Overlord

Q.8 - Chương 6 - Ngoại Truyện 2 : Một Ngày Của Nazarick 2

/210


Tầng 6 của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick.

Những Undead thường xuyên lang thang khắp ngôi mộ đều không xuất hiện ở đây. Thay vào đó, các quái thú của Aura và những quái vật khác mà không tự hồi sinh, bảo vệ ở đây. Tầng này là nơi rộng nhất trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick và được bao phủ hầu hêt bởi rừng. Đây là một khu vực phù hợp với cái tên “biển rừng”.

Tuy nhiên, những thành viên đầu tiên của Ainz Ooal Gown vẫn không hài lòng và chưa chịu dừng lại trong việc phủ xanh cả tầng này.

Một đấu trường, cây khổng lồ, di tích phát triển quá mức, một hồ nước, hố độc, cây thân leo, rừng ngập mặn, đầm lầy không đáy và nhiều thể loại rừng khác được thêm vào tầng này. Họ thậm chí còn cho phép những cư dân mới sống ở đây, vì vậy ở đây còn có một ngôi làng nhỏ.

Chính giữa vùng đất rộng xanh tươi này là một hồ nước khổng lồ-mặc dù nhỏ hơn so với cái hồ dưới lòng đất của tầng 4- và nó được bao quanh bởi rừng và đồng bằng. So sánh với toàn bộ tầng 6, đồng bằng này nhỏ như cái lông mày của con mều, nhưng đối với họ, nó đã đủ lớn.

Người đầu tiên trong nhóm Thủ vệ của tầng này, Aura. Cái cách cô cưỡi trên đầu con sói với bộ lông đen kịt trông thật tráng lệ và có thể nói rằng không gì khéo léo được hơn.

Đó là những điều được mong chờ. Để có thể tuần tra được một tầng lớn như thế này- mặc dù cô sở hữu một thể chất phi thường và hoàn toàn có thể chạy xung quanh hết tầng này- cô vẫn ưa thích hơn khi cưỡi trên lưng con thú mà cô đã thuần hóa.

Có hai người khác với cô.

Một người là Tổng quản Thủ vệ, Albedo. Cô không mặc bộ bộ váy trắng xinh đẹp bình thường như mọi ngày mà khoác lên mình một bộ áo giáp toàn thân màu đen thường dùng trong chiến đấu.Tuy vậy, cô không hề mang theo bất kì vũ khí hay lá chắn nào.

Người còn lại là Shalltear. Không có gì khác biệt về trang phục thường ngày của cô. Một tia sáng lóe lên trong mắt cô như thể cô rất thích thú với tình hình này vậy.

“Vậy thì tôi sẽ bắt đầu. Đến đây, thú cưỡi của ta.”

Kỹ năng Albedo đã dùng là “Triệu hồi thú cưỡi”.

Một con thú với bộ lông như một chiếc áo giáp bạc xuất hiện từ hư không.

Với bờm màu bạc và đuôi, nó là một con ma thú giống như ngựa. Nó mang trên mình một bộ giáp toàn thân cũng như yên ngựa và dây cương. Nó nhỏ hơn một con ngựa bình thường nhưng có một hào quang tràn đầy năng lượng xung quanh. Điểm khác biệt cuối cùng là đầu nó có hai chiếc sừng mọc ra, hướng về phía trước.

Người đầu tiên phản ứng lại là người có vốn hiểu biết nhất về ma thú:Aura.

“Oh~ nó khác hẳn một con bicorn bình thường. Cặp sừng thật đáng kinh ngạc, cơ thể nó thật mạnh mẽ và cơ bắp.”

Albedo mỉm cười hài lòng.

“Tất nhiên rồi. Nó là một con đặc biệt đã được biến đổi để phù hợp với khả năng của tôi. Nó xứng đáng để có cái tên ‘Chúa tể chiến tranh Bicorn’… nhưng nó thật ra chỉ là một con bicorn level 100.”

“Nó bay được không?”

“Không, thế là quá nhiều với nó. Trạng thái cơ bản của nó không khác gì một con bicorn bình thường. Nó không có khả năng đặc biệt nào cả, nó chỉ có tác dụng làm tăng HP,sức mạnh và nhanh nhẹn thôi.”

“Ah, tôi đoán rằng nếu cô không có class ‘Rider’ thì sẽ rất khó để tiến hóa thú cưỡi. Nếu nó chiến đấu với chúng ta ở những cuộc chiến cấp 100 thì nó có thể gây cản trở chúng ta vì thiếu đi những khả năng đặc biệt.”

“Yea, nhưng tôi có thể bảo vệ đứa trẻ này bằng những kỹ năng của tôi, vì vậy nó có thể chiến đấu với tôi cho đến bây giờ.”

“Nhưng cô không nghĩ rằng nó sẽ làm lãng phí nguồn lực của cô ư? Cô sẽ mở đầu cuộc chiến như thế à. Tại sao không tăng cường cho nó bằng cách thay đổi trang bị? Tôi nghe nói rằng thú cưỡi có thể trang bị giáp và móng đấy.”

“Đúng vậy, tôi có thể thay đổi trang bị mặc dù thú cưỡi này được triệu hồi bởi kỹ năng. Nó phần nào liên kết với câu hỏi của Aura trước đó. Ví dụ như, nếu tôi trang bị cho nó móng có khả năng bay, nó có thể chạy xung quanh và bay, nhưng từ khi tôi đã trang bị cho nó các thiết bị tăng tốc độ…Làm điều này có vẻ rất khó.”

Albedo nhẹ nhàng vuốt ve con thú cưỡi đứng bên cạnh cô. Nhưng con bicorn loạng choạng một chút như thể bị chấn động bởi sức mạnh trong cái vỗ của cô. Không có khả năng con thú cưỡi cô đã triệu hồi không có năng lực để chịu đựng một cái vỗ nhẹ như thế này. Albedo cau mày, tự hỏi rằng con thú sẽ bắt đầu nổi loạn hay không thì Aura hỏi cô một câu hỏi khác.

“Hehe~ vậy nó tên là gì vậy?”

“Nó là bicorn, giống như tôi đã nói lúc trước.”

“Không, không phải vậy.Ý tôi không phải là tên loài, tên của nó cơ.”

“Nó cần tên sao?”

Cô ma ca rồng nhún vai với Albedo,người giống như có một ý kiến thứ hai.

“Có lẽ vậy? Dù sao thì nó cũng là tên của thú cưng cô.”

“Thật ra nó không phải thú cưng…Có phải bất bất kỳ lần nào tôi triệu hồi cũng ra nó không?”

Sau khi nghe câu hỏi của Albedo, Shalltear lên giọng như thể tìm ra một ý tưởng tốt.

“Nếu hỏi Kyouhukou thì sao? Hắn ta rất giỏi trong việc những loài thú triệu hồi, vậy nên hắn ta hẳn rất am hiểu về vấn đề này.”

