Edit: kaylee
Nhưng mà, nữ nhân này là thế nào tránh thoát một chiêu này?
Nghĩ đến đây, đôi mắt Hồng Quân khẽ dao động, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn Mạc Vũ như trước.
Nha đầu, xem ra ngươi cũng không phải mới đột phá Võ Vương, thật sự có tài, nhưng mà thật đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta, hôm nay, đám người các ngươi này đều phải chết ở chỗ này.
Tay áo khẽ bay, lão giả khoanh tay mà đứng, trường kiếm trong tay đặt phía sau, trên khuôn mặt già nua tràn đầy tươi cười cao ngạo.
Mạc Vũ khẽ cười một tiếng, nhợt nhạt gợi lên khóe môi, không chút để ý vẻ mặt ngạo nghễ tự đắc của đối phương: Ta cho ngươi ba chiêu, như thế nào?
Khuôn mặt cao ngạo của lão giả lại biến đổi, chỉ là rất nhanh lão đã khôi phục lại, cười lạnh một tiếng: Không cần ba chiêu? Kế tiếp, ta chỉ dùng một chiêu là có thể đánh bại ngươi.
Nàng cuồng, vậy lão sẽ càng cuồng hơn nàng!
Ở trong cảnh giới Võ Vương cấp thấp này, Hồng Quân lão còn chưa từng sợ qua ai!
Vốn là, ta không muốn dùng bảo
Nhưng mà, nữ nhân này là thế nào tránh thoát một chiêu này?
Nghĩ đến đây, đôi mắt Hồng Quân khẽ dao động, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn Mạc Vũ như trước.
Nha đầu, xem ra ngươi cũng không phải mới đột phá Võ Vương, thật sự có tài, nhưng mà thật đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta, hôm nay, đám người các ngươi này đều phải chết ở chỗ này.
Tay áo khẽ bay, lão giả khoanh tay mà đứng, trường kiếm trong tay đặt phía sau, trên khuôn mặt già nua tràn đầy tươi cười cao ngạo.
Mạc Vũ khẽ cười một tiếng, nhợt nhạt gợi lên khóe môi, không chút để ý vẻ mặt ngạo nghễ tự đắc của đối phương: Ta cho ngươi ba chiêu, như thế nào?
Khuôn mặt cao ngạo của lão giả lại biến đổi, chỉ là rất nhanh lão đã khôi phục lại, cười lạnh một tiếng: Không cần ba chiêu? Kế tiếp, ta chỉ dùng một chiêu là có thể đánh bại ngươi.
Nàng cuồng, vậy lão sẽ càng cuồng hơn nàng!
Ở trong cảnh giới Võ Vương cấp thấp này, Hồng Quân lão còn chưa từng sợ qua ai!
Vốn là, ta không muốn dùng bảo
/1836
|