Một câu trả lời như vậy đối với Mạnh Kiều Dịch cũng là tiến đề lùi nhưng Mạnh Kiều Dịch tiếp nhận cũng rất bình tĩnh: “ rất tốt như vậy là đủ rồi”
Anh chỉ yêu cầu Vạn Tố Y “đừng che giấu ”, các cuộc hẹn khác để cô sắp xếp không hề để ý.
Vạn Tố Y quay lại và vòng tay qua cổ Mạnh Kiều Dịch, từ khóe môi đến khóe mắt trên khuôn mặt không che giấu nổi nụ cười: “ Vậy hay là nếu em không kiểm soát được thì chồng em làm thế nào?”
Suy cho cùng thì Mạnh Kiều Dịch ưu tú như vậy, đến lúc đó Vạn Tố Y không biết bản thân có thể suy nghĩ nhiều hơn không để thể hiện tình yêu của mình.
“có cầu cũng không được” Mạnh Kiều Dịch cúi đầu áp sát đôi môi vào Vạn Tố Y.
“Vậy sau này người khác sẽ gọi em là kẻ khùng” hai hàng lông mày của Vạn Tố Y nhíu lại, nghĩ về cái tên cô vừa nói ra mà không nhịn được cười.
Cô đã vô cùng bình tĩnh rồi. Đối với việc chồng mình như vậy cô cũng không hề nổi điên lên nhưng trong lòng lại rất tự hào, điều này chỉ có Vạn Tố Y rõ nhất.
“Cũng hay mà: Mạnh Kiều Dịch cũng hy vọng Vạn Tố Y trở thành người như vậy: “như thế phù hợp với anh”
Nếu như cô ấy trở thành người vợ mù quáng thì anh cũng nhất định trở thành người chồng mù quáng, dù thế nào anh với Vạn Tố Y cũng sẽ thành một đôi.
“vậy em...” Vạn Tố Y bật cười cất tiếng nói, cánh tay định đưa ra chỗ Mạnh Kiều Dịch nhưng đã bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại.
Vạn Tố Y lấy điện thoại ra nhìn số điện thoại, là Dương Thục Nghi.
Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch một cách vô thức: “ Là Mẹ”
“Em nghe đi” Mạnh Kiều Dịch thở dài một cái, Dương Thục Nghi gọi điện đến để làm gì, Mạnh Kiều Dịch cũng mơ hồ hiểu được.
“Mẹ...” Vạn Tố Y do dự một lúc rồi vẫn nghe điện thoại.
“Tố Y, dạo này thế nào hả con? Hôm nay đã đi kiểm tra cùng với Kiều Dịch chưa, kết quả thế nào rồi?” Dương Thục Nghi nói chuyện với Vạn Tố Y giọng nói nhẹ nhàng như thể sợ làm phiền.,
Vạn Tố Y mím môi nhìn Mạnh Kiều Dịch lần nữa rồi trả lời Dương Thục Nghi một cách mơ hồ: “Vâng kiểm tra rồi ạ”
“Vậy đưa cho mẹ xem đi”
Vạn Tố Y không nói nữa mà đưa trực tiếp cho Mạnh Kiều Dịch nói.
“Mẹ, con có chuyện phải nói với mẹ” Mạnh Kiều Dịch không muốn Dương Thục Nghi tiếp tục làm phiền Vạn Tố Y, trực tiếp nói: “Tố Y không hề có thai, là do con nói dối mẹ đấy, bởi vì bọn con không muốn mẹ xen quá nhiều vào việc của bọn con.”
Mạnh Kiều Dịch nói với Dương Thục Nghi điều đó không hề để cho bà ấy có chút chuẩn bị nào, Dương Thục Nghi thẫn thờ lại.
Vốn dĩ, Mạnh Kiều Dịch có cách tốt hơn nhưng hiện nay anh muốn giải quyết một cách nhanh nhất và đơn giản nhất.
“Con nói gì?” Dương Thục Nghi muốn Mạnh Kiều Dịch nói rõ ràng và đang muốn xác nhận lại một lần nữa.
