“Hôm nay cũng không có việc gì nhiều” Mạnh Kiều Dịch ôm eo Vạn Tố Y, đưa cô lại ghế ngồi xuống.
Vạn Tố Y ngồi xuống, rất thuần thục lấy ấm trà trên bàn rót vào tách đẩy qua cho Mạnh Kiều Dịch rồi tiếp tục rót vào ly cho mình. Mạnh Kiều Dịch nhìn thấy Vạn Tố Y nhấ tách trà, anh đưa tay giữ lấy tay cô đang cầm tách trà đưa lên miệng mình. Vạn Tố Y bị éo buộc món trà cho anh, ánh mắt không che giấu đươc nụ cười bất lực: Mạnh tiên sinh đã mệt đến mức nước cũng lười cầm rồi sao?”
Cô rõ ràng đã rót trà cho anh, nhưng anh nhất quyết đòi tách trà trong tay cô.
“Qua tay của Mạnh phu nhân, nước trở nên ngọt lạ kỳ.” Mạnh Kiều Dịch uốn một nhấp trà vô cũng mãn nguyện nói.
Ánh mắt sâu hút, Mạnh Kiều Dịch chăm chú nhìn Vạn Tố Y, đối với Vạn Tố Y đây là một kiểu mê hoặc, không được mấy người cự tuyện được ánh mắt sâu thẳm này của Mạnh Kiều Dịch.
“Cần anh đưa Y Y đi tham quan một chút không” Mạnh Kiều Dịch chủ động đề nghị, Vạn Tố Y đến đây mấy lần nhueng chưa bao giờ tham quan kĩ.
Vạn Tố Y đối với nội bộ công ty không mấy hứng thú nên lắc đầu từ chối: “không cần đâu, em cũng đâu có làm việc ở đây, không hiểu rõ cũng có không sao”
“Không giống nhau chứ” Mạnh Kiều Dịch dí tay vài trán cô, nói với Vạn Tố Y như thông báo: “em là nữ chủ nhân ở đây, có nghĩa vụ phải năm rõ.”
Vạn Tố Y hơi sững sờ một chút, cô đưa tay chống eo cười và nói: “hay là để lần sau đi.
Hôm nay Vạn Tố Ý không có hứng thú đi tham quan, cô chỉ muốn nhanh chóng được về nhà.
Mạnh Kiều Dịch chiều theo ý cô, không có ý định ép buộc cô.
“Về nhà không?” Mạnh Kiều Dịch hỏi ý kiến Vạn Tố Như
Vạn Tố Như chớp chớp mắt, không chắc chắn hỏi lại anh:”không phải chưa đến giờ tan làm sao?”
Mạnh Kiều Dịch trước nay luôn rất tuân thủ nguyên tắc, lấy chính mình làm gương mẫu, không bao giờ có việc anh rời khỏi công ty trước giờ làm việc.
“Nếu như anh ngày nào cũng phải đi làm vậy những người khác nhận lương để làm gì? Ông chủ thỉnh thoảng có thể nhận phúc lợi đặc biệt.
Những lời này nếu như người khác nói ra thì rất vô lý, nhưng từ miệng Mạnh Kiều Dịch nói ra thì lại biến thành vô cùng có lý.
Mạnh Kiều Dịch dắt tay Vạn Tố Y, trước mặt mọi người đưa cô rời khỏi.
Mạnh Kiều Dịch hôm này hình như là lần đầu tiên tan làm sớm như vậy, cho dù có người không dám nhìn Mạnh Kiều Dịch nhưng cũng có người tò mò lén nhìn trộm.
Mạnh Kiều Dịch dường như không có việc gì gấp, thậm chí còn rất thảnh thơi, cuối đầu cười nói với Vạn Tố Y. Trước mặt phu nhân của anh, anh chưa bao giờ trầm mặc hay nghiêm túc.
Vạn Tố Y không biết Mạnh Kiều Dịch nói gì với cô, mà nhìn cô cười ngất ngây.
