Edit: kaylee
Thiên Thành Hạ gia.
Trong trạch viện, gió thổi cuốn lá rơi, khuôn mặt Hạ Khởi âm trầm, không biết suy nghĩ cái gì, chỉ là trong cặp mắt kia có âm ngoan độc lạt rõ ràng, khẽ mím môi bên môi mang theo cười lạnh, tràn đầy lạnh lùng.
Đột nhiên, lão giả mặc áo bào xanh nói nói cười cười từ bên ngoài đi đến, mà đứng ở bên cạnh ông là một thiếu nữ áo xanh, thiếu nữ kia ngũ quan thanh tú, mắt trong veo như nước, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt, cho dù không có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, lại làm cho người ta nhìn mà cảm thấy vô cùng thư sướng.
Nhưng mà, sau khi mắt thấy hai người, sắc mặt Hạ Khởi càng âm lãnh, trong lòng xuất hiện bất mãn và ghen tị càng thêm mạnh mẽ.
Dựa vào cái gì?
Tiểu súc sinh Hạ Lâm Ngọc kia chiếm tất cả yêu thương của lão nhân này cũng thôi đi, đối đãi một người ngoài ông cũng có thể ôn hòa như vậy, vì sao từ đầu đến cuối lại vẫn luôn là một gương mặt ở trước mặt thân sinh nhi tử của mình?
Nghĩ nghĩ, Hạ Khởi hít vào một hơi thật sâu, thu lại âm
/1836
|