Tuy không đồng ý hôn lễ này nhưng vì trách nhiệm Hạ Mặc Đình vẫn hoàn thành đúng trách nhiệm, thật ra tình cảm với muội muội cũng đã dần nguôi ngoai nhưng bản thân Y vẫn chưa thích một cô nương nào khác.
Y là võ tướng nên cũng không quan trọng những lời mà thiên hạ bàn tán, chỉ nghĩ đơn giản rằng giữa hai bên không có tình cảm thì rất khó sống, rất khó nói chuyện với nhau.
Thôi thì trước mắt cứ làm theo chiếu chỉ, sau này Y vào quân doanh nàng sẽ ở lại Tướng quân phủ, một hai năm sau sự việc đã êm xuôi lúc đó nàng muốn hòa ly thì Y sẽ sẵn sàng.
Hai người tân lang tân nương làm một số lễ nghi ở phủ tân nương rồi cùng nhau trở về phủ Tướng quân.
Lúc này hoàng thượng và hoàng hậu đã ở đây chờ sẵn, thật là diễm phúc cỡ nào mới được đích thân đế hậu làm chủ hôn lễ.
Lúc này Hạ Lan tướng quân cùng Hạ Lan phu nhân đang vô cùng vui mừng, tâm trạng mong ngóng tân lang và tân nương trở về.
Chỉ một lúc sau tiếng kèn trống kêu vang, tân lang và tân nương bước vào trong tiếng vỗ tay của quan khách.
Tân lang tân nương cùng cúi đầu hành lễ, cuối cùng Cẩm Lan được đưa về hỉ phòng. Tâm trạng của nàng lúc này khá là hồi hộp và lo lắng, bàn tay nành đã đổ khá nhiều mòi hôi.
Lúc này Hạ Cẩm Đình đang ở bên ngoài tiếp các vị khách quý và các binh sĩ, bản thân Y uống khá nhiều, có lẽ là để trốn tránh một số chuyện.
Cẩm Tĩnh lúc này đang ngồi cùng mẫu thân và phụ thân,nhìn ánh mắt mong chờ của hai người nàng lắc đầu mỉn cười rồi đứng dậy xin phép trở về phòng.
Tuy nhiên Cẩm Tĩnh lại bước thẳng một đường đến phòng tân hôn, lúc này thị nữ đang đứng bên ngoài cửa, hai người bày là tỳ nữ thân cận của Cẩm Lan mang vào cung lúc trước, khi nàng trở về cũng mang hai người đó đi theo bên mình.
Khi hai người nhìn thấy hoàng hậu đến vội quỳ xuống giọng cung kính:
“Hoàng hậu vạn phúc kim an!”.
Cẩm Tĩnh mỉm cười ra hiệu cho bọn họ đứng lên rồi hỏi:
“Tân nương đang trong phòng đúng không?”.
Hai người họ vội vàng trả lời:
“Dạ thưa phu nhân đang ở trong phòng ạ!”.
Cẩm Tĩnh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào thấy Cẩm Lan đang ngồi ngay ngắn quy củ ở đó, lúc này đây Cẩm Lan cũng biết nàng tới tuy nhiên vì phong tục nên không thể gỡ khăn ra nàng đành nói:
"Xin hoàng hậu lượng thứ thiếp thân không thể hành lễ được ".
Cẩm Tĩnh cười nhẹ:
"Đều là người một nhà tẩu đừng nên khách sáo, ta ở đây cũng không được lâu, thật ra hoàng thượng đã kể chuyện của hai người cho ta nghe rồi. Ta nói thật ca ca là người khá kém trong chuyện tình cảm nên tẩu tẩu mà làm theo cách thường thì có lẽ hai người chưa kiph hiểu về nhau thì huynh ấy sẽ chạy trốn đến quân doanh đó ".
Cẩm Tĩnh cảm thấy bóng lưng của nàng ấy có chút cứng lại, mỉm cười nói tiếp:
"Đôi khi mọi chuyện cần nên thẳng thắn với nhau, nếu tẩu không mở lời huynh ấy sẽ không thể biết được, một khi xa cách thì sẽ rất lâu mới trở lại được ".
Cẩm Lan lắng nghe từng lời nàng nói rồi bất chợt hỏi:
“Vậy theo như hoàng hậu thần thiếp phải làm thế nào mới được, thật sự thần thiếp lần đầu tiên nhìn thấy huynh ấy đã thật sự rung động.”
