"Có đỡ hơn không?" Xoa một hồi lâu, Lương Hiểu hỏi, cô cảm giác tay sắp mỏi nhừ rồi.
"Tốt hơn nhiều rồi, vậy là được rồi, cám ơn cô." An Thanh hơi ngượng ngùng cảm ơn Lương Hiểu, An Thanh nhìn đồng hồ, không ngờ là Lương Hiểu đã xoa lâu như vậy, nhưng cô lại không phát giác được. Eo quả thật đã tốt hơn nhiều, không có đau như trước, thân thể cũng thoải mái hơn, mới chú ý đến thời gian, nghĩ lại mới cảm thấy Lương Hiểu thật kiên nhẫn.
"Không có gì, chị nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc, ngày mai sẽ tốt hơn." Lương Hiểu ôn nhu nói với An Thanh.
"Ừ." An Thanh thầm nghĩ giả chết, cô ngại ngùng không muốn nhiều lời thêm với Lương Hiểu.
Lương Hiểu thấy An Thanh nhắm mắt lại, tựa hồ rất mệt mỏi, có lẽ bị giày vò mệt mỏi, muốn ngủ rồi. Lương Hiểu cũng hơi mệt, ban ngày bận đến tối mắt, buổi tối còn ăn cơm xã giao, xong rồi phải đỡ An Thanh về, An Thanh cao cỡ cô, đỡ cũng rất tốn sức, lại còn phải ra tiệm thuốc mua thuốc, sau đó xoa eo cho An Thanh đến gần một giờ, sức lực cũng không chịu nổi. Cô cầm váy ngủ chuẩn bị đi tắm, muốn nhanh đi ngủ, thấy kính mờ phòng tắm, Lương Hiểu không tự chủ nhìn An Thanh một cái, thấy An Thanh nhắm mắt, hình như đã ngủ rồi, mới thở dài một hơi, chí ít bây giờ cô tắm rửa không phải xấu hổ.
An Thanh nghĩ hôm nay quá mệt mỏi, người cũng hơi mệt, nhưng lại không thể ngủ được, dù sao nhớ lại một màn mất mặt kia, cô liền cảm thấy buồn bực, ngủ không được cũng chỉ có thể giả bộ ngủ, nên lúc An Thanh nghe phòng tắm vang lên tiếng nước, An Thanh mở mắt, sau đó nhìn về phía phòng tắm, thấy Lương Hiểu ẩn hiện qua lớp kính mờ. Nói thật vì hình ảnh ẩn hiện nên thoạt nhìn rất câu người, nhìn đường nét khỏa thân cùng ngày thường mặc quần áo, không khó đoán vóc người của Lương Hiểu cũng rất tốt.
An Thanh rình coi đến vui vẻ, nghĩ thân thể cô bị Lương Hiểu nhìn nhiều như vậy, cô chỉ nhìn một chút đường nét khỏa thân của Lương Hiểu, xét ra vẫn là cô thua thiệt, nhìn đường nét của Lương Hiểu cũng không thu đủ lãi.
An Thanh cong, nhưng không phải nhìn cô gái nào cũng có cảm giác, phải có vóc người đẹp, nhan sắc tốt mới được, Lương Hiểu miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nên nhìn vẫn có chút xao động, cô nghĩ có lẽ do mình đã lâu không có làm. Thân thể phụ nữ thật rất kỳ diệu, qua ba mươi hình như dục vọng lại cao hơn một chút, chỉ là ngày thường bận rộn làm việc, không có thời gian cùng bạn gái giải quyết sinh lý, thật vất vả muốn phóng túng một chút cùng bạn gái cũ tình một đêm, hết lần này tới lần khác vừa mới bắt đầu thì đã bị bắt gian. Hôm nay còn bị mất mặt trước bạn gái cũ của bạn gái cũ, bị nhìn sạch trơn, còn khiến cô sinh ra dục vọng, đây là chuyện gì a?
Chờ tiếng nước kết thúc, An Thanh liền nhắm mắt giả bộ ngủ, cũng không thể để Lương Hiểu bắt gặp cô rình coi.
