Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1312: Thanh Minh Vệ

/2449


"Ngươi không có dùng qua Diệt Trần Đan để tẩy đi hơi thở của hạ giới dị giới, thì cứ ba trăm năm sẽ bị một lần Tiểu Thiên Kiếp, mà đó lại là lưỡng sắc Lôi Kiếp. Cứ coi như ngươi có thần thông kinh người thì cũng không thể vượt qua được, lần này chúng ta giúp ngươi đánh tan Thiên Kiếp này nhưng Thiên Kiếp tiếp theo cũng không được may mắn như vậy nữa đâu. Hơn một trăm năm sau Tiểu Thiên Kiếp lần thứ hai sẽ phủ xuống ngươi, chỉ cần mỗi năm ăn vào một viên Diệt Trần Đan, thì hơi thở của ngươi mới dung hòa được với Linh Giới hợp thành một thể, lúc này lưỡng sắc Lôi Kiếp sẽ không xuất hiện nữa. Hàng năm Thiên Uyên Thành của chúng ta đều cấp cho các phi thăng tu sĩ một viên Diệt Trần Đan, lần lưỡng sắc Lôi Kiếp tiếp theo so với lần này chắc sẽ lợi hại hơn ba phần nữa" Vị tu sĩ có chút lớn tuổi lại nói tiếp.

“Cũng may là có lời này của tiền bối nếu không thì tại hạ sẽ bị ngây ngốc ở Thiên Nguyên Thành này cả đời rồi” Ánh mắt Hàn Lập chớp động vài cái rồi nói.

“Tất nhiên không hẵn vậy, nếu sử dụng đầy đủ Diệt Trần Đan trong vòng ba trăm năm ngươi sẽ tẩy trừ được hết hơi thở của hạ giới, lúc đó thì hoàn toàn tự do rời khỏi Thiên Uyên Thành" Bạch diện tu sĩ bình tỉnh nói.

“Thiên Uyên Thành đem phi thăng tu sĩ chúng ta mới lên để tập hợp lại, vì vậy sẽ chẳng cho không Diệt Trần Đan, chắc chắn là sẽ muốn ta làm chuyện gì đó rồi” Hàn Lập không muốn chần chừ nữa mà hỏi ngay tới vấn đề chính.

“Đạo hữu thật là thông minh, Diệt Trần Đan đối với phi thăng tu sĩ rất hữu ích nhưng mà tài liệu luyện chế được cũng rất là trân quý, nhiều loại còn phải tới tận Man Hoang Chi Địa mới có thể tìm được, vì vậy muốn có được đan dược này thì cũng cần phải bỏ ra nhiều công sức mới đổi được, nhưng mà chuyện này khi tới Thiên Uyên Thành thì cũng có người giải thích cho ngươi hiểu rõ ràng, bây giờ hãy bước lên Thuyền đi này đi.

Tất nhiên ngươi cũng có thể từ chối, hai người bọn ta cũng không bắt buộc, nhưng mà hậu quả thế nào chắc đạo hữu cũng rõ rồi” Vị tu sĩ lớn với bộ râu sơn dương mỉm cười nói.

Sắc mặt Hàn Lập khẽ biến khi nghe xong lời nói này.

Hắn do dự một chút, ngẩng đầu nhìn khoảng trời cao trên đầu, rồi lại nhìn tới chiếc Kim Thuyền dưới chân hai người, thân hình đột nhiên nhoáng lên rồi cả người bay vào trong Thuyền đó.

Hai vị Kim Giáp tu sĩ thấy vậy liền mỉm cười nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình thường, bởi lẽ khi bất kỳ ai thấy được sự lợi hại đáng sợ của lưỡng sắc Lôi Kiếp thì cũng chỉ có thể quyết định như vậy thôi, huống hồ trước mắt người này mới chỉ là Hóa Thần sơ kỳ tu sĩ mà có thể chịu đựng được công kích của lưỡng sắc Lôi Kiếp cho tới lúc bọn họ xuất hiện thì đúng là kỳ tích .

Khi vào tới bên trong Kim Thuyền, ánh mắt Hàn Lập liền đảo qua một cái phát hiện ngay trung tâm Thuyền còn có một pháp trận loại nhỏ tương tự.

Sau khi đứng thẳng người, hai vị Kim Giáp tu sĩ liền đi chuẩn bị bước vào trong tiểu pháp trận, khi đó bọn họ liền gọi Hàn Lập một tiếng, hắn cũng hơi do dự một chút rồi bước theo vào.

