"Ô, đây chẳng phải là tên đệ tử Diệp Khôn bị một con cự miêu dọa ngất đi sao? Ha ha ha ha!"
Diệp Khôn vừa tới gần Diệp phủ, bỗng một hồi tiếng cười to chói tai vang lên.
Dáng vẻ tươi cười trên mặt Diệp Khôn lập tức cứng đờ khi nghe thấy tràng âm thanh khó nghe này, thì ra là cái tên Diệp Nhạn ngu ngốc!
Diệp Khôn vừa quay đầu lại, quả nhiên cách đó không xa là một gã thiếu niên mặc cẩm bào cùng vài tên Hậu Thiên võ giả tùy tùng đang chậm rãi đi đến.
Thiếu niên cầm trên tay một cây quạt xếp, trông có vẻ khí độ bất phàm nhưng trên khuôn mặt lại chi chít tàn nhang, toàn bộ phong tư cùng khí độ liền bị mất đi không còn chút nào!
Diệp Nhạn năm nay hai mươi tuổi, tu vi đạt đến Tiên Thiên đệ ngũ tầng Thần Lực Cảnh, ở độ tuổi này mà có tu vi như vậy thì cũng thuộc vào loại tầm trung.
Quan trọng hơn cả, ca ca của Diệp Nhạn chính là Diệp Ưng - đệ nhất thiên tài của Diệp gia.
Diệp Khôn cùng Diệp Nhạn xưa nay vốn không chung đường, nguyên nhân chủ yếu là do trước đây Diệp Nhạn ỷ vào bản thân mình là Tiên Thiên tu sĩ đi khi dễ Diệp Viễn. Kết quả ngược lại bị Diệp Khôn nhỏ hơn hắn bốn tuổi giáo huấn một trận, cũng bởi vậy mà kết thù hận với nhau.
Diệp Khôn nhíu nhíu mày, hắn cũng không phải sợ Diệp Nhạn, dù sao tu vi hiện tại của hắn đã là Tiên Thiên đệ ngũ tầng Thần Lực Cảnh.
Chỉ là...
Nghĩ đến việc chính mình muốn ẩn dấu thực lực, Diệp Khôn cũng không quan tâm đến hắn, chỉ lạnh lùng liếc qua một cái rồi thu hồi ánh mắt tiếp tục hướng phía Diệp phủ đi tới.
"Chậm đã!"
Diệp Nhạn cười lạnh, cước bộ nhoáng một cái liền xuất hiện trước mặt Diệp Khôn. Chỉ là cước bộ của hắn cùng Diệp Khôn hoàn toàn bất động, mau lẹ hung hãn, chính là tu luyện Phá Lang Hành từ Tàn Lang Khiếu Nguyệt chiến kỹ diễn hóa thành thân pháp võ học.
"Có chuyện gì?" Diệp Khôn khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh.
Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Khôn, hàn quang trong mắt Diệp Nhạn chợt lóe nhưng lại cười nhạt nói: "Vi huynh chỉ là quan tâm đến tộc đệ bị một con cự miêu dọa ngất đi thôi."
Nói xong, Diệp Nhạn tựa hồ phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt đảo qua bao vải phía sau Diệp Khôn, thấy rõ bên trong chỉ là miếng thịt nướng thì không khỏi cười ha ha nói: "Diệp Khôn tộc đệ, ngươi không phải là bị cự miêu hù dọa nên chuyển sang khi dễ dã thú khác chứ?"
"Chuyện này không cần ngươi lo lắng, hay là huynh trưởng nên quan tâm đến bản thân mình thì thỏa đáng hơn, dù sao cũng là dựa vào dược vật cưỡng ép tăng lên Thần Lực Cảnh, căn cơ bất ổn, cẩn thận cả đời cũng không thể đả thông kinh mạch!" Diệp Khôn lạnh lùng trả lời.
Nếu đổi lại là trước kia, Diệp Nhạn nghe lời này chắc chắn thẹn quá hóa giận. Hắn dựa vào dược vật cưỡng ép tăng lên tu vi không sai, nhưng khó chịu nhất là có người ở bên tai hắn nhắc tới điều đó.
Nhưng vượt ra khỏi dự kiến của Diệp Khôn chính là Diệp Nhạn không hề tức giận, còn cười nói: "Diệp Khôn tộc đệ, vi huynh chính là quan tâm đến ngươi, bất quá trong mắt ngươi không có bề trên, vi huynh ngược lại muốn lãnh giáo một phen, xem xem tộc đệ gần đây tu vi có rớt xuống không!"
Chưa dứt lời, Diệp Nhạn hai tay trảo một cái liền bay thẳng đến Diệp Khôn đánh tới, phối hợp với Phá Lang Hành thân pháp, cả người giống như một con sói đang chụp vào con mồi.
Diệp Khôn đối với việc này đã sớm có phòng bị, trong lòng thầm than một tiếng, đồng thời trong mắt hiện lên một mảnh lửa nóng. Tuy rằng hắn có tâm kế muốn ẩn nhẫn nhưng dù sao vẫn là tuổi trẻ máu nóng, Diệp Nhạn liên tiếp khiêu khích còn chủ động ra tay, hắn nếu không ra tay phản kích thì chỉ sợ không phải đơn giản trở thành trò cười trong tộc, thậm chí còn bị mọi người phỉ nhổ!