“…Tôi từ chối. Tôi cảm thấy rất tệ vì như một đồng đội trong Nazarick, tôi không nên không thích hắn ta nhưng tôi vẫn không thể ngăn được…”

“Ah…chẳng khác được nhỉ. Tôi chắc chắn rằng hắn ta có ý tốt nhưng thỉnh thoảng hắn ta cứ cố bò lên quần áo mọi người. Mặc dù có vẻ như những người khác hay đến thăm hắn ta.”

“Đừng nói về mấy thứ khó chịu đó nữa. Nó làm da gà nổi hết lên khi nghĩ về nó…Đó quả thật là căn phòng của sự khiếp sợ. Nó nằm dưới một trong những tầng tôi điều khiển nhưng tôi không bao giờ muốn vào đó.”

“…Shalltear, cô biết biết điều này chứ, Entoma gọi căn phòng đó là ‘phòng ăn nhẹ’”

“Eeeeh? Thật sao?Thật sao. Uwaaaah~ tôi không bao giờ muốn lại gần Entoma một lần nữa.”

Albedo đồng ý. Cô không muốn lại gần ai mà gọi những thứ đó là thức ăn nhanh. Giữa bầu không khí quan ngại, Aura nói lớn giọng để thay đổi chủ đề.

“Quay lại đề tài ban nãy, cô có đặt tên cho nó hay không?”

“Chà,nếu tôi làm vậy, tôi nên gọi nó là gì?”

Albedo lẩm bẩm trong khi chìm sâu vào suy nghĩ. Vì cô sẽ cưỡi nó, cô không muốn đặt cho nó một cái tên nào đó đáng xấu hổ. Tưởng tượng ra tất cả các từ ngữ và nhân vật, một ý tưởng phát ra như bài hát trong đầu cô.

“Cô lầm bầm về cái gì vậy?”

“Ah, xin lỗi.”

Albedo trả lời như cô vừa thức dậy từ một giấc mơ.

“Nếu Ainz-sama cho phép, Tôi sẽ cho nó cái tên với tất cả cảm xúc của tôi ‘Top of the world’.” (Edit: Đệch)

“Hmm. Đó là một cái tên hay. Nhưng chẳng phải nó ám chỉ cho người đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới, Ainz-sama sao?”

Albedo chỉ đơn giản là mỉm cười nhưng không trả lời.

Lông mày Shalltear cong lên một cách nguy hiểm.

Aura làm gián đoạn bầu không khí căng thẳng có thể bùng nổ bất cứ khi nào giữa hai người.

“Chà, đó là tất cả những gì về nó. Vì cô đã triệu hồi được bicorn, sao chúng ta không chuyển sang những thử nghiệm khác nhỉ.”

“Tốt thôi.”

Trong khi Shalltear nhìn nhìn chằm chằm coi thường Albedo, Albedo quay người lại, bước vào bàn đạp và leo lên con thú. Ngay khi cô ngồi vào yên ngựa, cô cảm thấy thân thể con bicorn run rẩy.

“Chuyện gì vậy?”

Albedo kêu lên trong sự ngạc nhiên. Con bicorn của cô, thứ có cấp độ 100,không nên lảo đảo xung quanh như thế này. Tiếp theo khi cô nhớ lại lần vuốt ve nó. Có lẽ vấn đề đã xảy ra khi đó, nhưng nguyên nhân của nó là gì?

“Aura, Shalltear. Con bicorn của tôi xảy ra những hành động lạ. Cô có thể kiểm tra nó không?”

Hai người họ nhận ra rằng con bicorn đã lảo đảo và không thể chịu đựng được nữa.

“Eeeh,trước tiên hãy đi xuống đã Albedo.”

“Được,được thôi.”

Albedo cuối cùng cũng nghĩ về nó sau khi được Aura nhắc nhở.

Con bicornloạng choạng và cuối cùng cũng đổ gục xuống.

“…Có lẽ cô hơi bị nặng đấy Albedo”

Câu nói đó không cố ý để bắt đầu một cuộc tranh cãi.Với một người ngoài cuộc, đó có vẻ như là một lý do thường thấy nhất.

“Thỗ lỗ thật. Xem xét sức nặng của các bộ phận trên cơ thể mình, tôi đang có một cân nặng lý tưởng đấy.”

“Có phải nó đã yếu đi vì cô không cưỡi nó trong một thời gian dài không.”

“Cái gì? Không thể nào…Vì nó là thú cưỡi triệu hồi, chẳng phải nó cũng giống như những quái vật triệu hồi sao? Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra.”

“Thế tôi thử cưỡi nó thì sao?”

“Đáng tiếc, điều này là không thể. Nó là thú triệu hồi của tôi. Những người khác không thể cưỡi nó. Nếu các cô cố gắng cưỡi nó bằng vũ lực,nó sẽ biến mất.”

“Thế thì hỏi con bicorn trực tiếp thì sao? Eh, bicorn, có chuyện gì vậy?”

Aura hỏi. Không phải là vì Aura có thể giao tiếp với ngựa nhưng bicorn tương đối thông minh vì thế cô có thể thử. Tuy nhiên, bicorn không thể nói và chỉ phát ra những âm thanh như ngựa.

“Nếu không nói được…nó có thể viết không?”

Con bicorn hí lên như đồng ý.

Ba người nhìn lẫn nhau.

“Aura, cô không thể làm được điều gì đáng kinh ngạc với sức mạnh của cô sao?”

“Ý cô là gì khi nói “điều gì đó đáng ngạc nhiên”? Chúng ta đã nói chuyện đủ lâu để có thể hiểu quá rõ về khả năng của nhau rồi. Có phải tổng thống lĩnh của chúng ta quên mất điều đó không?”

“Ara…vậy thì cô hay giao tiếp với Fenrir như thế nào?” (Note: Con tắc kè của Aura ý)

“Thông thường thì tôi chỉ cần bảo nó làm cái này,làm cái nọ thôi.”

“Nhưng cô không nói chuyện với nó phải không? Nếu như cô cũng bỏ nỗ lực như thế, cô có thể làm nó với đứa trẻ này không?”

“Tôi chỉ có thể giao tiếp với những con thú tôi đã thuần hóa, đừng nghĩ rằng tôi có thể làm điều tương tự với tất cả những con thú khác. Thêm nữa tôi đã thử nó rồi. Cô biết Rororo, con hydra mà những lizardman đang nuôi đó, tôi dường như không thể nào kết nối với nó.”

Ba người họ nhìn lẫn nhau.

“…Khi gặp phải rắc rối, Demiurge không phải là giải pháp sao?”

“Thật đáng tiếc, Demiurge đang ở ngoài Nazarick để thi hành mệnh lệnh của Ainz-sama. Anh ấy hiếm khi ở Nazarick trong những ngày này. Tôi vẫn có thể liên lạc với anh ta, nhưng tôi không muốn làm thế trừ khi có việc gì đó thật sự khẩn cấp.”

