“ hahaha, chiếu cố ~~!! Chắc chắn là như thế rồi. Không giấu gì Xích gia chủ, công việc mà bổn thành chủ cần làm đầu tiên sau khi tiếp quản Sơn Hải thành, chính là giải quyết sắp xếp sự hỗn loạn không minh bạch đang tồn tại bấy lâu nay mà người tiền nhiệm chưa thể giải quyết được, và để có thể thuận lợi êm đẹp, tất nhiên là không thể thiếu sự hợp tác hỗ trợ của tất cả mọi người, đặc biệt là người có tiếng nói có danh vọng nhất định như Xích thành chủ, cho nên …….”
Nghe thấy lời cười nói đầy ngụ ý của Bàng Thống, trong lòng Thẩm Đại Hải không kìm được trầm xuống, một cảm giác không hay đè nặng lên tâm trí của lão ngay tức khắc.
Quả nhiên….
“ Việc đầu tiên bổn thành chủ cần làm, chính là chỉnh đốn lại thuế má thương nghiệp của Sơn Hải thành, để tạo cho mọi người một môi trường kinh doanh lành mạnh và cạnh tranh công bằng nhất có thể.
Và để làm được điều đó, bổn thành chủ cần lựa chọn hợp tác với một người thích hợp nhất, một người có đủ năng lực, danh vọng và sự công bằng nhất để không chỉ thuyết phục được bổn thành chủ, mà còn phải nhận được sự ủng hộ tuyệt đối của các thành viên trong hội thương nghiệp trong Sơn Hải thành.
Lẽ ra mấy ngày nay bổn thành chủ còn đang nhức đầu về vấn đề lựa chọn người thích hợp, nhưng hôm nay khi gặp mặt Xích gia chủ, mọi vấn đề nhức nhói của bổn thành chủ đã được giải quyết triệt để, không biết là Xích gia chủ có đồng ý ra tay chung sức cùng bổn thành chủ tạo ra một môi trường tuyệt vời nhất dành cho tất cả mọi người trong Sơn Hải thành không nhỉ??”
Bàng Thống mang theo vẻ mặt và ánh mắt đầy “ kỳ vọng” nhìn chằm chằm vào Xích Hạo Tín, giọng điệu đầy thiết tha lên tiếng gợi ý.
Xích Hạo Tín sau một thoát “ bất ngờ” và “ bối rối”, vội vã lên tiếng đáp lời: “ Ấy chết, Xích mẫu tài hèn đức mọn, chỉ mới tiếp quản Xích gia chưa được bao lâu, năng lực chưa được kiểm chứng, nói về danh vọng uy tín, càng không thể sánh bằng các vị gia chủ tiền bối lâu năm trong Sơn Hải thành, có thể nói chỉ là một hậu bối hỉ mũi chưa sạch, sao đủ tư cách đảm nhận công việc quan trọng như thế này chứ???”
Câu nói của Xích Hạo Tín tuy có phần khiêm tốn hạ thấp bản thân, nhưng trong lời nói vô tình nâng tầm khen ngợi tất cả các gia chủ thế lực trong Sơn Hải thành, không những không bị khinh thường chế giễu, ngược lại còn lấy được không ít thiện cảm của những người đang có mặt tại hiện trường.
Lời nói ngon ngọt, ai mà không thích nghe chứ??
“ ôi dào, Xích gia chủ đã quá khiêm tốn rồi. Bổn thành chủ vô cùng ấn tượng với lễ công bố sản phẩm của quý gia tộc vừa tổ chức cách nay không bao lâu. Với màn trình diễn thuyết trình cực kỳ tự tin và xuất sắc của Xích gia chủ, cộng thêm tấm lòng hào hiệp luôn luôn hướng tới người tiêu dùng, sẵn sàng chấp nhận hạ thấp giá bán sản phẩm với mức hợp lý nhất, tấm lòng hào hiệp đó mới cao thượng và đáng khen ngợi làm sao. Quan trọng nhất là, Xích gia hiện giờ đang mang lại luồng gió mới và thay đổi tích cực trên thị trường đan dược không chỉ trong Sơn Hải thành, thậm chí cả khu vực lân cận và vương triều Thiên Ưng. Một gia tộc có tầm ảnh hưởng to lớn như thế đứng ra đảm nhận chức vụ quan trọng đại diện cho cả Sơn Hải thành, ai dám có ý kiến chứ???”