Dù sao Tu Tiên chính là nghịch thiên mà đi, nếu ngay cả dũng khí đối mặt với khiêu chiến còn không có thì lấy đâu ra can đảm mà nghịch thiên!
Đối mặt với một kích hung dữ của Diệp Nhạn, Diệp Khôn thần hình chợt động, hai tay nhẹ nhàng xuất ra một chiêu Linh Hồ Tham Trảo.
Nhưng đúng lúc này, Diệp Khôn chợt phát hiện trong mắt Diệp Nhạn hiện lên thần sắc mưu kế đã thực hiện thành công, thần sắc rất tự tin giống như hắn đã biết trước vậy.
Không đúng!
Diệp Khôn trong lòng chợt động, tu vi Thần Lực Cảnh của Diệp Nhạn dựa vào dược thảo cưỡng ép tăng lên cho nên căn cơ bất ổn, lúc trước Diệp Khôn từng lấy tu vi Kiện Cốt Cảnh cùng Linh Hồ Đạp Tuyết thân pháp là có thể cùng hắn quần nhau một trận, nhưng hiện tại Diệp Nhạn lại rất tự tin, chẳng lẽ...
Những ý nghĩ chỉ nhoáng lên trong đầu Diệp Khôn, chẳng qua Diệp Nhạn đã đánh tới trước người, không để cho hắn suy nghĩ nhiều!
"Dừng tay!"
Ngay tại thời điểm hai bên sắp va chạm, một tiếng đại môn Diệp phủ được mở ra vang lên. Ngay sau đó, một đạo quang ảnh hiện lên, vừa đúng lúc ngăn cách hai người.
Diệp Khôn mượn cơ hội này bay ngược về phía sau, vừa quay đầu lại đã thấy trước đại môn Diệp phủ một thân hình nữ tử dáng người hết sức thon dài đang ngạo nghễ đứng thẳng, nàng khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, khuôn mặt mỹ lệ thành thục ổn trọng, một đôi mắt tinh bừng bừng lộ ra khí thế oai hùng.
"Nguyệt tỷ." Diệp Khôn hô một tiếng.
"Nguyệt tỷ." Diệp Nhạn cũng trông thấy người vừa tới, ánh mắt hiện lên một chút không cam lòng nhưng lại không tiếp tục ra tay.
Nguyên bản Diệp Khôn đã cảm thấy vẻ mặt của hắn không thích hợp, theo bản năng nhìn về hai tay để phía sau của Diệp Nhạn, đồng tử đột nhiên co rút lại!
Chỉ thấy trên hai tay Diệp Nhạn ẩn ẩn lóe ra linh quang... Linh khí!
Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh!
Diệp Khôn dùng ánh mắt không thể tin nhìn Diệp Nhạn, hắn căn bản không nghĩ đến, Diệp Nhạn vậy mà đã đạt đến Tiên Thiên đệ lục tầng.
Trong lúc Diệp Khôn đang ngây người, Diệp Nguyệt chậm rãi đi đến, dưới chân không mang theo một tia khói bụi nào giống như đang nhẹ nhàng lướt trên mặt đất.
Bước chân như hoa sen, chỉ có tu vi Tiên Thiên đệ bát tầng Hóa Khí Cảnh mới có thể làm được. Sau khi đạt tới Hóa Khí Cảnh, Tiên Thiên nguyên tinh trong cơ thể tu sĩ cùng với linh khí dung hợp, đối với lực đạo đã khống chế tỉ mỉ, cũng chỉ khi đạt được trình độ này mới có thể xưng là cao thủ!
Hiện tại trong đám Diệp gia trẻ tuổi, có thể trước ba mươi tuổi đạt được tu vi Hóa Khí Cảnh cũng không quá ba người!
Diệp Nguyệt bước lên vài bước tới trước mặt hai người, mặt không chút biểu tình nói: "Đứng trước Diệp phủ tư đấu còn ra cái thể thống gì nữa đây, hay là các ngươi muốn mọi người ở Vạn Trúc quốc đem vương thất chúng ta ra làm trò cười?"
Hai người lúc trước tư đấu, xung quanh đã sớm có không ít dân chúng Vạn Trúc quốc vây xem. Diệp gia thân là vương thất Vạn Trúc quốc nên gia quy rất nghiêm, dân chúng tuy rằng kính sợ nhưng cũng không e ngại. Chẳng qua chứng kiến hai người đứng yên không đánh nữa, đám dân chúng xung quanh có vẻ thất vọng tản đi.
"Không dám!"
Diệp Khôn cùng Diệp Nhạn rùng mình, vội vàng nói.
Dù sao Diệp gia bọn họ chính vương tộc của Vạn Trúc quốc, chuyện tình liên lụy đến thể diện gia tộc, kể cả Diệp Khôn có to gan lớn mật cũng không dám mạo phạm.
Diệp Nhạn tuy hung hăng càn quấy, nhưng cũng không dám đắc tội với Diệp Nguyệt có tu vi Hóa Khí Cảnh, chưa kể Diệp Nguyệt chính là nữ nhi của gia chủ Diệp Nam Thiên. Trong lòng hắn biết rõ kế hoạch giáo huấn Diệp Khôn lần này xuất hiện Diệp Nguyệt thì không thể thực hiện được nữa, chỉ có thể oán hận trừng mắt nhìn Diệp Khôn một cái rồi xoay người rời đi.
Thẳng đến khi hắn đi vào Diệp phủ, Diệp Khôn lúc này mới có chút thất thần nói: "Đa tạ Nguyệt tỷ tương trợ."
