Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 414 - Có Cho Trả Góp Không???

/462


“ Dũng gia, số tiền này …..” “ Xích gia chủ hãy yên tâm, tuy ngày thường lão phu hơi lỗ mãng chút, nhưng việc nào quan trọng, việc nào không thể lơ là, lão phu còn nhận ra được, số tiền này chắc chắn sẽ dùng vào mục đích đúng của nó.”

Nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Đại Dũng lúc này, Xích Hạo Tín vô cùng lo sợ tên khốn này “ biển thủ” tất cả bỏ hết vào trong túi mình mà không dùng vào việc chính, định lên tiếng nhắc khéo, nào ngờ Thẩm Đại Dũng chỉ vẫy tay mỉn cười lên tiếng bảo đảm.

Nghe thấy lời bảo đảm và dáng vẻ chắc nịch của đối phương, Xích Hạo Tín thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thú thật, Xích Hạo Tín chả mong gì tên khốn ở trước mặt sẽ dùng hết số tiền đó vào mục đích chính, chỉ cần hắn chịu mang ra phân nửa thôi cũng đủ để đạt được mục đích rồi.

“ xì, cùng lắm lão phu cắn cắn răng móc ra một phần mười trong số tiền vừa nhận để “ cúng” cho lũ phế vật kia vậy. Ôi, một phần mười tài sản của ta, sao mà đau nhói quá đi ~~~~!!!”

Nhưng dường như Thẩm Đại Dũng không nghĩ vậy, đối với lão, bắt móc ra một phần mười đã như muốn lấy mạng lão rồi, làm gì có chuyện lấy ra phân nửa trong số tiền để “ tặng không” cho kẻ khác chứ nhỉ???

Xích Hạo Tín tất nhiên là không biết những gì Thẩm Đại Dũng đang nghĩ, nghe thấy đối phương đã nhận lời, xem như kế hoạch ban đầu đã thành công mỹ mãn, trong lòng không kìm được thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thú thật, vừa phải ghi nhớ lời thoại, vừa phải làm đúng biểu cảm cảm xúc trên khuôn mặt và động tác cơ thể, nghề ‘ diễn xuất” này xem ra không đơn giản tý nào ấy nhỉ!!

“ Vậy thì, bắt đầu từ hôm nay, vạn sự trông nhờ vào Dũng gia ạ.” Mục đích đã đạt thành, Xích Hạo Tín không muốn tiếp xúc với tên lỗ phu đáng ghét ở trước mặt nữa, khẽ chắp tay thi lễ kết thúc cuộc đàm phán đã mang lại kết quả khả quan cho song phương.

“ Chắc chắn, chắc chắn thế rồi, hahaha ~~!! Đã là người cùng nhà, tương thân tương ái hỗ trợ lẫn nhau là lẽ đương nhiên. Xích gia chủ hãy yên tâm, sau này Vân nhi từ Thánh Hỏa tông quay về, lão phu sẽ truyền đạt lại ý nguyện và mong muốn của Xích gia cho Vân nhi biết, đồng thời sẽ nói tốt đẹp vài câu cho Xích gia, thế nào, thấy lão phu đối xử với “ đồng minh bạn bè” quá tốt luôn đúng không nè?? Hahahahaah ~~~!!!”

Thẩm Đại Dũng ngẩng cao đầu há há cười lớn đầy đắc chí nói.

Đúng là đồ trọc phú mà ~~!!!

Khẽ ngật đầu với Trần tiên sinh một cái, Trần tiên sinh lập tức thu lại chân nguyên của mình vào cơ thể, chấm dứt phong tỏa không gian khu vực xung quanh.

“ bắt đầu từ hôm nay, từ thời điểm này, Xích gia xin được quy hàng thần phục dưới trướng Dũng gia dưới tất cả sự chân thành và quyết tâm, mong nhận sự chấp thuận của Dũng gia ạ.”

Mặc dù không muốn, nhưng đã diễn kịch thì phải diễn cho tới, Xích Hạo Tín quỳ một chân trước mặt Thẩm Đại Dũng, mang theo vẻ mặt và thái độ đầy chân thành, kỳ vọng lớn tiếng buông ra lời tuyên bố quy hàng.