Có những sự ghen tị trong mắt của Shalltear và Aura. Demiurge, người đang bận rộn để giúp chủ nhân, chính là mục tiêu của sự đố kỵ và ghen tuông giữa các Thủ vệ.

“Ah~ thật đáng ghen tị. Tôi biết là việc phòng thủ Nazarick là một công việc rất quan trọng nhưng nếu như không có bất kỳ một kẻ xâm phạm nào, chúng ta sẽ chẳng có kết quả gì cả. Làm sao chúng ta biết được chúng ta có ích hay không? Tôi cũng muốn làm việc chăm chỉ cho Ainz-sama ở bên ngoài.”

“Tôi là người mắc lỗi lầm duy nhất từ trước đến nay…”

“Ỏn thôi mà, Shalltear. Sớm thôi, cô có lẽ có thể- không, cô chắc chắn sẽ làm việc gì đó giúp được Ainz-sama. Nhưng nó có thể sẽ khá khó khăn cho đến khi cô trở lên thông minh hơn…”

“Aura, cô không nghĩ răng lời nói của cô hơi….cay nghiệt sao?”

“Chao ôi, cô đúng là người duy nhất mắc sai lầm từ trước tới. Hãy cố làm gì đó để đạt được lợi ích với cái danh hiệu Thủ vệ đi.”

Shalltear nghiến răng trước lời nói của Albedo, nhưng ngay lập tức cô làm ra một khuôn mặt như ngọn đèn được thắp sáng.

“Hohoho,tại sao cô lại nghĩ tôi đã đưa ra chủ đề không có thế mạnh của mình nhỉ? Với cô, người chẳng biết bất cứ thứ gì khi Demiurge không có ở đây thì tôi sẽ dang rộng vòng tay giúp đỡ cô. Tôi sẽ giải quyết vấn đề này.”

Shalltear lấy ra một quyển sách. Nó rất nặng và trông ra có vẻ dễ dàng vượt quá 1000 trang giấy. Đối với Shalltear, người bên ngoài giống như một cô gái yếu đuối nhưng hoàn toàn khác ở bên trong, thì số trọng lượng này chẳng là vấn đề gì cả.

“Huuuuh? Đó…đó là…?”

“Kuuuuh,đó chính là món quà mà tôi nhận được từ Ainz-sama.”

Aura và Albedo không thể không nhin chằm chằm cô đầy ghen tị.

“Đúng vậy đó. Đây là bách khoa toàn thư được biết bởi Peoroncino-sama.Nó là một phần thưởng khi thi hành mệnh lệnh của Ainz-sama đấy.”

Nó giống như một phần thưởng đóng góp hơn là một phần thưởng thật sự, nhưng Shalltear vẫn mỉm cười sung sướng vì đây là một trong những món quà tuyệt vời nhất cô có thể nhận. Hay ít nhất là cô tin rằng nó như thế. Một vật phẩm được lưu lại bởi đấng tạo hóa thì quan trọng hơn bất kì phần thưởng nào khác.

Cuốn từ điển có tên là “Đại Việt Sử Kí Toàn Thư” (Trans: Chém tí cho vui. Edit: cũng được vì cái này không quan trọng lắm)được trao cho mỗi người chơi khi bắt đầu vào game. Nó là một vật phẩm duy nhất mà không thể đoạt lấy bằng vũ lực mà phải để người chủ sở hữu tự cho đi.

Yggdrasill là một trò chơi nhấn mạnh vào niềm vui khi học hỏi về những điều chưa biết. Đây là một trong những vật phẩm phản ánh ý đồ mà các nhà phát triển game muốn người chơi đưa các bí ẩn ra ngoài ánh sáng.

Khi một người chơi gặp phải một quái vật mới, “Đại Việt Sử Kí Toàn Thư” tự dộng ghi lại các dữ liệu cơ bản của nó (Edit: Pokedex phiên bản Yggdrasill). Tuy nhiên, các số liệu thống kê chi tiết không được tiết lộ cụ thể, chỉ có tên,ngoại hình, và nếu nó là quái vật thần thoại thì truyền thuyết sẽ được ghi sau nó. Nếu ai đó muốn sử dụng đầy đủ khả năng của quyển sách này thì phải tự điều tra những điểm yếu hay khả năng đặc biệt của quái vật rồi viết nó vào sổ.

Quyển ‘Đại Việt Sử Kí Toàn Thư’ mà Shalltear đang cầm là một vật phẩm mà Peoroncino đã từng dùng và cậu đã viết rất nhiều thông tin trong đó. Ainz đã đưa nó cho Shalltear khi nhớ ra rằng cậu đã để lại quyển sách trong Phòng Báu Vật trước khi nghỉ game.

Tuy nhiên, một số lượng đáng kể thông tin đã bị xóa đi, bởi vì Peoroncino sợ rằng sẽ có ai đó sẽ đọc tất cả những gì cậu viết trong nó.

Vật phẩm này không có tác dụng nhiều nhưng Shalltear chẳng quan tâm. Với cô, nó quan trọng hơn vì nó là một vật phẩm mà người tạo ra cô đã từng dùng.

“B…bi…bico…”

Shalltear tiếp tục lật những trang sách trong khi thì thầm.

Albedo và Aura cố gắng nhìn lén quyển sách nhưng Shalltear ngay lập tức gập quyển sách lại và nhìn trừng trừng hai người.

“Hmph.Chà, dù sao thì cũng chẳng quan trọng. Tôi đã có một chiếc vòng tay nhận được từ Ainz-sama rồi.”

Aura nhẹ nhàng chạy dọc ngón tay của mình chiếc quai màu bạc trên cổ tay cô, Albedo cũng làm điều tương tự với chiếc nhẫn ở ngón áp út của mình. Nhưng cũng có một người khác cũng nhận được chiếc nhẫn này ngoài cô.

Mình muốn nhận được một thứ gì đó đặc biệt chỉ cho mình. Một món quà đặc biệt từ Ainz-sama…

Ngay khi Albedo đang nhẹ nhàng cọ xát bụng dưới của cô thì Shalltear lên tiếng. Đồng nghĩa với việc cô đã tìm được trang cô ấy muốn.

“Bicorn, tìm thấy rồi…”

Shalltear đột nhiên dừng cử động và nhìn với Albedo với vẻ mặt kinh ngạc. Sau đó cô nhìn lại quyển sách.

“Gì vậy?Nó nói gì?”

Albedo hỏi một cách cẩn trọng.

“…Một loài đặc biệt của kỳ lân, không giống với kỳ lân, thứ đại diện cho sự tinh khiết, bicorn đại diện cho sự không trong sạch. Kỳ lân chỉ cho phép những trinh nữ cưỡi chúng nhưng bicorn thì ngược lại và chúng sẽ không để trinh nữ cưỡi chúng …Haa?”

Shalltear và Aura mở to mắt, trông như chúng có thể rời ra khỏi mắt họ bất cứ khi nào vậy.