Diệp Nguyệt thản nhiên liếc Diệp Khôn một cái, nói khẽ: "Sự tình Thu Liệp lần trước chính là việc ngoài ý muốn, đừng quá để trong lòng, đệ gần đây tu luyện có chỗ lười biếng rồi."
Dừng lại một chút, nàng bổ sung: "Diệp Nhạn có thể tấn cấp Thông Kinh Cảnh nhanh như vậy, cũng là do Diệp Ưng cho hắn một miếng linh thạch mà thôi, liên tiếp cưỡng ép tăng lên tu vi làm cho cảnh giới của hắn cực kỳ bất ổn, nếu đệ cố gắng thì vượt qua hắn cũng không phải là việc gì khó khăn."
Diệp Khôn sững sờ, cúi đầu không nói.
Cái gọi là linh thạch, chính là một miếng đá bên trong tràn ngập linh khí có thể nói là thiên địa kỳ vật. Tuy nói trong thiên địa tràn ngập linh khí giống như không khí làm cho sinh mệnh cảm thấy dễ chịu, tu sĩ có thể hấp thu nhưng lại khó có thể luyện hóa. Nhưng linh khí ẩn chứa bên trong linh thạch lại không giống như vậy, tu sĩ có thể dễ dàng hấp thu chúng, đây chính là một đồ vật tu luyện tuyệt hảo. Đồng thời, linh thạch có thể dùng để bố trí pháp trận, luyện chế đan dược, chế tác linh khí, đối với tu sĩ mà nói có giá trị vạn kim.
Chẳng qua linh thạch mặc dù tốt nhưng lại rất khó kiếm được, ngay cả một số Trưởng lão trong tộc cũng không có. Lấy thân phận Diệp Nhạn căn bản đừng nghĩ đến linh thạch nên cũng chỉ có đệ nhất thiên tài Diệp Ưng mới có thể đạt được lực lượng ủng hộ lớn trong gia tộc, tài nguyên thu hoạch được khiến người khác trông mà thèm.
Mà Diệp Nhạn có thể nhanh như vậy đạt tới Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh, rõ ràng liên quan đến ca ca Diệp Ưng của hắn.
Chẳng qua Diệp Khôn không nghĩ như vậy, ngày trước Diệp Nhạn so với hắn tu luyện sớm hơn bốn năm nhưng vẫn bị hắn đánh bại. Nhưng hiện tại Diệp Nhạn đã tiến giai Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh, mặc dù tu vi Diệp Khôn chỉ kém hắn một tầng nhưng Tiên Thiên đệ lục tầng chính là một bờ ngăn cách.
Vượt qua, liền có thể hấp thu linh khí, tu luyện chiến kỹ, cho dù là ba tên Diệp Khôn liên thủ cũng không phải là đối thủ của Diệp Nhạn đã tu luyện chiến kỹ!
Mà Diệp Nhạn có thể tấn chức đệ lục tầng tuyệt không đơn giản chỉ dựa vào linh thạch cùng dược vật, hắn cũng phải trả một cái giá thật lớn!
Tưởng tượng đến ưu đãi thật xa khi mình phát giác sự tình "Quỷ nhập vào người", đem so sánh với thiên tài như Diệp Ưng thì chính mình tu luyện cũng có chút lơi lỏng.
Diệp Nhạn xuất hiện lần này giống như tiếng trống cảnh tỉnh đem Diệp Khôn tỉnh táo lại!
Chính xác, hiện tại mình mặc dù có ưu thế nhất định, nhưng nếu không cố gắng thì ưu thế đó chỉ sợ trong nháy mắt hóa thành bọt nước. Chứ đừng nói Diệp Ưng là thiên tài trong Diệp gia, nếu mang hắn đặt vào toàn bộ hai mươi quốc gia thuộc Nam bộ Cảnh Châu thì căn bản không tính là gì. Dù sao Vạn Trúc quốc được Diệp gia nắm trong tay đối với hai mươi quốc gia này bất quả chỉ là thực lực nhỏ yếu nhất!
Thiên hạ anh tài vô số, Diệp Khôn hắn căn bản không tính là gì!
Sau khi tỉnh ngộ, Diệp Khôn không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa, ánh mắt càng kiên định hơn. Trông thấy vẻ mặt lo lắng của Diệp Nguyệt, không khỏi khom người thành khẩn nói: "Đa tạ Nguyệt tỷ nhắc nhở!"
"Đệ rõ ràng là tốt rồi, trở về đi." Diệp Nguyệt sâu kín thở dài nhìn Diệp Khôn, trong đầu không khỏi hiện lên một thân ảnh, hai mắt hiện lên vẻ tiếc hận nồng đậm giống như đang lẩm bẩm: "Nếu là Diệp Kiền tộc huynh ở đây, chỉ sợ cũng nói như vậy..."
Diệp Khôn thân thể cứng đờ, thương cảm trong mắt chợt hiện, dùng cước bộ trầm trọng mà kiên định chậm rãi đi vào Diệp phủ.
...
Diệp Kiền, đây chính là một cái tên mà hắn vĩnh viễn không bao giờ quên!
Diệp Kiền là đại ca của hắn, đồng thời cũng là một trong tam đại thiên tài của Diệp gia cùng với Diệp Nguyệt và Diệp Ưng.