Cô Và mạnh Kiều Dịch bừa đén bãi đỗ xe thì điện thoại của Vạn Tố Như liên tục reo, Cô nhìn xem, không phải gọi đến mà là tin nhắn wechat. Tin nhắn đến từ một số dường như chưa liên lạc qua với cô lần nào. Cô nhìn ảnh đại diện, rất nhanh liền nhận ra đó là ai.
Nội dung tin nhắn là Tào lan gửi đến, cô muốn hỏi Vạn Tố Như Gần đây có thời gian không, tháng sau cô có một buổi gặp amwtj quan trọng, muốn hẹn trước, hy vọng hôm đó Vạn Tố Y có thể trang điểm cho cô.
Vạn Tố Y xem qua tin nhắn, rất nhanh trả lời: “xin lỗi, gần đây tôi rất bân e là không có thời gian.”
Tào Lan hình như đang đợi tin nhắn của Vạn Tố Như, Vạn Tố Như vừa nói xong, cô lập tức trả lời nhưng lần này Vạn Tố Như không xem tin nhắn.
Vạn Tố Y kết thúc cuộc nói chuyện, Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nhìn Vạn Tố Y định nói gì, điện thoại Vạn Tố Y lại đổ chuông
Vạn Tố Như cười xin lỗi, nghe điên thoại:”alo”
“Là chị” đầu dây bên kia chuyền đến âm thanh của Mạnh Kỳ Nhu, nhưng nghe có vẻ không được vui.
“Đai tỷ, có chuyện gì không?” Vạn Tố Y nghe ra tâm trạng của mạnh Kỳ Nhu không được tốt, giọng nhẹ nhàng hỏi han.
Mạnh Kỳ Nhu đầu dây bên kia hít một hơi sâu, nói:”Hôm nay có thời gian không, chúng ta gặp nhau một lát?”
“Bây giờ sao?” Vạn Tố Y nhìn Mạnh kiều Dịch, hôm nay hình như không được, cô hứa với Mạnh Kiều Dịch hôm nay ăn tối với anh.
Mạnh Kiều Dịch ánh mắt kiên quyết nhìn Van Tố Y, Vạn Tố Y chỉ còn cách xin lỗi từ chối Mạnh Kỳ Nhu: ”thật ngại quá đại tỷ, hôm nay em có việc bận mất rồi, hay là ngày mai nhé?”
Hôm nay ăn tối chúng nhau, là hai người đã hẹn trước. Mạnh Kiều Dịch cònkết thúc công việc về sớm với Vạn Tố Y, nếu như lúc này Vạn Tố Y cho Mạnh Kiều Dịch leo cây thì thật không hay
Giọng nói của Mạnh Kỳ Nhu nghe có vẻ lạnh lạnh, Vạn Tố Y càng chắc chắn tâm trạng của cô không tốt. Nhưng khi nghe Vạn Tố Y đè nghị ngày mai gặp mặt, Mạnh Kỳ Nhu liền đồng ý:” được, vậy thì ngày mai, ở quán cafe cũ.”
“Dạ, em biết rồi” Vạn Tố Y rất lịch sự nói chuyện điên thoại với Vạn Kỳ Nhu.
Mạnh Kỳ Nhu hôm nay cũng không hỏi han gì nhiều Vạn Tố Y, nói xong vấn đề thì tắt máy.
Vạn Tố Y bị tăt điện thoại, sắc mặt có chút kỳ lạ.
Mạnh Kỳ Nhu lúc trước không thích Vạn Tố Y lắm nhưng về sau đã thay đổi rất nhiều. Mỗi lần nói chuyện ddienj thoại với Vạn Tố Y, cô thường nói rất nhiều. Nhưng lần này Mạnh Kỳ Nhu không chỉ tâm trạng khong tốt mà còn là vì Vạn Tố Như mà tâm trạng không tốt.
“Làm sao thế?” mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y hỏi han, tay nắm lấy tay cô.
Vạn Tố Y lắc đầu, mỉm cười:”không sao, chỉ là đại tỷ không được vui.