Cẩm Tĩnh đến gần rồi đưa cho nàng một gói hương liệu và nói nhỏ:
"Cơ hội do mình tự giành lấy, đôi khi tình thú cũng khiến người khác rơi vào trầm luân, tẩu hãy thử dùng nó xem, bôi nó vào tóc và đổ một chút vào lư hương ta tin rằng với tài năng và trí thông minh của tẩu huynh ấy sẽ không thoát khỏi đâu, tin ta đi ".
Cẩm Lan cầm gói thuốc trong tay như hạ quyết tâm và nói:
"Cảm ơn hoàng hậu, thần thiếp sẽ nhớ mãi không quen, sẽ không phụ tấm lòng của người ".
Cẩm Tĩnh gật đầu vì sự thông minh của nàng ấy, bảo sao hoàng thượng trong bao nhiêu phi tần lại chọn nàng ấy để thương nghị.
Xong chuyện Vẩm Tĩnh liền từ biệt để trở về cung, hai người chỉ có thể tranh thủ một chút thòi gian thôi bây giờ còn phải trở lại.
Thời gian gần đây vì sợ Ẩn Duệ buồn phiền vì chuyện mẫu hậu mình nên nàng đã xin hoàng thượng trước mắt chuyển Duệ nhi về Hạ Lan cung để ở tạm.
Trước có Thành nhi chơi cùng Duệ nhi sẽ đỡ suy nghĩ nhiều hơn, thứ hai nàng cũng tiện chăm sóc cho cả hai.
Bây giờ con nói dòng của hoàng thượng rất ít, đã vậy lại chuyên sủng một mình nàng cho nên không tránh được lời bàn tán.
Từ sau khi Duệ nhi đến đây tâm tình cũng đã tốt hơn rất nhiều, Thành nhi cũng đã hơn một tuổi suốt ngày bám dính lấy ca ca đòi ca ca cõng và chơi cùng mình.
Nên Duệ nhị cứ học song lại chạy đến để chơi đùa cùng Duệ nhi, và thêm một người bạn mới đó là hoàng thượng, cứ phê xong tấu sớ là Y lại cùng hai nhóc chơi đùa.
Nhiều khi Cẩm Tĩnh còn đón đại công chúa và nhị công chúa sang để chơi cùng, thời gian đầu hai cô nhóc còn rụt rè sợ hãi nhưng dần dà đã vô cùng thích đến đây chơi.
Y là võ tướng nên cũng không quan trọng những lời mà thiên hạ bàn tán, chỉ nghĩ đơn giản rằng giữa hai bên không có tình cảm thì rất khó sống, rất khó nói chuyện với nhau.
Thôi thì trước mắt cứ làm theo chiếu chỉ, sau này Y vào quân doanh nàng sẽ ở lại Tướng quân phủ, một hai năm sau sự việc đã êm xuôi lúc đó nàng muốn hòa ly thì Y sẽ sẵn sàng.
Hai người tân lang tân nương làm một số lễ nghi ở phủ tân nương rồi cùng nhau trở về phủ Tướng quân.
Lúc này hoàng thượng và hoàng hậu đã ở đây chờ sẵn, thật là diễm phúc cỡ nào mới được đích thân đế hậu làm chủ hôn lễ.
Lúc này Hạ Lan tướng quân cùng Hạ Lan phu nhân đang vô cùng vui mừng, tâm trạng mong ngóng tân lang và tân nương trở về.
Chỉ một lúc sau tiếng kèn trống kêu vang, tân lang và tân nương bước vào trong tiếng vỗ tay của quan khách.
Tân lang tân nương cùng cúi đầu hành lễ, cuối cùng Cẩm Lan được đưa về hỉ phòng. Tâm trạng của nàng lúc này khá là hồi hộp và lo lắng, bàn tay nành đã đổ khá nhiều mòi hôi.
Lúc này Hạ Cẩm Đình đang ở bên ngoài tiếp các vị khách quý và các binh sĩ, bản thân Y uống khá nhiều, có lẽ là để trốn tránh một số chuyện.
Cẩm Tĩnh lúc này đang ngồi cùng mẫu thân và phụ thân,nhìn ánh mắt mong chờ của hai người nàng lắc đầu mỉn cười rồi đứng dậy xin phép trở về phòng.
Tuy nhiên Cẩm Tĩnh lại bước thẳng một đường đến phòng tân hôn, lúc này thị nữ đang đứng bên ngoài cửa, hai người bày là tỳ nữ thân cận của Cẩm Lan mang vào cung lúc trước, khi nàng trở về cũng mang hai người đó đi theo bên mình.
