Hà, nhưng nãy bị hai chị em họ kẻ tung người hứng, món nợ này vẫn không thể bỏ qua!

Cửa thang máy mở ra, Tịch Mục Bạch nhanh chóng bước vào. Sở Thiên Tâm lại đứng ở bên ngoài, nói: “Mục Bạch, anh ở dưới chờ em một lúc có được không? Em có mấy câu muốn nói với Tinh Hà, sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”

Nói xong, không đợi Tịch Mục Bạch trả lời, cô ta liền quay người đi lại hướng lúc nãy.

Bộ dạng của cô ta, giống như là muốn trở lại làm việc thiện vậy.

Cô ta đúng là quay lại làm việc thiện, nhưng là dùng phong thái bố thí để làm.

Nhìn thấy bóng dáng Sở Thiên Lâm đi tới, Hạ Tinh Hà và Hạ Trí đều nhíu mày không vui. Người phụ nữ này quay lại làm gì nữa?

“Hạ Tinh Hà, đây cho cô.” Sở Thiên Tâm rất nhanh đi tới, còn kín đáo đưa cho cô một cái thẻ, điệu bộ kiêu ngạo nói: “Trên thẻ có viết mật khẩu, bên trong là 50 vạn tệ tôi cho cô. Tôi biết cô không lấy tiền của tôi, nhưng bây giờ cô có tiền không? Cô nhìn lại bản thân xem mấy năm nay biến thành cái dạng gì rồi.”

………………….



/994

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status