Edit: kaylee
Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại xoay người rời đi, trong mắt cũng là tràn đầy vẻ lo lắng.
Sân yên tĩnh xuống, Dư lão nắm chặt nắm tay, lửa giận ngập trời nói: Quỷ Y đại nhân, nếu như ngươi không muốn báo thù vì đại tiểu thư, ta là tuyệt đối sẽ không bỏ qua kẻ đã thương hại đại tiểu thư, cho dù sẽ vì thế mà đắc tội Hạ gia! Phụ tử Hạ Tử Hi hại chết đại tiểu thư, ta sẽ không bỏ qua bọn họ!
Nghe vậy, Vệ Y Y lắc lắc đầu, bên môi gợi lên một chút tươi cười: Dư lão, ông sống đến nhiều tuổi như vậy rồi, người khác nói cái gì ông sẽ tin cái đó sao? Sư phụ đã chết? Ông thấy được sao?
Dư lão ngẩn ra, lắc đầu nói: Không có.
Đã không có, dựa vào cái gì nói nàng đã chết? Ta chỉ nhận xác, không tiếp thu lời nhắc, không có thi thể của nàng ta sẽ không tin tưởng.
Nhưng mà, thà rằng tin là có, không thể tin là không, Quỷ Y đại nhân, sư phụ đối với ngươi tốt như thế, ngươi có thể nào lại không để ý nàng? Mấy tháng trước đại tiểu thư đã nói muốn đi Hạ gia, nhiều ngày như vậy không có hồi âm, mặc dù còn sống cũng nhất định rơi vào trong tay người Hạ gia! Hiện tại ta phải đi bắt lấy Hạ Lâm Ngọc kia, bức bách Hạ gia giao ra đại tiểu thư.
Vệ Y Y không nói gì liếc mắt xem thường, thật sự không biết nói lão nhân tính khí quật cường này cái gì mới tốt, cho nên nghĩ một lúc lâu, vẫn là quăng phong thư cầm trong tay cho Dư lão.
Đây là cái gì? Dư lão nghi hoặc mở ra thư tín, nhướng mày, chỉ là sau khi nhìn đến nội dung trên thư, biểu cảm vốn đang tức giận biến mấy, thay vào đó là kinh ngạc và vui mừng.
Quỷ Y đại nhân, đại tiểu thư nàng……... Không có việc gì?
Không sai, Vệ Y Y gật gật đầu: Đây là thư nàng gửi cho ta, tối hôm qua ta mới nhận được, ở trong thư nàng nói thiếu chủ Hạ gia Hạ Tử Hi bị bệnh nặng, bảo ta tới trị liệu, ông nói, làm sao Hạ gia có thể giết nàng? Hơn nữa ta sớm biết Hạ Khởi cũng không phải nho nhã ôn hòa như bên ngoài, lúc này đây tất nhiên là muốn mượn tay của chúng ta giết Hạ Lâm Ngọc, nếu Bách Thảo Đường giết Hạ Lâm Ngọc, hậu quả sẽ thế nào ông nghĩ tới sao?
Hậu quả sẽ thế nào?
Nếu Hạ Lâm Ngọc chết ở trong tay người Bách Thảo Đường, đại tiểu thư còn ở Hạ gia tất nhiên khó thoát khỏi cái chết!
Nghĩ đến đây, Dư lão cảm thấy cả người lạnh như băng, không tự chủ được rung mình một cái.
Tốt cho một cái một hòn đá ném hai con chim, Hạ Khởi Hạ gia quả nhiên là hạng người âm hiểm giả dối, chẳng những muốn mượn tay của chúng ta giúp y trừ bỏ kẻ địch, còn vọng tưởng hãm hại đại tiểu thư, cũng may chúng ta không có mắc mưu, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Vệ Y Y cười cười, đáy mắt lại hiện lên một mảnh rét lạnh, từng từ từng chữ nói: Hạ Khởi dám lợi dụng Bách Thảo Đường, vậy y…... Nhất định phải vì thế mà trả giá đại giới! Dư lão, chuyện Bách Thảo Đường giao cho ông, ta muốn đi Hạ gia Thiên Thành xem!
Quỷ Y đại nhân xin yên tâm, ta sẽ không cô phụ nhờ vả của ngươi.
Dư lão khẽ gật đầu, sắc mặt mang theo sầu lo, nếu Hạ Khởi là một kẻ dối trá nham hiểm như thế, tình cảnh ở nơi đó của đại tiểu thư sẽ trở nên thật khó khăn……...
Ngoài Bách Thảo Đường, Hạ Phàm lạnh lùng nhìn dược đường phong cách cổ xưa phía sau, trên mặt mang theo cười lạnh.
Vốn ta còn không muốn dùng một chiêu cuối cùng nhị gia cho, đây đều là các ngươi bức ta! Ta đã tìm tới cửa, cứ vậy tin tưởng lời nói của ta là tốt rồi, ai biết những người này thế mà lại khó lừa như vậy, một khi đã như vậy, vậy cũng đừng trách ta phái người giả mạo người Bách Thảo Đường chặn giết tiểu công tử! Dù sao đến cuối cùng, quan hệ giữa Bách Thảo Đường và Hạ gia tất nhiên sẽ tan biến, càng là sẽ lưỡng bại câu thương (cả hai bên đều tổn hại) với lão gia tử, ở dưới loại tình huống này, thiếu chủ cũng không cách nào chỉ lo thân mình, đến cuối cùng, có thể nắm toàn bộ Hạ gia trong tay, cũng chỉ có nhị gia!
Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại xoay người rời đi, trong mắt cũng là tràn đầy vẻ lo lắng.
Sân yên tĩnh xuống, Dư lão nắm chặt nắm tay, lửa giận ngập trời nói: Quỷ Y đại nhân, nếu như ngươi không muốn báo thù vì đại tiểu thư, ta là tuyệt đối sẽ không bỏ qua kẻ đã thương hại đại tiểu thư, cho dù sẽ vì thế mà đắc tội Hạ gia! Phụ tử Hạ Tử Hi hại chết đại tiểu thư, ta sẽ không bỏ qua bọn họ!
Nghe vậy, Vệ Y Y lắc lắc đầu, bên môi gợi lên một chút tươi cười: Dư lão, ông sống đến nhiều tuổi như vậy rồi, người khác nói cái gì ông sẽ tin cái đó sao? Sư phụ đã chết? Ông thấy được sao?
Dư lão ngẩn ra, lắc đầu nói: Không có.
Đã không có, dựa vào cái gì nói nàng đã chết? Ta chỉ nhận xác, không tiếp thu lời nhắc, không có thi thể của nàng ta sẽ không tin tưởng.
Nhưng mà, thà rằng tin là có, không thể tin là không, Quỷ Y đại nhân, sư phụ đối với ngươi tốt như thế, ngươi có thể nào lại không để ý nàng? Mấy tháng trước đại tiểu thư đã nói muốn đi Hạ gia, nhiều ngày như vậy không có hồi âm, mặc dù còn sống cũng nhất định rơi vào trong tay người Hạ gia! Hiện tại ta phải đi bắt lấy Hạ Lâm Ngọc kia, bức bách Hạ gia giao ra đại tiểu thư.
Vệ Y Y không nói gì liếc mắt xem thường, thật sự không biết nói lão nhân tính khí quật cường này cái gì mới tốt, cho nên nghĩ một lúc lâu, vẫn là quăng phong thư cầm trong tay cho Dư lão.
Đây là cái gì? Dư lão nghi hoặc mở ra thư tín, nhướng mày, chỉ là sau khi nhìn đến nội dung trên thư, biểu cảm vốn đang tức giận biến mấy, thay vào đó là kinh ngạc và vui mừng.
Quỷ Y đại nhân, đại tiểu thư nàng……... Không có việc gì?
Không sai, Vệ Y Y gật gật đầu: Đây là thư nàng gửi cho ta, tối hôm qua ta mới nhận được, ở trong thư nàng nói thiếu chủ Hạ gia Hạ Tử Hi bị bệnh nặng, bảo ta tới trị liệu, ông nói, làm sao Hạ gia có thể giết nàng? Hơn nữa ta sớm biết Hạ Khởi cũng không phải nho nhã ôn hòa như bên ngoài, lúc này đây tất nhiên là muốn mượn tay của chúng ta giết Hạ Lâm Ngọc, nếu Bách Thảo Đường giết Hạ Lâm Ngọc, hậu quả sẽ thế nào ông nghĩ tới sao?
Hậu quả sẽ thế nào?
Nếu Hạ Lâm Ngọc chết ở trong tay người Bách Thảo Đường, đại tiểu thư còn ở Hạ gia tất nhiên khó thoát khỏi cái chết!
Nghĩ đến đây, Dư lão cảm thấy cả người lạnh như băng, không tự chủ được rung mình một cái.
Tốt cho một cái một hòn đá ném hai con chim, Hạ Khởi Hạ gia quả nhiên là hạng người âm hiểm giả dối, chẳng những muốn mượn tay của chúng ta giúp y trừ bỏ kẻ địch, còn vọng tưởng hãm hại đại tiểu thư, cũng may chúng ta không có mắc mưu, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Vệ Y Y cười cười, đáy mắt lại hiện lên một mảnh rét lạnh, từng từ từng chữ nói: Hạ Khởi dám lợi dụng Bách Thảo Đường, vậy y…... Nhất định phải vì thế mà trả giá đại giới! Dư lão, chuyện Bách Thảo Đường giao cho ông, ta muốn đi Hạ gia Thiên Thành xem!
Quỷ Y đại nhân xin yên tâm, ta sẽ không cô phụ nhờ vả của ngươi.
Dư lão khẽ gật đầu, sắc mặt mang theo sầu lo, nếu Hạ Khởi là một kẻ dối trá nham hiểm như thế, tình cảnh ở nơi đó của đại tiểu thư sẽ trở nên thật khó khăn……...
Ngoài Bách Thảo Đường, Hạ Phàm lạnh lùng nhìn dược đường phong cách cổ xưa phía sau, trên mặt mang theo cười lạnh.
Vốn ta còn không muốn dùng một chiêu cuối cùng nhị gia cho, đây đều là các ngươi bức ta! Ta đã tìm tới cửa, cứ vậy tin tưởng lời nói của ta là tốt rồi, ai biết những người này thế mà lại khó lừa như vậy, một khi đã như vậy, vậy cũng đừng trách ta phái người giả mạo người Bách Thảo Đường chặn giết tiểu công tử! Dù sao đến cuối cùng, quan hệ giữa Bách Thảo Đường và Hạ gia tất nhiên sẽ tan biến, càng là sẽ lưỡng bại câu thương (cả hai bên đều tổn hại) với lão gia tử, ở dưới loại tình huống này, thiếu chủ cũng không cách nào chỉ lo thân mình, đến cuối cùng, có thể nắm toàn bộ Hạ gia trong tay, cũng chỉ có nhị gia!
/1836
|