Lương Hiểu đi ra thấy An Thanh vẫn nằm như trước, hình như đã ngủ rồi, Lương Hiểu đang nghĩ, An Thanh đè ngực mình như vậy không khó chịu sao? Cô nhớ ngực An Thanh cũng không phải nhỏ. Nghĩ thì nghĩ nhưng cô sẽ không thật sự đi giúp An Thanh trở mình, cô nhìn An Thanh không có đắp chăn liền đi đến giường An Thanh, thuận tay đắp chăn vẫn có thể.
An Thanh cảm giác Lương Hiểu đi về phía cô, trong lòng không hiểu sao hơi khẩn trương một chút, đặc biệt lúc cảm giác được Lương Hiểu đang nghiêng người cúi xuống, càng ngày càng gần cô, gần đến mức An Thanh nghĩ Lương Hiểu muốn làm gì cô. Lương Hiểu càng ngày càng gần khiến nhịp tim An Thanh không tự chủ loạn mấy nhịp, lúc tưởng Lương Hiểu sẽ làm gì, nhưng An Thanh không có mở mắt mà tiếp tục giả bộ ngủ, cô muốn biết Lương Hiểu muốn làm gì, không có ý đồ cắt đứt.
Sau khi đến giường An Thanh, Lương Hiểu lấy chăn được đặt ở một bên, thay An Thanh đắp lại.
Thì ra chỉ là đắp chăn, An Thanh bừng tỉnh, cô nghĩ thật may cô đã giả bộ ngủ, nếu không lại xấu hổ, An Thanh thầm thấy may mắn, nhưng trong lòng thì nghĩ, Lương Hiểu thật rất ôn nhu săn sóc.
Đắp chăn xong, Lương Hiểu liền bò lên giường mình, tắt đèn, thẳng tiến vào ổ chăn, hôm nay xảy ra nhiều chuyện, cảm giác một ngày làm việc như ba ngày. Nhớ đến trong lúc vô tình cùng An Thanh tiếp xúc thân mật, nhớ đến mùi hương mê người của An Thanh, Lương Hiểu không khỏi lén mình An Thanh bên cạnh.
An Thanh vừa lúc thay đổi tư thế, khiến Lương Hiểu có chút bối rối dời tầm mắt, chỉ sợ bị An Thanh phát hiện cô nhìn lén. An Thanh thay đổi tư thế, phải vặn vẹo thắt lưng, nhấc một cái là động thắt lưng, An Thanh bị đau rên một tiếng, còn có tư thế ma sát chăn trong gian phòng yên tĩnh vang lên tiếng sột soạt. Chờ An Thanh thay đổi tư thế xong, gian phòng khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có âm thanh của máy điều hòa, An Thanh cũng quay đầu nhìn Lương Hiểu một cái, tâm tình hơi phức tạp.
Không bao lâu, hai người liền ngủ, một đêm kinh thiên động phách rốt cuộc cũng trôi qua.
Qua hôm sau, An Thanh cảm thấy eo của cô tốt hơn một chút, nhưng đứng dậy cũng rất đau, không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hôm nay hợp đồng có thể ký, nên eo có đau cũng phải chịu đựng.
"Hôm nay tốt hơn chút nào không?" Lương Hiểu tỉnh lại chuyện đầu tiên là hỏi tình huống eo của An Thanh, An Thanh cũng đã tỉnh, chỉ là còn nằm ở trên giường.
"Tốt hơn rồi." An Thanh trả lời.
"Tôi giúp chị xoa rượu thuốc một chút." Lương Hiểu nghĩ giúp An Thanh xoa eo một chút sẽ tốt hơn, dù sao hợp đồng sẽ ký trong ngày hôm nay.
"Không cần, không sao." An Thanh ngượng ngùng cự tuyệt.
"Tôi phải nhìn một chút mới yên tâm, ngày hôm qua còn sưng đỏ như vậy, hôm nay máu bầm có lẽ sẽ tan bớt." Lương Hiểu nói xong liền đứng dậy đi đến giường An Thanh.