Mười sáu tuổi tiến giai Thần Lực Cảnh, mười tám tuổi tiến giai Thông Kinh Cảnh, hai mươi tuổi đạt tới Tiên Thiên đệ thất tầng Luyện Tinh Cảnh, hai mươi ba tuổi bước vào Tiên Thiên đệ bát tầng Hóa Khí Cảnh. Bên trong toàn bộ Diệp gia, cũng chỉ có Diệp Ưng là người có thiên phú vượt qua đại ca hắn.
Cũng bởi đại ca hắn mà địa vị cha mẹ Diệp Khôn trong tộc cũng được đề cao, phụ thân Diệp Kiếm Hải của hắn vốn thuộc chính hệ trong gia tộc, là đường đệ của gia chủ đương thời Diệp Nam Thiên. Theo lý thuyết, địa vị một nhà Diệp Khôn ở Diệp gia hẳn là không tồi.
Nhưng cho dù là xuất thân thì cũng vô pháp bù lại được cho việc không có linh căn. Phụ thân Diệp Khôn lúc mười tuổi trải qua kiểm tra được báo là không có linh căn, căn bản không có cách nào để Tu Tiên.
Mà đối với những Tu Tiên gia tộc như Diệp gia, không có linh căn chính là đại biểu cho không có năng lực!
Cứ như vậy, phụ thân Diệp Khôn tuy là chính hệ, nhưng cũng chỉ có thể tiếp quản một số ít sinh ý bên ngoài gia tộc đem toàn bộ kỳ vọng ký thác lên bản thân hai đứa con trai mình.
Dù sao hiện giờ bên trong Diệp gia, cho dù địa vị thấp, chỉ cần con cái có thiên phú kinh người, đồng dạng cũng có thể đạt được địa vị cực cao. Mà hai đứa nhi tử của hắn, Diệp Kiền cùng Diệp Khôn cũng không phụ kỳ vọng của mình, đều là tu sĩ có được linh căn. Trong đó, Diệp Kiền lại càng thiên phú kinh người, hai mươi tuổi đã tiến giai Tiên Thiên đệ thất tầng, cha mẹ đều dựa vào con cái mà hưởng phú quý, phụ thân Diệp Khôn cũng trở thành người chưởng quản tài chính của Diệp gia.
Hai mươi năm ẩn nhẫn không cam lòng, cuối cùng cũng được "Một bước lên trời", có thể thấy được phụ thân Diệp Khôn có bao nhiêu kích động.
Mà Diệp Khôn tuy rằng thiên phú kém đại ca, nhưng bởi vì địa vị phụ thân trong gia tộc được đề cao nên đạt được đại lượng tài nguyên. Thời điểm Diệp Khôn mười tuổi mỗi tháng đều có thể thu được ba gốc Vân Biên Thảo, thảo dược này cũng không phải mấy loại như Chích Dương Thảo có thể so sánh, không nói đến dược hiệu gấp năm sáu lần, thậm chí hấp thu cũng dễ dàng hơn so với Chích Dương Thảo!
Nhưng hạnh phúc thường ngắn ngủi, giống như ảo ảnh trong mơ rất nhanh biến mất.
Ba năm trước, cũng chính là lúc Diệp Khôn mười ba tuổi, Diệp Kiền trong một lần thực hiện nhiệm vụ hộ tống cực kỳ bí mật của gia tộc đã gặp phải địch nhân tập kích đã bỏ mình.
Sau khi Diệp Kiền tử vong, phụ thân hắn liền trực tiếp hướng gia tộc xin rút khỏi chức vị chưởng quản tài chính trong tộc. Mà người tiếp nhận vị trí phụ thân Diệp Khôn hiện giờ chính là phụ thân của Diệp Ưng, Diệp Quyền. Đồng dạng là chính hệ của Diệp gia không có linh căn, cũng dựa vào con cái mà hưởng phú quý.
Đại ca thiên tài chết thảm, phụ thân đánh mất quyền lực, một nhà bọn họ tại Diệp gia địa vị cũng kịch liệt giảm xuống nên số lượng tài nguyên được phân phát cũng trở nên cực ít ỏi. Vốn là một tháng được phát ba gốc Vân Biên Thảo cũng biến thành loại thấp nhất Chích Dương Thảo. Nếu không phải đại ca bỏ mạng vì gia tộc thì chỉ sợ Diệp Khôn cũng giống như những Tiên Thiên tu sĩ bình thường của Diệp gia, mỗi tháng được phát một gốc Chích Dương Thảo mà thôi!
Tuy nhiên, năm Diệp Khôn mười ba tuổi, nhìn thấy phụ thân đầu đầy tóc bạc giống như mất hết hy vọng, mẫu thân cả ngày lấy nước mắt rửa mặt thì hắn đột nhiên trở nên thành thục hơn.
Cũng chính năm đó, hắn vụng trộm tiến vào Phong Tuyệt sơn mạch thu thập thảo dược, tìm kiếm linh thảo dễ dàng hấp thu gia tăng tốc độ tu luyện.
Năm đó, hắn từ một tên lười biếng, quần là áo lụa trở nên hăng hái phấn đấu cố gắng tu luyện.
Cũng vào năm đó, Diệp Khôn đã thề, hắn sẽ thay đại ca của hắn, nhất định cố gắng. Diệp Khôn hắn sẽ trở thành tu sĩ mạnh nhất Diệp gia, làm cho phụ thân hắn một lần nữa khôi phục dáng vẻ tươi cười, làm cho toàn bộ Diệp gia đều lấy hắn mà kiêu ngạo!