Mặc dù cảm thấy lời nói của Bàng Thống có chút phóng đại hơi quá, nhưng nhất thời không ai có thể, hoặc không dám lên tiếng phản bác quan điểm của vị tân thành chủ này, thậm chí không ít người khẽ ngật đầu lòng ý với lời nói của hắn.
“ Cái này …..” “ Mong Xích gia chủ đừng từ chối nữa, chức vụ quan trọng như thế này …..” “ Xin hãy khoan đã ~~~~~~~~~!!!”
Thẩm Đại Hải biết rằng không thể tiếp tục đứng im coi hai tên ôn thần trời đánh biểu diễn nữa rồi, trực tiếp từ trong đám đông nhảy ra lớn tiếng ngắt lời.
Chỉ là vừa mới la hét xong, trong lòng lập tức trầm xuống khi cảm nhận một luồng sát khí kinh hoàng ập thẳng vào đầu, khiến lão suýt chút loạng choạng quỳ ngã trên mặt đất.
Nếu như là chuyện khác, Thẩm Đại Hải cắn cắn răng cố gắng nuốt trôi cho qua, lúc này chả dại gì đâm đầu vào giông bão để nó cuốn bay thậm chí có nguy cơ tan xương nát thịt, nhưng vấn đề lần này liên quan trực tiếp tới lợi ích và thắng thua của cuộc giao chiến giữa hai gia tộc không đội trời chung nhau, cho dù phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Bàng Thống, cũng phải đứng ra phản đối bằng mọi giá.
Chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp mà Bàng Thống vừa nói, thực tế chỉ là một chức vụ thay mặt thành chủ áp đặt thuế cho từng sản phẩm giao thương và thu thuế thương nghiệp về cho thành chủ dâng lên triều đình.
Nói thẳng ra là việc làm không công, bỏ công bỏ sức thậm chí đắc tội nhiều người mà không bỏ túi được dù chỉ một xu từ số tiền thuế thu về. Thế nhưng, một công việc chức vụ được xem là làm công không cho thiên hạ mà còn bị ăn chửi, lại khiến cho bất kỳ gia tộc nào cũng phải tranh giành bể đầu giành được bằng mọi giá.
Đúng là về mặt lợi ích thực tế không mang lại bất kỳ lợi ích gì cho bản thân mình cả. nhưng lợi ích ngầm mà nó mang lại, sức cám dỗ tuyệt đối không một gia tộc đủ sức kháng cự lại được.
Như đã nói, chức vụ này phụ trách thay mặt thành chủ triều đình áp thuế thương nghiệp, vậy có nghĩa là hoàn toàn tự chủ, có đầy đủ quyền lực áp mức thuế cho bất kỳ sản phẩm giao thương mà mình cho là hợp lý và thích hợp nhất.
Thử nghĩ xem, tôi là chủ tịch hội thương nghiệp, anh là bạn thân của tôi ( hoặc là đã âm thầm quà cáp đúc lót cho tôi), tôi sẽ áp một mức thuế “ hợp tình hợp lý” nhất cho các sản phẩm mà anh sẽ tung ra thị trường. Còn anh kia là kẻ thù, là đối thủ khiến tôi ngứa mắt không hài, tôi có quyền áp cho một mức thuế trên trời vào các sản phẩm của đối phương mà đối phương chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay móc đúng số tiền thuế đã bị áp vào sản phẩm của mình mà không dám lên tiếng phản kháng nếu như còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán trong thành hay thậm chí là trong cả vương triều( hành vi chống đối trốn thuế là trọng tội của quốc gia, tuyệt đối không chỉ bị ảnh hưởng trong ngôi thành mà mình đang sinh sống làm ăn, còn ảnh hưởng tới nguồn hàng khi buôn bán ra thị trường bên ngoài nếu như bị gánh vào tội chống đối trốn thuế).
Nói tới nay chắc mọi người cũng đã có thể hình dung ra lợi ích đáng sợ nếu như nắm giữ được chức vụ thoạt nhìn bề ngoài như một công việc vô tích sự không mang lại chút lợi lộc thậm chí có thể trở thành cái gai trong mắt của không ít người, nhưng thực tế những gì mà nó mang lại, sẽ đáng sợ như thế nào rồi chứ nhỉ???