“Điều này không thể nào…Albedo là?”

“Ý cô là gì khi nói không thể nào? Cô nghĩ tôi là ai?”

“Huh? Uh, nhưng, tôi nên nói thế nào nhỉ, Albedo,cô không phải là một succubu sao?”

Đầy rối loạn, Shalltear bắt đầu tìm kiếm trang về succubu.

“Đúng thế,tôi là một succubus! Xin lỗi vì không có những kinh nghiệm về chuyện đó nhưng mà khác làm sao được! Tôi bị kẹt ở Throne Hall như một Tổng quản Thủ vệ! Và Ainz-sama thì không bao giờ gọi tôi đến giường ngài ấy…Tôi không muốn làm chuyện này với bất kỳ tên đàn ông nào khác ngoài Ainz-sama ….”

Albedo đột nhiên ngẩng đầu lên sau khi vừa lầm bầm vừa nhìn chằm chằm xuống đất.

“Nếu xem xét về vấn đề đó…”

Albedo liếc nhìn Aura trước khi quay ngoắt đầu đi. Nếu Aura có kinh nghiệm trong chuyện này, thì nó sẽ thật sự có vấn đề.

“Shalltear, còn cô thì sao?”

“…Tôi không có bất kỳ kinh nghiệm nào người khác giới. Nhưng nếu cô hỏi về những kinh nghiệm về người cùng giới thì…”

Aura nghiêng đầu như thể cô vẫn chưa thể hiểu được ngay câu nói nhưng ngay khi cô nhận ra được ý nghĩa của nó thì ngay lập tức cô phát ra tiếng “Uwaaaah” trong khi lấy tay che mặt.

“Nhưng. Ở xung quanh đây không có bất kỳ một tên đàn ông nào phù hợp cả. Tôi thích những cái xác hơn, nhưng những cái bị thối rữa thì không ổn đúng không…phải không. Phải không?”

“Kể cả khi cô muốn sự tán thành của chúng tôi, chúng tôi vẫn chẳng thể nào hiểu được sở thích quái dị của cô, Shalltear.”

Cả ba người nhìn xuống mặt đất trong im lặng như thể thỏa thuận không nói thêm về đề tài này nữa.

“Hừm…Tôi đã hiểu tại sao tôi không thể cưỡi được bicorn…nhưng điều này thật vô lý. Tôi lên làm gì đây…”

Albedo cau mày không vui. Con bicorn rùng mình như thể nó bị la mắng.

“Mmm…Có vẻ như một phần sức mạnh của Albedo đang được phong ấn.”

“Nhưng kỹ năng kỵ chiến không phải là khả năng đặc biệt của cô, và chỉ có mỗi một kỹ năng cô không thể sử dụng. Nếu như cô không thể cưỡi bicorn, sao cô không mượn một con thú khác từ Aura? Một con kỳ lân không phải tốt rồi sao?”

“Muu…Tôi không có một con kỳ lân nào cả. Mặc dù tôi rất muốn có một con.”

“Có cách khác tốt hơn. Tôi chỉ cần Ainz-sama giúp một chút để cưỡi được con bicorn này.”

Albedo cười trong khi kêu la ầm ĩ lên như thể chẳng có con đường nào tốt hơn.

“Đấy là gian lận.”

“Hmph…”

Albedo khịt mũi với Shalltear.

“Cẩn thận lời nói của cô đấy,Shalltear. Đây là một điều cần thiết để tôi có thể sử dụng hết sức mạnh của mình khi là một Tổng quản.”

“Kuu! Nếu cô không thể quyến rũ ngài ấy mà phải sử dụng cách đó thì cô là người phụ nữ thất bại đấy. Có vẻ như cô chẳng thể dụ dỗ được ngài ấy bằng sự quyến rũ của mình nhỉ?”

“Aaah?”

Aura làm gián đoạn hai người đang lườm chằm chằm nhau như chẳng còn từ gì đê nói nữa.

“Này, tôi đang bắt đầu tự hỏi rằng hai người các cô đang nói về cái quái gì vậy, vậy nên hai người có thể dừng trò đó được không? Hãy dừng nói về những vấn đề vớ vẩn đó nữa và tập trung vào những điều cần thiết đi. Vì cô không cần cưỡi nó ngay, nên nó cũng chẳng là vấn đề gì to tát, phải không? Cô có thể triệu hồi thứ gì khác không?”

“Ah, tôi có một vật phẩm phép thuật khác, thế nên là triệu hồi thú cưỡi không phải là vấn đề gì đó quá khó với tôi.”

“Well. Vậy dùng nó đi. Vấn đề đã được giải quyết.”

“Nhưng nếu tôi sử dụng vật phẩm đó, tôi sẽ phải thay đổi lại các trang bị hay lấy thứ đó ra, vậy nên nó sẽ tốn thêm một vài bước nữa so với sử dụng kỹ năng triệu hồi. Thêm nữa, bicorn có khả năng chiến đấu tốt hơn…”

“Vậy thì cô có thể cho con bicorn đó chống lại kẻ thù trong khi cô sử dụng vật phẩm khác để triệu hồi thú cưỡi. Đó là một chiến thuật rất phổ biến cho những Tammer lúc mới bắt đầu.”

“Tôi đoán là chẳng có cách nào khác.”

“Tôi cho rằng chúng ta có thể nói rằng Albedo đang trở nên yếu hơn.”

“Cô có thể thôi cách cười tàn nhẫn đó với những bất hạnh của người khác không?”

“Cô có vẻ rất vui mừng khi tôi mắc sai lầm đó Albedo.”

Nếu cô chối, Shalltear chắc chắn sẽ ép được cô phải nhận.

“Afu, nghiêm túc đi…Hãy dừng lại việc soi mói lỗi lầm của nhau và đi nơi nào đó khác đi. Đây dù sao cũng là kỳ nghỉ hiếm hoi mà chúng ta có được từ Ainz-sama.”

Albedo thừa nhận kiến Shalltear.người đã dừng trang cái phải gật đầu. Nhưng-

“…Tôi không biết phải làm gì kể cả khi chúng ta có một kỳ nghỉ. Chúng ta được tạo nên để bảo vệ Nazarick và phục vụ các Đấng Tối Cao. Làm việc chính là lý do tồn tại của chúng ta…”

“Tuy nhiên, khi Ainz-sama đã nói rằng chúng ta cần nghỉ ngơi thì chúng ta phải nghỉ ngơi.”

Lý do vì sao ba người tụ tập ở đây vì chủ nhân của họ đã nói:

“Tất cả các ngươi đều đã làm việc mỗi ngày rất chăm chỉ. Tại sao những nữ Thủ vệ không giành thời gian với nhau một lần đi?”

Lý do là thế đấy.

“Well, vì chúng ta đã ra ngoài và dành thời gian cùng nhau, liệu chúng ta có nên giải tán không? Nhưng liệu việc này có cần đếm thời gian khi ở cùng nhau không?”

