Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1753 - đại kết cục (mười hai)

/1836


Edit: kaylee

Thời gian không biết giằng co bao lâu...

Mọi người ở ngoài chiến trường chỉ nhớ đã trôi qua vô số ngày đêm, từ bình minh biến thành đêm tối, lại từ đêm tối hóa thành bình minh, hai người ở hư không kia vẫn không hề có động tĩnh, nhắm chặt mắt, dùng hết toàn lực muốn cắn nuốt linh hồn đối phương!

"Thiên Bắc Dạ, ngươi nhất định không phải là đối thủ của ta!"

Khóe môi Thương Minh giương lên một nụ cười tàn nhẫn, phía trên khuôn mặt lãnh ngạo hiện lên vẻ tình thế đã định, hắn ta cũng không mở to mắt, cũng biết Thiên Bắc Dạ trước mặt đã sắp chống đỡ không được.

Quả thật, hiện giờ sắc mặt Thiên Bắc Dạ tái nhợt, mồ hôi đầm đìa rơi xuống, đôi mắt khép chặt lộ ra vẻ thống khổ.

Rồi sau đó, giống như có một bàn tay vô hình, tiến vào trong thân thể hắn, muốn kéo ra linh hồn của hắn.

"Không tốt!"

Sau khi Tử Tà thấy một màn như vậy, sắc mặt chợt biến đổi, ánh mắt khẩn trương nhìn Cố Nhược Vân trong ngực, sốt ruột hô: "Nha đầu, đều sắp nửa tháng, vì sao ngươi còn không tỉnh lại? Nếu ngươi lại không tỉnh lại, chỉ sợ Thiên Bắc Dạ sẽ gặp phải nguy hiểm!"

Nửa tháng!

Hắn ở trong tay Thương Minh vẻn vẹn kiên trì nửa tháng, mà nửa tháng này tận lực đối kháng, không ai biết hắn thừa nhận áp lực và thống khổ thế nào.

Nhưng hắn phải làm như vậy!

Nguyên nhân, vì tranh thủ thời gian cho Cố Nhược Vân!

"Ha ha, Thiên Bắc Dạ, ta muốn làm cho linh hồn của ngươi hóa thành lực lượng của ta, mà ngươi, từ đây tiêu tán ở toàn bộ thế gian."

Thương Minh cười ha ha hai tiếng, vô tận lực lượng từ trên người của hắn ta phát ra, mà ở dưới lực lượng này của hắn ta, linh hồn của Thiên Bắc Dạ lại bị kéo ra một điểm...

Nhưng mà, ở dưới loại tình huống này, Thiên Bắc Dạ vẫn không nói một lời, nhắm chặt mắt, nếu để người không biết thấy được, sẽ cho rằng hắn đã ngã xuống.

Nhưng mà, hắn chỉ có như thế, mới có thể bảo trì lực lượng! Kiên trì nhiều thêm một lát!

"Nha đầu, ngươi mau tỉnh lại..."

Tử Tà ôm chặt Cố Nhược Vân, âm thanh của hắn mang theo sầu lo.

Giờ phút này, bên trong một cái phòng cuối cùng của Thượng Cổ Thần Tháp.

Cả người Cố Nhược Vân ở dưới ánh sáng trắng thánh khiết, những ánh sáng trắng đó hóa thành một đám điểm sáng trôi nổi ở quanh thân của nàng, cung nàng hấp thu...

Nếu để cho Thương Minh hoặc là Thiên Bắc Dạ ở trong này, bọn họ khẳng định có thể nhận ra, những điểm sáng màu trắng đó chính là căn nguyên lực! Mà chỉ có căn nguyên lực, mới có thể khiến một võ giả tới cảnh giới Đại Viên Mãn!

Ngay tại thời điểm Cố Nhược Vân càng không ngừng hấp thu những điểm trắng đó, một âm thanh lo lắng mà sốt ruột bỗng nhiên xuyên thấu qua linh hồn, truyền đến bên trong óc của nàng.

"Nha đầu, ngươi mau tỉnh lại, Thiên Bắc Dạ sắp xảy ra chuyện?"

Thiên Bắc Dạ?

Cố Nhược Vân hơi hơi mở hai mắt, cả người của nàng đều ở dưới ánh sáng màu trắng, đôi mắt thanh lãnh mang theo mê mang, nàng cau chặt mày, nói: "Thiên Bắc Dạ là ai? Vì sao tên này quen thuộc như thế?"

"Ngươi không cần phải để ý hắn là ai, ngươi chỉ cần tĩnh tâm tu luyện là đủ rồi, chờ sau khi ngươi đột phá tới Đại Viên Mãn, ngươi cũng chân chính công đức viên mãn."

Bên tai, âm thanh lạnh như băng của nữ tử chậm rãi truyền đến, âm thanh của nàng ấy không có chút tình cảm, lại dễ dàng ảnh hưởng nàng...

"Thiên Bắc Dạ? Rất quen thuộc, ta giống như nghe qua tên này ở nơi nào, hơn nữa, lúc nghe thấy hắn gặp phải nguy hiểm, lòng của ta rất khó chịu..."

Mày của Cố Nhược Vân càng nhăn càng chặt, không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy thiếu chút gì đó, giống như có thứ gì đó rất quan trọng bị nàng lãng quên.

Nhưng cố tình nàng cái gì đều nghĩ không ra.

/1836

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status