“Là con nói dối mẹ, con xin lỗi. Mẹ để bọn con áp lực lớn quá” Mạnh Kiều Dịch nói thêm một câu để giảm bớt sự tức giận của Dương Thục Nghi.
Sau khi Mạnh Kiều Dịch nói xong, bên phía điện thoại của Dương Thục Nghi không cất tiếng nói, tâm trạng Vạn Tố Y rối lên không hề biết kết quả thế nào.
Rất nhanh đầu dây bên Dương Thục Nghi đã mất tín hiệu, không hề nói thêm bất cứ điều gì nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được sự tức giận của Dương Thục Nghi.
“Được rồi” Mạnh Kiều Dịch nghe thấy Dương Thục Nghi tắt máy, cầm điện thoại trả lại Vạn Tố Y.
Dương Thục Nghi rõ ràng tức giận rồi nhưng bây giờ Mạnh Kiều Dịch lại tỏ ra rất nhẹ nhõm giống như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Mẹ không sao chứ?” Vạn Tố Y hỏi một cách bất đắc dĩ, lo lắng nhìn Mạnh Kiều Dịch.
Nhìn thấy sự lo lắng của Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nói: “ Không sao, tính mẹ là như vậy, đợi mọi chuyện qua đi mẹ sẽ hiểu thôi”.
“hay đợi anh xong việc, bọn mình đi thăm mẹ đi, em vẫn vảm thấy không an tâm” Vạn Tố Y tiếp xúc với Dương Thục Nghi cũng không lâu, cũng không hiểu rõ tính cách của bà, cô vẫn lo lắng việc chuyện này sẽ trở thành một cái nút thắt giữa hai người.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y lo lắng đưa tay kéo cô vào lòng: “Việc này để anh giải quyết, em cứ yên tâm làm việc đi, việc của mẹ anh sẽ xử lý chu toàn.”
Chuyện này Mạnh Kiều Dịch đã để trách nhiệm thuộc về mình, Dương Thục Nghi nếu có không vui cũng không thể giận lâu, Mạnh Kiều Dịch đi nói chuyện một chút, Dương Thục Nghi cũng chỉ giận một lúc, để bà bình tĩnh chút bà cũng sẽ tự nghĩ lại những vấn đề ở mình.
Vì thế Mạnh Kiều Dịch đã khẳng định, Dương Thục Nghi tuyệt đối sẽ không làm phiền Vạn Tố Y nữa càng không đòi chứng nhận từ Vạn Tố Y.
Lúc này, Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch và gật đầu: “ vậy thì tốt, chắc cũng chỉ có cách này...”
“Không phải em nói muốn mời Nhạc Nhất Nhạc cùng quay trực tiếp, em nên thông báo đi” Mạnh Kiều Dịch buông lỏng hai cánh tay để cô thoải mái hơn.
Mạnh Kiều Dịch nói làm Vạn Tố Y sực nhớ ra lập tức gật đầu: “ vâng em chỉ chú ý đến Nguyễn Ca, Nhất Nhạc em cũng phải thống báo cô ấy nữa”.
Nói xong Vạn Tố Y lại lấy điện thoại gọi cho Nhạc Nhất Nhạc.
Nhạc Nhất Nhạc đang trong giờ làm việc, cũng rất cẩn thận nghe điện thoại của Vạn Tố Y: “ Tố Y, có chuyện gì vậy”
Nghe thấy giọng của Nhạc Nhất Nhạc rất bé cô liền biết Nhạc Nhất Nhạc có thể đang họp hoặc chưa tan làm, Vạn Tố Y nói rất nhanh: “ Nhất Nhạc, vài hôm nữa tớ cần quay trực tiếp việc trang điểm, tớ muốn mời cậu cùng tham gia, không biết có được không?”
“Cậu mời tớ à?” Nhạc Nhất Nhạc có chút ngạc nhiên nhưng giọng nói cũng không giấu được niềm vui.
“Đúng rồi, tớ cảm thấy hôm đấy cậu nhất định phải cùng tham gia” Vạn Tố Y tỏ ra rất long trọng mời cô.
