Hoàng cầm lấy tay Giao Linh, dắt cô sang bên tiệm giày bên đường bên cạnh.
Quả thực... Quả thực Giao Linh không khác con người là bao.
Chào hai anh chị ạ, anh muốn chọn giày cho chị?
Cô gái bán hàng thấy khách đon đả mời chào. Giao Linh ngơ ngác nhìn xung quanh. Hoàng dắt lấy tay cô.
Được rồi, em ưng đôi nào, lấy hết cho anh.
Chị chủ nhìn Hoàng với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Ui chao ơi là chao ơi, đã đẹp trai lại còn hào phóng, ga lăng....
Giao Linh nhìn xung quanh một vòng, cười cười.
Em chẳng biết chọn đối nào cả. Giao Linh muốn ngồi.
Giọng Giao Linh nghe không được tự nhiên cho lắm. Hoàng nhìn xung quanh cửa hàng.
Đây rồi...
Lá bùa trấn yểm nằm ngay bên trên cửa ra vào.
Giờ chỉ có thể giật lá bùa ra, hoặc yểm một lá bùa khác lên người Giao Linh, may ra cô mới không bị mất đi nguyên khí.
Gay go thật, dẫn cô ra ngoài thực sự là một chuyện không lường trước được của cậu, lại còn phát sinh ra mấy chuyện này.
Em lại ngồi trên ghế thử đi, ưng đôi nào, anh đem lại cho em ướm thử.
Dạ...
Giao Linh gật gật đầu, ngồi lên chiếc ghế đặt sẵn ở đấy. Hoàng lại chỗ chị chủ hàng, nhờ chọn giúp giày.
Em không biết chọn đôi nào cả, chị chọn giùm em, nhanh nhanh một chút ạ.
À được được...
Chị chủ lần này nghe như trụy tim con mẹ nó luôn aaaa....
Nói cho mà biết, đẹp trai ga lăng đã hiếm, thê nô như thế này lại còn hiếm hơn...
Đôi này... Giao Linh đi vừa.
Giao Linh đi thử một đôi giày cao gót trắng Hoàng mang lại, khẽ cười.
Sao lại chỉ đi vừa, em có thích nó không?
Thích mà... Giao Linh thích lắm.
Vậy lấy đôi này rồi chúng ta đi ra ngoài nhé? Sắp muộn giờ hẹn.
Vâng.
Giao Linh đi ra ngoài cùng Hoàng để thanh toán.
Em còn thích đôi nào nữa không? Để anh lấy luôn?
Không, không thích đôi nào nữa hết. Để dành lần sau ra ngoài...
Được rồi, em đi ra ngoài trước đi, anh trả tiền rồi ra sau.
Giao Linh rất nghe lời, đi đôi giày mới mua, bước ra bên ngoài cửa hàng.
Chị cho em thanh toán.
Hoàng rút thẻ ra, đưa cho chị chủ.
Bà chị kia lần này hoa mắt thật sự, còn trẻ như vậy mà đã đi xe hạng sang, dùng thẻ vàng...
Chỗ này không có thanh toán bằng thẻ được em ạ...
Chị ta cười cười ái ngại.
Vậy không sao, khỏi thối lại.
Hoàng rút ví ra rồi trả tiền mặt, bước ra ngoài như một vị thần.
Thực chất trong lòng đang rỉ máu...
Tiền của cậu....
Thực sự.... Muốn khóc quá điiiiiii
Quả thực... Quả thực Giao Linh không khác con người là bao.
Chào hai anh chị ạ, anh muốn chọn giày cho chị?
Cô gái bán hàng thấy khách đon đả mời chào. Giao Linh ngơ ngác nhìn xung quanh. Hoàng dắt lấy tay cô.
Được rồi, em ưng đôi nào, lấy hết cho anh.
Chị chủ nhìn Hoàng với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Ui chao ơi là chao ơi, đã đẹp trai lại còn hào phóng, ga lăng....
Giao Linh nhìn xung quanh một vòng, cười cười.
Em chẳng biết chọn đối nào cả. Giao Linh muốn ngồi.
Giọng Giao Linh nghe không được tự nhiên cho lắm. Hoàng nhìn xung quanh cửa hàng.
Đây rồi...
Lá bùa trấn yểm nằm ngay bên trên cửa ra vào.
Giờ chỉ có thể giật lá bùa ra, hoặc yểm một lá bùa khác lên người Giao Linh, may ra cô mới không bị mất đi nguyên khí.
Gay go thật, dẫn cô ra ngoài thực sự là một chuyện không lường trước được của cậu, lại còn phát sinh ra mấy chuyện này.
Em lại ngồi trên ghế thử đi, ưng đôi nào, anh đem lại cho em ướm thử.
Dạ...
Giao Linh gật gật đầu, ngồi lên chiếc ghế đặt sẵn ở đấy. Hoàng lại chỗ chị chủ hàng, nhờ chọn giúp giày.
Em không biết chọn đôi nào cả, chị chọn giùm em, nhanh nhanh một chút ạ.
À được được...
Chị chủ lần này nghe như trụy tim con mẹ nó luôn aaaa....
Nói cho mà biết, đẹp trai ga lăng đã hiếm, thê nô như thế này lại còn hiếm hơn...
Đôi này... Giao Linh đi vừa.
Giao Linh đi thử một đôi giày cao gót trắng Hoàng mang lại, khẽ cười.
Sao lại chỉ đi vừa, em có thích nó không?
Thích mà... Giao Linh thích lắm.
Vậy lấy đôi này rồi chúng ta đi ra ngoài nhé? Sắp muộn giờ hẹn.
Vâng.
Giao Linh đi ra ngoài cùng Hoàng để thanh toán.
Em còn thích đôi nào nữa không? Để anh lấy luôn?
Không, không thích đôi nào nữa hết. Để dành lần sau ra ngoài...
Được rồi, em đi ra ngoài trước đi, anh trả tiền rồi ra sau.
Giao Linh rất nghe lời, đi đôi giày mới mua, bước ra bên ngoài cửa hàng.
Chị cho em thanh toán.
Hoàng rút thẻ ra, đưa cho chị chủ.
Bà chị kia lần này hoa mắt thật sự, còn trẻ như vậy mà đã đi xe hạng sang, dùng thẻ vàng...
Chỗ này không có thanh toán bằng thẻ được em ạ...
Chị ta cười cười ái ngại.
Vậy không sao, khỏi thối lại.
Hoàng rút ví ra rồi trả tiền mặt, bước ra ngoài như một vị thần.
Thực chất trong lòng đang rỉ máu...
Tiền của cậu....
Thực sự.... Muốn khóc quá điiiiiii
/387
|