“ ái da Xích gia chủ mau mau đứng dậy, mau mau đứng dậy.” Người ta đã chủ động “ nâng tầm” mình như thế, tuyệt đối không thể thất lễ được, Thẩm Đại Dũng phấn khích cười lớn đầy tự hào, bước tới hai tay giơ ra đỡ lấy đối phương đứng dậy, không ngừng làm ra những động tác vỗ vai như sếp đang ca ngợi khích lệ nhân viên của mình vậy.

“ Trước tiên, thuộc hạ xin kính chúc Dũng gia đã hoàn thành nghĩa cử vĩ đại mà bao đời gia chủ nhà họ Thẩm chưa thể làm được, xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ giải quyết đối thủ cạnh tranh truyền kiếp của gia tộc, bắt đầu từ hôm nay, Xích gia nguyện trở thành “ đồng minh” đắc lực nhất cùng đồng hành trên con đường phát triễn của Thẩm gia, quan trọng nhất là, Xích gia sẽ luôn sát cánh kề vai bên cạnh Dũng gia với bất kỳ tình huống nào ạ ~~~!!!”

Xích Hạo Tín tạo ra dáng vẻ và thái độ muốn chân thành bao nhiêu có bấy nhiêu, nghiêm giọng trịnh trọng nói.

Câu tuyên bố của Xích Hạo Tín mang thông điệp rất rõ ràng, chỉ xem Thẩm gia như là đồng minh bất đắc dĩ, người mà Xích gia quy hàng, chỉ duy nhất mỗi mình Thẩm Đại Dũng, đồng thời khẳng định lập trường của mình, sẽ ủng hộ tuyệt đối đối với Thẩm Đại Dũng ở bất kỳ trường hợp nào.

Chỉ cần là một người có chút đầu óc, cũng có thể hình dung ra được câu nói đầy “ ngụ ý” của Xích Hạo Tín muốn nhắn nhủ điều gì rồi.

Nghĩa là Thẩm Đại Dũng hiện giờ có tạo phản giành ngôi, Xích gia cũng sẵn sàng chống lưng và trở thành quân tiên phong xông pha mặt trận.

Câu tuyên bố của Xích Hạo Tín đã khiến không ít thế lực đang âm thầm theo dõi không kìm được hít sâu một hơi lạnh vào người.

Chẳng lẽ Sơn Hải thành sắp nổi sóng sao???

không ít đã bắt đầu thầm đánh giá và suy nghĩ lại mối quan hệ với Xích gia, tuyệt đối không thể tiếp tục thái độ tường sắp đổ cả nhóm lao ra đẩy sập luôn như trước kia nữa.

Đừng nói đám gia tộc thế lực bên ngoài, thậm chí chính Thẩm gia vào thời điểm này muốn tiếp tục ra tay, còn phải xem xem sắc mặt và tâm trạng của Thẩm Đại Dũng, nói đúng hơn là Thẩm Thùy Vân như thế nào mới dám có hành động.

Xích gia như được cải tử hồi sinh rồi ~~!!

“ hahaha, lão phu sẽ ghi nhớ lấy lời tuyên bố của Xích gia chủ ~~~~!” Thẩm Đại Dũng ngật đầu hài lòng, đôi mắt không tự chủ lóe qua tia sáng đầy tham vọng.

Tham vọng của con người một khi đã bị khơi dậy, chỉ có thể không ngừng phình to ra chứ nào có thể dập tắt được nữa đâu chứ.

“ ngoài ra, thuộc hạ cung chúc Dũng gia sau khi hoàn thành nhiệm do Thẩm gia chủ giao xuống, có thể nhận được phần thưởng như ông ta đã hứa hẹn, nếu như có chuyện gì cần giúp đỡ xin cứ lên tiếng, như đã nói, Xích gia luôn đứng ở bên cạnh ủng hộ giúp đỡ Dũng gia bất kỳ tình huống trường hợp nào.”