“Câu hỏi hay đấy. Nếu ngài ấy hỏi chúng ta đã sử dụng thời gian cùng với nhau, liệu bao nhiêu lâu là đủ? Lại nói, các cô hay làm gì thường ngày?”

“Tôi đi tuần giữa tầng 1 và tầng 3.tôi cũng đi thu thập những ý kiến của những người bảo vệ khu vực, kiểm tra tình trạng an ninh của các tầng, khi có thời gian rảnh rỗi tôi đi tắm và trang điểm lại…”

“Cô làm việc chăm chỉ hơn những gì tôi mong đợi đấy.”

“ “Mong đợi” ý cô là cái gì?”

“Tắm à…cô thì sao Aura?”

“Mmm…Khi Mare ở đấu trường,tôi đi tuần tra khu rừng. Có thêm một vài người mới đến nữa. Sau đó khi tôi quay về, tôi đi ngủ…Hết rồi.”

“Thế thôi sao.”

Aura và Shalltear nhìn Albedo đang đầy vẻ ngạc nhiên.

“Vậy thôi.Những người mới đến, ý cô là những cư dân của ngôi làng mới ở tầng này phải không? Tôi chưa bao giờ đi đến đó. Sao chúng ta không đến đó nhỉ.”

“Ara,cô chưa từng đến đó sao? Shalltear, cô thì sao?”

“Tôi đã ở đó rồi.”

Aura giải thích cho Albedo người đang có những biểu hiện tò mò.

“Tất cả những Thủ vệ cũng thế. Cocytus đến khi có việc với những lizardman. Demiurge thích tự ý đến thăm và kiểm tra mọi thứ, những người khác cũng đến thăm một lần trong khoảng thời gian ngắn. Mmm…Vậy thì đi thôi. Nó cũng khá gần đây.”

Narazick 9:38

Diện tích ngôi làng mới được tạo ra trên tầng 6 vào khoảng mười gian nhà gỗ xếp song song đổ lại. Sẽ chính xác hơn khi gọi nó là một “bộ lạc”. Ở bên phải của ngôi làng là phần đất ruộng và bên trái là một vườn cây ăn quả lớn rộng hơn rất nhiều lần so với bên đất ruộng.

Khu vực xung quang dĩ nhiên là một khu rừng xanh ngát, và nhìn từ bầu trời xuống, nó sẽ trông giống như một cái hố khổng lồ, do đó nó được gọi là “Cái hố màu xanh”. Cây cối bị chặt đi và nhổ tận gốc, nên việc mặt đất ghồ ghề là điều không thể tránh khỏi. Có điều, bên trong ngôi làng này lại sạch sẽ một cách lạ thường. Điều này có được là nhờ phép thuật của Mare.

Trong vườn cây ăn trái, có thể nhìn thấy rất nhiều bóng người đang làm việc chăm chỉ.

Thứ nhìn thấy đầu tiên là dường như là nhân loại nữ tính, nhưng màu da của họ như màu vỏ cây. Bên cạnh đó là những sinh vật mà chỉ có thể được mô tả như là những chiếc cây biết di chuyển.

Sinh vật phía trước được gọi là Dryad và sinh vật phía sau là Treant.

(Chú thích: Treant = Tree + giant thành ra cây khổng lồ, Dryad là thụ linh)

Các Treant mang Dryad trên cánh tay và nâng Dryad lên những cây ăn quả để họ có thể chăm sóc vườn cây.

“Ngoài họ ra, còn có mười Lizardmen sống ở đây. Họ thường đi qua con hồ phía bắc, là nơi mà chúng ta vừa đến, và chơi đùa trong nước. Họ vốn không phải là loài sinh vật sống trong nước, thật là kỳ quái? “

“Quy mô ngôi làng đã lớn hơn so với lần cuối cùng ta đã ở đây. Cư dân cũng gia tăng không ít.

“Đúng rồi. Khi chúng tôi chinh phục Rừng đại ngàn Tove, chúng tôi tìm thấy một vài loài sinh vật thích hợp để sống trong Nazarick “.

“Các loài có thể đi vào Nazarick … là dị hình tộc, không cần thức ăn và tính cách ôn hòa, đó là những điều kiện, phải không?”

“Đúng vậy, Ainz-sama từng nói rằng. Chính xác hơn yêu cầu “không cần thức ăn ” là yêu cầu ” có thể tự cấp tự túc”… Dryad và Treant có thể lấy các chất dinh dưỡng từ trong đất, nên họ thực sự không cần phải ăn. Mặc dù, nếu các chất dinh dưỡng trong đất không đủ, hoặc nếu trời không mưa, thì có thể có chút nguy hiểm. “

“Hmm, mỗi lần tạo mưa đều do Mare làm sao? Hay là do sử dụng vật phẩm pháp thuật? “

“Đó là công việc do Mare phụ trách. Mare còn phụ trách cả việc khôi phục các chất dinh dưỡng trong đất nữa. Rõ ràng đó là một phép thuật phục hồi chất dinh dưỡng trong đất vàlàm cho đất đai màu mỡ hơn. Theo Dryad và Treant nói, họ sẽ béo ra nếu ăn quá nhiều mỹ vị … nhưng tôi sẽ không thực sự biết mùi vị thứ đó ra sao”.

Trong khi Shalltear và Aura đang nói chuyện với nhau thì một gợn sóng cảm xúc chợt xuất hiện trong đôi mắt Albedo, người đang dùng ánh mắt bình tĩnh quan sát xung quanh làng giống như khi kiểm tra các đồ dùng cho một cuộc thí nghiệm.

“Oh? Bên kia không phải là phó quản bếp sao? Hắn ta làm gì tại đây? “

Theo tầm mắt nhìn sang, họ đã nhìn thấy một con quái vật giống một cây nấm đang loay hoay trong góc một khu vực nhỏ, bao quanh cái khu vực đó là một hàng rào đơn giản được những cây dây leo mang trái cây màu đỏ bao phủ. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy người đó cũng không quan tâm đến việc bộ quần áo đang mặc trên người có bị lấm bẩn hay không mà chỉ chăm chú chọn những loại trái cây màu đỏ

“Nhìn là biết rồi. Tên đó thỉnh thoảng đến đây để lấy nguyên liệu nấu ăn. Tên đó còn trồng rất nhiều loại cây khác nữa trên mảnh đất này. Có muốn qua đó xem không? “

Albedo và Shalltear nhìn nhau. Sau khi xác nhận được không có sự phản đối trong mắt của người còn lại, và để không quấy rầy phó quản bếp làm việc, họ quyết định lẳng lặng nhìn lén.

“Yaho ~. Làm việc chăm chỉ và đổ mồ hôi như mọi khi! “

Nghe được giọng nói tràn đầy năng lượng của Aura, phó quản bếp ngẩng đầu lên, xác nhận người tới là ai.

“Nhưng chính là, thân thể của tôi sẽ không đổ mồ hôi.”