Thẩm gia dám chơi bán phá giá để chèn ép Xích gia, một phần do thu mua được nguyên liệu với giá rẻ mạt, nhưng quan trọng nhất là thuế của các sản phẩm khi tung ra thị trường đã được định ở mức thấp nhất có thể, chỉ khoảng 5- 10% so với gần khoảng 50- 60% trên giá trị của sản phẩm khi bán ra thị trường như của Xích gia.
Thử nghĩ xem, không chỉ tiền nguyên liệu giá rẻ, thậm chí tiền thuế sản phẩm còn rẻ hơn gấp bốn, năm lần so với đối thủ cạnh tranh, không đập chết Xích gia mới là lạ á.
Thẩm gia tuy không trực tiếp giữ chức vụ này ( không biết là do sợ bị nghi kỵ gì đó), nhưng gia tộc đang nắm giữ chức vụ này, chính là gia tộc có mối quan hệ hôn nhân chính trị, và cũng là gia tộc được Thẩm gia một tay nâng đỡ lên thành một trong tam đại gia tộc của Sơn Hải thành, tên tiểu đệ trung thành nhất Chu gia.
Cho nên sắc mặt của Chu gia chủ lúc này khó coi vô cùng, không ngừng phóng ánh mắt cầu cứu về phía Thẩm Đại Hải, hy vọng “ vị đại ca” của mình nhảy ra cứu bồ.
Và Thẩm Đại Hải đã không phụ lòng kỳ vọng của tiểu đệ của mình, trực tiếp từ trong đám đông nhảy ra lên tiếng phản đối.
Thực tế thì Thẩm Đại Hải không phải quan tâm lo lắng cho lợi ích của tên tiểu đệ mình, chỉ là lúc này đã ảnh hưởng tới cả lợi ích của bản thân, không thể không nhảy ra phản đối.
Điều mà Thẩm Đại Hải lo lắng không phải là sau khi Xích gia đảm nhận chức vụ đó, sẽ áp đặt một mức thuế trên trời lên đầu mình, vì trên danh nghĩa lúc này Thẩm gia và Xích gia là “ đồng minh”, là cấp trên và thuộc hạ, chỉ cần Xích gia chưa muốn xé bỏ mối quan hệ này, tuyệt đối không dám gây khó dễ cho Thẩm gia trong vấn đề thuế má, lợi ích của Thẩm gia ít nhiều vẫn được đảm bảo.
Nếu như nói đối tượng cần phải lo lắng, chỉ là những gia tộc thân Thẩm gia và ác Xích gia trước kia, đó mới chính là những đối tượng lo sợ sẽ bị Xích gia nhắm tới và “ xử tội” ngay sau khi nắm quyền trên tay.
Nhưng nắm giữ chức vụ chủ tội hội thương nghiệp, chẳng khác nào đang nắm trong tay quyền sinh sát trong tay, hiện giờ Xích gia có thể “ nương tay” không dám đụng tới Thẩm gia, nhưng ai mà biết được một năm, hai năm sau, đợi tới khi Xích gia trở nên lớn mạnh không cần phải duy trì quan hệ “ đồng minh” với Thẩm gia, giơ cao cây kiếm quyền lực trên tay chém thẳng vào đầu của Thẩm gia không chứ??
Thẩm Đại Hải tuyệt đối không thể chấp nhận vận mệnh của bản thân và gia tộc bị nắm trong tay của kẻ khác, đặc biệt kẻ đó còn là đối thủ không đội trời chung, chỉ có thể một mất một còn như Xích gia.
Tuyệt đối không thể nào ~~~~~~!!!
Quan trọng nhất là, thuế má chính thanh kiếm sắc bén Thẩm gia có thể dùng để kìm hãm sự phát triễn của Xích gia đang dấu hiệu vươn lên bỏ xa cả Thẩm gia của mình sau khi công bố những sản phẩm đan dược độc quyền cách nay không bao lâu.
thử nghĩ xem, nếu như Chu gia áp mức thuế 60% ( mức thuế cao nhất có thể áp cho sản phẩm theo quy định của triều đình), hằng năm Xích gia phải bỏ ra bao nhiêu tiền dùng để đóng thuế nhỉ???