Khi hai người nhìn thấy hoàng hậu đến vội quỳ xuống giọng cung kính:
“Hoàng hậu vạn phúc kim an!”.
Cẩm Tĩnh mỉm cười ra hiệu cho bọn họ đứng lên rồi hỏi:
“Tân nương đang trong phòng đúng không?”.
Hai người họ vội vàng trả lời:
“Dạ thưa phu nhân đang ở trong phòng ạ!”.
Cẩm Tĩnh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào thấy Cẩm Lan đang ngồi ngay ngắn quy củ ở đó, lúc này đây Cẩm Lan cũng biết nàng tới tuy nhiên vì phong tục nên không thể gỡ khăn ra nàng đành nói:
"Xin hoàng hậu lượng thứ thiếp thân không thể hành lễ được ".
Cẩm Tĩnh cười nhẹ:
"Đều là người một nhà tẩu đừng nên khách sáo, ta ở đây cũng không được lâu, thật ra hoàng thượng đã kể chuyện của hai người cho ta nghe rồi. Ta nói thật ca ca là người khá kém trong chuyện tình cảm nên tẩu tẩu mà làm theo cách thường thì có lẽ hai người chưa kiph hiểu về nhau thì huynh ấy sẽ chạy trốn đến quân doanh đó ".
Cẩm Tĩnh cảm thấy bóng lưng của nàng ấy có chút cứng lại, mỉm cười nói tiếp:
"Đôi khi mọi chuyện cần nên thẳng thắn với nhau, nếu tẩu không mở lời huynh ấy sẽ không thể biết được, một khi xa cách thì sẽ rất lâu mới trở lại được ".
Cẩm Lan lắng nghe từng lời nàng nói rồi bất chợt hỏi:
“Vậy theo như hoàng hậu thần thiếp phải làm thế nào mới được, thật sự thần thiếp lần đầu tiên nhìn thấy huynh ấy đã thật sự rung động.”
Cẩm Tĩnh đến gần rồi đưa cho nàng một gói hương liệu và nói nhỏ:
"Cơ hội do mình tự giành lấy, đôi khi tình thú cũng khiến người khác rơi vào trầm luân, tẩu hãy thử dùng nó xem, bôi nó vào tóc và đổ một chút vào lư hương ta tin rằng với tài năng và trí thông minh của tẩu huynh ấy sẽ không thoát khỏi đâu, tin ta đi ".
Cẩm Lan cầm gói thuốc trong tay như hạ quyết tâm và nói:
"Cảm ơn hoàng hậu, thần thiếp sẽ nhớ mãi không quen, sẽ không phụ tấm lòng của người ".
Cẩm Tĩnh gật đầu vì sự thông minh của nàng ấy, bảo sao hoàng thượng trong bao nhiêu phi tần lại chọn nàng ấy để thương nghị.
Xong chuyện Vẩm Tĩnh liền từ biệt để trở về cung, hai người chỉ có thể tranh thủ một chút thòi gian thôi bây giờ còn phải trở lại.
Thời gian gần đây vì sợ Ẩn Duệ buồn phiền vì chuyện mẫu hậu mình nên nàng đã xin hoàng thượng trước mắt chuyển Duệ nhi về Hạ Lan cung để ở tạm.
Trước có Thành nhi chơi cùng Duệ nhi sẽ đỡ suy nghĩ nhiều hơn, thứ hai nàng cũng tiện chăm sóc cho cả hai.
Bây giờ con nói dòng của hoàng thượng rất ít, đã vậy lại chuyên sủng một mình nàng cho nên không tránh được lời bàn tán.
Từ sau khi Duệ nhi đến đây tâm tình cũng đã tốt hơn rất nhiều, Thành nhi cũng đã hơn một tuổi suốt ngày bám dính lấy ca ca đòi ca ca cõng và chơi cùng mình.
Nên Duệ nhị cứ học song lại chạy đến để chơi đùa cùng Duệ nhi, và thêm một người bạn mới đó là hoàng thượng, cứ phê xong tấu sớ là Y lại cùng hai nhóc chơi đùa.
Nhiều khi Cẩm Tĩnh còn đón đại công chúa và nhị công chúa sang để chơi cùng, thời gian đầu hai cô nhóc còn rụt rè sợ hãi nhưng dần dà đã vô cùng thích đến đây chơi.
/97
|