Ông ta đứng dậy và duỗi người cùng với một tiếng càu nhàu. Đó là một cử chỉ bình thường của những người làm việc nông với tư thế ngồi xổm, nhưng ông ta không có bất kì chỗ nào có thể gọi là bộ phận “eo” cả — Trên cơ thể của ông ta không có phần eo — thật khó để nói lý do thực sự ông ta làm thay đổi phần eo là do bị đau lưng hay là muốn thay đổi tâm trạng bản thân.

Tiếp theo, phó quản bếp duỗi cổ tay như thể nó bị mỏi nhừ và xoay xoay cái cổ. Đầu của ông như một cây nấm và trông như một chất lỏng màu tím đã chảy từ nó ra, nhưng vì nó rất dính nên mới không bắn ra xung quanh.

“Đó là một quả cà chua?”

Albedo nhìn trái cây màu đỏ trong tay phó quản bếp. Nghe được vấn đề này, ông ta đưa trái cây đó vào gần sát mắt và cảm thấy như thể nó là một cái gì đó kỳ lạ.

“Là một quả cà chua. Là loại tất cả các ngài biết rõ. Không phải là loại tập hợp ánh sáng mặt trời rồi sau đó nổ tung, cũng không phải là loại bất ngờ tấn công người, càng không phải là loại mà phát ra ánh sáng vàng khi ngài cắt nó, mà là một quả cà chua bình thường. “

“Vì vậy, ta nghĩ đó là một quả cà chua thường được sử dụng như là thành phần nấu ăn vào hằng ngày, đúng không?”

“Vâng. Vì tôi không có kỹ năng kia, nên tôi không thể trồng bất cứ loại rau quả có hiệu quả đặc biệt. Ngài quan tâm đến nó bởi vì ngài muốn có một món ăn làm với cà chua? Thật không may, tôi chỉ có thể làm ra đồ uống. “

“Không, ta chỉ tò mò hỏi một chút mà thôi. Shalltear mới là người sẽ muốn có một món ăn làm từ cà chua chứ? “

“… Tại sao cô nghĩ rằng ma cà rồng sẽ uống nước ép cà chua? Cuối cùng, Undead không thể nhận được buff từ việc ăn thực phẩm.

“Có rất nhiều người trong Nazarick không cần ăn.”

Đúng như những gì Aura nói, hầu hết các NPC sử dụng các vật phẩm, do đó, họ cần thiết phải đi tiêu thụ thực phẩm.

“Điều này cũng không có cách nào. Nếu họ bắt đầu ăn uống, chi phí bảo trì cho Nazarick sẽ tăng vọt. Đặc biệt là những kẻ ăn nhiều như những con Ma thú của cô sẽ là một vấn đề. “

“Cô nói thật chứ? Cái kia, không phải cho ra bên ngoài đi kiếm tiền là sẽ giải quyết được sao? “

“Nó chưa đến mức phải như vậy. Bởi vì Ainz-sama, cùng với các đấng tối cao khác, đã tính toán làm sao để cân bằng giữa thu nhập và chi tiêu của chúng ta một cách tinh vi trước khi tạo ra lăng mộ này. “

“Ahhh, đó là lý do tại sao Ainz-sama ra lệnh chỉ để những chủng tộc có thể tự cung tự cấp sống trong đây? Bởi như vậy, khi nhân khẩu tăng cường cũng sẽ không phá vỡ sự cân bằng của quần thể, phải không? “

“Đúng vậy … Mấy người cũng không biết đạo lý này sao?”

Albedo một lần nữa nhìn vào khuôn mặt của ba người kia.

“Thật đau đầu. Mấy người lại không biết tí gì về sự tình nơi bản thân mình đang bảo về sao, thật tệ đó. Lần sau hãy dành ra một chút thời gian, ta sẽ nói rõ mọi chuyện. “

Albedo buông ra một tiếng thở dài và hờ hững nhìn phần đất rượng xung quanh. Sau đó, cô nhìn thấy một loạt lá cây khá gây ấn tượng.

“Có phải đó là một cây củ cải … không, một cây củ cải phép thuật?”

“Không, không phải? Tổng quản không nhận được bất kỳ báo cáo về nó? “

“Ý ngươi là gì?”

Ánh mắt phó quản bếp nhìn về phía Aura.

“Ừm, không có gì … tôi hiểu rồi. Thì ra là không thông báo về nó. Như vậy, Aura-sama, tôi nên làm gì? Aura-sama sẽ chứng minh nó? Tôi tin rằng tôi đã dạy qua ngài? “

“Ta chắc chắn đã ghi nó trên báo cáo…”

Aura cười gian trước khi hít một hơi thật sâu sâu và hô to một tiếng.

“- Ainz Ooal Gown vạn tuế!”

Hàng loạt lá cây bắt đầu chuyển động giống như có phản ứng với những lời nói kia. Cái rễ chính giống như rễ của những cây củ cải bình thường kia lắc lư dữ dội, một mặt rũ đi cái phần đất dính trên người nó, một mặt lộ ra phần rễ chôn dưới lòng đất.

Họ rất giống những nhân sâm Triều Tiên, nhưng có một sự khác biệt rõ ràng giữa họ và sâm. Họ có tay và chân phân biệt rõ ràng, và có thể cử động dựa vào ý thức bản thân. Xung quanh gốc là những cái lỗ giống như mắt và miệng.

Shalltear mở to mắt và trước tiếp nói ra cái tên của họ.

“Chẳng lẽ là Mandrake? Ta nghĩ rằng chúng không tồn tại bên trong Nazarick mới đúng… “

“Ah! Chính là cái này! Ta thấy báo cáo có ghi cái này, nhưng đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy nó. “

Những Mandrake vừa xếp thành hàng vừa đồng thành kêu lên ‘Ainz Ooal Gown vạn tuế! Ainz Ooal Gown vạn tuế!’.

“Những đứa nhóc này không quá thông minh. Đó là một sự xấu hổ, khi biết rằng những người anh em họ của họ Galgenmaennlein, Alruna và Alraune khá thông minh … Khi chúng tôi tìm kiếm trong rừng cũng không phát hiện ra chúng. Có lẽ khu rừng đó qua rộng lớn và đó là lý do tại sao chúng tôi đã không nhất định tìm được nó. Ngoài ra còn có một hang động ngầm khá lớn bên trong dãy núi. Có vẻ như có một bộ lạc myconid ở trong đó. Chúng tôi vẫn chưa đụng vào họ.”

“Nhưng ta thực sự xúc động khi cô đã dạy họ nói những câu đó.”

Phó quản bếp cầm một Mandrake đang xếp trong hàng lên và chăm chú nhìn vào nó. Có vẻ do cái cọng lá trên đầu bị nắm làm cho Mandrake cảm thấy đau, nó quằn quại người.