Một là Xích gia chịu cắn răng bỏ ra gần cả tỷ so với doanh thu hai tỷ một năm ra đóng thuế, hoặc nâng giá sản phẩm vốn đã quá cao lên để dùng tiền của người tiêu dùng bù vào số tiền thuế phải bỏ ra.
Cho dù là phương án một hay phương án hai, cũng tuyệt đối không phải phương án mà Xích gia và cả Bàng Thống có thể chấp nhận được. Đó là lý do vì sao Bàng Thống lợi dụng cơ hội này lên tiếng trực tiếp " đòi lại" chức chủ tịch hội thương nghiệp từ tay Chu gia đang nắm giữ bấy lâu nay.
“ thế nào??? Thẩm gia chủ có ý kiến?????” Bàng Thống híp mắt nhìn chằm chằm Thẩm Đại Hải đã chảy đầy mồ hôi trên trán ở trước mặt, lạnh lạnh hỏi.
“ ý kiến không dám, nhưng từ trước tới nay, chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp đều do các thành viên trong hội thương nghiệp tín nhiệm bầu cử, và chủ tịch hiện thời Chu gia chủ có kinh nghiệm làm việc lâu năm và đang đảm nhận rất tốt cho công việc của mình, mọi thứ hiện hành đang diễn ra một cách trơn tru tốt đẹp, Thẩm mẫu cho rằng không cần thiết phải thay thế bằng một người không có kinh nghiệm, việc làm này thậm chí có thể ảnh hưởng to lớn tới vấn đề thuế má cống nạp lên cho triều đình hằng năm sắp tới, mong thành chủ suy nghĩ lại cho ạ.”
Lời phản biện của Thẩm Đại Hải lập tức nhận được sự đồng thuận của hầu hết mọi người, đặc biệt là đại đa số gia tộc có mặt ở hiện trường đều đã và sắp là người của Thẩm gia, càng không có lý do gì phản đối, thậm chí đã có không ít người lên tiếng ủng hộ.
Còn những người ở lập trường trung lập, vẫn cảm thấy chưa cần thiết phải thay đổi vì ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu như vị tân chủ tịch nắm quyền, và đa số họ đều là những người tạm thời thõa mãn mức thuế mà mình phải gánh chịu thời điểm này nên tỏ ra bảo thủ, không muốn hoặc không dám thử thay đổi.
Tất nhiên cũng không thể thiếu những gia tộc bị Thẩm gia và Chu gia chèn ép bấy lâu nay, phải hứng chịu mức thuế nặng nề mà vẫn phải cắn răng móc hầu bao, chỉ là đám người này chỉ là nhóm thiểu số và có thế lực không lớn( Chu gia cũng chả dại gì đắc tội những thế lực quá lớn mạnh, nên thông thường nạn nhân chỉ là những gia tộc thế lực tầm trung trở xuống và có quan hệ không tốt với Thẩm gia hoặc Chu gia), nên cho dù bất mãn cũng không dám lên tiếng.
Vốn dĩ đã chịu sự đàn áp, nên lúc này không ai dám lên tiếng phản bác quan điểm của Thẩm Đại Hải, một phần vì riết cũng thành quen, một phần vì lo sợ dám lên tiếng lúc này sẽ phải đón nhận cơn thịnh nộ của cả Thẩm gia và Chu gia đập thẳng vào đầu sau đó, nên lúc này chỉ dám ngậm miệng đứng sang một bên theo dõi và thậm cầu nguyện ủng hộ “ tinh thần” mà thôi.
“ Chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp là do bầu cử mà ra?? Nếu bổn thành nhớ không nhầm thì, chức vụ này là do thành chủ của mỗi ngôi thành trực tiếp chỉ định và bổ nhiệm, chẳng qua vì muốn công việc có thể thuận lợi suôn sẻ tiến hành, nên mới xuất hiện quy luật ngầm để cho các thành viên trong hội thương nghiệp tự bầu cử mà ra, sau đó thành chủ chỉ phụ trách đứng ra chính thức bổ nhiệm cho người được được tín nhiệm bầu ra. Nhưng nói cho cùng, chỉ định bổ nhiệm chức chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp là quyền lợi của thành chủ, chỉ cần thành chủ cảm thấy cuộc bầu cử không thích hợp và người đang đảm nhận chức vụ không thể khiến bổn thành chủ hài lòng, bổn thành chủ hoàn toàn có quyền thu hồi chức vụ này và quay sang bổ nhiệm cho một người thích hợp khác, không biết bổn thành chủ nói có đúng không nhỉ???”