Thái độ của cô rất nghiêm túc, thái độ của Nhạc Nhất Nhạc cũng nghiêm túc nhưng nghe Vạn Tố Y nói xong Nhạc Nhất Nhạc lại nghĩ đến công việc của mình rồi nói: “ Vì thế nên nơi cậu trang điểm chắc rất lớn, cần đến bảo vệ sao?”
“...”
Nghe Nhạc Nhất Nhạc nói môi Vạn Tố Y như bị cứng lại không biết trả lời như thế nào.
“Không phải, ý của tớ là hy vọng cậu có thể cùng tớ quay, tại nhà tớ không có ai khác.”Vạn Tố Y cố gắng giải thích hết mức rồi nói thêm: “Chỉ có tớ với cậu, thêm Nguyễn Ca nữa thôi”
“Nguyễn Ca? Là cái cô ca sĩ nổi tiếng ý hả?” Nhạc Nhất Nhạc nghe thấy cái tên quen thuộc, giọng nói trở nên kích động hơn.
Vạn Tố Y để xa điện thoại khỏi tai, tai cô suýt bị giọng của Nhạc Nhất Nhạc làm cho ù lên.
“Là Nguyễn Ca, thế nên cậu có đến không?” Vạn Tố Y hỏi cô thật nhanh.
Cô nghĩ vốn dĩ không nên làm phiền công việc của Nhạc Nhất Nhạc, nếu cứ tiếp tục nói có thể sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của cô ấy.
“Có chứ, tớ muốn đi, rất thích đi” Cuộc sống của Nhạc Nhất Nhạc rất ít va chạm những chuyện như này, nếu Vạn Tố Y đã mời cô ấy, thì cô ấy nhất định sẽ đi, dù chưa biết quá trình như thế nào.
“Được, vậy lúc đó tớ sẽ đợi cậu” Nhạc Nhất nhạc đồng ý, Vạn Tố Y cũng an tâm nhìn Mạnh Kiều Dịch rồi tắt điện thoại: “ Mọi thứ dường như đã suôn sẻ hơn rồi anh ạ”.
Anh chỉ yêu cầu Vạn Tố Y “đừng che giấu ”, các cuộc hẹn khác để cô sắp xếp không hề để ý.
Vạn Tố Y quay lại và vòng tay qua cổ Mạnh Kiều Dịch, từ khóe môi đến khóe mắt trên khuôn mặt không che giấu nổi nụ cười: “ Vậy hay là nếu em không kiểm soát được thì chồng em làm thế nào?”
Suy cho cùng thì Mạnh Kiều Dịch ưu tú như vậy, đến lúc đó Vạn Tố Y không biết bản thân có thể suy nghĩ nhiều hơn không để thể hiện tình yêu của mình.
“có cầu cũng không được” Mạnh Kiều Dịch cúi đầu áp sát đôi môi vào Vạn Tố Y.
“Vậy sau này người khác sẽ gọi em là kẻ khùng” hai hàng lông mày của Vạn Tố Y nhíu lại, nghĩ về cái tên cô vừa nói ra mà không nhịn được cười.
Cô đã vô cùng bình tĩnh rồi. Đối với việc chồng mình như vậy cô cũng không hề nổi điên lên nhưng trong lòng lại rất tự hào, điều này chỉ có Vạn Tố Y rõ nhất.
“Cũng hay mà: Mạnh Kiều Dịch cũng hy vọng Vạn Tố Y trở thành người như vậy: “như thế phù hợp với anh”
Nếu như cô ấy trở thành người vợ mù quáng thì anh cũng nhất định trở thành người chồng mù quáng, dù thế nào anh với Vạn Tố Y cũng sẽ thành một đôi.
“vậy em...” Vạn Tố Y bật cười cất tiếng nói, cánh tay định đưa ra chỗ Mạnh Kiều Dịch nhưng đã bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại.
Vạn Tố Y lấy điện thoại ra nhìn số điện thoại, là Dương Thục Nghi.
Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch một cách vô thức: “ Là Mẹ”
“Em nghe đi” Mạnh Kiều Dịch thở dài một cái, Dương Thục Nghi gọi điện đến để làm gì, Mạnh Kiều Dịch cũng mơ hồ hiểu được.
“Mẹ...” Vạn Tố Y do dự một lúc rồi vẫn nghe điện thoại.
“Tố Y, dạo này thế nào hả con? Hôm nay đã đi kiểm tra cùng với Kiều Dịch chưa, kết quả thế nào rồi?” Dương Thục Nghi nói chuyện với Vạn Tố Y giọng nói nhẹ nhàng như thể sợ làm phiền.,
Vạn Tố Y mím môi nhìn Mạnh Kiều Dịch lần nữa rồi trả lời Dương Thục Nghi một cách mơ hồ: “Vâng kiểm tra rồi ạ”
“Vậy đưa cho mẹ xem đi”
Vạn Tố Y không nói nữa mà đưa trực tiếp cho Mạnh Kiều Dịch nói.
“Mẹ, con có chuyện phải nói với mẹ” Mạnh Kiều Dịch không muốn Dương Thục Nghi tiếp tục làm phiền Vạn Tố Y, trực tiếp nói: “Tố Y không hề có thai, là do con nói dối mẹ đấy, bởi vì bọn con không muốn mẹ xen quá nhiều vào việc của bọn con.”
Mạnh Kiều Dịch nói với Dương Thục Nghi điều đó không hề để cho bà ấy có chút chuẩn bị nào, Dương Thục Nghi thẫn thờ lại.
Vốn dĩ, Mạnh Kiều Dịch có cách tốt hơn nhưng hiện nay anh muốn giải quyết một cách nhanh nhất và đơn giản nhất.
“Con nói gì?” Dương Thục Nghi muốn Mạnh Kiều Dịch nói rõ ràng và đang muốn xác nhận lại một lần nữa.
“Là con nói dối mẹ, con xin lỗi. Mẹ để bọn con áp lực lớn quá” Mạnh Kiều Dịch nói thêm một câu để giảm bớt sự tức giận của Dương Thục Nghi.
Sau khi Mạnh Kiều Dịch nói xong, bên phía điện thoại của Dương Thục Nghi không cất tiếng nói, tâm trạng Vạn Tố Y rối lên không hề biết kết quả thế nào.
Rất nhanh đầu dây bên Dương Thục Nghi đã mất tín hiệu, không hề nói thêm bất cứ điều gì nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được sự tức giận của Dương Thục Nghi.
“Được rồi” Mạnh Kiều Dịch nghe thấy Dương Thục Nghi tắt máy, cầm điện thoại trả lại Vạn Tố Y.
Dương Thục Nghi rõ ràng tức giận rồi nhưng bây giờ Mạnh Kiều Dịch lại tỏ ra rất nhẹ nhõm giống như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Mẹ không sao chứ?” Vạn Tố Y hỏi một cách bất đắc dĩ, lo lắng nhìn Mạnh Kiều Dịch.
Nhìn thấy sự lo lắng của Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch mỉm cười nói: “ Không sao, tính mẹ là như vậy, đợi mọi chuyện qua đi mẹ sẽ hiểu thôi”.
“hay đợi anh xong việc, bọn mình đi thăm mẹ đi, em vẫn vảm thấy không an tâm” Vạn Tố Y tiếp xúc với Dương Thục Nghi cũng không lâu, cũng không hiểu rõ tính cách của bà, cô vẫn lo lắng việc chuyện này sẽ trở thành một cái nút thắt giữa hai người.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y lo lắng đưa tay kéo cô vào lòng: “Việc này để anh giải quyết, em cứ yên tâm làm việc đi, việc của mẹ anh sẽ xử lý chu toàn.”
Chuyện này Mạnh Kiều Dịch đã để trách nhiệm thuộc về mình, Dương Thục Nghi nếu có không vui cũng không thể giận lâu, Mạnh Kiều Dịch đi nói chuyện một chút, Dương Thục Nghi cũng chỉ giận một lúc, để bà bình tĩnh chút bà cũng sẽ tự nghĩ lại những vấn đề ở mình.
