“Muội muội, ngày khác, Hoàng huynh sẽ ban cho ngươi phần lễ vật khác để bồi hoàn vậy!”
“Không cần để ở trong lòng, Ca … ta trang sức còn nhiều mà!” Ai quan tâm đến những đồ vật kia chứ, những vật dù là giá trị liên thành, nhưng không phải chính mình lao động có được, có đoạt lấy cũng không nỡ, huống hồ, vô công không thụ lộc, Mai Tuyết Tình vốn có nguyên tắc riêng của mình.
Hơn nữa, nàng cũng không thích trang phục của người cổ đại, ở thế kỷ hai mươi mốt, Mai Tuyết Tình dường như không trang điểm, người khác, một tháng đi mấy lần thẩm mỹ viện, nàng à, một năm có lẽ có thể đi một lần, nàng bình thường ở nhà nhiều lắm là đắp mặt nạ, càng đừng nói đến mang trang sức, trừ trường hợp phải dự tiệc, buộc phải mang đồ trang sức, nàng cũng nhiều nhất là đeo hoa tai, chứ bình thường ngay cả đeo hoa tai nàng cũng không mang, chỉ bình thường như thế mà thôi.
Hạng Ngạo Thiên không ngờ tới nàng vốn dĩ là như thế, một tiểu nữ nhân đạm bạc, đối với của nàng ngày càng có lòng hiếu kỳ, ý muốn chinh phục đối với nàng càng ngày càng mãnh liệt. Nàng rốt cuộc vốn là một dạng phụ nữ như thế nào? tại sao đối với nàng càng ngày càng không thể đoán ra, khó nắm bắt?
Trên bàn tiệc, lại bắt đầu một vòng mới, chén qua chén lại, chén thù chén tạc, dường như đã trở lại bầu không khí vui vẻ thú vị ban đầu.
Người vui nhất chính là Nghi Phi. Hoàng thượng tự mình chọn lựa lễ vật, công chúa đích thân đem vòng tay mang vào tay nàng, vốn là một việc vinh quang cỡ nào! Hoàng thượng chẳng những đối với nàng vẫn ân sủng như trước, mà ngay cả công chúa, người được Hoàng thượng yêu quý nhất, cũng xem trọng nàng rất nhiều.
Mượn rượu kính công chúa, Nghi phi cũng to gan hơn. Nàng nghiên người khẽ cúi xuống bên tai Mai Tuyết Tình, nhẹ giọng thì thầm : “Thỉnh nhờ công chúa ở trước mặt Hoàng thượng thay ta nói tốt vài câu.”
“Chuyện gì?” Mai Tuyết Tình không rõ.
“Mong rằng công chúa ở trước mặt Hoàng thượng góp lời, đêm nay, để ta cùng Hoàng thượng thị tẩm!” Nghi phi nói một cách rõ ràng
“Oh, ta thử xem …. cái … cái gì? Thị tẩm? Điều đó…, đó không phải là bồi Hoàng thượng ngủ sao?” Mai Tuyết Tình nãy giờ uống không ít rượu, vốn dĩ, đã ngà ngà say gần như hoàn toàn không còn phản ứng, nhưng những lời này, nàng nghe thật rõ ràng.
Không thể nào? Ngay cả việc Hoàng thượng thị tẩm với phi tử nào, công chúa cũng can thiệp được sao? Như vậy cũng được sao! Những chuyện riêng tư bí mật như vậy, công chúa cũng quan tâm sao?
“Khụ … khụ … khụ… ” Mai Tuyết Tình hai má ửng hồng, tay liên tiếp vỗ ngực, không ngừng ho khan đứng lên.
Mai Tuyết Tình thật sự không nhịn được ho khan dữ dội, vội vàng đứng dậy đi ra đại sảnh. Liên nhi theo sát sau đó.
Ngoài đại sảnh, có chút gió mát thổi tới, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh rất nhiều, tiếng ho khan cũng nhỏ đi không ít. Ngó lại phía sau một chút thấy không ai theo đi ra, Mai Tuyết Tình thấp giọng hỏi: “Liên nhi, ta trước kia thường thường trông nom chuyện thị tẩm của hoàng huynh sao?”
“Công chúa, không phải ngươi nguyện ý trông nom, vốn là các phi tử người nào cũng đều muốn bồi Hoàng thượng thị tẩm, vả lại các nàng biết ngươi trong lòng Hoàng thượng có phân lượng nặng nhất, cho nên, nhân tiện cũng cầu ngươi rồi!”
