Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1347: Bách Mạch Luyện Bảo Quyết

/2449


“Nhưng trước kia rõ ràng tại đây không gian rất ổn định, không có một chút dấu hiệu bộc phát, làm thế nào đột nhiên xuất hiện không gian phong bạo chứ ? Tu sĩ ở gần đây là người phương nào ?” Nữ tu nhíu mày lại hỏi.

“Cái này có gì là kỳ quái, không gian dao động cỡ nhỏ rất khó dự đoán, ngay cả Càn Khôn Bàn thần diệu vạn phần cũng không có khả năng đoán trước được điều này, loại sự việc này cũng không phải là chuyện hiếm thấy. Hình như địa phương này mới được cấp cho một Hóa Thần tu sĩ sử dụng, chủ nhân nơi đây hẳn là một Thanh Minh Vệ” Nam tử vân vê chòm râu, bình tĩnh trả lời.

Nữ tu đưa tay tế xuất một khối pháp bàn phát quang rào rạt, sau một lúc động thủ, mới nhướng mày đề nghị:

“Dị Linh Bàn không phát hiện ra hơi thở của dị tộc xem ra không có dị tộc thừa cơ hội lẻn vào đây, có lẽ nên triệu hoán vị Thanh Minh Vệ này đến để thẩm vấn tình hình một chút, xem hắn có biết chuyện tình không gian phong bạo hay không ?”.

“Hà tất phải phiền hà thế, chỉ cần không có dị tộc lẻn vào, thì dù cho có không gian phong bạo hay thứ gì đó kỳ quặc hơn cũng không quan hệ lắm với chúng ta. Chớ quên là theo kế hoạch còn có một địa phương khác cần kiểm tra, mà nơi đó Càn Khôn Bàn dự đoán có khả năng bộc phát không gian cỡ lớn hơn” Tu sĩ râu dài lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng.

“Mã huynh nói có lý, tiểu muội có chút lo lắng hảo. Chúng ta đi thôi” Nữ tu chần chừ một chút rồi tựa hồ nhớ ra điều gì, cười dài đồng ý.

Tu sĩ râu dài tựa hồ rất vừa lòng với đáp ứng của nữ tu, gật đầu rồi hóa thành một đạo hoàng hồng bay trở về Thuyền Kim Đình, nữ tu quét ánh mắt kiểm tra xung quanh một lần nữa rồi đồng dạng quay trở lại thuyền.

Một lát sau trong quang trận, Thuyền Kim Đình nhoáng lên rồi vụt biến mất, truyền tống quang trận cũng tùy thời tán loạn biến mất.

Hàn Lập đang ở trong động phủ cũng không biết vừa rồi trong một lúc đã có hai tên Thiên Vệ cấp Luyện Hư đã tới thăm dò tra xét, rồi còn dự định triệu hoán hắn ra để điều tra, sau đó lại vội vã bỏ đi.

Nhưng do tính cẩn thận, khi hắn quay lại động phủ đã đóng cửa pháp trận, tạm thời ngừng lại mọi hoạt động của toàn bộ Vạn Lung Châu phòng ngừa có cao nhân nhìn thấu, tiếp theo hắn chui vào mật thất, bắt đầu nghiên cứu cốt thủ mới thu được. Hàn Lập cảm thấy vô cùng may mắn khi lấy được cốt thủ này, mặc dù hắn chưa từng thấy qua thủ pháp luyện khí bằng cách tế luyện nhưng hắn cũng chẳng để ý lắm, mà không chút khách khí há miệng phun ra một khẩu Kim Sắc Tiểu Kiếm. Tiểu Kiếm rung lên hóa thành một đạo kim ti quay quanh cốt thủ một vòng, ngón cái của cốt thủ liền bị cắt thành hai mảnh hiển lộ ra bên trong Ngọc bài cao khoảng một tấc, Ngọc bài này có thông linh liền run lên muốn bay vọt lên không.

Hàn Lập đã sớm có đề phòng, trở tay trảo một cái, một cỗ vô hình cấm chế từ bốn phía hiện ra bó buộc Ngọc bài vô phương nhúc nhích.

Đem Ngọc bài màu trắng ngà bắt được vào trong tay, hai mắt của Hàn Lập chớp động lam mang bắt đầu cẩn thận quan sát.

Trên Ngọc bài khắc những ngân văn cực nhỏ, ghi chép một phương thức luyện khí đạo mà lần đầu tiên hắn biết được. Đạo luyện khí này đảo lộn toàn bộ phương pháp luyện khí mà Hàn Lập đã từng biết, khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, loại Ngân Khoa Văn này đọc rất khó hiểu, nếu không nhờ hắn đã từng khổ công nghiên cứu qua Kim Khuyết Ngọc Thư thì chắc hẳn vô phương lĩnh ngộ được điều gì từ Ngọc bài này.