"Tốt hơn nhiều rồi, vậy là được rồi, cám ơn cô." An Thanh hơi ngượng ngùng cảm ơn Lương Hiểu, An Thanh nhìn đồng hồ, không ngờ là Lương Hiểu đã xoa lâu như vậy, nhưng cô lại không phát giác được. Eo quả thật đã tốt hơn nhiều, không có đau như trước, thân thể cũng thoải mái hơn, mới chú ý đến thời gian, nghĩ lại mới cảm thấy Lương Hiểu thật kiên nhẫn.
"Không có gì, chị nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc, ngày mai sẽ tốt hơn." Lương Hiểu ôn nhu nói với An Thanh.
"Ừ." An Thanh thầm nghĩ giả chết, cô ngại ngùng không muốn nhiều lời thêm với Lương Hiểu.
Lương Hiểu thấy An Thanh nhắm mắt lại, tựa hồ rất mệt mỏi, có lẽ bị giày vò mệt mỏi, muốn ngủ rồi. Lương Hiểu cũng hơi mệt, ban ngày bận đến tối mắt, buổi tối còn ăn cơm xã giao, xong rồi phải đỡ An Thanh về, An Thanh cao cỡ cô, đỡ cũng rất tốn sức, lại còn phải ra tiệm thuốc mua thuốc, sau đó xoa eo cho An Thanh đến gần một giờ, sức lực cũng không chịu nổi. Cô cầm váy ngủ chuẩn bị đi tắm, muốn nhanh đi ngủ, thấy kính mờ phòng tắm, Lương Hiểu không tự chủ nhìn An Thanh một cái, thấy An Thanh nhắm mắt, hình như đã ngủ rồi, mới thở dài một hơi, chí ít bây giờ cô tắm rửa không phải xấu hổ.
An Thanh nghĩ hôm nay quá mệt mỏi, người cũng hơi mệt, nhưng lại không thể ngủ được, dù sao nhớ lại một màn mất mặt kia, cô liền cảm thấy buồn bực, ngủ không được cũng chỉ có thể giả bộ ngủ, nên lúc An Thanh nghe phòng tắm vang lên tiếng nước, An Thanh mở mắt, sau đó nhìn về phía phòng tắm, thấy Lương Hiểu ẩn hiện qua lớp kính mờ. Nói thật vì hình ảnh ẩn hiện nên thoạt nhìn rất câu người, nhìn đường nét khỏa thân cùng ngày thường mặc quần áo, không khó đoán vóc người của Lương Hiểu cũng rất tốt.
An Thanh rình coi đến vui vẻ, nghĩ thân thể cô bị Lương Hiểu nhìn nhiều như vậy, cô chỉ nhìn một chút đường nét khỏa thân của Lương Hiểu, xét ra vẫn là cô thua thiệt, nhìn đường nét của Lương Hiểu cũng không thu đủ lãi.
An Thanh cong, nhưng không phải nhìn cô gái nào cũng có cảm giác, phải có vóc người đẹp, nhan sắc tốt mới được, Lương Hiểu miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, nên nhìn vẫn có chút xao động, cô nghĩ có lẽ do mình đã lâu không có làm. Thân thể phụ nữ thật rất kỳ diệu, qua ba mươi hình như dục vọng lại cao hơn một chút, chỉ là ngày thường bận rộn làm việc, không có thời gian cùng bạn gái giải quyết sinh lý, thật vất vả muốn phóng túng một chút cùng bạn gái cũ tình một đêm, hết lần này tới lần khác vừa mới bắt đầu thì đã bị bắt gian. Hôm nay còn bị mất mặt trước bạn gái cũ của bạn gái cũ, bị nhìn sạch trơn, còn khiến cô sinh ra dục vọng, đây là chuyện gì a?
Chờ tiếng nước kết thúc, An Thanh liền nhắm mắt giả bộ ngủ, cũng không thể để Lương Hiểu bắt gặp cô rình coi.