Bàng Thống cười lạnh với giọng điệu mỉa mai chế giễu hỏi ngược lại Thẩm Đại Hải, khiến lão ngơ người ú ớ nhấp thời không đáp trả lại được.
Nghe thấy lời cười nói đầy ngụ ý của Bàng Thống, trong lòng Thẩm Đại Hải không kìm được trầm xuống, một cảm giác không hay đè nặng lên tâm trí của lão ngay tức khắc.
Quả nhiên….
“ Việc đầu tiên bổn thành chủ cần làm, chính là chỉnh đốn lại thuế má thương nghiệp của Sơn Hải thành, để tạo cho mọi người một môi trường kinh doanh lành mạnh và cạnh tranh công bằng nhất có thể.
Và để làm được điều đó, bổn thành chủ cần lựa chọn hợp tác với một người thích hợp nhất, một người có đủ năng lực, danh vọng và sự công bằng nhất để không chỉ thuyết phục được bổn thành chủ, mà còn phải nhận được sự ủng hộ tuyệt đối của các thành viên trong hội thương nghiệp trong Sơn Hải thành.
Lẽ ra mấy ngày nay bổn thành chủ còn đang nhức đầu về vấn đề lựa chọn người thích hợp, nhưng hôm nay khi gặp mặt Xích gia chủ, mọi vấn đề nhức nhói của bổn thành chủ đã được giải quyết triệt để, không biết là Xích gia chủ có đồng ý ra tay chung sức cùng bổn thành chủ tạo ra một môi trường tuyệt vời nhất dành cho tất cả mọi người trong Sơn Hải thành không nhỉ??”
Bàng Thống mang theo vẻ mặt và ánh mắt đầy “ kỳ vọng” nhìn chằm chằm vào Xích Hạo Tín, giọng điệu đầy thiết tha lên tiếng gợi ý.
Xích Hạo Tín sau một thoát “ bất ngờ” và “ bối rối”, vội vã lên tiếng đáp lời: “ Ấy chết, Xích mẫu tài hèn đức mọn, chỉ mới tiếp quản Xích gia chưa được bao lâu, năng lực chưa được kiểm chứng, nói về danh vọng uy tín, càng không thể sánh bằng các vị gia chủ tiền bối lâu năm trong Sơn Hải thành, có thể nói chỉ là một hậu bối hỉ mũi chưa sạch, sao đủ tư cách đảm nhận công việc quan trọng như thế này chứ???”
Câu nói của Xích Hạo Tín tuy có phần khiêm tốn hạ thấp bản thân, nhưng trong lời nói vô tình nâng tầm khen ngợi tất cả các gia chủ thế lực trong Sơn Hải thành, không những không bị khinh thường chế giễu, ngược lại còn lấy được không ít thiện cảm của những người đang có mặt tại hiện trường.
Lời nói ngon ngọt, ai mà không thích nghe chứ??
“ ôi dào, Xích gia chủ đã quá khiêm tốn rồi. Bổn thành chủ vô cùng ấn tượng với lễ công bố sản phẩm của quý gia tộc vừa tổ chức cách nay không bao lâu. Với màn trình diễn thuyết trình cực kỳ tự tin và xuất sắc của Xích gia chủ, cộng thêm tấm lòng hào hiệp luôn luôn hướng tới người tiêu dùng, sẵn sàng chấp nhận hạ thấp giá bán sản phẩm với mức hợp lý nhất, tấm lòng hào hiệp đó mới cao thượng và đáng khen ngợi làm sao. Quan trọng nhất là, Xích gia hiện giờ đang mang lại luồng gió mới và thay đổi tích cực trên thị trường đan dược không chỉ trong Sơn Hải thành, thậm chí cả khu vực lân cận và vương triều Thiên Ưng. Một gia tộc có tầm ảnh hưởng to lớn như thế đứng ra đảm nhận chức vụ quan trọng đại diện cho cả Sơn Hải thành, ai dám có ý kiến chứ???”
Mặc dù cảm thấy lời nói của Bàng Thống có chút phóng đại hơi quá, nhưng nhất thời không ai có thể, hoặc không dám lên tiếng phản bác quan điểm của vị tân thành chủ này, thậm chí không ít người khẽ ngật đầu lòng ý với lời nói của hắn.
