Ông xã thần bí không thấy mặt full

Chương 152: Tôi nên làm như thế nào?

/376


Chương 152: Tôi nên làm như thế nào?

Editor: Puck

“Chuyện sau này thì em đã biết căn bản. Má Tằng cảm thấy có lỗi với anh, làm liên lụy đến anh, lại hại nhà họ Lãnh không có con cháu, cố ý nói muốn anh và Tĩnh Lam ly hôn, anh cảm thấy không cần thiết, trừ phi Tĩnh Lam có thể tìm được người chân chính chăm sóc cho cô ấy, nếu không, sự tồn tại của cô ấy với anh mà nói cũng chỉ là thêm cái miệng ăn cơm mà thôi. Nhưng nghĩ lại, có phải má Tằng sợ anh khắc tĩnh Lam không, cho nên thử lấy chuyện ly dị ra đề cập với Tĩnh Lam, ai ngờ Tĩnh Lam lập tức nổi điên.”

“Má Tằng thấy thế cũng chỉ có thể thôi, nhưng đưa ra đẻ dùm hoang đường, vì lưu lại hâu thế cho nhà họ Lãnh, anh vốn không đồng ý, không chịu nổi bà dây dưa giày vò, anh nghĩ trên thế giới này cũng có rất nhiều người con gái tham tiền, nếu họ nguyện ý bán mình đổi lấy lợi ích, anh là người làm ăn, hoàn toàn có thể coi nó là khoản giao dịch. Cho nên, ngày đầu tiên, anh uống rượu say mèm…”

Duy Nhất nhớ lại buổi tối dieendaanleequuydonn khổ sở đó, anh thô bạo tuyệt đối không thương hương tiếc ngọc, thì ra coi cô là cô gái ham hư vinh, làm ăn mà thôi.

Nhớ tới nói đến khắc vợ, cô cười lạnh, “Không phải anh khắc vợ sao? Sao lại không sợ khắc đến người ta?”

Lãnh Ngạn khẽ dừng lại, “Khi đó anh còn chưa tin khắc vợ, nói thế nào cũng là người được giáo dục bậc cao. Đình nhi qua đời, kết quả điều tra của cảnh sát là bị kinh sợ khủng khiếp, đây là kết quả kiểm nghiệm khoa học, có sức thuyết phục hơn khắc vợ. Sau tụi Tiêu trẻ người non dạ giới thiệu bạn gái cho anh, còn cho người ta công khai vào ở nhà anh, ngại vì thể diện hai bên, anh không có cách nào đuổi đi, không thể làm gì khác hơn là trốn không về nhà, dù sao anh cũng không thường về nhà, ai ngờ người phụ nữ kia lại bị điện giật chết.”

“Cảnh sát tới điều tra, dây điện bên ngoài bị gió thổi đứt, đề nghị anh kiểm tra những chỗ khác, lần đó, anh để người kiểm tra toàn bộ dây điện ở nhà họ Lãnh, phát hiện rất nhiều dây điện đã hỏng, không thay thế sẽ có nguy cơ gặp nguy hiểm.”

“Lúc này anh mới bắt đầu hơi hốt hoảng, có phải người giới tính nữ nào tiếp xúc với anh thật sự sẽ bị anh khắc không? Mặc dù ngoài ý muốn, là tình cờ, nhưng quá nhiều tình cờ cũng sẽ khiến cho lòng tin của người ta bị dao động, thậm chí bao gồm Tĩnh Lam, cũng bởi vì yêu anh mới biến thành như bây giờ, nếu không có anh, cô ấy sẽ trải qua cuộc sống hạnh phúc với Lãnh Dực.”

Duy Nhất không nói, Lãnh Ngạn nhẹ nhàng kéo tay cô, “Duy Nhất, phải nói anh cũng nói rồi, anh vốn muốn thuận lợi vui vẻ cưới em, dùng hình thức pháp luật trói buộc em ở bên cạnh anh, nhưng mà, cũng vì do dự chuyện khắc vợ, mặc dù má Tằng nói bát tự của chúng ta hợp nhau, nhưng anh vẫn còn lo lắng, khi anh do dự, ngày đó Tĩnh Lam tới bệnh viện lại trùng hợp đi qua tiệm chụp ảnh kia, nhìn thấy hình của chúng ta, tự sát lần nữa…”

Giờ phút này, tức giận trong lòng Duy Nhất lại biến mất, dâng trào lại là bi thương, lạnh lẽo trong lòng giống như ngâm mình trong băng.

Cô không tránh tay Lãnh Ngạn, chỉ chảy nước mắt hỏi anh, “Lãnh Ngạn, anh nói cho tôi biết những điều này, anh muốn tôi làm thế nào? Anh muốn tôi làm thế nào?”