Cứ như vậy suốt ba ngày ba đêm, Hàn Lập ẩn trong mật thất nghiên cứu một hơi cuối cùng mới hiểu đại khái ra được Ngọc bài nói cái gì. Trong Ngọc bài chỉ nói sơ qua một chút về luyện khí thuật, mà nội dung chủ yếu nói về một loại thần thông chưa từng nghe qua gọi là Bách Mạch Luyện Bảo Quyết.

Thần thông này lấy xương cốt kinh mạch huyết nhục của con người làm cơ sở, luyện hóa các bộ phận thân thể thành pháp bảo, thật là một loại bí thuật khó có thể tin nổi.

Nếu không phải lúc nãy Hàn Lập đã đọc qua phần luyện khí thuật thì khi nhìn qua thần thông này chắc chắn sẽ cho là vô căn cứ, nhưng do hắn đã tìm hiểu trước nên đối với thần thông này không khỏi tin tưởng hơn nữa phần.

Hơn nữa trong tay hắn có một cái cốt thủ, hẳn nhiên là do tu luyện công pháp này tạo ra, nếu không một cái cốt thủ bình thường làm thế nào lại tạo ra không gian phong bạo mà sau đó còn thông linh muốn chạy trốn khi Hàn Lập vây bắt nữa chứ.

Án theo trình bày trên Ngọc bài, người tu luyện thần thông này có thể luyện chế tất cả bộ phận trên thân thể thành bảo vật trong một lần hoặc tách ra từng phần để từ từ tu luyện, nhưng dù cho cách nào đi nữa thì cuối cùng mục đích là đem cơ thể tu luyện thành một dạng như Kim Cương Bất Hoại của Phật Tông. Sau khi bí thuật đại thành, vô luận pháp lực như thế nào, chỉ bằng vào thân thể, nhấc tay nhấc chân một cái đều có thể rung thiên chuyển địa, thân thể trở nên bất hoại.

Mặc dù trong Ngọc bài mô tả sự đại thành của bí thuật này vô cùng đơn giản, thậm chí chỉ đề cập vài câu thôi nhưng Hàn Lập mơ hồ cảm thấy cường đại đến như vậy, bản thân hắn còn phải hít một ngụm lương khí để trấn tĩnh lại.

Có thể Ngọc bài có chút thổi phồng thái quá, nhưng chắc chắn một điều là thần thông sẽ vô cùng lợi hại.

Đương nhiên để có thể đem thân thể tu luyện thành pháp bảo, thì cũng đòi hỏi người tu luyện thỏa các điều kiện đến mức khó tin. Để tu tập pháp quyết này, nếu nói đến Hàn Lập đã luyện qua Kim Cương Quyết đại thành thì cũng chỉ tính là miễn cưỡng đạt điều kiện ban đầu để tu luyện mà thôi. Mà muốn phát huy được thần thông đích thực của pháp quyết này, đòi hỏi tu sĩ phải cường hóa thân thể của mình, nếu không thân thể sẽ không kham nổi hiệu quả của quá trình tế luyện, người tu luyện sẽ tự sụp đổ tiêu vong, dù gì đi nữa đem thân thể tế luyện thành các loại bảo vật rõ ràng là chuyện nghịch thiên mà.

Hàn Lập vuốt ve Ngọc bài, tâm trạng trở nên trầm lặng.

“Xem ra không cần phải tìm kiếm công pháp nữa, phải lựa chọn công pháp Pháp Thể Song Tu thôi” Hàn Lập thở nhẹ một hơi, thì thào thầm nói.

Bách Mạch Luyện Bảo Quyết này xuất hiện đúng lúc cuối cùng, trở thành cái phao cho hắn bám vào giữa dòng công pháp đang lựa chọn.

Vốn dĩ hắn vẫn còn đang do dự chọn loại công pháp thích hợp nào để tiếp tục tu luyện, cuối cùng đã quyết định tu luyện Pháp Thể Song Tu Công Pháp đã được nhân yêu lưỡng tộc cải biến (DG : Công pháp này phối hợp bộ ba Thác Thiên Ma Công, Kim Cương Quyết và Phạm Thánh Chân Phiến).

Hốt nhiên Hàn Lập thu lại Ngọc bài, dán lên đó mấy đạo phù cấm chế, rồi bỏ vào trong trữ vật thủ trạc, sau đó móc ra một khối ngọc giản màu hồng nhạt.

Ngọc giản này chứa khẩu quyết Thác Thiên Ma Công do Hàn Lập lấy từ Man Hồ Tử ở Nhân giới mà phục chế lại, thời gian này do bận quá nên hắn quên bén đi mất, công pháp này chia thành ba phần phân biệt dứt khoát có liên quan đến ma công của Phạm Thánh Chân Phiến.

Ánh mắt của Hàn Lập nhìn qua ngọc giản, tự lẩm bẩm một mình, sau đó áp ngọc giản lên trán, hai mắt nhắm lại bắt đầu tìm hiểu công pháp này.

Lúc trước khi còn trong Thạch Tháp ở Thiên Uyên Thành, Hàn Lập cũng đã từng thử tu luyện qua ma công này nhưng do không có đan dược phụ trợ nên hiệu quả rất kém.