“Ainz Ooal Gown vạn tuế! Ainz Ooal Gown vạn tuế! “

Những củ sâm không thèm xếp hàng nữa, chúng bao vây phó quản bếp và phản đối hành động bạo lực của ông ấy gây ra đối với đồng loại của họ. Tuy nhiên, họ chỉ lặp đi lặp lại cùng một cụm từ.

“Tôi xin lỗi, Aura-sama. Người có thể làm cho bọn họ trở lại không? “

“Ok~được! Quay lại!”

Phó quản bếp nhẹ nhàng đem Mandrake đó thả xuống mặt đất, tất cả các Mandrake lại trở về bên trong lỗ của họ chỉ trong vài giây. Cách họ độn thổ dưới lòng đất một lần nữa nhắc nhở mọi người về động vật luôn sẵn sàng cho việc ngủ đông.

“Thì ra là như vậy. Về cơ bản, tiếng của nó cũng giống như tiếng kêu của động vật. “

“Đúng thế. Họ chỉ có thể học vẹt như mấy con chim anh vũ nhưng lại không biết ý nghĩa những lời đó. Họ cũng dường như có một độ hiểu biết nhất định và một thứ nào đó khi vượt qua khoảng đó thì chúng liền không thể nào hiểu được. Hiện các thông tin chi tiết còn đang trong quá trình nghiên cứu.”

Phó quản bếp cũng nói thêm – “Tôi chỉ lặp lại những gì Demiurge-sama nói.”

“Hmm, đúng rồi Albedo, tôi có thể hỏi cô một chút không? Làm một Tổng quản Thủ vệ, lại không biết về những người mới đến, không phải rất tệ sao? Nếu có là gián điệp thì sao đây? “

Không đợi Albedo trả lời, Aura đã đưa ra kháng nghị.

“Ahahaha, Shalltear, mấy lời cô nói thú vị thật. Tất nhiên, vì tầng 6 rất rộng, nên rất khó khăn để tìm thấy hay bắt giữ một kẻ xâm nhập. Nếu họ đầu tẩu từ đấu trường … nếu chúng có nhân số nhiều, sẽ rất phiền phức nếu chúng chạy phân tán ra khắp nơi. “

Aura cười một cách giả tạo và ánh mắt của cô đầy sự băng giá.

“Nhưng cũng đừng xem thường tôi? Đây là nơi săn bắn của tôi. Cho dù họ phân tán hay không, tôi ngay lập tức có thể săn tìm chúng. Thậm chí nếu họ có kế hoạch làm hại Ainz-sama và bằng cách nào đó chạy trốn ra khỏi tầng 6, họ vẫn cần phải vượt qua khu vực của Guren trên tầng 7, và họ tuyệt đối không cách nào đột phát tầng 8. Nếu họ quyết định để chạy thoát, họ cần phải bước đi qua Địa Ngục Cực Hàn của tầng 5, Ám Thủy của tầng 4 và khu vực của chính cô … Cô có thực sự nghĩ rằng điều đó là có thể? “

Shalltear lắc đầu.

“Không thể nào.”

“Chính là như vậy, đó là lý do tại sao nó không thực sự quan trọng dù đang trọng giai đoạn gia tăng dân cư. Cô không cần thiết phải lo lắng về nó. “

“Aura đã nói tất cả mọi thứ ta muốn nói. Chính vì như thế, mới triển khai Kế hoạch thu thập tất cả các quái vật mới ở đây. “

“Huh? Không chỉ có quái vật hệ thực vật sao? “

Âm thanh của Aura rất kinh ngạc và Albedo chỉ đơn giản mỉm cười trả lời.

“Đó là kế hoạch ban đầu, nhưng nhờ có Aura và Mare, cho đến nay chúng ta đã không gặp bất kỳ vấn đề nào và dần tiến gần hơn với kế hoạch đề ra. Nhưng nó vẫn còn trong giai đoạn lập kế hoạch dự thảo và tôi không biết có thể thực hiện nó không. Cho nên, đó là lý do tại sao tôi không nói với cô ngay cả khi cô là Thủ vệ của tầng này. “

Albedo nói rằng cô đã không hoàn thành được nêu ra và giải thích phần còn lại của kế hoạch.

“Tên của kế hoạch đó là Dự án Thiên đường. Bắt đầu từ việc Aura xây dựng cở sở ngầm, nó là một dự án khổng lồ được thiết kế để thu hút những con quái vật thân thiện với con người sống ở đây. “

“Tại sao lại phải thêm vào yêu cầu ‘sinh vật thân thiện với con người’?”

Albedo lộ ra một nụ cười kiểu đúng như mình dự liệu. Đó là một tiếng cười tà ác.

“Đó là cốt lõi của kế hoạch. Cốt lõi của dự án Thiên đường. “

“Thành thật mà nói, tôi cũng thấy rất khó hiểu. Không phải chúng ta làm việc chăm chỉ vì Nazarick là một thiên đường cho các đấng tối cao sao? Tại sao lại đặt tên là thiên đường? “

“Đó là một lời kêu gọi dành cho thế giới bên ngoài rằng chúng ta có thể chung sống hòa bình cùng với những người khác.”

“Ah-ha thì ra là như vậy … đó là mục đích của việc này?”

“Trời ơi. Shalltear thực sự hiểu… “

Shalltear trừng mắt, đầy đe dọa nhìn vào Aura, trên khuôn mặt cô xuất hiện một biểu cảm kinh khủng có thể làm những ai si mê cuồng nhiệt cô ấy tỉnh lại ngay lập tức.

“Cô coi tôi là một kẻ ngốc sao?”

“… Chờ-chờ một chút nào Shalltear. Không phải cô nghĩ về những lời nói hằng ngày của cô rồi đưa ra nghi vấn đó chứ? Hmm? Chỉ cần hồi tưởng một chút là được rồi.. “

Trong nháy mắt, như thể cô đã thực sự ra nhớ tất cả các sai lầm của bản thân, đồng tử của Shalltear giãn nở ra giống như một sinh vật đã chết và ánh mắt của cô lung lay giống như sóng nước.

Sau khi nhìn thấy vẻ bề ngoài đáng thương của Shalltear, Albedo đã quyết định thay đổi chủ đề.

“Uhmm, cái kia, cái kia, kế hoạch này cũng là do Ainz-sama đề nghị. Khi chúng ta nói về các tầng 6, ngài đã đề cập đến mong muốn của người là thu thập nhiều loại quái vật khác nhau. Nếu không có một kiến thức sâu rộng thì khổng thể nào nói ra được đề nghị này. Trước đây, ta đã nói chuyện cùng với Demurige về tài năng Ainz-sama, và bọn ta đi đến kết luận rằng ngài ấy thực sự là một thiên tài”

“Mọi người đều biết rằng Ainz-sama là một thiên tài, nhưng tôi đã nghe nói rằng ngài là một người kiệm lời.”