Lãnh Ngạn ngẩn ngơ, cúi đầu, “Em muốn làm gì thì làm…”

Duy Nhất khóc lớn lên, “Tại sao anh lại kết hôn với cô ta? Tại sao? Không sai, cô ta rất đáng thương, nhưng trên thế giới này cách giúp đỡ cô ta còn có rất nhiều, không phải anh có nhiều tiền sao, anh có thể nuôi cô ấy, nuôi cô ấy cả đời, thậm chí tôi nguyện ý chăm sóc cô ta cùng anh, nhưng tại sao anh lại cố tình chọn con đường không có lối về!”

Lãnh Ngạn há to miệng, chán nản, “Anh thật sự không ngờ sẽ gặp được em, sẽ yêu em coi trọng em, anh cho rằng trái tim anh ddieendanleêquuydonn đã chết rồi, trên đời này anh chỉ là cái xác không hồn mà thôi, có kết hôn hay không kết hôn với ai cũng giống nhau, hơn nữa, bệnh của Tĩnh Lam, nguyên nhân chính là vì muốn kết hôn với anh, sau khi cô ấy kết hôn thật sự dần tiến triển tốt, mấy năm sau đại đa số đều rất bình tĩnh, có lúc như người bình thường. Nhưng mà, sau khi anh gặp em anh mới biết mình ngu xuẩn bao nhiêu…”

Duy Nhất khóc lắc đầu, “Đúng! Cuối cùng anh cũng phát hiện mình sai rồi, vậy anh tính sửa sai như thế nào? Anh chỉ cần nói ly hôn, cô ta sẽ tự sát tự mình hại mình, anh nhẫn tâm sao? Như vậy, để cho tôi trở thành nhân tình cả đời làm người không thấy được ánh sáng sao? Tôi không cam lòng!”

“Không! Anh sẽ không để cho em chịu uất ức! Tin tưởng anh, cho anh thời gian, anh nhất định sẽ xử lý xong! Anh tuyệt đối không để cho em giống như mẹ cả đời danh bất chính ngôn bất thuận!” Lãnh Ngạn đau lòng bế cô vào trong ngực.

Hơi thở quen thuộc đập vào mặt, Duy Nhất khóc đến thở không ra hơi, cô yêu anh, cô không thể lừa gạt trái tim mình, nhưng mà, yêu như vậy cô không muốn, cũng không dám muốn! Cô há to miệng mà hít lấy hơi thở của anh, vẫn hô hấp đến ngực phát đau.

Có lẽ đây là lần cuối cùng cô dựa vào trong ngực anh, có lẽ từ nay về sau, cô không có cách nào đến gần Lãnh Ngạn như vậy, nếu thế để cho cô tham lam một lần, ngửi đủ hơi thở của anh, vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng không quên!

Lãnh Ngạn cảm nhận được động tác mờ ám của cô, ôm cô chặt hơn, thì thầm bên tai cô, “Duy Nhất, em đúng là duy nhất trên đời này của anh, người yêu duy nhất, người thân duy nhất, chỗ dựa duy nhất, nhớ thương duy nhất, không có em, anh sống không có chút ý nghĩa nào!”

Anh sống nội tâm có thể nói ra như vậy cũng coi là giới hạn cao nhất, Duy Nhất nghe vào trong tai, đau trong lòng, cô lặng lẽ cắn đứt nút áo sơ mi trên ngực anh, vỏ ốc tím bể tan tành được cô dán lại vẫn treo trên cổ Lãnh Ngạn, nhưng đồ đã vỡ vụn dù có dán lại chỉnh tề, vẫn có vết rách!

Cô lau mạnh nước mắt lên áo sơ mi của anh lần cuối cùng, sau đó khe khẽ đẩy anh ra, ngửa mặt lên, nhìn anh chằm chằm, hỏi khẽ, “Lãnh Ngạn, tôi hỏi anh, nếu khi anh nói ly dị Tĩnh Lam lại tự sát một lần nữa, anh sẽ làm sao?”

Lãnh Ngạn cười ảm đạm, “Theo cách em nói, anh bị vây trong trò chơi tự sát rồi hả?”

Duy Nhất lắc đầu, “Lãnh Ngạn, đừng nói anh không nhẫn tâm, tôi cũng không đành lòng, nếu cô ta tự sát lần nữa, lương tâm cả anh và tôi sẽ lo lắng cả đời. Lãnh Ngạn, tôi tin anh yêu tôi, cũng như tôi yêu anh, nhưng tôi không giống Tĩnh Lam, không có anh, tôi vẫn có thể sống tốt, mà cô ta thì không thể!”

“Em có ý gì?” Lãnh Ngạn cảnh giác nhìn cô.


/376

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status