“Sau này tiếp xúc nhiều rồi em sẽ biết, đại tỷ là người tâm trạng hóa, tin anh đi, chị ấy không phải vì em mà tâm trạng không vui.” Mạnh Kiều Dịch an ủi Vạn Tố y
Vạn Tố Y cười gượng, cô tất nhiên là biế Mạnh Kiều Dịch đang an ủi cô. Cô chỉ có thể miễn cưỡng tin lời Mạnh Kiều Dịch, có phải giận Vạn Tố Y hay không thì ngày mai là biế rõ.
Hai người đã nói là cùng nhau ăn tối, Vạn Tố Y tạm thời không suy nghĩ gì cả, vui vẻ ăn tối cùng Vạn Kiều Dịch.
Vạn Tố Y cứ tưởng anh nói ăn tối là vè nhà ăn cơm. Nhưng không phảiManh Kiều Dịch đưa Vạn Tố Y đến một tòa tháp truyền hình rất cao
Vạn Tố Y đứng dưới chân tháp, nhìn lên ngọn tháp cao chót vót, có chút nghi ngờ nhìn Mạnh Kiều Dịch:”đến đây dùng bữa tối sao?”
”Anh đã bảo Chu hầu chuẩn bị tất cả, không đươc lãng phí đó.” Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y đưa cô lên thang máy.
Tháp truyền hình không chỉ nhìn có vẻ cao, mà thực tế nó cao chót vót. Cô trong tháng máy 5p rồi vẫn chưa đến, tai cô có cảm giác bị ù rồi.
Vạn Tố Y biết đây là tháp truyền hình, cô cũng chỉ nghe nói các nhà hàng ở đây đều rất đắt, cô chưa đến đây bao giờ.
Hôm nay cô đến, nhà hàng không một bóng người, đến phục vụ cũng không có.
“Hôm nay không mở cửa sao?” Vạn Tố Y mắt nhìn xung quanh lo lắng hỏi.
Cô còn biết ở đây có địa điểm xem cảnh đêm, có thể mua vé lên đây xem cảnh đêm bình thường người rất đông.
Vạn Tố Y ngồi xuống, rất thuần thục lấy ấm trà trên bàn rót vào tách đẩy qua cho Mạnh Kiều Dịch rồi tiếp tục rót vào ly cho mình. Mạnh Kiều Dịch nhìn thấy Vạn Tố Y nhấ tách trà, anh đưa tay giữ lấy tay cô đang cầm tách trà đưa lên miệng mình. Vạn Tố Y bị éo buộc món trà cho anh, ánh mắt không che giấu đươc nụ cười bất lực: Mạnh tiên sinh đã mệt đến mức nước cũng lười cầm rồi sao?”
Cô rõ ràng đã rót trà cho anh, nhưng anh nhất quyết đòi tách trà trong tay cô.
“Qua tay của Mạnh phu nhân, nước trở nên ngọt lạ kỳ.” Mạnh Kiều Dịch uốn một nhấp trà vô cũng mãn nguyện nói.
Ánh mắt sâu hút, Mạnh Kiều Dịch chăm chú nhìn Vạn Tố Y, đối với Vạn Tố Y đây là một kiểu mê hoặc, không được mấy người cự tuyện được ánh mắt sâu thẳm này của Mạnh Kiều Dịch.
“Cần anh đưa Y Y đi tham quan một chút không” Mạnh Kiều Dịch chủ động đề nghị, Vạn Tố Y đến đây mấy lần nhueng chưa bao giờ tham quan kĩ.
Vạn Tố Y đối với nội bộ công ty không mấy hứng thú nên lắc đầu từ chối: “không cần đâu, em cũng đâu có làm việc ở đây, không hiểu rõ cũng có không sao”
“Không giống nhau chứ” Mạnh Kiều Dịch dí tay vài trán cô, nói với Vạn Tố Y như thông báo: “em là nữ chủ nhân ở đây, có nghĩa vụ phải năm rõ.”