“Như vậy các nàng tám người, ai cũng đều muốn bồi hoàng huynh thị tẩm, làm sao bây giờ? Trước kia có xảy ra tình huống này sao?” Mai Tuyết Tình vừa nghĩ đến đã thấy mọi chuyện bát nháo cả lên, đầu óc cũng muốn nổ tung.
“Trước kia, các nàng người nào cũng cầu công chúa trước, công chúa trước hết an bài người nào bồi Hoàng thượng thị tẩm!”
“Vậy hoàng huynh đáp ứng?” Mai Tuyết Tình cảm thấy bối rối, khó hiểu, tên hoàng đế thối này nghe lời muội muội hắn nói như vậy sao?
“Đúng vậy, chỉ cần Hoàng thượng có thời gian, Hoàng thượng cũng đáp ứng, bất quá, dạo này thời gian Hoàng thượng hay ở Ngự thư phòng nhiều hơn!” Liên nhi như là một trạm truyền thanh nhỏ, biết tất cả mọi thứ.
Mai Tuyết Tình nâng cao ống quần, ngồi trên bậc thanh trước cửa điện.
“Công chúa, ngồi như vậy xem rất bất nhã, mà cũng dễ nhiễm lạnh nữa!” Liên nhi nhắc nhở.
“Muội muội, đang ở đây nói xấu gì hoàng huynh đó?” Thấy Mai Tuyết Tình còn không đi vào, Hạng Ngạo Thiên không nhịn được đi ra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thấy Mai Tuyết Tình hai tay ôm đầu gối, ngồi cô đơn ở bậc thang trước cửa điện, tận đáy lòng hắn xẹt qua một tia tình cảm, hẳn là cần phải có người nào đó ở bên cạnh nàng, làm chỗ dựa cho nàng. Không cần nghĩ ngợi, Hạng Ngạo Thiên không chút do dự nâng hoàng bào, cùng nàng vai sánh vai ngồi trên bậc thềm. Hoàn toàn vứt bỏ thân phận là vua của một nước cùng với oai nghiêm và quyền uy.
“Ca … “
Mai Tuyết Tình cuống quít đứng dậy, bị Hạng Ngạo Thiên nhẹ nhàng ấn xuống, bất đắc dĩ, Mai Tuyết Tình không thể làm gì khác hơn là vừa lại ngồi xuống.
“Muội muội, Nghi phi mới vừa rồi muốn nói bí mật gì với ngươi rồi? Bí mật gì mà khiến cho ngươi giật mình như vậy?” Hạng Ngạo Thiên thích thú hỏi.
Mai Tuyết Tình trầm tư một chút, mặc dù có chút khó có thể mở miệng, nàng hạ quyết tâm nói: “Ca … về vấn đề phi tử thị tẩm này, ta cảm giác được …” nói đến đây nàng ngập ngừng dừng lại.
“Nói đi, hoàng huynh không thích ngươi ấp a ấp úng như vậy!”
“Ca, hôm nào, ngươi phân phó hậu cung tổng quản, đem tên các phi tử viết lên tấm thẻ bài được đặc chế cho mỗi người, sau đó đem những thẻ bài này đặt trên một cái khay, nếu như, sau này ngày nào đó người muốn các nàng thị tẩm, có thể từ trong các thẻ bài ở này chọn một tấm xem như đã tuyển một người. Các phi tử đều là ngang hàng như nhau, các nàng bị lựa chọn trúng thì xác suất cũng là giống nhau cả!”
Thấy Hạng Ngạo Thiên khó tin nhìn mình, Mai Tuyết Tình càng cố gắng giải thích thêm, “Thật sự, từ các nguyên tắc của lý thuyết xác suất, các nàng đều có cơ hội ngang nhau, cứ như vậy, các nàng cũng không thường xuyên vì chuyện này mà tìm ta!”
Hạng Ngạo Thiên nghe cũng không lọt lỗ tai, cái gì mà những người không bình đẳng như nhau, dù sao hắn người nào cũng không yêu, người phi tử nào đối với hắn mà nói, đều là giống nhau cả. Hắn cũng đã nhiều lần cân nhắc việc này, cái gì là xác suất, nàng sao lại nói giống như từ thiên thư?
Thực tế, Mai Tuyết Tình cũng không phải tự mình nghĩ ra được, nàng cũng là học từ những bộ phim truyền hình, vốn là một phần phản ánh của cuộc sống cung đình.
Hạng Ngạo Thiên cũng không biết này.
Nàng rốt cuộc từ đâu mà đến? Nhưng dù sao, những gì nàng nói cũng rất có đạo lý, tiểu nữ nhân này thật ra rất thông minh!