Diệp Khôn vừa tới gần Diệp phủ, bỗng một hồi tiếng cười to chói tai vang lên.
Dáng vẻ tươi cười trên mặt Diệp Khôn lập tức cứng đờ khi nghe thấy tràng âm thanh khó nghe này, thì ra là cái tên Diệp Nhạn ngu ngốc!
Diệp Khôn vừa quay đầu lại, quả nhiên cách đó không xa là một gã thiếu niên mặc cẩm bào cùng vài tên Hậu Thiên võ giả tùy tùng đang chậm rãi đi đến.
Thiếu niên cầm trên tay một cây quạt xếp, trông có vẻ khí độ bất phàm nhưng trên khuôn mặt lại chi chít tàn nhang, toàn bộ phong tư cùng khí độ liền bị mất đi không còn chút nào!
Diệp Nhạn năm nay hai mươi tuổi, tu vi đạt đến Tiên Thiên đệ ngũ tầng Thần Lực Cảnh, ở độ tuổi này mà có tu vi như vậy thì cũng thuộc vào loại tầm trung.
Quan trọng hơn cả, ca ca của Diệp Nhạn chính là Diệp Ưng - đệ nhất thiên tài của Diệp gia.
Diệp Khôn cùng Diệp Nhạn xưa nay vốn không chung đường, nguyên nhân chủ yếu là do trước đây Diệp Nhạn ỷ vào bản thân mình là Tiên Thiên tu sĩ đi khi dễ Diệp Viễn. Kết quả ngược lại bị Diệp Khôn nhỏ hơn hắn bốn tuổi giáo huấn một trận, cũng bởi vậy mà kết thù hận với nhau.
Diệp Khôn nhíu nhíu mày, hắn cũng không phải sợ Diệp Nhạn, dù sao tu vi hiện tại của hắn đã là Tiên Thiên đệ ngũ tầng Thần Lực Cảnh.
Chỉ là...
Nghĩ đến việc chính mình muốn ẩn dấu thực lực, Diệp Khôn cũng không quan tâm đến hắn, chỉ lạnh lùng liếc qua một cái rồi thu hồi ánh mắt tiếp tục hướng phía Diệp phủ đi tới.
"Chậm đã!"
Diệp Nhạn cười lạnh, cước bộ nhoáng một cái liền xuất hiện trước mặt Diệp Khôn. Chỉ là cước bộ của hắn cùng Diệp Khôn hoàn toàn bất động, mau lẹ hung hãn, chính là tu luyện Phá Lang Hành từ Tàn Lang Khiếu Nguyệt chiến kỹ diễn hóa thành thân pháp võ học.
"Có chuyện gì?" Diệp Khôn khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh.
Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Khôn, hàn quang trong mắt Diệp Nhạn chợt lóe nhưng lại cười nhạt nói: "Vi huynh chỉ là quan tâm đến tộc đệ bị một con cự miêu dọa ngất đi thôi."
Nói xong, Diệp Nhạn tựa hồ phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt đảo qua bao vải phía sau Diệp Khôn, thấy rõ bên trong chỉ là miếng thịt nướng thì không khỏi cười ha ha nói: "Diệp Khôn tộc đệ, ngươi không phải là bị cự miêu hù dọa nên chuyển sang khi dễ dã thú khác chứ?"
"Chuyện này không cần ngươi lo lắng, hay là huynh trưởng nên quan tâm đến bản thân mình thì thỏa đáng hơn, dù sao cũng là dựa vào dược vật cưỡng ép tăng lên Thần Lực Cảnh, căn cơ bất ổn, cẩn thận cả đời cũng không thể đả thông kinh mạch!" Diệp Khôn lạnh lùng trả lời.
Nếu đổi lại là trước kia, Diệp Nhạn nghe lời này chắc chắn thẹn quá hóa giận. Hắn dựa vào dược vật cưỡng ép tăng lên tu vi không sai, nhưng khó chịu nhất là có người ở bên tai hắn nhắc tới điều đó.
Nhưng vượt ra khỏi dự kiến của Diệp Khôn chính là Diệp Nhạn không hề tức giận, còn cười nói: "Diệp Khôn tộc đệ, vi huynh chính là quan tâm đến ngươi, bất quá trong mắt ngươi không có bề trên, vi huynh ngược lại muốn lãnh giáo một phen, xem xem tộc đệ gần đây tu vi có rớt xuống không!"
Chưa dứt lời, Diệp Nhạn hai tay trảo một cái liền bay thẳng đến Diệp Khôn đánh tới, phối hợp với Phá Lang Hành thân pháp, cả người giống như một con sói đang chụp vào con mồi.
Diệp Khôn đối với việc này đã sớm có phòng bị, trong lòng thầm than một tiếng, đồng thời trong mắt hiện lên một mảnh lửa nóng. Tuy rằng hắn có tâm kế muốn ẩn nhẫn nhưng dù sao vẫn là tuổi trẻ máu nóng, Diệp Nhạn liên tiếp khiêu khích còn chủ động ra tay, hắn nếu không ra tay phản kích thì chỉ sợ không phải đơn giản trở thành trò cười trong tộc, thậm chí còn bị mọi người phỉ nhổ!
Dù sao Tu Tiên chính là nghịch thiên mà đi, nếu ngay cả dũng khí đối mặt với khiêu chiến còn không có thì lấy đâu ra can đảm mà nghịch thiên!