Vạn Tố Y hơi sững sờ một chút, cô đưa tay chống eo cười và nói: “hay là để lần sau đi.
Hôm nay Vạn Tố Ý không có hứng thú đi tham quan, cô chỉ muốn nhanh chóng được về nhà.
Mạnh Kiều Dịch chiều theo ý cô, không có ý định ép buộc cô.
“Về nhà không?” Mạnh Kiều Dịch hỏi ý kiến Vạn Tố Như
Vạn Tố Như chớp chớp mắt, không chắc chắn hỏi lại anh:”không phải chưa đến giờ tan làm sao?”
Mạnh Kiều Dịch trước nay luôn rất tuân thủ nguyên tắc, lấy chính mình làm gương mẫu, không bao giờ có việc anh rời khỏi công ty trước giờ làm việc.
“Nếu như anh ngày nào cũng phải đi làm vậy những người khác nhận lương để làm gì? Ông chủ thỉnh thoảng có thể nhận phúc lợi đặc biệt.
Những lời này nếu như người khác nói ra thì rất vô lý, nhưng từ miệng Mạnh Kiều Dịch nói ra thì lại biến thành vô cùng có lý.
Mạnh Kiều Dịch dắt tay Vạn Tố Y, trước mặt mọi người đưa cô rời khỏi.
Mạnh Kiều Dịch hôm này hình như là lần đầu tiên tan làm sớm như vậy, cho dù có người không dám nhìn Mạnh Kiều Dịch nhưng cũng có người tò mò lén nhìn trộm.
Mạnh Kiều Dịch dường như không có việc gì gấp, thậm chí còn rất thảnh thơi, cuối đầu cười nói với Vạn Tố Y. Trước mặt phu nhân của anh, anh chưa bao giờ trầm mặc hay nghiêm túc.
Vạn Tố Y không biết Mạnh Kiều Dịch nói gì với cô, mà nhìn cô cười ngất ngây.
Cô Và mạnh Kiều Dịch bừa đén bãi đỗ xe thì điện thoại của Vạn Tố Như liên tục reo, Cô nhìn xem, không phải gọi đến mà là tin nhắn wechat. Tin nhắn đến từ một số dường như chưa liên lạc qua với cô lần nào. Cô nhìn ảnh đại diện, rất nhanh liền nhận ra đó là ai.
Nội dung tin nhắn là Tào lan gửi đến, cô muốn hỏi Vạn Tố Như Gần đây có thời gian không, tháng sau cô có một buổi gặp amwtj quan trọng, muốn hẹn trước, hy vọng hôm đó Vạn Tố Y có thể trang điểm cho cô.
Vạn Tố Y xem qua tin nhắn, rất nhanh trả lời: “xin lỗi, gần đây tôi rất bân e là không có thời gian.”
Tào Lan hình như đang đợi tin nhắn của Vạn Tố Như, Vạn Tố Như vừa nói xong, cô lập tức trả lời nhưng lần này Vạn Tố Như không xem tin nhắn.
Vạn Tố Y kết thúc cuộc nói chuyện, Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nhìn Vạn Tố Y định nói gì, điện thoại Vạn Tố Y lại đổ chuông
Vạn Tố Như cười xin lỗi, nghe điên thoại:”alo”
“Là chị” đầu dây bên kia chuyền đến âm thanh của Mạnh Kỳ Nhu, nhưng nghe có vẻ không được vui.
“Đai tỷ, có chuyện gì không?” Vạn Tố Y nghe ra tâm trạng của mạnh Kỳ Nhu không được tốt, giọng nhẹ nhàng hỏi han.
Mạnh Kỳ Nhu đầu dây bên kia hít một hơi sâu, nói:”Hôm nay có thời gian không, chúng ta gặp nhau một lát?”
“Bây giờ sao?” Vạn Tố Y nhìn Mạnh kiều Dịch, hôm nay hình như không được, cô hứa với Mạnh Kiều Dịch hôm nay ăn tối với anh.