“ Cái này …..” “ Mong Xích gia chủ đừng từ chối nữa, chức vụ quan trọng như thế này …..” “ Xin hãy khoan đã ~~~~~~~~~!!!”
Thẩm Đại Hải biết rằng không thể tiếp tục đứng im coi hai tên ôn thần trời đánh biểu diễn nữa rồi, trực tiếp từ trong đám đông nhảy ra lớn tiếng ngắt lời.
Chỉ là vừa mới la hét xong, trong lòng lập tức trầm xuống khi cảm nhận một luồng sát khí kinh hoàng ập thẳng vào đầu, khiến lão suýt chút loạng choạng quỳ ngã trên mặt đất.
Nếu như là chuyện khác, Thẩm Đại Hải cắn cắn răng cố gắng nuốt trôi cho qua, lúc này chả dại gì đâm đầu vào giông bão để nó cuốn bay thậm chí có nguy cơ tan xương nát thịt, nhưng vấn đề lần này liên quan trực tiếp tới lợi ích và thắng thua của cuộc giao chiến giữa hai gia tộc không đội trời chung nhau, cho dù phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Bàng Thống, cũng phải đứng ra phản đối bằng mọi giá.
Chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp mà Bàng Thống vừa nói, thực tế chỉ là một chức vụ thay mặt thành chủ áp đặt thuế cho từng sản phẩm giao thương và thu thuế thương nghiệp về cho thành chủ dâng lên triều đình.
Nói thẳng ra là việc làm không công, bỏ công bỏ sức thậm chí đắc tội nhiều người mà không bỏ túi được dù chỉ một xu từ số tiền thuế thu về. Thế nhưng, một công việc chức vụ được xem là làm công không cho thiên hạ mà còn bị ăn chửi, lại khiến cho bất kỳ gia tộc nào cũng phải tranh giành bể đầu giành được bằng mọi giá.
Đúng là về mặt lợi ích thực tế không mang lại bất kỳ lợi ích gì cho bản thân mình cả. nhưng lợi ích ngầm mà nó mang lại, sức cám dỗ tuyệt đối không một gia tộc đủ sức kháng cự lại được.
Như đã nói, chức vụ này phụ trách thay mặt thành chủ triều đình áp thuế thương nghiệp, vậy có nghĩa là hoàn toàn tự chủ, có đầy đủ quyền lực áp mức thuế cho bất kỳ sản phẩm giao thương mà mình cho là hợp lý và thích hợp nhất.
Thử nghĩ xem, tôi là chủ tịch hội thương nghiệp, anh là bạn thân của tôi ( hoặc là đã âm thầm quà cáp đúc lót cho tôi), tôi sẽ áp một mức thuế “ hợp tình hợp lý” nhất cho các sản phẩm mà anh sẽ tung ra thị trường. Còn anh kia là kẻ thù, là đối thủ khiến tôi ngứa mắt không hài, tôi có quyền áp cho một mức thuế trên trời vào các sản phẩm của đối phương mà đối phương chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay móc đúng số tiền thuế đã bị áp vào sản phẩm của mình mà không dám lên tiếng phản kháng nếu như còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán trong thành hay thậm chí là trong cả vương triều( hành vi chống đối trốn thuế là trọng tội của quốc gia, tuyệt đối không chỉ bị ảnh hưởng trong ngôi thành mà mình đang sinh sống làm ăn, còn ảnh hưởng tới nguồn hàng khi buôn bán ra thị trường bên ngoài nếu như bị gánh vào tội chống đối trốn thuế).
Nói tới nay chắc mọi người cũng đã có thể hình dung ra lợi ích đáng sợ nếu như nắm giữ được chức vụ thoạt nhìn bề ngoài như một công việc vô tích sự không mang lại chút lợi lộc thậm chí có thể trở thành cái gai trong mắt của không ít người, nhưng thực tế những gì mà nó mang lại, sẽ đáng sợ như thế nào rồi chứ nhỉ???
Thẩm gia dám chơi bán phá giá để chèn ép Xích gia, một phần do thu mua được nguyên liệu với giá rẻ mạt, nhưng quan trọng nhất là thuế của các sản phẩm khi tung ra thị trường đã được định ở mức thấp nhất có thể, chỉ khoảng 5- 10% so với gần khoảng 50- 60% trên giá trị của sản phẩm khi bán ra thị trường như của Xích gia.