Ép cung, tuyệt đối là một câu hăm dọa ép cung đầy ẩn ý của Xích gia nhắm tới gia chủ nhà họ Thẩm.

Dậy sóng rồi, dậy sóng thật rồi !!! Xích gia đã mở phát đạn phản công đầu tiên đối với nhà họ Thẩm.

“ Chắc chắn, chắc chắn thế rồi, vạn sự trông nhờ vào Xích gia chủ.” Thẩm Đại Dũng ngẩng cao đầu há há cười lớn, xem ra tên khốn này tỏ ra phấn khích đắc chí vô cùng.

Cũng phải thôi, không chỉ ăn ở bên Xích gia, sắp tới còn ăn thêm một phần ở Thẩm gia, túi tiền càng lúc càng phình to ra không biết bao nhiêu lần, không vui mừng đắc chí mới là lạ á.

Câu đáp trả của Thẩm Đại Dũng chẳng khác nào châm thêm dầu vào lửa trong tình huống này, khiến không ít tai to mặt lớn trong Sơn Hải thành phải giật nẩy mình, thận trọng nhìn nhận lại toàn bộ vấn đề đang và sắp có thể xảy ra.

Rõ ràng giữa Xích gia và Thẩm Đại Dũng không chỉ đơn thuần là quy hàng thần phục thông thường, vì thái độ giữa cả hai tuyệt đối không phải là một cấp trên và cấp dưới đơn giản, giữa cả hai chắc chắn có một vụ giao kèo nào đó được hình thành, đặc biệt là trong trường hợp vị đại năng đi chung với Thẩm Đại Dũng đã sử dụng phong tỏa không gian lúc nãy.

“ vậy thuộc hạ kính chúc Dũng gia vạn sự suôn sẻ, khi nào có thời gian, mời ghé qua Xích phủ, thuộc hạ sẽ mở một tiệc chiêu đãi long trọng với Dũng gia ạ.”

“ chắc chắn, đợi khi nào mọi việc giải quyết xong, lão phu sẽ ghé qua Xích gia.”

Thẩm Đại Dũng không ngừng ngật đầu tỏ vẻ hài lòng xong, quay sang Trần tiên sinh cười nói: “ tiên sinh, mọi chuyện đã giải quyết xong,khi nào về tới Thẩm phủ lão phu sẽ nhờ Nhị Cẩu mang phần quà tạ ơn tới cho tiên sinh.”

Không biết có phải nghe nhầm không, nhưng dường như khẩu khí của Thẩm Đại Dũng khi đối diện với Trần tiên sinh không còn tỏ ra hèn thấp thận trọng e dè như trước kia thì phải.

Trần tiên sinh khẽ díu mày rồi ngật đầu một cái, trực tiếp quay người nhấc bổng lên không trung, bay thẳng về phía Thẩm phủ.

Thái độ của một tên gia của gia tộc chủ tầm trung như thế nào Trần tiên sinh chả buồn bận tâm, chỉ cần đối phương không giở trò định ngồi lên đầu mình ị trên đó , tiền “ cống nạp” đầy đủ, tỏ thái độ một chút cũng không sao, dù gì người ta cũng sắp bước lên ngồi ở chiếc ghế đó kia mà.

“ Nhị Cẩu, chúng ta cũng quay về thôi ~~~!!” Nhìn chằm chằm về hướng Trần tiên sinh biến mất hồi lâu, Thẩm Đại Dũng đột nhiên lên tiếng.

“ Vâng vâng, người đâu, còn không mau mau mở đường để đưa Dũng gia quay về phủ hả ~~~~~!!”

Nịnh thần, quân sư đầu chó của Thẩm Đại Dũng lập tức thể hiện vai trò của mình, cái cách di chuyển khoa trương như thế này chẳng khác nào cảnh hoàng đế xuất tuần, đi tới đầu khiến cư dân gà bay chó chạy tới đó khiến dân chúng xung quanh oán hận vô cùng.