Mạnh Kiều Dịch ánh mắt kiên quyết nhìn Van Tố Y, Vạn Tố Y chỉ còn cách xin lỗi từ chối Mạnh Kỳ Nhu: ”thật ngại quá đại tỷ, hôm nay em có việc bận mất rồi, hay là ngày mai nhé?”
Hôm nay ăn tối chúng nhau, là hai người đã hẹn trước. Mạnh Kiều Dịch cònkết thúc công việc về sớm với Vạn Tố Y, nếu như lúc này Vạn Tố Y cho Mạnh Kiều Dịch leo cây thì thật không hay
Giọng nói của Mạnh Kỳ Nhu nghe có vẻ lạnh lạnh, Vạn Tố Y càng chắc chắn tâm trạng của cô không tốt. Nhưng khi nghe Vạn Tố Y đè nghị ngày mai gặp mặt, Mạnh Kỳ Nhu liền đồng ý:” được, vậy thì ngày mai, ở quán cafe cũ.”
“Dạ, em biết rồi” Vạn Tố Y rất lịch sự nói chuyện điên thoại với Vạn Kỳ Nhu.
Mạnh Kỳ Nhu hôm nay cũng không hỏi han gì nhiều Vạn Tố Y, nói xong vấn đề thì tắt máy.
Vạn Tố Y bị tăt điện thoại, sắc mặt có chút kỳ lạ.
Mạnh Kỳ Nhu lúc trước không thích Vạn Tố Y lắm nhưng về sau đã thay đổi rất nhiều. Mỗi lần nói chuyện ddienj thoại với Vạn Tố Y, cô thường nói rất nhiều. Nhưng lần này Mạnh Kỳ Nhu không chỉ tâm trạng khong tốt mà còn là vì Vạn Tố Như mà tâm trạng không tốt.
“Làm sao thế?” mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y hỏi han, tay nắm lấy tay cô.
Vạn Tố Y lắc đầu, mỉm cười:”không sao, chỉ là đại tỷ không được vui.
“Sau này tiếp xúc nhiều rồi em sẽ biết, đại tỷ là người tâm trạng hóa, tin anh đi, chị ấy không phải vì em mà tâm trạng không vui.” Mạnh Kiều Dịch an ủi Vạn Tố y
Vạn Tố Y cười gượng, cô tất nhiên là biế Mạnh Kiều Dịch đang an ủi cô. Cô chỉ có thể miễn cưỡng tin lời Mạnh Kiều Dịch, có phải giận Vạn Tố Y hay không thì ngày mai là biế rõ.
Hai người đã nói là cùng nhau ăn tối, Vạn Tố Y tạm thời không suy nghĩ gì cả, vui vẻ ăn tối cùng Vạn Kiều Dịch.
Vạn Tố Y cứ tưởng anh nói ăn tối là vè nhà ăn cơm. Nhưng không phảiManh Kiều Dịch đưa Vạn Tố Y đến một tòa tháp truyền hình rất cao
Vạn Tố Y đứng dưới chân tháp, nhìn lên ngọn tháp cao chót vót, có chút nghi ngờ nhìn Mạnh Kiều Dịch:”đến đây dùng bữa tối sao?”
”Anh đã bảo Chu hầu chuẩn bị tất cả, không đươc lãng phí đó.” Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y đưa cô lên thang máy.
Tháp truyền hình không chỉ nhìn có vẻ cao, mà thực tế nó cao chót vót. Cô trong tháng máy 5p rồi vẫn chưa đến, tai cô có cảm giác bị ù rồi.
Vạn Tố Y biết đây là tháp truyền hình, cô cũng chỉ nghe nói các nhà hàng ở đây đều rất đắt, cô chưa đến đây bao giờ.
Hôm nay cô đến, nhà hàng không một bóng người, đến phục vụ cũng không có.
“Hôm nay không mở cửa sao?” Vạn Tố Y mắt nhìn xung quanh lo lắng hỏi.
Cô còn biết ở đây có địa điểm xem cảnh đêm, có thể mua vé lên đây xem cảnh đêm bình thường người rất đông.
/513
|