Lương Hiểu đi ra thấy An Thanh vẫn nằm như trước, hình như đã ngủ rồi, Lương Hiểu đang nghĩ, An Thanh đè ngực mình như vậy không khó chịu sao? Cô nhớ ngực An Thanh cũng không phải nhỏ. Nghĩ thì nghĩ nhưng cô sẽ không thật sự đi giúp An Thanh trở mình, cô nhìn An Thanh không có đắp chăn liền đi đến giường An Thanh, thuận tay đắp chăn vẫn có thể.
An Thanh cảm giác Lương Hiểu đi về phía cô, trong lòng không hiểu sao hơi khẩn trương một chút, đặc biệt lúc cảm giác được Lương Hiểu đang nghiêng người cúi xuống, càng ngày càng gần cô, gần đến mức An Thanh nghĩ Lương Hiểu muốn làm gì cô. Lương Hiểu càng ngày càng gần khiến nhịp tim An Thanh không tự chủ loạn mấy nhịp, lúc tưởng Lương Hiểu sẽ làm gì, nhưng An Thanh không có mở mắt mà tiếp tục giả bộ ngủ, cô muốn biết Lương Hiểu muốn làm gì, không có ý đồ cắt đứt.
Sau khi đến giường An Thanh, Lương Hiểu lấy chăn được đặt ở một bên, thay An Thanh đắp lại.
Thì ra chỉ là đắp chăn, An Thanh bừng tỉnh, cô nghĩ thật may cô đã giả bộ ngủ, nếu không lại xấu hổ, An Thanh thầm thấy may mắn, nhưng trong lòng thì nghĩ, Lương Hiểu thật rất ôn nhu săn sóc.
Đắp chăn xong, Lương Hiểu liền bò lên giường mình, tắt đèn, thẳng tiến vào ổ chăn, hôm nay xảy ra nhiều chuyện, cảm giác một ngày làm việc như ba ngày. Nhớ đến trong lúc vô tình cùng An Thanh tiếp xúc thân mật, nhớ đến mùi hương mê người của An Thanh, Lương Hiểu không khỏi lén mình An Thanh bên cạnh.
An Thanh vừa lúc thay đổi tư thế, khiến Lương Hiểu có chút bối rối dời tầm mắt, chỉ sợ bị An Thanh phát hiện cô nhìn lén. An Thanh thay đổi tư thế, phải vặn vẹo thắt lưng, nhấc một cái là động thắt lưng, An Thanh bị đau rên một tiếng, còn có tư thế ma sát chăn trong gian phòng yên tĩnh vang lên tiếng sột soạt. Chờ An Thanh thay đổi tư thế xong, gian phòng khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có âm thanh của máy điều hòa, An Thanh cũng quay đầu nhìn Lương Hiểu một cái, tâm tình hơi phức tạp.
Không bao lâu, hai người liền ngủ, một đêm kinh thiên động phách rốt cuộc cũng trôi qua.
Qua hôm sau, An Thanh cảm thấy eo của cô tốt hơn một chút, nhưng đứng dậy cũng rất đau, không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hôm nay hợp đồng có thể ký, nên eo có đau cũng phải chịu đựng.
"Hôm nay tốt hơn chút nào không?" Lương Hiểu tỉnh lại chuyện đầu tiên là hỏi tình huống eo của An Thanh, An Thanh cũng đã tỉnh, chỉ là còn nằm ở trên giường.
"Tốt hơn rồi." An Thanh trả lời.
"Tôi giúp chị xoa rượu thuốc một chút." Lương Hiểu nghĩ giúp An Thanh xoa eo một chút sẽ tốt hơn, dù sao hợp đồng sẽ ký trong ngày hôm nay.
"Không cần, không sao." An Thanh ngượng ngùng cự tuyệt.
"Tôi phải nhìn một chút mới yên tâm, ngày hôm qua còn sưng đỏ như vậy, hôm nay máu bầm có lẽ sẽ tan bớt." Lương Hiểu nói xong liền đứng dậy đi đến giường An Thanh.
/66
|