Chương 3 Tôi muốn cô ấy phục vụ tôi (3)
Hôm nay người mẫu Nana sẽ ở lại ở khách sạn, trong lúc nguy cấp, giám đốc Lý lệnh cho cô quay lại sau kỳ nghỉ phép hàng năm để hầu hạ quý cô này, vừa được thăng chức thành giám sát phòng, đương nhiên cô phải thể hiện một chút để chứng minh tiền lương bản thân nhận được là hoàn toàn xứng đáng.
Cam Viện còn chưa lái vào bãi đậu xe đã nhìn thấy đám đông đang đứng chen chúc ở lối vào khách sạn, lông mày cô lập tức nhăn lại.
Những người hâm mộ này đúng là siêu nhân, không biết lấy tin tức từ đâu, bên kia đã dặn dò từ trước, nhất định phải đảm bảo sự riêng tư, vị khách này còn nóng nảy hơn những người có tên tuổi, lát nữa đối phó sợ là có chút phiền phúc.
Tăng tốc lái xe vào bãi đậu xe, Cam Viện bước nhanh đến thang máy thì gặp đội trưởng đội an ninh Chu Đại Thành đang vội vã chạy tới.
"Chủ quản Cam, cô tới rồi, bên ngoài có hàng trăm người hâm mộ, chúng tôi đuổi cũng không đi, làm sao đây?"
Cam Viện nhét tai nghe không dây vào tai phải, bật máy bộ đàm trên tay, ôn tồn nói: "Mở lối thoát hiểm ở bãi đậu xe, cho họ vào từ cửa hông rồi lên thẳng lầu."
“Nhưng, như vậy…không hợp quy tắc!” Chu Đại Thành có chút bối rối.
Lối thoát hiểm là lối đi chống cháy, theo thường lệ thì không được phép đi qua đi lại.
“Tình huống đặc biệt được xử lý đặc biệt, nếu xảy chuyện không may, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Cam Viện sửa lại tai nghe không dây, cất bước vào thang máy. “Anh đi thu xếp ngay đi, dẹp đường cho xe đi.”
Chu Đại Thành đồng ý một tiếng rồi chạy đi, ngay khi cửa thang máy đóng lại, tai nghe truyền đến giọng nói của quản lý sảnh chính đang trong giờ trực ban.
"Chủ quản Cam, đoàn xe đến rồi!"
Sao tới sớm vậy?
Cam Viện cau mày, lập tức nắm chặt máy bộ đàm đưa lên môi: "Tất cả nhân viên bảo vệ lập tức đến sảnh chính, cố gắng ngăn cản người hâm mộ lại!"
Nhấn nút mở cửa, cô xoay người lao ra khỏi thang máy, cách cửa kính xa xa, chỉ thấy một đám người hâm mộ đông như ruồi, nghênh đón đoàn xe đã lái tới cửa sảnh chính.
Chết tiệt!
Đã nói là chín giờ bốn mươi mới tới, giờ mới mới tám giờ ba mươi, sớm hơn hẳn một tiếng, vị tiểu thư này muốn kiểm tra đột xuất sao?
Cam Viện rủa thầm trong lòng, cô vội vàng tăng tốc, giày cao gót giẫm lên nền đá cẩm thạch, hớt ha hớt hải xông đến sảnh chính.
"Nana, anh yêu em!"
"Nana!"
...
Ngoài cửa sảnh chính, ngay khi đoàn xe dừng lại, người hâm mộ điên cuồng chạy đến.
"Mọi người ơi nhanh lên!"
Chạy vội ra cửa tự động, Cam Viện nghiêm nghị ra lệnh.
Nhận được lệnh của cô, các nhân viên an ninh đã tập trung từ khắp nơi, xông tới dựng bức tường người, chặn những người hâm mộ điên cuồng muốn tới gần chiếc xe.
Vệ sĩ trên xe trước và sau của đoàn xe cũng đã nhảy ra khỏi xe, bảo vệ chiếc Rolls-Royce ở giữa.
Cam Viện chạy như bay tới, giữ lấy cửa xe vệ sĩ mở.
"Cô Nana, chào mừng cô đến ..."
Lời chào mừng cứng lại bên môi, đôi mắt sau tròng kính của Cam Viện trợn tròn.
Chuyện này…sao có thể?
Người ngồi ở ghế sau không phải là người mẫu Nana như cô tưởng tượng mà là một người đàn ông - một người đàn ông trẻ và đẹp trai.
Bộ âu phục cao cấp màu đen, chiếc áo sơ mi trắng, cổ áo thắt một chiếc cà vạt khổng tước màu xanh đậm. Khi Cam Viện nhìn nghiêng, người nọ đang khép tài liệu trên tay lại.
Ánh nắng ban mai chiếu vào cửa sổ xe khiến đường nét trên khuôn mặt anh càng lúc càng rõ nét, kính râm đen che khuất đôi mắt, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng tuyệt đẹp.
Khuôn mặt đó tuấn tú vô song, có phần giống với Cam Đường.
/1464
|