Đối mặt với một kích hung dữ của Diệp Nhạn, Diệp Khôn thần hình chợt động, hai tay nhẹ nhàng xuất ra một chiêu Linh Hồ Tham Trảo.
Nhưng đúng lúc này, Diệp Khôn chợt phát hiện trong mắt Diệp Nhạn hiện lên thần sắc mưu kế đã thực hiện thành công, thần sắc rất tự tin giống như hắn đã biết trước vậy.
Không đúng!
Diệp Khôn trong lòng chợt động, tu vi Thần Lực Cảnh của Diệp Nhạn dựa vào dược thảo cưỡng ép tăng lên cho nên căn cơ bất ổn, lúc trước Diệp Khôn từng lấy tu vi Kiện Cốt Cảnh cùng Linh Hồ Đạp Tuyết thân pháp là có thể cùng hắn quần nhau một trận, nhưng hiện tại Diệp Nhạn lại rất tự tin, chẳng lẽ...
Những ý nghĩ chỉ nhoáng lên trong đầu Diệp Khôn, chẳng qua Diệp Nhạn đã đánh tới trước người, không để cho hắn suy nghĩ nhiều!
"Dừng tay!"
Ngay tại thời điểm hai bên sắp va chạm, một tiếng đại môn Diệp phủ được mở ra vang lên. Ngay sau đó, một đạo quang ảnh hiện lên, vừa đúng lúc ngăn cách hai người.
Diệp Khôn mượn cơ hội này bay ngược về phía sau, vừa quay đầu lại đã thấy trước đại môn Diệp phủ một thân hình nữ tử dáng người hết sức thon dài đang ngạo nghễ đứng thẳng, nàng khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, khuôn mặt mỹ lệ thành thục ổn trọng, một đôi mắt tinh bừng bừng lộ ra khí thế oai hùng.
"Nguyệt tỷ." Diệp Khôn hô một tiếng.
"Nguyệt tỷ." Diệp Nhạn cũng trông thấy người vừa tới, ánh mắt hiện lên một chút không cam lòng nhưng lại không tiếp tục ra tay.
Nguyên bản Diệp Khôn đã cảm thấy vẻ mặt của hắn không thích hợp, theo bản năng nhìn về hai tay để phía sau của Diệp Nhạn, đồng tử đột nhiên co rút lại!
Chỉ thấy trên hai tay Diệp Nhạn ẩn ẩn lóe ra linh quang... Linh khí!
Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh!
Diệp Khôn dùng ánh mắt không thể tin nhìn Diệp Nhạn, hắn căn bản không nghĩ đến, Diệp Nhạn vậy mà đã đạt đến Tiên Thiên đệ lục tầng.
Trong lúc Diệp Khôn đang ngây người, Diệp Nguyệt chậm rãi đi đến, dưới chân không mang theo một tia khói bụi nào giống như đang nhẹ nhàng lướt trên mặt đất.
Bước chân như hoa sen, chỉ có tu vi Tiên Thiên đệ bát tầng Hóa Khí Cảnh mới có thể làm được. Sau khi đạt tới Hóa Khí Cảnh, Tiên Thiên nguyên tinh trong cơ thể tu sĩ cùng với linh khí dung hợp, đối với lực đạo đã khống chế tỉ mỉ, cũng chỉ khi đạt được trình độ này mới có thể xưng là cao thủ!
Hiện tại trong đám Diệp gia trẻ tuổi, có thể trước ba mươi tuổi đạt được tu vi Hóa Khí Cảnh cũng không quá ba người!
Diệp Nguyệt bước lên vài bước tới trước mặt hai người, mặt không chút biểu tình nói: "Đứng trước Diệp phủ tư đấu còn ra cái thể thống gì nữa đây, hay là các ngươi muốn mọi người ở Vạn Trúc quốc đem vương thất chúng ta ra làm trò cười?"
Hai người lúc trước tư đấu, xung quanh đã sớm có không ít dân chúng Vạn Trúc quốc vây xem. Diệp gia thân là vương thất Vạn Trúc quốc nên gia quy rất nghiêm, dân chúng tuy rằng kính sợ nhưng cũng không e ngại. Chẳng qua chứng kiến hai người đứng yên không đánh nữa, đám dân chúng xung quanh có vẻ thất vọng tản đi.
"Không dám!"
Diệp Khôn cùng Diệp Nhạn rùng mình, vội vàng nói.
Dù sao Diệp gia bọn họ chính vương tộc của Vạn Trúc quốc, chuyện tình liên lụy đến thể diện gia tộc, kể cả Diệp Khôn có to gan lớn mật cũng không dám mạo phạm.
Diệp Nhạn tuy hung hăng càn quấy, nhưng cũng không dám đắc tội với Diệp Nguyệt có tu vi Hóa Khí Cảnh, chưa kể Diệp Nguyệt chính là nữ nhi của gia chủ Diệp Nam Thiên. Trong lòng hắn biết rõ kế hoạch giáo huấn Diệp Khôn lần này xuất hiện Diệp Nguyệt thì không thể thực hiện được nữa, chỉ có thể oán hận trừng mắt nhìn Diệp Khôn một cái rồi xoay người rời đi.
Thẳng đến khi hắn đi vào Diệp phủ, Diệp Khôn lúc này mới có chút thất thần nói: "Đa tạ Nguyệt tỷ tương trợ."