Lúc này hai vị Kim Giáp tu sĩ đều tự mình đánh ra một đạo pháp quyết, lập tức pháp trận dưới chân kêu lên một trận nghe vù vù, rồi một màn hào quang hiện ra đem cả ba người cuốn vào bên trong. Tiếp theo bàn tay vị tu sĩ lớn tuổi khẽ lật, trong đó xuất hiện ra một cái viên bàn màu vàng rực rỡ, trên mặt cũng tương tự có mấy dạng ký hiệu Ngân Khoa Văn.

Người này đưa tay đan lại hướng tới viên bàn vỗ một cái, kim quang trên viên bàn liền đại phóng, đồng thời mấy cái Ngân Khoa Văn kia cũng phát ra ánh sáng chói mắt.

Cùng lúc đó Kim Thuyền run lên, đột nhiên từ trên kim thuyền toát ra từng đạo quang mang bạch nhũ, những đạo ánh sáng này quay chung quanh rồi lại bao tròn kim thuyền quay một vòng rồi một lúc sau ngưng tụ lại thành một trận pháp trước mặt Hàn Lập.

Cả tòa pháp trận này quang mang đại phóng thì kim thuyền bắt đầu run lên rồi biến mất, còn pháp trận cũng liền tan vỡ ra từng mãnh rồi không thấy nữa.

Ở phía xa xa, Hỏa lão và mấy vị Kết Đan kỳ tu sĩ kia chăm chú nhìn thấy tất cả diễn biến.

Nhưng từ lúc hai vị Kim Giáp tu sĩ xuất hiện, mấy người bọn họ hết dám nói chuyện nữa mà chỉ im lặng đứng nhìn thôi.

Mắt thấy Kim Thuyền biến mất, trong lòng bọn họ đều thở nhẹ ra một hơi, ánh mắt lộ ra vẻ hy vọng, bởi mong muốn mình cũng được may mắn như đối phương vậy.

“Hỏa lão, hình như mọi người nói Thiên Uyên Vệ rất là đáng sợ, nhưng mà giờ thấy thế có lẽ lời đồn đó sai rồi” Hoàng bào thanh niên do dự một chút hỏi ra một câu như vậy.

“ Các ngươi mà biết cái gì ! Trong Tam Cảnh Thất Địa thì chỉ có duy nhất Thiên Uyên Thành là không bị phụ thuộc vào sự quản lý của Tam Thánh Hoàng và Thất Yêu Vương mà thôi, còn Kim Giáp Thiên Uyên Vệ đều là những vị cao cấp tu sĩ tồn tại ở Thiên Uyên Thành. Những người này đều có một khu vực tự do đi lại mà không bị hạn chế quyền lợi, hơn nữa bọn họ còn có thể quang minh chính đại chém giết tất cả những ai mà bọn họ cho rằng có uy hiếp tới sự tồn tại của yêu nhân lưỡng tộc, quyền lợi to lớn đến nỗi Tam Hoàng cùng tồn tại cũng còn phải kiêng nể một hai phần. Hơn nữa, ngay khi có ngoại tộc đại chiến thì ngay cả Tam Hoàng Thất Yêu cũng đều phải nghe mệnh lệnh từ các trưởng lão Thiên Uyên Thành” Sau khi do dự một chút Hỏa lão tiết lộ ra một chút tin tức bí mật.

“Có chuyện như vậy sao, sư phụ ta cũng từng nói qua chuyện của Thiên Uyên Thành, bọn họ có căn cứ thâm căn cố đế thế lực rất mạnh và rất đông, trước đây không lâu Thiên Uyên Vệ chỉ trong vòng một tháng mà đã tiêu diệt đi hơn trăm Tu Tiên Tông môn gia tộc, việc này trước nay chưa từng xảy ra. Nhưng mà cụ thể như thế nào thì căn bản không ai biết được, còn Tam Hoàng thì làm như không biết và cũng không quan tâm đến việc này” Hoàng bào tu sĩ hai mắt nhướng lên nói một hồi.