Thử nghĩ xem, không chỉ tiền nguyên liệu giá rẻ, thậm chí tiền thuế sản phẩm còn rẻ hơn gấp bốn, năm lần so với đối thủ cạnh tranh, không đập chết Xích gia mới là lạ á.
Thẩm gia tuy không trực tiếp giữ chức vụ này ( không biết là do sợ bị nghi kỵ gì đó), nhưng gia tộc đang nắm giữ chức vụ này, chính là gia tộc có mối quan hệ hôn nhân chính trị, và cũng là gia tộc được Thẩm gia một tay nâng đỡ lên thành một trong tam đại gia tộc của Sơn Hải thành, tên tiểu đệ trung thành nhất Chu gia.
Cho nên sắc mặt của Chu gia chủ lúc này khó coi vô cùng, không ngừng phóng ánh mắt cầu cứu về phía Thẩm Đại Hải, hy vọng “ vị đại ca” của mình nhảy ra cứu bồ.
Và Thẩm Đại Hải đã không phụ lòng kỳ vọng của tiểu đệ của mình, trực tiếp từ trong đám đông nhảy ra lên tiếng phản đối.
Thực tế thì Thẩm Đại Hải không phải quan tâm lo lắng cho lợi ích của tên tiểu đệ mình, chỉ là lúc này đã ảnh hưởng tới cả lợi ích của bản thân, không thể không nhảy ra phản đối.
Điều mà Thẩm Đại Hải lo lắng không phải là sau khi Xích gia đảm nhận chức vụ đó, sẽ áp đặt một mức thuế trên trời lên đầu mình, vì trên danh nghĩa lúc này Thẩm gia và Xích gia là “ đồng minh”, là cấp trên và thuộc hạ, chỉ cần Xích gia chưa muốn xé bỏ mối quan hệ này, tuyệt đối không dám gây khó dễ cho Thẩm gia trong vấn đề thuế má, lợi ích của Thẩm gia ít nhiều vẫn được đảm bảo.
Nếu như nói đối tượng cần phải lo lắng, chỉ là những gia tộc thân Thẩm gia và ác Xích gia trước kia, đó mới chính là những đối tượng lo sợ sẽ bị Xích gia nhắm tới và “ xử tội” ngay sau khi nắm quyền trên tay.
Nhưng nắm giữ chức vụ chủ tội hội thương nghiệp, chẳng khác nào đang nắm trong tay quyền sinh sát trong tay, hiện giờ Xích gia có thể “ nương tay” không dám đụng tới Thẩm gia, nhưng ai mà biết được một năm, hai năm sau, đợi tới khi Xích gia trở nên lớn mạnh không cần phải duy trì quan hệ “ đồng minh” với Thẩm gia, giơ cao cây kiếm quyền lực trên tay chém thẳng vào đầu của Thẩm gia không chứ??
Thẩm Đại Hải tuyệt đối không thể chấp nhận vận mệnh của bản thân và gia tộc bị nắm trong tay của kẻ khác, đặc biệt kẻ đó còn là đối thủ không đội trời chung, chỉ có thể một mất một còn như Xích gia.
Tuyệt đối không thể nào ~~~~~~!!!
Quan trọng nhất là, thuế má chính thanh kiếm sắc bén Thẩm gia có thể dùng để kìm hãm sự phát triễn của Xích gia đang dấu hiệu vươn lên bỏ xa cả Thẩm gia của mình sau khi công bố những sản phẩm đan dược độc quyền cách nay không bao lâu.
thử nghĩ xem, nếu như Chu gia áp mức thuế 60% ( mức thuế cao nhất có thể áp cho sản phẩm theo quy định của triều đình), hằng năm Xích gia phải bỏ ra bao nhiêu tiền dùng để đóng thuế nhỉ???
Một là Xích gia chịu cắn răng bỏ ra gần cả tỷ so với doanh thu hai tỷ một năm ra đóng thuế, hoặc nâng giá sản phẩm vốn đã quá cao lên để dùng tiền của người tiêu dùng bù vào số tiền thuế phải bỏ ra.
