" Ba, ngoài Quân Mạc Phàm ra con sẽ không lấy ai." Ninh Thư cắn một miếng bánh nhìn người trước mặt nói.
Lãnh Hải nhíu mày nhìn cô con gái rượu, cảm thấy con bé rất cứng đầu, lại đi học tập người ta không phải người này không lấy. Lãnh gia bao đời đều là gia tộc có quy củ, không bao giờ ép buộc chuyện cưới xin của hậu bối nhưng hôn nhân nhất định phải từ hai phía. Người ta đã không thích nhưng con gái vẫn không chịu buông tha, thật là đau đầu.
" Ninh Thư, con yêu ai ba mẹ không cấm, nhưng muốn ba giúp con giựt đồ của người khác thì quên đi." giọng nói nghiêm túc lập tức vang lên.
" Ba, con là con gái của ba mà." Ninh Thư tức giận đứng bật dậy.
" Con cũng biết con là con gái của Lãnh Hải ta? Vậy con cũng nên biết ta sẽ không bao giờ làm chuyện trái với lương tâm đâu."
Ninh Thư dậm chân chạy lên phòng. Lãnh gia chết tiệt, ai cũng nghe theo lời răn dạy của tổ tiên, ngay cả ba mẹ cô ta cũng không chịu giúp đỡ, cô ta chẳng qua chỉ muốn ba tạo chút áp lực cho anh để anh có thể đến cầu cạnh cô ta, không ngờ lại bị từ chối.
Hôm nay Bạch Dật đã dậy từ rất sớm, tự mình làm vệ sinh cá nhân, lại còn bận đồ thật đẹp chuẩn bị cùng cô vui vẻ đi chơi, ai ngờ vừa bước chân ra khỏi phòng đã bị một gáo nước lạnh tạt thẳng vào khuôn mặt đang hí hửng như hoa.
" Hôm nay mẹ là của ba, ngoan ngoãn xuống tìm chú Bạch chơi đi." Quân Mạc Phàm chuẩn bị bữa sáng, vừa thấy nhóc con đi ra liền hờ hững nói.
Đoàng....... tiếng sét ngang tai.......
" Chẳng phải ba bận kiếm tiền sao? Còn có thời gian ở bên mami?" Bạch Dật vừa ăn vừa hậm hực nhìn anh lên án.
" Cho nên ba có quyền, đợi khi nào con kiếm được tiền thì mới có quyền ý kiến." anh gắp trứng đặt vào bát cho nhóc con rồi tiếp tục ăn.
Bạch Dật phồng má cắn đứt miếng trứng, chính vì câu nói này mà trong thâm tâm của một thằng bé đã bắt đầu nhóm nhém ý tưởng phải kiếm thật nhiều tiền. Có tiền mới có mami, cho nên mami chính là tiền!
Lăng U sau khi biết hôm nay không phải làm bảo mẫu bất đắc dĩ nữa thì vui vẻ không thôi, cuối cùng cô cũng có thể làm công việc bình thường của một thư ký rồi.
Anh giao cho cô một đống giấy tờ yêu cầu cô phải hoàn thành xong trong hôm nay. Lăng U hừng hực nhiệt huyết cắm đầu vào máy tính chăm chỉ làm việc, nhưng rồi cô nhận ra, nhất định là boss đang chỉnh chết cô vì tội tiêu quá nhiều tiền khi trông Bạch Dật. Khi tất cả mọi người đều đã tan làm, Lăng U vẫn đang vật lộn với đống tài liệu anh giao cho.
" Boss thật đáng ghét, ngày đầu làm việc đã tăng ca. Đúng là xấu xa." cô thầm rủa một tiếng.
" Ngày đầu làm việc đã nói xấu lãnh đạo, cũng chỉ có mình em."
Lãnh Hải nhíu mày nhìn cô con gái rượu, cảm thấy con bé rất cứng đầu, lại đi học tập người ta không phải người này không lấy. Lãnh gia bao đời đều là gia tộc có quy củ, không bao giờ ép buộc chuyện cưới xin của hậu bối nhưng hôn nhân nhất định phải từ hai phía. Người ta đã không thích nhưng con gái vẫn không chịu buông tha, thật là đau đầu.
" Ninh Thư, con yêu ai ba mẹ không cấm, nhưng muốn ba giúp con giựt đồ của người khác thì quên đi." giọng nói nghiêm túc lập tức vang lên.
" Ba, con là con gái của ba mà." Ninh Thư tức giận đứng bật dậy.
" Con cũng biết con là con gái của Lãnh Hải ta? Vậy con cũng nên biết ta sẽ không bao giờ làm chuyện trái với lương tâm đâu."
Ninh Thư dậm chân chạy lên phòng. Lãnh gia chết tiệt, ai cũng nghe theo lời răn dạy của tổ tiên, ngay cả ba mẹ cô ta cũng không chịu giúp đỡ, cô ta chẳng qua chỉ muốn ba tạo chút áp lực cho anh để anh có thể đến cầu cạnh cô ta, không ngờ lại bị từ chối.
Hôm nay Bạch Dật đã dậy từ rất sớm, tự mình làm vệ sinh cá nhân, lại còn bận đồ thật đẹp chuẩn bị cùng cô vui vẻ đi chơi, ai ngờ vừa bước chân ra khỏi phòng đã bị một gáo nước lạnh tạt thẳng vào khuôn mặt đang hí hửng như hoa.
" Hôm nay mẹ là của ba, ngoan ngoãn xuống tìm chú Bạch chơi đi." Quân Mạc Phàm chuẩn bị bữa sáng, vừa thấy nhóc con đi ra liền hờ hững nói.
Đoàng....... tiếng sét ngang tai.......
" Chẳng phải ba bận kiếm tiền sao? Còn có thời gian ở bên mami?" Bạch Dật vừa ăn vừa hậm hực nhìn anh lên án.
" Cho nên ba có quyền, đợi khi nào con kiếm được tiền thì mới có quyền ý kiến." anh gắp trứng đặt vào bát cho nhóc con rồi tiếp tục ăn.
Bạch Dật phồng má cắn đứt miếng trứng, chính vì câu nói này mà trong thâm tâm của một thằng bé đã bắt đầu nhóm nhém ý tưởng phải kiếm thật nhiều tiền. Có tiền mới có mami, cho nên mami chính là tiền!
Lăng U sau khi biết hôm nay không phải làm bảo mẫu bất đắc dĩ nữa thì vui vẻ không thôi, cuối cùng cô cũng có thể làm công việc bình thường của một thư ký rồi.
Anh giao cho cô một đống giấy tờ yêu cầu cô phải hoàn thành xong trong hôm nay. Lăng U hừng hực nhiệt huyết cắm đầu vào máy tính chăm chỉ làm việc, nhưng rồi cô nhận ra, nhất định là boss đang chỉnh chết cô vì tội tiêu quá nhiều tiền khi trông Bạch Dật. Khi tất cả mọi người đều đã tan làm, Lăng U vẫn đang vật lộn với đống tài liệu anh giao cho.
" Boss thật đáng ghét, ngày đầu làm việc đã tăng ca. Đúng là xấu xa." cô thầm rủa một tiếng.
" Ngày đầu làm việc đã nói xấu lãnh đạo, cũng chỉ có mình em."
/106
|