Trước khi quay đi, Lý Nhị Cẩu không quên phóng ánh mắt đầy oán hận và cay độc về phía Lý Nguyên Bá ở phía xa, chỉ là hiện giờ hai bên trên danh nghĩa là “ đồng minh”, “ cấp trên và cấp dưới”, chủ nhân còn chưa lên tiếng, hắn nào dám làm càn, chỉ còn cách nén nuốt trôi nén nhịn nỗi bức xúc hận thù trong lòng trước đã.

Hãy đợi đấy , vụ này chưa xong đâu, một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi phải quỳ lạy dưới chân ta khóc lóc van xin tha mạng, hừ hừ ~~~~!!!

Con người khi bị hận thù che mờ lý trí và đôi mắt, sẽ trở nên điếc không sợ súng, một tên lưu manh phế vật chỉ đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 5, tầng thứ 6 như Lý Nhị Cẩu, thế mà dám ôm mộng một ngày nào đó một kẻ mạnh nguyên thần, không biết lớn mạnh hơn hắn biết bao nhiêu lần, có thể dùng từ một ở trên trời, một ở dưới tận đáy lòng đất, người ta chỉ cần búng tay nhẹ một cái đã đủ khiến hắn tan xương nát thịt, thế mà dám xuất hiện những suy nghĩ viễn vong tới mức hoang đường như thế, không biết là nên khen hắn gan dạ hay ngu ngốc đây.

Và dường như Lý Nguyên Bá cũng cảm nhận được ánh mắt đầy “ chan chứa” của đối phương, quay đầu nhìn thẳng về phía Lý Nhị Cẩu, nhe nguyên hàm răng lên tặng cho đối phương một nụ cười đầy “ thân thiện”.

Lý Nhị Cẩu không kìm được giật nảy mình suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên vì sợ hãi. Vội vã thu lại ánh mắt của mình và quay người đi theo phía sau Thẩm Đại Dũng, lo sợ lần nữa bị đối phương hạ nhục thêm lần nữa thì khổ.

Đối với con ác ma kia, Lý Nhị Cẩu không cho rằng Dũng gia có thể bảo vệ được sự an toàn cho mình.

Sinh mạng có thể không bị đe dọa đấy, nhưng giữa thanh thiên bạch nhật, giữa đám đông ngoài đừơng chợ lớn như thế này, bị làm nhục trước công chúng tuyệt đối không thể chấp nhận được đối với Lý Nhị Cẩu vào thời điểm này, đặc biệt là tên khốn này cho rằng địa vị của bản thân sắp tới sẽ được nâng cao thêm vài ba bậc, càng không muốn để lại hình ảnh không tốt đẹp trong mắt thiên hạ.

Đấy đấy, Cẩu gia là người có địa vị, là mặt mũi đại diện cho Dũng gia, tuyệt đối không được để bản thân làm ảnh hưởng ô uế tới hình ảnh của chủ nhân mình.

Nên vô cùng biết điều thu lại ánh mắt hận thù và suy nghĩ không đáng có của bản thân, như một con cún đi theo phía sau Thẩm Đại Dũng đang hiên ngang bước đi như một vị vua dưới sự tháp tùng của dàn âm binh lâu la hùng hậu đang tích cực mở đường ở phía trước.

Thẩm Đại Dũng rời đi rồi nhưng Xích Hạo Tín còn chưa thể, vì ông ta còn phải ở lại dọn dẹp chiến trường, bồi thường tổn thất cho cư dân xung quanh bị thiệt hại nặng nề do trận giao chiến lúc nãy giữa Lý Nguyên Bá và Trần tiên sinh.

Nhìn vào con số tổng kết số tiền đền bù thiệt hại sau khi thống kê xong, sắc mặt của Xích Hạo Tín lần nữa như muốn sụp đổ ngay tức khắc.

Mẹ kiếp, vừa mới cắt xong miếng thịt lớn để biếu không cho tên lỗ phu kia, giờ lại phải gánh thêm một khoảng nợ khổng lồ. Đúng là họa vô đơn chí mà, chắc năm nay là là năm hạn của Xích gia nên mới xui tận mạng như thế này.

Xích Hạo Tín chỉ muốn hỏi là, cư dân có đồng ý cho trả góp không nhỉ???


Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/462

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status