Cho dù là phương án một hay phương án hai, cũng tuyệt đối không phải phương án mà Xích gia và cả Bàng Thống có thể chấp nhận được. Đó là lý do vì sao Bàng Thống lợi dụng cơ hội này lên tiếng trực tiếp " đòi lại" chức chủ tịch hội thương nghiệp từ tay Chu gia đang nắm giữ bấy lâu nay.
“ thế nào??? Thẩm gia chủ có ý kiến?????” Bàng Thống híp mắt nhìn chằm chằm Thẩm Đại Hải đã chảy đầy mồ hôi trên trán ở trước mặt, lạnh lạnh hỏi.
“ ý kiến không dám, nhưng từ trước tới nay, chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp đều do các thành viên trong hội thương nghiệp tín nhiệm bầu cử, và chủ tịch hiện thời Chu gia chủ có kinh nghiệm làm việc lâu năm và đang đảm nhận rất tốt cho công việc của mình, mọi thứ hiện hành đang diễn ra một cách trơn tru tốt đẹp, Thẩm mẫu cho rằng không cần thiết phải thay thế bằng một người không có kinh nghiệm, việc làm này thậm chí có thể ảnh hưởng to lớn tới vấn đề thuế má cống nạp lên cho triều đình hằng năm sắp tới, mong thành chủ suy nghĩ lại cho ạ.”
Lời phản biện của Thẩm Đại Hải lập tức nhận được sự đồng thuận của hầu hết mọi người, đặc biệt là đại đa số gia tộc có mặt ở hiện trường đều đã và sắp là người của Thẩm gia, càng không có lý do gì phản đối, thậm chí đã có không ít người lên tiếng ủng hộ.
Còn những người ở lập trường trung lập, vẫn cảm thấy chưa cần thiết phải thay đổi vì ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu như vị tân chủ tịch nắm quyền, và đa số họ đều là những người tạm thời thõa mãn mức thuế mà mình phải gánh chịu thời điểm này nên tỏ ra bảo thủ, không muốn hoặc không dám thử thay đổi.
Tất nhiên cũng không thể thiếu những gia tộc bị Thẩm gia và Chu gia chèn ép bấy lâu nay, phải hứng chịu mức thuế nặng nề mà vẫn phải cắn răng móc hầu bao, chỉ là đám người này chỉ là nhóm thiểu số và có thế lực không lớn( Chu gia cũng chả dại gì đắc tội những thế lực quá lớn mạnh, nên thông thường nạn nhân chỉ là những gia tộc thế lực tầm trung trở xuống và có quan hệ không tốt với Thẩm gia hoặc Chu gia), nên cho dù bất mãn cũng không dám lên tiếng.
Vốn dĩ đã chịu sự đàn áp, nên lúc này không ai dám lên tiếng phản bác quan điểm của Thẩm Đại Hải, một phần vì riết cũng thành quen, một phần vì lo sợ dám lên tiếng lúc này sẽ phải đón nhận cơn thịnh nộ của cả Thẩm gia và Chu gia đập thẳng vào đầu sau đó, nên lúc này chỉ dám ngậm miệng đứng sang một bên theo dõi và thậm cầu nguyện ủng hộ “ tinh thần” mà thôi.
“ Chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp là do bầu cử mà ra?? Nếu bổn thành nhớ không nhầm thì, chức vụ này là do thành chủ của mỗi ngôi thành trực tiếp chỉ định và bổ nhiệm, chẳng qua vì muốn công việc có thể thuận lợi suôn sẻ tiến hành, nên mới xuất hiện quy luật ngầm để cho các thành viên trong hội thương nghiệp tự bầu cử mà ra, sau đó thành chủ chỉ phụ trách đứng ra chính thức bổ nhiệm cho người được được tín nhiệm bầu ra. Nhưng nói cho cùng, chỉ định bổ nhiệm chức chức vụ chủ tịch hội thương nghiệp là quyền lợi của thành chủ, chỉ cần thành chủ cảm thấy cuộc bầu cử không thích hợp và người đang đảm nhận chức vụ không thể khiến bổn thành chủ hài lòng, bổn thành chủ hoàn toàn có quyền thu hồi chức vụ này và quay sang bổ nhiệm cho một người thích hợp khác, không biết bổn thành chủ nói có đúng không nhỉ???”
Bàng Thống cười lạnh với giọng điệu mỉa mai chế giễu hỏi ngược lại Thẩm Đại Hải, khiến lão ngơ người ú ớ nhấp thời không đáp trả lại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/462
|