Diệp Nguyệt thản nhiên liếc Diệp Khôn một cái, nói khẽ: "Sự tình Thu Liệp lần trước chính là việc ngoài ý muốn, đừng quá để trong lòng, đệ gần đây tu luyện có chỗ lười biếng rồi."
Dừng lại một chút, nàng bổ sung: "Diệp Nhạn có thể tấn cấp Thông Kinh Cảnh nhanh như vậy, cũng là do Diệp Ưng cho hắn một miếng linh thạch mà thôi, liên tiếp cưỡng ép tăng lên tu vi làm cho cảnh giới của hắn cực kỳ bất ổn, nếu đệ cố gắng thì vượt qua hắn cũng không phải là việc gì khó khăn."
Diệp Khôn sững sờ, cúi đầu không nói.
Cái gọi là linh thạch, chính là một miếng đá bên trong tràn ngập linh khí có thể nói là thiên địa kỳ vật. Tuy nói trong thiên địa tràn ngập linh khí giống như không khí làm cho sinh mệnh cảm thấy dễ chịu, tu sĩ có thể hấp thu nhưng lại khó có thể luyện hóa. Nhưng linh khí ẩn chứa bên trong linh thạch lại không giống như vậy, tu sĩ có thể dễ dàng hấp thu chúng, đây chính là một đồ vật tu luyện tuyệt hảo. Đồng thời, linh thạch có thể dùng để bố trí pháp trận, luyện chế đan dược, chế tác linh khí, đối với tu sĩ mà nói có giá trị vạn kim.
Chẳng qua linh thạch mặc dù tốt nhưng lại rất khó kiếm được, ngay cả một số Trưởng lão trong tộc cũng không có. Lấy thân phận Diệp Nhạn căn bản đừng nghĩ đến linh thạch nên cũng chỉ có đệ nhất thiên tài Diệp Ưng mới có thể đạt được lực lượng ủng hộ lớn trong gia tộc, tài nguyên thu hoạch được khiến người khác trông mà thèm.
Mà Diệp Nhạn có thể nhanh như vậy đạt tới Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh, rõ ràng liên quan đến ca ca Diệp Ưng của hắn.
Chẳng qua Diệp Khôn không nghĩ như vậy, ngày trước Diệp Nhạn so với hắn tu luyện sớm hơn bốn năm nhưng vẫn bị hắn đánh bại. Nhưng hiện tại Diệp Nhạn đã tiến giai Tiên Thiên đệ lục tầng Thông Kinh Cảnh, mặc dù tu vi Diệp Khôn chỉ kém hắn một tầng nhưng Tiên Thiên đệ lục tầng chính là một bờ ngăn cách.
Vượt qua, liền có thể hấp thu linh khí, tu luyện chiến kỹ, cho dù là ba tên Diệp Khôn liên thủ cũng không phải là đối thủ của Diệp Nhạn đã tu luyện chiến kỹ!
Mà Diệp Nhạn có thể tấn chức đệ lục tầng tuyệt không đơn giản chỉ dựa vào linh thạch cùng dược vật, hắn cũng phải trả một cái giá thật lớn!
Tưởng tượng đến ưu đãi thật xa khi mình phát giác sự tình "Quỷ nhập vào người", đem so sánh với thiên tài như Diệp Ưng thì chính mình tu luyện cũng có chút lơi lỏng.
Diệp Nhạn xuất hiện lần này giống như tiếng trống cảnh tỉnh đem Diệp Khôn tỉnh táo lại!
Chính xác, hiện tại mình mặc dù có ưu thế nhất định, nhưng nếu không cố gắng thì ưu thế đó chỉ sợ trong nháy mắt hóa thành bọt nước. Chứ đừng nói Diệp Ưng là thiên tài trong Diệp gia, nếu mang hắn đặt vào toàn bộ hai mươi quốc gia thuộc Nam bộ Cảnh Châu thì căn bản không tính là gì. Dù sao Vạn Trúc quốc được Diệp gia nắm trong tay đối với hai mươi quốc gia này bất quả chỉ là thực lực nhỏ yếu nhất!
Thiên hạ anh tài vô số, Diệp Khôn hắn căn bản không tính là gì!
Sau khi tỉnh ngộ, Diệp Khôn không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa, ánh mắt càng kiên định hơn. Trông thấy vẻ mặt lo lắng của Diệp Nguyệt, không khỏi khom người thành khẩn nói: "Đa tạ Nguyệt tỷ nhắc nhở!"
"Đệ rõ ràng là tốt rồi, trở về đi." Diệp Nguyệt sâu kín thở dài nhìn Diệp Khôn, trong đầu không khỏi hiện lên một thân ảnh, hai mắt hiện lên vẻ tiếc hận nồng đậm giống như đang lẩm bẩm: "Nếu là Diệp Kiền tộc huynh ở đây, chỉ sợ cũng nói như vậy..."
Diệp Khôn thân thể cứng đờ, thương cảm trong mắt chợt hiện, dùng cước bộ trầm trọng mà kiên định chậm rãi đi vào Diệp phủ.
...
Diệp Kiền, đây chính là một cái tên mà hắn vĩnh viễn không bao giờ quên!
Diệp Kiền là đại ca của hắn, đồng thời cũng là một trong tam đại thiên tài của Diệp gia cùng với Diệp Nguyệt và Diệp Ưng.