“Không cần để ở trong lòng, Ca … ta trang sức còn nhiều mà!” Ai quan tâm đến những đồ vật kia chứ, những vật dù là giá trị liên thành, nhưng không phải chính mình lao động có được, có đoạt lấy cũng không nỡ, huống hồ, vô công không thụ lộc, Mai Tuyết Tình vốn có nguyên tắc riêng của mình.
Hơn nữa, nàng cũng không thích trang phục của người cổ đại, ở thế kỷ hai mươi mốt, Mai Tuyết Tình dường như không trang điểm, người khác, một tháng đi mấy lần thẩm mỹ viện, nàng à, một năm có lẽ có thể đi một lần, nàng bình thường ở nhà nhiều lắm là đắp mặt nạ, càng đừng nói đến mang trang sức, trừ trường hợp phải dự tiệc, buộc phải mang đồ trang sức, nàng cũng nhiều nhất là đeo hoa tai, chứ bình thường ngay cả đeo hoa tai nàng cũng không mang, chỉ bình thường như thế mà thôi.
Hạng Ngạo Thiên không ngờ tới nàng vốn dĩ là như thế, một tiểu nữ nhân đạm bạc, đối với của nàng ngày càng có lòng hiếu kỳ, ý muốn chinh phục đối với nàng càng ngày càng mãnh liệt. Nàng rốt cuộc vốn là một dạng phụ nữ như thế nào? tại sao đối với nàng càng ngày càng không thể đoán ra, khó nắm bắt?
Trên bàn tiệc, lại bắt đầu một vòng mới, chén qua chén lại, chén thù chén tạc, dường như đã trở lại bầu không khí vui vẻ thú vị ban đầu.
Người vui nhất chính là Nghi Phi. Hoàng thượng tự mình chọn lựa lễ vật, công chúa đích thân đem vòng tay mang vào tay nàng, vốn là một việc vinh quang cỡ nào! Hoàng thượng chẳng những đối với nàng vẫn ân sủng như trước, mà ngay cả công chúa, người được Hoàng thượng yêu quý nhất, cũng xem trọng nàng rất nhiều.
Mượn rượu kính công chúa, Nghi phi cũng to gan hơn. Nàng nghiên người khẽ cúi xuống bên tai Mai Tuyết Tình, nhẹ giọng thì thầm : “Thỉnh nhờ công chúa ở trước mặt Hoàng thượng thay ta nói tốt vài câu.”
“Chuyện gì?” Mai Tuyết Tình không rõ.
“Mong rằng công chúa ở trước mặt Hoàng thượng góp lời, đêm nay, để ta cùng Hoàng thượng thị tẩm!” Nghi phi nói một cách rõ ràng
“Oh, ta thử xem …. cái … cái gì? Thị tẩm? Điều đó…, đó không phải là bồi Hoàng thượng ngủ sao?” Mai Tuyết Tình nãy giờ uống không ít rượu, vốn dĩ, đã ngà ngà say gần như hoàn toàn không còn phản ứng, nhưng những lời này, nàng nghe thật rõ ràng.
Không thể nào? Ngay cả việc Hoàng thượng thị tẩm với phi tử nào, công chúa cũng can thiệp được sao? Như vậy cũng được sao! Những chuyện riêng tư bí mật như vậy, công chúa cũng quan tâm sao?
“Khụ … khụ … khụ… ” Mai Tuyết Tình hai má ửng hồng, tay liên tiếp vỗ ngực, không ngừng ho khan đứng lên.
Mai Tuyết Tình thật sự không nhịn được ho khan dữ dội, vội vàng đứng dậy đi ra đại sảnh. Liên nhi theo sát sau đó.
Ngoài đại sảnh, có chút gió mát thổi tới, Mai Tuyết Tình thanh tỉnh rất nhiều, tiếng ho khan cũng nhỏ đi không ít. Ngó lại phía sau một chút thấy không ai theo đi ra, Mai Tuyết Tình thấp giọng hỏi: “Liên nhi, ta trước kia thường thường trông nom chuyện thị tẩm của hoàng huynh sao?”
“Công chúa, không phải ngươi nguyện ý trông nom, vốn là các phi tử người nào cũng đều muốn bồi Hoàng thượng thị tẩm, vả lại các nàng biết ngươi trong lòng Hoàng thượng có phân lượng nặng nhất, cho nên, nhân tiện cũng cầu ngươi rồi!”