“ Có thể chứ, những tin tức liên quan đến Thiên Uyên Thành ta biết cũng không nhiều, bởi hơn nữa tu sĩ của Thành này không xuất hiện ở vùng cảnh nội, mà bọn họ chuyên môn đối phó với ngoại tộc đại địch, hơn nữa nếu lưỡng tộc có chuyện gì xãy ra thì cũng chỉ do Kim Giáp Thiên Uyên Vệ đảm nhiệm” Đôi chân mày lớn của Hỏa lão nhíu lại, khi nghe hai người này nói chuyện với nhau thì vài tên Kết Đan kỳ tu sĩ còn lại bên cạnh mặc dù cũng có biết một ít tin tức về Thiên Uyên Vệ nhưng cũng không bằng hai người bọn họ biết rõ tường tận nên chỉ ngạc nhiên đứng nhìn mà nghe.

Lúc này Hàn Lập cùng với Kim Thuyền xuất hiện ở một mật thất truyền tống trận vô danh trong một tòa thành thị .

Một vị Kim Giáp tu sĩ nhảy xuống Kim Thyền đi tới thay đổi vài khỏa linh thạch ở chổ truyền tống trận, lập tức linh thạch phát quang ánh sáng lòe lòe, xong liền trở lại Kim Thuyền lần nữa thúc dục khởi động pháp trận.

Hàn Lập thấy được những linh thạch này thì trong lòng phát hoảng bởi vì bọn chúng đều là cao giai linh thạch, tâm niệm của hắn vừa chuyển động được vài lần thì Kim Thuyền đã bị bạch quang cuốn lấy lần nữa mà truyền tống ra bên ngoài.

Lần này thì bọn họ xuất hiện ở một cái động quật dưới đất, phía dưới Kim Thuyền cũng là một tòa tương tự truyền tống pháp trận.

Hai người họ cũng đồng dạng lấy ra linh thạch và đổi một lần nữa rồi Kim Thuyền cũng được truyền tống biến đi mất.

Hàn Lập thấy rõ là Kim Thuyền này được truyền tống liên tiếp hai mươi lần như vậy.

Năm xưa khi còn ở hạ giới Hàn Lập truyền tống đến Tinh Hải cũng chỉ có sử dụng một lần trung giai linh thạch, mà hơn nữa lúc đó là truyền tống từ Thiên Nam đi đến Loạn Tinh Hải xa như vậy, còn bây giờ Kim Thuyền vận dụng truyền tống pháp trận lại sử dụng bằng cao giai linh thạch có lẽ sẽ truyền tống đi xa hơn gấp mấy lần, khoảng cách truyền tống cự ly xa như vậy thực sự Hàn Lập cũng không thể nào tưởng tượng ra được.

“Bụp” sau khi phát ra một tiếng, Kim Thuyền lại được truyền tống tới bên trong một tòa pháp trận.

Nhưng lần này, ánh mắt của Hàn Lập liếc qua một cái trong lòng chấn động, không khỏi suy nghĩ có lẽ là mình đã tới được Thiên Uyên Thành kia rồi.

Bởi vì lần này truyền tống pháp trận lại được thiết lập ngay một cái tế đàn ở trên đài cao, cái đài này cao khoảng hai ba mươi trượng, chung quanh có rất nhiều người mặt hắc sắc chiến giáp tu sĩ đứng đó.

Hình dạng của những chiến giáp so với kim giáp của hai vị tu sĩ đi chung với Hàn Lập có vẻ đơn giản hơn nhiều, nhưng tất cả đều giống nhau là mặt ngoài đều được khắc dấu ký hiệu màu bạc.

Nơi này trống rỗng, rộng chừng trăm trượng có một tòa phủ điện cao khoảng mười trượng, ngoài tòa cự đài kia ra hoàn toàn không còn gì khác. Ngay khi Kim Thuyền vừa xuất hiện, trong nháy mắt có bốn vị Hắc Giáp tu sĩ lộ ra vẻ cảch giác nhìn tới, nhưng khi thấy được Kim Giáp tu sĩ thì sắc mắt của bốn người này liền dãn ra, lập tức thân hình chớp động bay tới chỗ bãi đá.

Trong đó có một tên Đại hán hai mắt màu xanh lục chân vừa bước lên tới phía trên bãi đá, liền đi tới vài bước cung kính hướng tới hai vị Kim Giáp tu sĩ thi lễ.

"Tham kiến Thiên Vệ đại nhân !"

Ánh mắt của Hàn Lập hướng tới đám người này quét qua một cái, ánh mắt hơi động.