Mười sáu tuổi tiến giai Thần Lực Cảnh, mười tám tuổi tiến giai Thông Kinh Cảnh, hai mươi tuổi đạt tới Tiên Thiên đệ thất tầng Luyện Tinh Cảnh, hai mươi ba tuổi bước vào Tiên Thiên đệ bát tầng Hóa Khí Cảnh. Bên trong toàn bộ Diệp gia, cũng chỉ có Diệp Ưng là người có thiên phú vượt qua đại ca hắn.
Cũng bởi đại ca hắn mà địa vị cha mẹ Diệp Khôn trong tộc cũng được đề cao, phụ thân Diệp Kiếm Hải của hắn vốn thuộc chính hệ trong gia tộc, là đường đệ của gia chủ đương thời Diệp Nam Thiên. Theo lý thuyết, địa vị một nhà Diệp Khôn ở Diệp gia hẳn là không tồi.
Nhưng cho dù là xuất thân thì cũng vô pháp bù lại được cho việc không có linh căn. Phụ thân Diệp Khôn lúc mười tuổi trải qua kiểm tra được báo là không có linh căn, căn bản không có cách nào để Tu Tiên.
Mà đối với những Tu Tiên gia tộc như Diệp gia, không có linh căn chính là đại biểu cho không có năng lực!
Cứ như vậy, phụ thân Diệp Khôn tuy là chính hệ, nhưng cũng chỉ có thể tiếp quản một số ít sinh ý bên ngoài gia tộc đem toàn bộ kỳ vọng ký thác lên bản thân hai đứa con trai mình.
Dù sao hiện giờ bên trong Diệp gia, cho dù địa vị thấp, chỉ cần con cái có thiên phú kinh người, đồng dạng cũng có thể đạt được địa vị cực cao. Mà hai đứa nhi tử của hắn, Diệp Kiền cùng Diệp Khôn cũng không phụ kỳ vọng của mình, đều là tu sĩ có được linh căn. Trong đó, Diệp Kiền lại càng thiên phú kinh người, hai mươi tuổi đã tiến giai Tiên Thiên đệ thất tầng, cha mẹ đều dựa vào con cái mà hưởng phú quý, phụ thân Diệp Khôn cũng trở thành người chưởng quản tài chính của Diệp gia.
Hai mươi năm ẩn nhẫn không cam lòng, cuối cùng cũng được "Một bước lên trời", có thể thấy được phụ thân Diệp Khôn có bao nhiêu kích động.
Mà Diệp Khôn tuy rằng thiên phú kém đại ca, nhưng bởi vì địa vị phụ thân trong gia tộc được đề cao nên đạt được đại lượng tài nguyên. Thời điểm Diệp Khôn mười tuổi mỗi tháng đều có thể thu được ba gốc Vân Biên Thảo, thảo dược này cũng không phải mấy loại như Chích Dương Thảo có thể so sánh, không nói đến dược hiệu gấp năm sáu lần, thậm chí hấp thu cũng dễ dàng hơn so với Chích Dương Thảo!
Nhưng hạnh phúc thường ngắn ngủi, giống như ảo ảnh trong mơ rất nhanh biến mất.
Ba năm trước, cũng chính là lúc Diệp Khôn mười ba tuổi, Diệp Kiền trong một lần thực hiện nhiệm vụ hộ tống cực kỳ bí mật của gia tộc đã gặp phải địch nhân tập kích đã bỏ mình.
Sau khi Diệp Kiền tử vong, phụ thân hắn liền trực tiếp hướng gia tộc xin rút khỏi chức vị chưởng quản tài chính trong tộc. Mà người tiếp nhận vị trí phụ thân Diệp Khôn hiện giờ chính là phụ thân của Diệp Ưng, Diệp Quyền. Đồng dạng là chính hệ của Diệp gia không có linh căn, cũng dựa vào con cái mà hưởng phú quý.
Đại ca thiên tài chết thảm, phụ thân đánh mất quyền lực, một nhà bọn họ tại Diệp gia địa vị cũng kịch liệt giảm xuống nên số lượng tài nguyên được phân phát cũng trở nên cực ít ỏi. Vốn là một tháng được phát ba gốc Vân Biên Thảo cũng biến thành loại thấp nhất Chích Dương Thảo. Nếu không phải đại ca bỏ mạng vì gia tộc thì chỉ sợ Diệp Khôn cũng giống như những Tiên Thiên tu sĩ bình thường của Diệp gia, mỗi tháng được phát một gốc Chích Dương Thảo mà thôi!
Tuy nhiên, năm Diệp Khôn mười ba tuổi, nhìn thấy phụ thân đầu đầy tóc bạc giống như mất hết hy vọng, mẫu thân cả ngày lấy nước mắt rửa mặt thì hắn đột nhiên trở nên thành thục hơn.
Cũng chính năm đó, hắn vụng trộm tiến vào Phong Tuyệt sơn mạch thu thập thảo dược, tìm kiếm linh thảo dễ dàng hấp thu gia tăng tốc độ tu luyện.
Năm đó, hắn từ một tên lười biếng, quần là áo lụa trở nên hăng hái phấn đấu cố gắng tu luyện.
Cũng vào năm đó, Diệp Khôn đã thề, hắn sẽ thay đại ca của hắn, nhất định cố gắng. Diệp Khôn hắn sẽ trở thành tu sĩ mạnh nhất Diệp gia, làm cho phụ thân hắn một lần nữa khôi phục dáng vẻ tươi cười, làm cho toàn bộ Diệp gia đều lấy hắn mà kiêu ngạo!
/119
|