Vì thế Mạnh Kiều Dịch đã khẳng định, Dương Thục Nghi tuyệt đối sẽ không làm phiền Vạn Tố Y nữa càng không đòi chứng nhận từ Vạn Tố Y.
Lúc này, Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch và gật đầu: “ vậy thì tốt, chắc cũng chỉ có cách này...”
“Không phải em nói muốn mời Nhạc Nhất Nhạc cùng quay trực tiếp, em nên thông báo đi” Mạnh Kiều Dịch buông lỏng hai cánh tay để cô thoải mái hơn.
Mạnh Kiều Dịch nói làm Vạn Tố Y sực nhớ ra lập tức gật đầu: “ vâng em chỉ chú ý đến Nguyễn Ca, Nhất Nhạc em cũng phải thống báo cô ấy nữa”.
Nói xong Vạn Tố Y lại lấy điện thoại gọi cho Nhạc Nhất Nhạc.
Nhạc Nhất Nhạc đang trong giờ làm việc, cũng rất cẩn thận nghe điện thoại của Vạn Tố Y: “ Tố Y, có chuyện gì vậy”
Nghe thấy giọng của Nhạc Nhất Nhạc rất bé cô liền biết Nhạc Nhất Nhạc có thể đang họp hoặc chưa tan làm, Vạn Tố Y nói rất nhanh: “ Nhất Nhạc, vài hôm nữa tớ cần quay trực tiếp việc trang điểm, tớ muốn mời cậu cùng tham gia, không biết có được không?”
“Cậu mời tớ à?” Nhạc Nhất Nhạc có chút ngạc nhiên nhưng giọng nói cũng không giấu được niềm vui.
“Đúng rồi, tớ cảm thấy hôm đấy cậu nhất định phải cùng tham gia” Vạn Tố Y tỏ ra rất long trọng mời cô.
Thái độ của cô rất nghiêm túc, thái độ của Nhạc Nhất Nhạc cũng nghiêm túc nhưng nghe Vạn Tố Y nói xong Nhạc Nhất Nhạc lại nghĩ đến công việc của mình rồi nói: “ Vì thế nên nơi cậu trang điểm chắc rất lớn, cần đến bảo vệ sao?”
“...”
Nghe Nhạc Nhất Nhạc nói môi Vạn Tố Y như bị cứng lại không biết trả lời như thế nào.
“Không phải, ý của tớ là hy vọng cậu có thể cùng tớ quay, tại nhà tớ không có ai khác.”Vạn Tố Y cố gắng giải thích hết mức rồi nói thêm: “Chỉ có tớ với cậu, thêm Nguyễn Ca nữa thôi”
“Nguyễn Ca? Là cái cô ca sĩ nổi tiếng ý hả?” Nhạc Nhất Nhạc nghe thấy cái tên quen thuộc, giọng nói trở nên kích động hơn.
Vạn Tố Y để xa điện thoại khỏi tai, tai cô suýt bị giọng của Nhạc Nhất Nhạc làm cho ù lên.
“Là Nguyễn Ca, thế nên cậu có đến không?” Vạn Tố Y hỏi cô thật nhanh.
Cô nghĩ vốn dĩ không nên làm phiền công việc của Nhạc Nhất Nhạc, nếu cứ tiếp tục nói có thể sẽ làm ảnh hưởng đến công việc của cô ấy.
“Có chứ, tớ muốn đi, rất thích đi” Cuộc sống của Nhạc Nhất Nhạc rất ít va chạm những chuyện như này, nếu Vạn Tố Y đã mời cô ấy, thì cô ấy nhất định sẽ đi, dù chưa biết quá trình như thế nào.
“Được, vậy lúc đó tớ sẽ đợi cậu” Nhạc Nhất nhạc đồng ý, Vạn Tố Y cũng an tâm nhìn Mạnh Kiều Dịch rồi tắt điện thoại: “ Mọi thứ dường như đã suôn sẻ hơn rồi anh ạ”.
/513
|