“Đó là Demiurge nói chứ? Thực sự là … Ainz-sama không tiết lộ suy nghĩ của ngài một cách dễ dàng. Và đôi khi ngài hành động kỳ lạ, nhưng có câu nói “Người khôn ngoan có thể có vẻ ngu ngốc và dũng cảm có thể có vẻ nhút nhát ‘ Ainz-sama đúng là một người như thế.”

(Note: Cái triết lý đó là Đại xảo nhược chuyết, đại trí giả ngu hay tiếng việt là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi)

Ánh mắt Albedo ướt át khi cô lắc đầu.

“Ta vẫn chưa tìm ra lý do tại sao ngài tạo ra thân phận của mạo hiểm giả Momon, nhưng ngài thật khiến cho người khác kính nể…Tất cả sự phát triển từ khi bắt đầu cho đến hiện tại đều nằm trong lòng bàn tay của Ainz-sama …”

“Mạo hiểm giả Momon là do Ainz-sama cải trang? Tại sao lại cần thân phận đó?”

“Chúng ta sẽ biết điều đó nhanh thôi…Bởi vì có nhân vật Momon thì Ainz-sama có thể đặt ra một nền tảng cho sự thống trị của ngài. Người thực sự quá lợi hại… Ngay cả kế hoạch Demiurge có thể cũng được lập ra dưới sự dẫn hướng của Ainz-sama “

“Cô đang lẩm bẩm gì đó? Trông đáng sợ lắm. “

Những lời Shalltear để Albedo lấy lại tinh thần, cô ho nhẹ một chút trước khi nhìn vào ba người kia.

“Chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ? Đúng rồi đúng rồi! Đằng sau những lời nói và hành động của Ainz-sama đều có những ý nghĩa sâu xa. Mặc dù không có cách nào có được những suy nghĩ như Ainz-sama, thì ít nhất hãy nỗ lực để hiểu kế hoạch của người.”

“Thật là khó a. Ainz-sama quá thông minh. Ah, đó là một Spear Needle. “

(Chú thích: Vầng bên trung để là 矛针, 针 = cái kim, 矛=mâu, ngọn (giáo). Tớ cũng méo biết làm như nào vietsub tên quái vật này ra gì cho các bạn dễ hiểu và hay cả)

Hai vật thể khổng lồ màu trắng với chiều cao hơn hai mét xuất hiện ở giữa làng, chầm chậm đi về phía Aura. Chúng là những con quái vật có bề ngoài trông giống như con thỏ angora.

“Chúng rất dễ thương.”

Shalltear vuốt ve một trong những chùm lông màu trắng đứng bên cạnh lông Aura.

“Thật mềm, tôi muốn một con …”

“Rất thoải mái, phải không? Nhưng khi chiến đấu, lông của chúng sẽ dựng thẳng lên như những cây kim châm. “

Quái vật level 67, Spear Needle.

Khi vào trạng thái chiến đấu, lông của họ biến thành một bụi cây kim tinh vi. Nếu bị giết trong trạng thái chiến đấu, bộ lông sẽ không quay trở lại trạng thái mềm mại ban đầu của nó, vì vậy phải nhân lúc nó không phòng bị mà dùng một đòn giết chết nó luôn. Đó là lý do tại sao cấp độ của những người chơi săn Spear Needles cao hơn nhiều so với những con quái vật.

“Ồ, như vậy phải không? Ôi, thật đáng sợ. “

Tuy nói như thế nhưng Shalltear vẫn tiếp tục vuốt ve nó.

“Mà, nó sẽ không đi vào trạng thái chiến đấu, trừ khi tôi ra lệnh nó, hoặc có kẻ thù ở gần đó. Nhưng thực tế, ai mới thực sự là một kẻ xâm nhập ở đây? Tôi đã không nhận được bất kỳ báo cáo nào từ các tầng khác. “

“Tất nhiên. Ba cái tầng đầu tiên đều được bố trí những quái vật có khả năng do thám ưu tú. Muốn đi đến đây mà không bị phát hiện thì là một chuyện rất khó khăn. “

Aura đột nhiên ngừng đọng tác và quay đầu về phía Đấu trường.

“Sau vậy, Aura-sama?”

“Một cửa vào tầng 7 hình như được kích hoạt.”

“Từ tầng thấp hơn? Giờ Demiruge đang ở bên ngoài … Có lẽ đó là một trong những thuộc hạ của anh ta sao? Cô có cần đi kiểm tra một chút không? “

“Mmm- có Mare ở đó, tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi. Nếu có một vấn đề, **nó sẽ liên hệ với tôi. “

Aura chạm vào miếng bông tai ở trên chiếc vòng cổ của cô.

“Đó cũng không phải là một cái gì đó đặc biệt. Những tầng phía dưới muốn đi lên trên cần phải đi qua cổng dịch chuyển tại những điểm cố định ở mỗi tầng. Nói đến thì hình như cũng có người sử dụng phép thuật vì không muốn dùng cổng dịch chuyển~? “

“Eh-hem! Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick thực sự là một pháo đài bất khả xâm phạm. “

“Phải, thậm chí nếu ai đó sử dụng các siêu cấp ma thuật ‘Thanh kiếm của Damocles’ hoặc WCI ta đang nắm giữ đều không thể vượt qua cái tầng kế tiếp được. Vì đó mới có lý do tại sao mọi người luôn tránh việc làm chiếc nhẫn có thể cho phép dịch chuyển đến bất cứ nơi nào họ muốn”

Tất cả mọi người đề nhìn vào chiếc nhẫn trên ngón tay út trái của Albedo.

“Đúng rồi. Khi Mare đi bên ngoài, thằng bé luôn luôn cất chiếc nhẫn ở một nơi an toàn. Suy nghĩ về nó theo cách này, tôi có thể hiểu được tầm quan trọng của chiếc nhẫn đó- Ah! Mare liên lạc với tôi. “

Aura kéo dài khoảng cách giữa cô và họ trước khi cô nắm lấy bông tai và bắt đầu nói chuyện với Mare. Vẻ mặt của Aura dần trở nên nghiêm túc và khi kết thúc cuộc trò chuyện, biểu hiện của cô đã trở thành không vừa lòng.

“Thật xin lỗi. Tôi không biết tại sao, nhưng Mare cho biết nó đang chuẩn bị đi ra ngoài. Để đề phòng, tôi cần phải quay trở lại. “

“Thật vậy sao?..Vậy chúng ta nên trở về thôi, phải không, Shalltear? “

“Tôi không phản đối.”

“Tôi sẽ xử lý một chút nông vụ trước khi rời đi. Dù sao cà chua cũng hái được rồi. Tôi cũng muốn nói chuyện một chút với các dryad và treant. “

“Như vậy, mọi người hãy giải tán. Cảm ơn vì ngày hôm nay. Ta nghĩ rằng cuối cùng ta đã học được cách làm thế nào để vượt qua ngày lễ. Lần nghỉ ngơi sau … Phải rồi, chúng ta hãy đi tắm cùng nhau. “

/210

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status