Cho nên trong vòng một tháng tiếp theo, phần lớn thời gian ở trong mật thất, Hàn Lập đã dành thời gian thực tập luyện đan cho thuần thục, phối chế một số linh dược để luyện chế ra Ngọc Thanh Đan. Đan dược này không hỗ danh là linh đan cấp Hóa Thần, Hàn Lập đã sử dụng tới một khối lượng linh dược kinh người nhưng cuối cùng chỉ luyện chế ra được vài ba bình. Nhưng Hàn Lập cũng không thèm để ý đến điều này, đối với hắn mà nói luyện chế càng nhiều thì càng quen tay, chỉ cần cho hắn đủ thời gian thì tỉ lệ thành công sẽ càng cao, số linh đan luyện được hiện giờ cũng đủ cho hắn tu luyện một thời gian rồi.

Đương nhiên trong lúc tu luyện Thác Thiên Ma Công, hắn cũng dành chút thời gian tìm hiểu Bách Mạch Luyện Bảo Quyết.

Cứ như vậy… nháy mắt thời gian thấm thoát đã trôi qua.

Từ đó tới nay không có ai đến quấy rầy sự thanh tu của Hàn Lập, xem ra vì chưa bị mất đi quyền lợi, nên đám người Kim lão quái và Minh lão ma cũng không ăn no rửng mỡ mò đến kiếm chuyện, Hàn Lập cũng thấy vô cùng mừng rỡ…

Khoảng mấy hôm trước có một đạo thanh hồng diễm lệ dị thường từ trong chướng khí bắn nhanh ra phi về phía Thiên Uyên Thành.

Nguyên lai là do Hàn Lập muốn tham gia nhiệm vụ tuần tra, để có thời gian rảnh rỗi tiếp tục tu luyện, ba tháng sau Hàn Lập quay trở về động phủ chẳng bị tổn hao chút nào.

Khi về tới, hắn lập tức tiến vào động phủ bế quan, sau đó cứ nửa năm hắn lại rời khỏi đi làm nhiệm vụ… Cứ như vậy trong nháy mắt sáu mươi năm đã trôi qua.

Khoảng thời gian dài đối với tu sĩ tu luyện không đáng nhắc tới, nhưng lúc này tại Linh Giới đang có một phen nổi lên sóng ngầm, cơ hồ cao tầng của các Tộc thường xuyên tụ hội, dường như muốn tìm một vật gì đó. Những Tộc nào nắm tin tức nhanh nhạy đều cảm ứng được một loại phong ba cực kỳ nguy hiểm sắp sửa bộc phát, ai cũng âm thầm kinh hãi nhao nhao chuẩn bị các phương án dự phòng.

Thiên Uyên Thành nằm tại giao giới giữa Nhân Tộc và các Tộc khác đương nhiên cũng cảm ứng được dị biến, thậm chí các tu sĩ đang tuần tra bên ngoài cũng cảm ứng sắp có biến hóa rất lớn.

Một ngày nọ tại Phù Lê Chiểu Trạch, trong không trung xuất hiện một đội tu sĩ đang chậm rãi phi hành.

Có mười tên tu sĩ vận chiến giáp đen âm u, tại trung tâm là một Lão giả râu ngắn mặc một bộ Thanh sắc chiến giáp mang hơi hướm cổ xưa là một vị Hóa Thần tu sĩ – Thanh Minh Vệ.

Tuy nhiên hiện tại ai cũng mang sắc mặt ngưng trọng, mọi người cầm trong tay Dị Linh Bàn, ánh mắt không ngừng liên tục quét qua mọi nơi, tựa như phía dưới đang sắp xuất hiện chuyện gì vô cùng đáng sợ.

Cả đội không ai nói chuyện với ai, cứ như vậy dè dặt phi hành một lúc lâu, hốt nhiên từ pháp bàn trong tay một Hắc Thiết Vệ truyền ra thanh âm vù vù, mặc dù âm thanh này không lớn nhưng tất cả mọi người đều sắc mặt đại biến.

“Như thế nào lại phát hiện dị tộc chứ, xui thật. Mấy tên dị tộc này làm quái quỷ gì vậy, không lẽ bọn liều mạng này muốn đột kích đội chúng ta ? lần trước trong đội đã có hai người bỏ mạng vì chuyện này” Một tên đại hán vô cùng hung ác nhìn Dị Linh Bàn trong tay đồng bọn đang chớp động bạch quang cảnh báo, không nhịn được chửi ầm ĩ cả lên.

“Hừ ! Quay lại cũng tốt. Nghe nói nửa năm trước, Tiểu đội số bốn đã gặp phải Hư Động Tộc Nhân rất hiếm khi thấy qua, kết quả toàn bộ tiểu đội kể cả đội trưởng đều bị chết hơn phân nữa” Một trung niên nữ tu lạnh lùng tiếp lời, sắc mặt trở nên âm trầm dị thường.


/2449

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status