Cả bốn người này đều là Nguyên Anh Kỳ tu sĩ, một tên là Nguyên Anh Hậu kỳ đại thành, một tên là Trung kỳ còn hai tên kia chỉ là Sơ kỳ.

“Đứng lên đi, vị này là phi thăng tu sĩ mới vừa tới, ta cũng biết được là các ngươi hiện tại còn đang thiếu một tên Thanh Minh Vệ. Hắc hắc, nói không chừng sau này hắn sẽ là đội trưởng của các ngươi đấy, bây giờ các ngươi dẫn hắn tới Phi Linh Điện nghĩ ngơi đi, còn hai người bọn ta sẽ đi tìm Trưởng Lão báo cáo hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lại còn đi gặp hắn nữa” Vị Kim Giáp tu sĩ hơi lớn tuổi một chút nhàn nhạt phân phó công việc.

“Dạ”.

Tên đại hán sớm đã biết Hàn Lập là Hóa Thần Kỳ tu sĩ, hiện tại nghe nói như thế trong lòng cũng không có gì kinh ngạc chỉ hướng tới Hàn Lập hơi khom người trong miệng đáp ứng.

“Giờ ngươi đi nghĩ ngơi trước một chút, có chuyện gì thì để mai hãy nói” Bạch diện tu sĩ hướng tới Hàn Lập nói.

Hàn Lập gật đầu không có gì dị nghị.

Do vậy, lập tức ba người đi xuống đài thẳng tới chỗ cửa điện, Hàn Lập thấy chỉ có một mình đại hán có đôi mắt màu xanh theo sau bọn họ, ba người còn lại kia vẫn đứng đó canh giữ đài cao.

Xem ra truyền tống trận cùng với Kim Thuyền này là chỗ thật sự rất quan trọng, chỉ có nơi này thôi mà đã có tới bốn tên Nguyên Anh Kỳ tu sĩ trông coi rồi.

Ngay khi cửa điện hiện ra trước mắt rõ ràng nhất, thì thấy có một con đường rộng chừng năm sáu trượng.

Con đường này nơi nơi đều được lát bằng những loại thạch bích màu đen, cứ cách một khoảng nhất định thì xuất hiện một lần các ký hiệu Ngân Khoa Văn, những nét điểm xuyến này làm cho cả tòa thạch bích trở nên thần bí.

Cái thông đạo này hình tròn hơn nữa càng lúc càng đi sâu xuống.

Thấy vậy chân mày Hàn Lập khẽ nhíu lại, nhưng chưa kịp suy nghĩ ra thần bí chỗ nào, thì hai vị Kim Giáp tu sĩ nhắm phía trước đi thẳng, còn tên Hắc Giáp đại hán thì dẫn Hàn Lập bước theo một hướng khác.

Sau đó đi tới thật lâu, ước chừng xa khoảng vài trăm trượng, đám người Hàn Lập đi tới trước một cánh cửa tòa thạch thất.

Cánh cửa vừa mở ra thì thấy rõ được toàn cảnh bên trong đại điện.

Kiến trúc bên trong hơn phân nữa đều là những đài cao giống nhau, thay vì chỗ truyền tống trận và kim thuyền bên kia còn có vài tên Nguyên Anh Kỳ tu sĩ trông coi, còn nơi này trống trơn không có ai cả.

Thấy cánh cửa đóng lại, Hàn Lập thử đem thần niệm quét qua một cái, đúng theo dự đoán vô phương xâm nhập qua được những Ngân Khoa Văn thần bí khắc trên vách.

Đi tới đây còn có vài vị tu sĩ khác nữa, trong đó hầu hết đều là Hắc Giáp Nguyên Anh Kỳ tu sĩ, ngoài ra còn có ba bốn vị tu sĩ trên người vận chiến giáp màu xanh trông rất đẹp, những vị Thanh Giáp tu sĩ này chính là Thanh Minh Vệ.

Những vị tu sĩ này thấy một kẽ ngoại nhân như Hàn Lập xuất hiện, thì hầu hết bọn họ đều đứng yên một chỗ, và chỉ dùng ánh mắt dò xét hắn mà thôi, hơn nữa mọi người trông có vẻ vội vã nhưng hàng ngũ rất chỉnh tề, có lẽ bọn họ đã trải qua các đợt huấn luyện nghiêm ngặt.

Hàn Lập thấy vậy cũng chỉ biết nhướng mày mà đi.


/2449

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status