“Như vậy các nàng tám người, ai cũng đều muốn bồi hoàng huynh thị tẩm, làm sao bây giờ? Trước kia có xảy ra tình huống này sao?” Mai Tuyết Tình vừa nghĩ đến đã thấy mọi chuyện bát nháo cả lên, đầu óc cũng muốn nổ tung.
“Trước kia, các nàng người nào cũng cầu công chúa trước, công chúa trước hết an bài người nào bồi Hoàng thượng thị tẩm!”
“Vậy hoàng huynh đáp ứng?” Mai Tuyết Tình cảm thấy bối rối, khó hiểu, tên hoàng đế thối này nghe lời muội muội hắn nói như vậy sao?
“Đúng vậy, chỉ cần Hoàng thượng có thời gian, Hoàng thượng cũng đáp ứng, bất quá, dạo này thời gian Hoàng thượng hay ở Ngự thư phòng nhiều hơn!” Liên nhi như là một trạm truyền thanh nhỏ, biết tất cả mọi thứ.
Mai Tuyết Tình nâng cao ống quần, ngồi trên bậc thanh trước cửa điện.
“Công chúa, ngồi như vậy xem rất bất nhã, mà cũng dễ nhiễm lạnh nữa!” Liên nhi nhắc nhở.
“Muội muội, đang ở đây nói xấu gì hoàng huynh đó?” Thấy Mai Tuyết Tình còn không đi vào, Hạng Ngạo Thiên không nhịn được đi ra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thấy Mai Tuyết Tình hai tay ôm đầu gối, ngồi cô đơn ở bậc thang trước cửa điện, tận đáy lòng hắn xẹt qua một tia tình cảm, hẳn là cần phải có người nào đó ở bên cạnh nàng, làm chỗ dựa cho nàng. Không cần nghĩ ngợi, Hạng Ngạo Thiên không chút do dự nâng hoàng bào, cùng nàng vai sánh vai ngồi trên bậc thềm. Hoàn toàn vứt bỏ thân phận là vua của một nước cùng với oai nghiêm và quyền uy.
“Ca … “
Mai Tuyết Tình cuống quít đứng dậy, bị Hạng Ngạo Thiên nhẹ nhàng ấn xuống, bất đắc dĩ, Mai Tuyết Tình không thể làm gì khác hơn là vừa lại ngồi xuống.
“Muội muội, Nghi phi mới vừa rồi muốn nói bí mật gì với ngươi rồi? Bí mật gì mà khiến cho ngươi giật mình như vậy?” Hạng Ngạo Thiên thích thú hỏi.
Mai Tuyết Tình trầm tư một chút, mặc dù có chút khó có thể mở miệng, nàng hạ quyết tâm nói: “Ca … về vấn đề phi tử thị tẩm này, ta cảm giác được …” nói đến đây nàng ngập ngừng dừng lại.
“Nói đi, hoàng huynh không thích ngươi ấp a ấp úng như vậy!”
“Ca, hôm nào, ngươi phân phó hậu cung tổng quản, đem tên các phi tử viết lên tấm thẻ bài được đặc chế cho mỗi người, sau đó đem những thẻ bài này đặt trên một cái khay, nếu như, sau này ngày nào đó người muốn các nàng thị tẩm, có thể từ trong các thẻ bài ở này chọn một tấm xem như đã tuyển một người. Các phi tử đều là ngang hàng như nhau, các nàng bị lựa chọn trúng thì xác suất cũng là giống nhau cả!”
Thấy Hạng Ngạo Thiên khó tin nhìn mình, Mai Tuyết Tình càng cố gắng giải thích thêm, “Thật sự, từ các nguyên tắc của lý thuyết xác suất, các nàng đều có cơ hội ngang nhau, cứ như vậy, các nàng cũng không thường xuyên vì chuyện này mà tìm ta!”
Hạng Ngạo Thiên nghe cũng không lọt lỗ tai, cái gì mà những người không bình đẳng như nhau, dù sao hắn người nào cũng không yêu, người phi tử nào đối với hắn mà nói, đều là giống nhau cả. Hắn cũng đã nhiều lần cân nhắc việc này, cái gì là xác suất, nàng sao lại nói giống như từ thiên thư?
Thực tế, Mai Tuyết Tình cũng không phải tự mình nghĩ ra được, nàng cũng là học từ những bộ phim truyền hình, vốn là một phần phản ánh của cuộc sống cung đình.
Hạng Ngạo Thiên cũng không biết này.
Nàng rốt cuộc từ đâu mà đến? Nhưng dù sao, những gì nàng nói cũng rất có đạo lý, tiểu nữ nhân này thật ra rất thông minh!
/117
|